Câu chuyện của tôi bắt đầu từ một quyết định mà tôi tưởng chừng như đơn g.iản nhưng lại có ảnh hưởng sâu sắc, khiến tôi bứt rứt trong suốt nhiều năm. Vào một ngày cận Tết của 10 năm trước, tôi quyết định cho một người bảo mẫu mà tôi rất tin tưởng vay một khoản t.iền lớn hơn 1 t.ỷ đồng.
Ảnh minh hoạ
Cô ấy tên là Tiểu Lan, một cô g.ái th.ông minh và chăm chỉ, luôn hết lòng vì công việc. Tiểu Lan đã l.àm việc với tôi suốt một thời gian dài.
Cô là một người bảo mẫu đáng tin cậy, với thái độ l.àm việc tận tâm, luôn chăm chỉ, nỗ lực. Tiểu Lan chăm sóc gia đình tôi như chính gia đình mình, khiến tôi cảm thấy vô cùng an tâm. Khi cô ấy bày tỏ mong muốn trở về quê hương để xây dựng một ngôi nhà khang trang để bố mẹ đón Tết, tôi cảm thấy rất mừng cho cô ấy.
Vậy nên, khi Tiểu Lan ngỏ ý muốn vay một khoản t.iền lớn để thực hiện ước mơ này, tôi đã kh.ông nghĩ ngợi nhiều mà đồng ý luôn. Bởi tôi tin tưởng cô ấy, Tiểu Lan từ một người con g.ái nghèo khó, giờ đây cô ấy đã có cơ hội thay đổi cuộc s.ống, phụ giúp cha mẹ và xây dựng được tổ ấm cho chính mình.
Sau khi lấy t.iền từ tôi, cô ấy đã xin tôi nghỉ và nói rằng sẽ về quê trong vài tháng và sẽ thường xuyên liên lạc với tôi. Nhưng sau một thời gian, những cuộc gọi, tin nhắn liên lạc dần trở nên ít đi. Đầu tiên là một tuần cô ấy gọi tôi 1 lần, sai là 1 tháng 1 lần, và rồi 3 tháng mới nhận được một cuộc gọi.
Dù vậy, mỗi lần nói chuyện điện thoại với cô ấy tôi lại có chút lo lắng. Dù cô ấy nói chuyện vẫn nhẹ nhàng và tràn đầy niềm vui nhưng tôi có thể cảm nhận được sự mệt mỏi trong giọng nói của Tiểu Lan. Cô ấy nói rằng việc xây dựng nhà gặp rất nhiều khó khăn, và tôi nghĩ rằng cô ấy chỉ đang trải qua một giai đoạn vất vả rồi sẽ sớm ổn thôi.
Ảnh minh hoạ
Thế nhưng, khi những cuộc gọi ngừng hẳn, tôi bắt đầu hoang mang và lo lắng. Tôi đã cố gắng liên lạc với người quen ở quê Tiểu Lan, nhưng mọi nỗ lực đều kh.ông có kết quả. Kh.ông ai biết cô ấy đang ở đâu, và dường như cô ấy đã bi.ến m.ất hoàn toàn khỏi cuộc s.ống của tôi. Tôi cứ tự hỏi liệu cô có thực sự gặp khó khăn hay đã quyết định l.ừa dối tôi, ô.m t.iền bỏ trốn. Tuy thấy tức giận trước hành động này nhưng trong sâu thẳm lòng mình, tôi luôn mong muốn cô ấy chỉ đang gặp phải một khó khăn nào và sẽ sớm liên hệ với tôi.
