Tin nhanh

giải trí, xã hội, làm đẹp
Menu
  • Trang chủ
  • Xã hội
  • Sao
  • Tâm sự
  • Tử vi
  • Chính sách bảo mật
Home
Tâm sự
Năm 2007, em trai mất tích, bố mẹ tìm kiếm suốt 18 năm nhưng vô vọng, một lần đi công tác, anh trai nhìn thấy người phục vụ liền bật khóc nức nở…

Năm 2007, em trai mất tích, bố mẹ tìm kiếm suốt 18 năm nhưng vô vọng, một lần đi công tác, anh trai nhìn thấy người phục vụ liền bật khóc nức nở…

Thanh Thanh 21 Tháng 8, 2025

Năm 2007, khi tôi học lớp 9, gia đình tôi chìm trong một biến cố không thể nào quên. Hôm ấy, mẹ dẫn em trai tôi – Huy, mới tròn 4 tuổi – ra chợ. Giữa dòng người đông đúc, chỉ một thoáng sơ sẩy, em biến mất không dấu vết.

Bố mẹ lập tức báo tin, chạy khắp nơi tìm kiếm. Từ làng trên xóm dưới, đến các tỉnh lân cận, rồi cả những nơi xa lạ, chỉ cần nghe ai nói thấy đứa trẻ giống Huy là bố mẹ lại vội vã lên đường. Nhưng lần nào trở về cũng chỉ trong nước mắt.

Suốt 18 năm, ngôi nhà của chúng tôi không bao giờ khóa cửa hẳn. Mẹ tin rằng, nếu Huy tìm được đường về, em sẽ bước vào như chưa từng rời xa. Bố tôi thì lặng lẽ giữ chiếc xe đạp cũ của em, thỉnh thoảng lại lau chùi, như để nhắc nhở rằng một ngày nào đó nó sẽ được dùng lại.

Tôi lớn lên cùng nỗi đau ấy. Mỗi lần thấy mẹ khóc ngất bên bàn thờ, tôi thầm hứa: Nếu một ngày nào đó gặp lại em, tôi nhất định đưa nó về bằng mọi giá.

Tháng 4 năm ngoái, tôi đi công tác ở một thành phố lớn. Buổi tối, sau cuộc họp, tôi cùng đồng nghiệp ghé một quán ăn nhỏ. Người phục vụ bước ra, dáng người gầy, gương mặt xanh xao nhưng đôi mắt… khiến tim tôi chấn động.

Ánh mắt ấy, tôi đã từng thấy trong những tấm ảnh cũ. Vết sẹo nhỏ ở lông mày phải – chính xác là vết sẹo Huy để lại sau một lần ngã xe. Tôi run rẩy đứng dậy, nghẹn ngào gọi:

“Huy! Có phải em là Huy không?”

Cậu thanh niên giật mình, nhìn tôi bối rối. Một thoáng sau, đôi môi cậu run run:
“Anh… biết tôi sao?”

Tôi lao tới ôm chầm lấy em, bật khóc nức nở. Nhưng cậu chỉ đứng im, cơ thể cứng ngắc, ánh mắt ngơ ngác như một đứa trẻ xa lạ.

Sau khi tôi bình tĩnh lại, chúng tôi ngồi trò chuyện. Em kể rằng, từ nhỏ em đã bị đưa đi xa, không còn ai bên cạnh, sống hết chỗ này đến chỗ khác. Họ cho em một cái tên khác, bắt làm việc vặt từ khi còn bé. Những ký ức đầu đời dần phai nhạt, chỉ còn thoáng qua như những mảnh ghép rời rạc.

