Tin nhanh

giải trí, xã hội, làm đẹp
Menu
  • Trang chủ
  • Xã hội
  • Sao
  • Tâm sự
  • Tử vi
  • Chính sách bảo mật
Home
Tâm sự
Ngày ấy, sau bốn lần s:inh nở, ba má tôi chỉ có ba cô con g:ái. Khao khát một đứa con trai, ba tôi liền cho đứa con gái thứ hai “giả trai”. Nó giống con trai thật, mà lại còn là “trai đẹp”, khiến ba tôi cứ mãi nhìn ngắm, nhưng chẳng bao giờ thốt ra lời.

Ngày ấy, sau bốn lần s:inh nở, ba má tôi chỉ có ba cô con g:ái. Khao khát một đứa con trai, ba tôi liền cho đứa con gái thứ hai “giả trai”. Nó giống con trai thật, mà lại còn là “trai đẹp”, khiến ba tôi cứ mãi nhìn ngắm, nhưng chẳng bao giờ thốt ra lời.

Thanh Thanh 20 Tháng 2, 2025

Ngày ấy, sau 4 lần sinh nở, ba má tôi chỉ được 3 con gái! Khao khát một đứa con trai, ba tôi liền  cho đứa con gái thứ hai “giả trai”, nó giống trai thật mà lại là “trai đẹp”, ba tôi cứ nhìn ngắm suốt nhưng chẳng nói gì nếu tinh tế sẽ thấy được trong ánh nhìn đó là ước mơ cháy bỏng “phải mày là trai, con ạ!”.

Khi sinh đứa con gái thứ ba, má tôi suýt mất mạng do sót nhau và băng huyết, tốn kém khá nhiều mới giữ được mạng …

Ai cũng bảo rằng “do sinh 3 gái liền là Tam Nương nên xui xẻo, chẳng biết thật hư thế nào nhưng rồi hai cụ cũng cố “chèo chống” để sinh thêm đứa tiếp theo đây là “con cầu, con khẩn”, có lẽ cũng thấu tai Trời Phật nên em tôi là một cậu Trai, thật trắng trẻo, đẹp đẽ… và vì là “con cầu, con khẩn, khẩn gì được nấy” nên ông bà tôi lo đi xin lưới cá tận dưới Đông Hải, mà là lưới đã qua đánh bắt, cả chiếc roi cá đuối về phủ lên mùng đang nằm của hai mẹ con, chiếc roi thì treo nơi đầu giường… nói chung là đủ “bùa phép”. Ôi con trai có khác!

Khi ấy, cô em giả trai của mình vẫn là Trai, trai cho đến khi sắp đi thi vào lớp Đệ Thất, tức lớp 6 bây giờ thì gặp khó khăn trong việc làm hồ sơ, đích thân thầy Hiệu trưởng đến nhà yêu cầu chuyển lại “con gái”, phải để tóc dài chụp ảnh làm thẻ thí sinh, may mà tóc cũng dài kịp…

Trở lại chuyện em trai tôi, từ nhỏ đến khoảng 8-9 tháng thật dễ nuôi, em khoẻ và đẹp lắm! Cho đến một hôm, em khóc suốt đêm, người hâm hấp sốt, cả nhà lo lắng, bồn chồn, nhất là ông Nội và ba tôi, không lo sao được, cứ sợ chuyện cũ lặp lại vì sau tôi, gia đình có sinh được một em trai nhưng chỉ được 8 tháng sau cơn bệnh sơ sài em đã ra đi trong sự tiếc thương của cả nhà…

Đưa em đi bác sĩ, uống thuốc, được vài hôm thì má tôi phát giác là chân em hầu như không cử động được, động vào nó khóc, rồi lại dần ửng đỏ… đến bác sĩ, lại uống thuốc, nhưng xem ra không thuyên giảm, đã vậy,  chỗ chân hình như đỏ hơn và lan dần lên đầu gối…

Lại đến bác sĩ, bác sĩ xem thật kỹ cho thuốc và nói thẳng “uống lần thuốc này mà không bớt thì xem như bó tay, nếu hai chân không giảm mà nó vẫn đỏ dần lên thì khi nó lan đến hết bắp vế, khi lên đến bụng là kể như chấm hết!”. Em vẫn hâm hấp sốt…

Nghe má tôi nói lại, cả nhà như sụp đổ, má tôi than khóc nỉ non, ca cẩm Trời Đất sao chẳng thương rồi lại quay ra cầu xin van khấn, ngày qua ngày, em cứ khóc, khóc ngày đêm, ban ngày công việc nhà nhiều má tôi tất bật với công việc, tôi đi học về phụ má ru em, chân em, không dừng lại mà đã đỏ dần lên gần hết bắp chân rồi! Nghĩa là “ngày ấy” đã đến gần.

