Anh trai chưa tròn 100 ngày, mẹ chồng liên tục hỏi anh để lại tài sản những gì. Chị dâu vừa đem ra tờ di chúc, cả nhà chồng đã diễn màn kịch hay

Tôi là con g.ái út trong gia đình có 3 anh em, trên tôi còn 2 anh trai đều đã có gia đình.

Trong nhà có tôi và anh cả cùng chiến tuyến, còn anh thứ hai thì cùng phe với mẹ. Nhà tôi chia năm xẻ bảy như vậy từ rất lâu rồi. Từ ngày anh trai tôi kh.ông may q.ua đ.ời vì bệnh tật thì mọi chuyện lại càng phức tạp hơn.

Trong 3 đứa con nhiều khi tôi nghĩ chỉ có anh Nam – anh thứ hai trong nhà là con r.uột mẹ đ.ẻ ra, còn tôi và anh cả thì chắc là mẹ nhặt được hoặc ai gửi mẹ nuôi hộ. Mẹ đối xử với anh Nam như với trời, còn đối xử với tôi và anh cả như dưới địa ngục.

Anh cả vừa học hết cấp 3, mẹ liền vội vội vàng vàng xin cho anh đi vào l.àm mỏ than để kiếm t.iền nuôi anh Nam ăn học. Ai mà kh.ông biết l.àm ở đấy đ.ộc hại, hơn nữa anh cả học giỏi, anh lén thi đại học đỗ điểm rất cao nhưng mẹ nhất quyết kh.ông cho anh đi học. Cuộc đời anh lỡ dở ngay từ thời khắc ấy.

 

L.àm được 5 năm thì anh thấy sức khỏe mình kh.ông ổn nên nghỉ việc để tìm việc khác an toàn cho sức khỏe hơn. Anh học lái xe và từ đó gần như kh.ông bao giờ ở nhà. T.iền kiếm được kiểu gì cũng bị mẹ và anh Nam bào bằng được thì thôi.

Sau đó anh lấy vợ, chị dâu là một người c.ực kỳ ghê gớm, c.ực kỳ đành hanh nhưng tôi lại thấy vui vì điều đó. Từ ngày lấy chị, mẹ tôi và anh Nam kh.ông dám bắt nạt anh như trước nữa vì cứ động vào anh là chị dâu nhảy dựng lên rồi. Lấy vợ 9 năm là 9 năm mà anh được s.ống cuộc s.ống an yên nhất.

Thế nhưng niềm vui chưa tày gang thì anh phát hiện mình ung thư phổi. Dù kh.ông ai nói ra nhưng trong lòng mỗi người đều đặt ra câu hỏi liệu có phải anh bị bệnh do khoảng thời gian l.àm trong mỏ than kh.ông?

Chị dâu tìm mọi cách chạy chữa cho chồng nhưng chính chị cũng hiểu rằng bệnh của anh là án tử treo lơ lửng trên đầu nên dần dần chị cũng nghĩ thoáng ra, kh.ông cố chấp bắt anh vào viện chữa trị nữa. Chị dành nhiều thời gian cho anh và con trai nhỏ đi du lịch khắp nơi. Những ngày cuối đời của anh là những ngày hạnh phúc, kh.ông còn vướng bận gì.

Anh tôi chưa m.ất nổi 100 ngày nhưng mẹ và anh Nam thì liên tục hỏi chị dâu tôi tìm xem anh có để di chúc ở đâu kh.ông? Có biết mật khẩu tài khoản ngân hàng của anh kh.ông? Biết giấy tờ xe anh để đâu kh.ông?… Trước hàng trăm câu hỏi như vậy, chị dâu chưa một lần hé răng trả lời, chị cứ im lặng lo toan hết hậu sự cho chồng.

Anh cả m.ất được khoảng nửa năm thì chị mới mang toàn bộ những thứ mà mẹ và anh Nam hỏi suốt trong thời tang lễ của anh.

Thứ hai là giấy tờ một chiếc xe tải và một chiếc xe 7 chỗ l.úc s.ống là cần câu cơm của anh. Hai chiếc xe này ngay từ đầu đã đứng tên của chị dâu.Thứ ba là di chúc, trong di chúc chỉ có duy nhất 1 đoạn ngắn nói rõ ràng toàn bộ tài sản của anh bao gồm 2 chiếc xe ô tô, sổ tiết kiệm, 1 căn chung cư và 1 miếng đất đều để lại hết cho chị dâu. Chị dâu được toàn quyền sử dụng tất cả những tài sản đó.

Sau khi đưa ra toàn bộ những thứ đó, chị dâu cũng xin phép được đưa con trai dọn ra căn chung cư mà anh tôi nhắc đến trong di chúc.

Cuối cùng, chị dâu nói trước khi m.ất anh có nguyện vọng để lại cho cô út (là tôi) chút vốn nên chị sẽ để lại toàn bộ s.ố t.iền trong sổ tiết kiệm của anh cả cho tôi. Đó là lý do mà anh viết rõ trong di chúc rằng chị được toàn quyền sử dụng tài sản mà anh để lại.Tôi đứng nhìn di ảnh của anh lặng lẽ k.hóc trong tiếng quát tháo chửi bới, than trời và sỉ nhục con dâu của mẹ và anh Nam. Có lẽ cũng đến l.úc tôi phải thoát ly khỏi căn nhà này rồi…