“Thỉnh thoảng… tôi mơ thấy một căn nhà có tiếng cười, một người phụ nữ nấu ăn, một người đàn ông hay bế tôi, và một cậu bé lớn hơn nắm tay tôi chạy ngoài sân. Nhưng rồi tôi tỉnh dậy, mọi thứ tan biến. Tôi không biết đó là mơ hay là thật…”

Tôi ôm chặt lấy em, vừa khóc vừa nói:
“Đó không phải giấc mơ đâu, Huy ạ. Đó là ký ức của em. Người phụ nữ đó là mẹ, người đàn ông đó là bố, còn cậu bé kia chính là anh. Chúng ta đã tìm em suốt 18 năm.”

Đôi mắt em đỏ hoe, nhưng chỉ lắc đầu:
“Em xin lỗi… em không nhớ được. Em muốn tin, nhưng trong đầu em trống rỗng quá…”

Ngày đưa Huy về, bố mẹ tôi gần như ngã quỵ. Mẹ ôm lấy em, khóc nghẹn:
“Con ơi, mẹ tìm con suốt 18 năm trời… Con có nhớ mẹ không?”

Nhưng Huy chỉ đứng im, đôi tay lóng ngóng, ánh mắt mơ hồ. Em nhìn mẹ, nhìn bố, rồi lại nhìn tôi, khẽ lẩm bẩm:
“Em xin lỗi… Em không nhớ.”

Căn nhà hôm ấy tràn ngập tiếng khóc, nhưng không phải là niềm vui trọn vẹn. Bố mẹ ôm con trong vòng tay, nhưng trái tim họ nhói đau vì con trai không còn nhớ gì về mái ấm năm xưa.

Những ngày sau đó, mẹ kiên nhẫn kể cho Huy nghe từng kỷ niệm, đưa em xem lại ảnh chụp ngày bé. Có lúc, Huy thoáng mỉm cười, như thể một ký ức xa xôi vừa lóe lên, nhưng rồi lại vụt tắt.

Một buổi tối, tôi đưa Huy ra sân. Tôi đặt quả bóng nhỏ vào tay em, thì thầm:
“Ngày xưa, em thích đá bóng với anh lắm. Em còn nhớ không?”

Huy nhìn quả bóng thật lâu, nước mắt rơi xuống, khẽ nói:
“Em… muốn nhớ lắm. Nhưng sao khó quá…”

Tôi ôm lấy em, trong lòng vừa xót xa, vừa biết ơn vì ít nhất, số phận đã đưa em trở về bằng xương bằng thịt, dù ký ức đã không còn nguyên vẹn.

18 năm chờ đợi, gia đình tôi có lại Huy, nhưng không hoàn toàn như chúng tôi mong đợi. Em vẫn ở đó, vẫn cùng ăn cơm, cùng ngồi nghe bố mẹ kể chuyện, nhưng khoảng cách vô hình của ký ức bị đánh cắp khiến ai cũng nghẹn ngào.

Thế nhưng, có một điều tôi tin chắc: tình thân không chỉ tồn tại trong ký ức, mà còn trong từng giọt máu, trong nhịp tim đồng điệu. Dù Huy có nhớ hay không, thì em vẫn mãi là em trai của tôi, là con của bố mẹ, là mảnh ghép không bao giờ thay thế.

Và mỗi khi nghĩ về buổi tối định mệnh ở quán ăn xa lạ, tôi vẫn rơi nước mắt. Đôi khi, cuộc đời không trả lại cho ta điều trọn vẹn, nhưng chỉ cần còn có nhau, dù với ký ức mơ hồ, cũng đã là một phép màu rồi.

Prev Article
Next Article

Related Articles

Mừng cưới em chồng 5 tr.iệu, chị nhận cái tát ‘cháy má’ từ chồng, chị đẩy mạnh khiến anh dúi xuống gi.ường rồi nói một câu khiến toàn thân anh run rẩy

Mừng cưới em chồng 5 tr.iệu, chị nhận cái tát ‘cháy má’ từ chồng, chị đẩy mạnh khiến anh dúi xuống gi.ường rồi nói một câu khiến toàn thân anh run rẩy

Thấy tôi nằm đó, bà cau mày hỏi: “Sao không đi làm? Lại nghỉ nữa à?”

