Từ ngày về làm dâu, Mai luôn cố gắng hết lòng vun vén cho gia đình chồng. Vì lúc yêu Mai vốn không được mẹ chồng ưng ý vì hoàn cảnh bố mẹ cô đã ly hôn, cô sống với bà ngoại. Nhưng Hùng chồng Mai một mực cưới cô nên đã thuyết phục mọi người. Mai biết điều đó nên khi về làm dâu cô cố gắng không để gia đình chồng phật ý.
Năm nay, ngày giỗ ông nội chồng, cô dậy từ 3 giờ sáng, tay chân thoăn thoắt chuẩn bị đủ 8 mâm cỗ tươm tất: nào là gà luộc vàng ươm, thịt đông, canh măng, nem rán, chè trôi nước… Mồ hôi đầm đìa, lưng áo ướt sũng, nhưng nhìn mâm cỗ bày biện gọn gàng, lòng Mai cũng thấy ấm áp.
Thế nhưng, khi vừa thắp nén nhang lên bàn thờ, bà mẹ chồng bất ngờ lao tới, trừng mắt nhìn chằm chằm vào thứ để cạnh đĩa thịt luộc. Không kịp cho Mai giải thích, bà hất tung thứ đó xuống đất, nước vàng sóng sánh văng tung toé khắp nền nhà.
Mai sững sờ, tim nhói buốt. Cô run rẩy phân bua:
Thực sự những câu nói xúc phạm như thế khiến Mai không thể nào chịu đựng được.Cô uất nghẹn, nước mắt trào ra, bỏ chạy ra ngoài giữa ánh mắt lạnh lùng của cả nhà.
Chưa đầy một giờ sau, khi mọi người còn đang xì xào bàn tán chuyện bát nước mắm, thì tin dữ ập đến: Con gái của bà đi làm dâu trên thành phố vừa bị thông gia đuổi đi chỉ vì ăn xong không chịu rửa bát… Con rể gọi điện cho bà: “Mẹ con nhờ mẹ dạy con gái… Khi nào biết làm tốt việc nhà thì cô ấy mới trở về nhà chồng được mẹ ạ”.
Bà đỏ bừng mặt vì lỡ mở loa to cho tất cả mọi người ở đó cùng nghe. Nhiều người xì xào: “Con dâu ngoan ngoãn và đảm đang thế lại chê trong khi con gái mình rửa bát không rửa nổi bị người ta đuổi về đấy. Không biết ai mới là người không biết dạy con….”.

