Hôm ấy là dịp giỗ tổ bên vợ, tôi về quê vợ ở Nghệ An sớm hơn thường lệ. Vừa đặt chân tới cổng thì mẹ vợ mặt nhăn như bị:
– “Ông đi uống rượu từ trưa, chắc đang ở nhà ông Lập, ông Huyên gì đó thôi!”
Tôi không để ý nhiều. Bố vợ tôi vốn tính phóng khoáng, thân ai cũng uống được nên đi giỗ về quá chén là thường. Nhưng đến 9 giờ tối vẫn chưa thấy về, mà điện thoại thì bỏ lại trong phòng.
Cả nhà bắt đầu thấp thỏm. Tôi chủ động đề nghị soi camera mấy hộ dân quanh ngã ba đường đầu làng, nơi ông thường ghé qua mua thuốc lào mỗi chiều.
Đoạn clip lúc 16:17 chiều, ông xuất hiện rõ ràng.Ông đội mũ cối, mặc áo kaki nâu, dắt xe đạp đi chậm rãi.
Nhưng điều khiến tất cả chết lặng là sau lưng ông là một chiếc ô tô đen lạ mặt bám theo, rồi đột ngột tấp sát.
Chỉ 10 giây sau, 2 người đàn ông mặc đồ thường phục bước xuống, gí vai ông lên xe, nhét vào ghế sau rồi phóng đi thẳng quốc lộ!
Mẹ vợ tôi té xỉu tại chỗ.Cậu út run rẩy móc điện thoại gọi công an. Tôi lập tức nhận ra biển số xe đó rất quen – từng xuất hiện trong một vụ án lừa đảo chiếm đoạt tài sản xuyên tỉnh mà đơn vị tôi từng theo sát.
Tôi gọi điện cho đồng đội cũ, đối chiếu biển số: trùng khớp.Chiếc xe từng bị nghi có liên quan đến đường dây giả danh cán bộ địa phương để lừa những người già có sổ đỏ đứng tên.
Tối hôm đó, tôi xin phép cả họ được phối hợp với công an tỉnh. Đích thân tôi kiểm tra lại giấy tờ đất, sổ đỏ, hợp đồng mua bán… trong phòng ông. Và rồi, tôi chết sững:
Một bản hợp đồng chuyển nhượng đất trị giá gần 3 tỷ đứng tên bố vợ đã bị làm giả – lăn tay đầy đủ, nhưng nét chữ là của người khác.
Bố vợ tôi đã bị chuốc rượu, bị đưa đi để hoàn tất nốt thủ tục “giao đất” trái phép.
May mắn là nhờ xem lại camera kịp thời và truy vết tín hiệu, đội điều tra chặn được chiếc xe tại địa phận Thanh Chương – khi bố vợ tôi vẫn còn bị giữ trong một nhà nghỉ cũ ven đồi.
Sau sự việc, bố vợ tôi thẫn thờ suốt nhiều ngày. Còn tôi, từ chỗ “con rể bị coi thường vì ít nói”, bỗng được cả họ nhìn bằng ánh mắt khác.
Cậu út nắm chặt tay tôi nói:
– “May có chú… chứ không thì cả nhà bán đứng mảnh đất tổ tiên mà không ai hay.”
Từ đó, camera ở ngã ba đầu làng được thay bằng loại tốt hơn.Còn tôi? Lần đầu tiên cảm thấy làm rể không chỉ là về ăn giỗ cho đủ mâm, mà còn phải sẵn sàng bảo vệ những điều quý giá nhất của gia đình vợ – cả tài sản lẫn nhân phẩm.