Thấy tôi nằm đó, bà cau mày hỏi: “Sao không đi làm? Lại nghỉ nữa à?”

HOT NEWS

  • Con gái 10 tuổi cứ về từ nhà nội là khóc nấc, tôi giấu máy ghi âm và sốc nặng khi nghe sự thật
    Con gái 10 tuổi cứ về từ nhà nội là khóc nấc, tôi giấu máy ghi âm và sốc nặng khi nghe sự thật
  • “Nhà nó ở vùng sâu vùng xa, được con trai mình khác gì vớ cục vàng. Thế này là tốt lắm rồi!”
    “Nhà nó ở vùng sâu vùng xa, được con trai mình khác gì vớ cục vàng. Thế này là tốt lắm rồi!”
  • Đêm đó, tôi hả hê đưa bồ về, trong bụng nghĩ chắc chả ai dám nói gì. Nhưng chỉ vài tiếng sau, tôi chết đứng
    Đêm đó, tôi hả hê đưa bồ về, trong bụng nghĩ chắc chả ai dám nói gì. Nhưng chỉ vài tiếng sau, tôi chết đứng
  • Năm 2015, mẹ tôi qua đời, cha dượng nuôi tôi ăn học thành bác sĩ
    Năm 2015, mẹ tôi qua đời, cha dượng nuôi tôi ăn học thành bác sĩ
  • Chồng bỏ vợ bị UT gi;ai đ;oạn c;uối cặp bồ với bạn thân của vợ, ngày vợ m;ất chồng s;ững người khi luật sư đọc di chúc ..
    Chồng bỏ vợ bị UT gi;ai đ;oạn c;uối cặp bồ với bạn thân của vợ, ngày vợ m;ất chồng s;ững người khi luật sư đọc …
  • Không biết làm sao, nên anh chọn cách đóng hai vai? Vừa làm chồng tôi, vừa lén lút làm cha thằng bé?
    Không biết làm sao, nên anh chọn cách đóng hai vai? Vừa làm chồng tôi, vừa lén lút làm cha thằng bé?
  • Ngày tôi biết mình mang thai, mẹ anh mang 2 tỷ đến yêu cầu chia tay, tôi ôm cục tiền bỏ đi mà không nói lời nào
    Ngày tôi biết mình mang thai, mẹ anh mang 2 tỷ đến yêu cầu chia tay, tôi ôm cục tiền bỏ đi mà không nói …
  • Đêm tân hôn, nhìn thấy chỗ đó của chồng, tôi run rẩy biết lý do nhà chồng tặng biệt thự 20 tỷ để cưới cô osin nghèo như tôi…
    Đêm tân hôn, nhìn thấy chỗ đó của chồng, tôi run rẩy biết lý do nhà chồng tặng biệt thự 20 tỷ để cưới cô …
  • Bố ơi! Đêm đó con đã chứng kiến điều kinh khung xảy ra
    Bố ơi! Đêm đó con đã chứng kiến điều kinh khung xảy ra

