Cách đây vài ngày tôi đưa vợ mới đi ăn t.ối tại một nhà hàng vừa khai trương, nghe nói nhà hàng này ngon nổi tiếng, đây đã là chi nhánh thứ 10 được mở rồi.

Nếu mức lương của cô ấy thấp, tôi sẽ tăng t.iền chu cấp cho con để hai mẹ con đỡ vất vả. Thế nhưng, những gì tôi nghe được khiến tôi kh.ông khỏi kinh ngạc.

Cách đây vài ngày tôi đưa vợ mới đi ăn t.ối tại một nhà hàng vừa khai trương, nghe nói nhà hàng này ngon nổi tiếng, đây đã là chi nhánh thứ 10 được mở rồi. Bữa t.ối diễn ra khá thoải mái cho đến khi món ăn được bưng ra. Tôi bất ngờ khi nhận ra người phục vụ đang đặt đĩa thức ăn trước m.ặt mình kh.ông ai khác chính là vợ cũ.

Vợ cũ và tôi đã ly h.ôn cách đây ba năm, giờ bỗng nhiên đứng trước m.ặt tôi nở nụ cười nhẹ nhàng khiến tôi kh.ông khỏi bồi hồi. Chúng tôi từng yêu nhau say đắm, nhưng những bất đồng trong quan điểm s.ống đã bi.ến cuộc h.ôn nhân thành chuỗi ngày căng thẳng và cãi vã. Sau khi ly h.ôn, cô ấy giành quyền nuôi con rồi đưa con rời khỏi thành phố, hoàn toàn cắt đ.ứt liên lạc với tôi.

Đến nằm mơ tôi cũng kh.ông ngờ sẽ gặp lại cô ấy trong hoàn cảnh này. Bóng dáng người phụ nữ từng là vợ mình giờ đây lại l.àm công việc phục vụ chân tay nặng nhọc trong nhà hàng. Thiết nghĩ vợ cũ đang gặp khó khăn về kinh tế nên mới phải đi l.àm vất vả như vậy nên tôi quyết định giúp đỡ cô ấy.

Sau một hồi suy nghĩ, tôi rút ra 10 tr.iệu đồng và đưa cho cô ấy. Tuy nhiên, vợ cũ lập tức l.ắc đầu từ chối:
– Kh.ông cần đâu, s.ố t.iền này kh.ông đủ.

Câu nói của cô ấy khiến tôi sững lại. Ngẫm nghĩ một l.úc, tôi quyết định xin t.iền vợ để hỗ trợ vợ cũ, với lý do chu cấp t.iền cho con. Vợ tôi là một người biết phải trái, biết cảm th.ông và có tấm lòng rộng lượng, lại sẵn t.iền m.ặt trong người nên cô ấy đã đưa thêm cho tôi 20 tr.iệu.

Nhận được t.iền, tôi đưa cho vợ cũ tổng cộng 30 tr.iệu. Dù ban đầu vợ cũ tự chối, nhưng tôi vẫn kiên quyết dúi t.iền vào túi cô ấy. Cuối cùng, vợ cũ cũng chịu nhận và nói lời cảm ơn với tôi.

Khi tôi và vợ chuẩn bị thanh toán cho bữa ăn, tôi kh.ông kìm lòng được mà hỏi nhân viên thu ngân về mức lương của vợ cũ. Nếu mức lương của cô ấy thấp, tôi sẽ tăng t.iền chu cấp cho con để hai mẹ con đỡ vất vả. Thế nhưng, những gì tôi nghe được khiến tôi kh.ông khỏi kinh ngạc.

– Anh hỏi chị chủ nhà hàng ạ? – Cô thu ngân mỉm cười. – Chị ấy là chủ của chuỗi nhà hàng này đấy. Doanh thu mỗi tháng luôn trên mức trăm tr.iệu. Chị ấy còn có thêm vài cơ sở khác nữa.

Tôi sững sờ, kh.ông tin vào tai mình. Vợ cũ là bà chủ? Nhưng tại sao cô ấy lại tự tay bưng món ăn ra như một nhân viên bình thường?

Thấy tôi bối rối, cô thu ngân g.iải thích:

– Hô.m nay khai trương cơ sở mới, khách đông nên chị ấy phụ giúp nhân viên. Nhưng thường ngày, mỗi khi có khách gọi món ốc xào cay, chị ấy luôn tự tay mang ra. Chị bảo đây là món đặc biệt, từng là món yêu thích khi đi ăn cùng một người quen cũ.

Nghe đến đây, ký ức ùa về khiến tôi nghẹn ngào. Ngày ấy, mỗi cuối tuần chúng tôi đều ăn món ốc xào cay ở một quán nhỏ. Nó ngon thật nhưng quan trọng vẫn là hợp với túi t.iền eo hẹp của đôi vợ chồng trẻ. Những ngày khó khăn ấy, chúng tôi s.ống dựa vào nhau, yêu thương và thấu hiểu. Nhưng rồi khi cuộc s.ống khấm khá hơn, t.ình cảm lại rạn nứt bởi những mâu thuẫn vụn vặt và những ưu tiên khác nhau.

Trên đường về, tôi cứ mãi chìm đắm trong suy nghĩ về chuyện ở nhà hàng. Lời nói của vợ mới kéo tôi ra khỏi dòng hồi tưởng:

– Chị ấy giờ có cuộc s.ống t.ốt như vậy, anh nên vui cho chị ấy. Còn với những gì đã qua, hãy để nó ngủ yên. Thay vào đó, hãy trân trọng hiện tại.

Câu nói ấy như một hồi chuông thức tỉnh. Đúng vậy, điều gì đã m.ất thì kh.ông thể lấy lại. Tôi mừng vì vợ cũ đang có một cuộc s.ống hạnh phúc. Và hơn hết, tôi cảm thấy biết ơn vì hiện tại mình đang có một người vợ biết cảm th.ông, yêu thương, và luôn bên cạnh.

Từ nay, tôi sẽ dồn tâm sức để vun đắp cho gia đình nhỏ của mình, kh.ông để bất kỳ điều gì trở thành nuối tiếc thêm một lần nữa.