Thời gian thấm thoát trôi qua, suốt 10 năm nay cuộc s.ống của tôi vẫn bình lặng trôi qua nhưng trong suy nghĩ tôi vẫn thường nghĩ về Tiểu Lan. Tôi kh.ông thể nào quên được hình ảnh của cô ấy vay s.ố t.iền lớn từ tôi, Tiểu Lan ô.m bọc t.iền cảm ơn tôi bằng nụ cười rạng rỡ với hy vọng về một tương lai tươi sáng hơn. Cô ấy đã đặt hết niềm tin vào tôi, và tôi cũng đặt hết niềm tin vào cô ấy, mong rằng quyết định giúp đỡ cô sẽ kh.ông phải hối tiếc.
Quê hương cô ấy đã thay đổi, những con đường bê tông mới được xây lên, những ngôi nhà mọc lên như nấm, nhưng Tiểu Lan vẫn kh.ông có tin tức. Tôi tự hỏi kh.ông biết liệu cô ấy đang ở đâu, s.ống hạnh phúc hay vất vả?
Và bất ngờ sau 10 năm, khi tôi đang ngồi trên ghế đá công viên thì điện thoại bất ngờ đổ chuông. Tôi nhìn vào màn hình và thấy một s.ố điện thoại lạ. Một cảm giác khó tả bao tr.ùm tôi, tôi ấn nút nghe và một giọng nói nghẹn ngào vang lên: “Dì Lý, tôi là Tiểu Lan đây”.
Nghe thấy giọng cô, trái tim tôi như bị bóp nghẹt. Mười năm đã trôi qua, và tôi kh.ông biết cô ấy đã trải qua những gì. Từng ngày, từng đêm, tôi s.ống với cảm giác lo lắng và kh.ông nguôi nghi ngờ. Tôi cứ nghĩ mình bị cô ấy l.ừa dối, trốn tránh để trốn nợ. Sự im lặng kéo dài nhiều năm khiến tôi cảm thấy mình bị p.hản bội, bị lợi dụng. Những câu hỏi kh.ông lời đáp, những tưởng tượng tiêu c.ực cứ quanh quẩn trong tâm trí tôi suốt bao năm tháng.
Khi nghe được lời g.iải thích từ Tiểu Lan, tất cả những suy nghĩ ấy bỗng ch.ốc tan bi.ến. Tiểu Lan kể lại rằng sau khi về quê, cô đã gặp phải vô vàn khó khăn trong việc xây dựng nhà cửa. Mọi thứ kh.ông diễn ra như cô dự tính, mọi kế hoạch dường như đều đổ bể. Hơn nữa, cô ấy còn bị anh trai l.ừa, mắc phải những khoản nợ lớn mà cô kh.ông thể tự mình g.iải quyết. Tiểu Lan cảm thấy vô cùng xấu hổ và kh.ông dám liên lạc với tôi vì sợ rằng tôi sẽ thất vọng và tức giận. Cô ấy nghĩ rằng sự im lặng sẽ là cách duy nhất để tôi kh.ông phải chứng kiến những khó khăn mà cô đang phải vật l.ộn.
10 năm kh.ông liên lạc, nhưng trong khoảnh khắc ấy, mọi nỗi đau và lo lắng trong tôi dường như tan bi.ến. Tiểu Lan đã mang đến một sự thật đầy bất ngờ và sâu sắc mà tôi kh.ông thể nào ngờ tới.
Câu chuyện của cô kh.ông chỉ là một bài học về lòng tin và sự tha thứ, mà còn là minh chứng cho t.ình người sâu sắc, vượt qua thời gian và khoảng cách. Tôi nhận ra rằng, đôi khi những im lặng và sự xa cách kh.ông phải là sự p.hản bội, mà chỉ là những nỗi khổ tâm mà người ta kh.ông thể chia sẻ. May mắn, sau nhiều năm l.àm việc, tích cóp Tiểu Lan đã dành dụm được 1 s.ố t.iền để hoàn trả cho tôi 1 phần lớn khoản vay khi xưa. Tiểu Lan hẹn sẽ tới nhà để trực tiếp trả nợ cho tôi. S.ố t.iền còn lại, cô mong sẽ được trả góp hằng năm.