Bài viết mới

  • Khoảnh khắc ấy, tôi thấy rõ bi kịch không chỉ của con trai, mà của cả hai gia đình.
    Khoảnh khắc ấy, tôi thấy rõ bi kịch không chỉ của con trai, mà của cả hai gia đình.
    1. Đêm hạnh phúc hóa ác mộng Đêm tân hôn, …
  • Lũ lụt khiến gia đình tôi ở Thanh Hóa mất trắng, bố vợ từ Hà Nội gọi điện mắng tôi té tát vì không lo được cho con gái ông, nhìn thấy thứ ở trong thùng xốp ông gửi vào tôi cùng vợ khóc ng-ất
    Lũ lụt khiến gia đình tôi ở Thanh Hóa mất trắng, bố vợ từ Hà Nội gọi điện mắng tôi té tát vì không lo …
    Buổi tối thứ ba sau lũ, mùi bùn non còn …
  • Tháng nào tôi cũng đưa cho vợ 150 triệu đồng nhưng cô ấy lại không mấy vui vẻ, hóa ra là bởi…
    Tháng nào tôi cũng đưa cho vợ 150 triệu đồng nhưng cô ấy lại không mấy vui vẻ, hóa ra là bởi…
    Mỗi đầu tháng, tôi lại đặt lên mặt bàn gỗ …
  • Ngày ký đơn ly hôn, chồng tôi cười đắc ý vì giành được 2/3 tài sản. Tôi không lấy được nhà, không lấy được xe, con cũng không có quyền nuôi
    Ngày ký đơn ly hôn, chồng tôi cười đắc ý vì giành được 2/3 tài sản. Tôi không lấy được nhà, không lấy được xe, …
    Hôm ký đơn ly hôn, trời Hà Nội mưa tầm …
  • Từ ngày về nhà chồng, tôi luôn cảm thấy một điều gì đó… không bình thường.
    Từ ngày về nhà chồng, tôi luôn cảm thấy một điều gì đó… không bình thường.
    “Trên Người Mẹ Chồng Luôn Có Mùi Lạ, Tôi Đưa …
  • Tôi bối rối, chưa kịp trả lời thì Mai đã lên tiếng, giọng yếu ớt: “Anh… anh đụng xe tụi tôi… chân tôi đau lắm… chắc gãy rồi…
    Tôi bối rối, chưa kịp trả lời thì Mai đã lên tiếng, giọng yếu ớt: “Anh… anh đụng xe tụi tôi… chân tôi đau lắm… …
    Đêm Sài Gòn mưa lất phất, không khí lành lạnh …
  • Bố tôi 70 tuổi, vẫn chăm đi karaoke, một lần đi theo, tôi suýt ngất khi thấy những gì đang diễn ra sau cánh cửa
    Bố tôi 70 tuổi, vẫn chăm đi karaoke, một lần đi theo, tôi suýt ngất khi thấy những gì đang diễn ra sau cánh cửa
    Bố tôi 70 tuổi, vẫn chăm đi kara–oke, một lần …
  • Bỏ 100 triệu cưới vợ, nhưng đêm tân hôn, bố chồng tôi đã làm một hành động khó tin: ông ấy ôm gối ra sofa ngủ. Sáng hôm sau, ông còn trả vợ mới về nhà ngoại.
    Bỏ 100 triệu cưới vợ, nhưng đêm tân hôn, bố chồng tôi đã làm một hành động khó tin: ông ấy ôm gối ra sofa …
    Giỗ đầu của mẹ tôi, không khí trong nhà không …
  • Cả họ nhà trai bỏ về giữa lễ cưới vì phát hiện bố mẹ cô dâu “nhà làm nghề nhặt rác” – ngay lúc ấy…
    Cả họ nhà trai bỏ về giữa lễ cưới vì phát hiện bố mẹ cô dâu “nhà làm nghề nhặt rác” – ngay lúc ấy…
    Dưới ánh nắng vàng rực của một buổi sáng mùa …
  • Cô giáo Hạnh, một người phụ nữ ngoài ba mươi, vốn có trực giác khá nhạy bén. Hạnh để ý đến một người đàn ông dáng vẻ lúng túng bước vào lớp, nói là đến đón con gái. Thoáng qua, cô thấy có gì đó không đúng nên đi theo
    Cô giáo Hạnh, một người phụ nữ ngoài ba mươi, vốn có trực giác khá nhạy bén. Hạnh để ý đến một người đàn ông …
    Người cha đón con gái từ nhà trẻ, trực giác …

Tin nhanh

giải trí, xã hội, làm đẹp
Copyright © 2025 Tin nhanh
Liên hệ: [email protected]