Hằng đêm, má tôi ru dỗ em mà đầm đìa nước mắt, tiếng khóc ngằn ngặt đau đớn của em cứ vang vọng cả đêm khuya; chăm sóc con trong tuyệt vọng, quả là không dễ dàng gì trong tâm lý người mẹ, biết con sắp từ giã cõi đời khi còn măng sữa mà không thể cứu giúp được quả thật bi thương. Lại nữa, má tôi đã từng trải qua cảm giác này một lần rồi nên nó thật là kinh khủng…

*Trong cơn tuyệt vọng.

Một buổi chiều, hoàng hôn bao phủ, ánh sáng nhập nhoạng, má tôi ra giếng nước sau nhà, tranh thủ tắm gội, thì gặp một người phụ nữ dân tộc Chăm đang ngồi ủ rủ, lưng tựa vào thành giếng; má tôi mở lời hỏi chuyện thì ra: Bà đang có người thân bị bệnh phổi, ngày ấy bệnh này ai cũng sợ, bệnh viện  cho về, nhưng nhà ở xa lắm (làng dân tộc) không về kịp mà cũng không đi nổi, bà xin ngủ nhờ một đêm với nhà kia

(bà chỉ vào căn nhà bên kia giếng, cũng vốn là nhà của ba má tôi đang cho mấy người dân tộc thuê) mà họ không cho, họ cũng là người “đàng tui” (ý là cùng là người dân tộc mà xấu bụng), giờ tui không biết đi đâu! Nói rồi bà khóc lóc vẻ đầy tuyệt vọng và lo lắng.

Má tôi chưa dám nói gì quày quả vào nhà kể lại cho bà Nội nghe. Cuối cùng bà tôi đồng ý cho họ ngủ tạm qua đêm, được lời, bà mừng vô hạn, đưa vội người thân vào nhà, miệng không ngừng cám ơn…

Đêm đó, bà khách cũng chẳng ngủ được với em tôi, má tôi “ru khóc” như mọi đêm, rồi khách cũng đến bên nôi hỏi thăm, má tôi cũng “chuyện thật” mà kể, kể trong nước mắt, khách tò mò vạch khăn lên xem, đôi chân em tôi giờ không chỉ đỏ mà ở phần dưới, từ đầu gối trở xuống đã ngả màu nâu nâu, khách sờ tay vào, lật từng chân xem xét khá kỹ, rồi bà nói:

– Huiss… cái này có gì mà sợ, tui có thuốc mà!

Má tôi khựng lại, nhìn bà chăm chăm. Khách nói tiếp:

– Có điều nhà tui xa quá, nó đã lên đến đây rồi thì sẽ rất nhanh phát, phải gấp mới được!

Ngày ấy, đâu dễ có xe, thế là bằng tấm lòng và sự nhiệt thành bà nói luôn:

– Giờ chỉ còn cách tui đi ngay bây giờ, đi bộ thôi, vào xóm rồi tui tìm thuốc, cho tui gởi ông chồng tui lại, mai sáng tui đem thuốc đến rồi tui sẽ đưa ổng về!

Nói xong, không  chờ trả lời, bà quày quả đi ngay chỉ với chiếc khăn trùm đầu. Sáng sớm, nhà tôi cũng kịp nấu cho ông lão miếng cháo, chỉ là cháo trắng, vì họ không ăn thịt heo!

* Phép màu…

Đâu cũng khoảng gần 5g sáng, bà khách đã xuất hiện, cả nhà mừng vô hạn, trong nỗi mừng vui đó không chỉ là “có được hy vọng cứu sống em trai tôi từ tay của tử thần mà hầu như ai cũng mặc nhiên chờ đợi mà nó còn là nỗi vui mừng vì còn có ý nghĩ tội lỗi “nhỡ bà ấy bỏ chồng đi luôn” thì biết làm sao?” Ôi, thật là tội lỗi!

Khi biết chồng đã được ăn no, bà hối thúc má tôi mang ra một cái dĩa bằng đất, một ít giấm, một chiếc lông gà, ngày ấy mấy thứ này hầu như ở sẵn bên tay, rồi bà lấy ra một trái gì đó, nhìn giống như quả cà dượt nhưng vỏ nâu và có vẻ cứng bà bắt đầu mài trong dĩa cho đến khi nước có màu nâu nhạt, sền sệt…

bà dùng chiếc lông gà nhúng thuốc và phết vào chân em tôi phết từ trên xuống dưới tận tới gót chân, trong khi làm, bà tuyệt nhiên không nói tiếng nào. Mọi người cũng im lặng theo dõi và chờ đợi trong niềm hy vọng vô bờ.

Tôi thấp thoáng có nghe bà Nội kêu cầu đến Đức Quán Thế Âm Bồ Tát; sau này tôi chợt nghĩ Quán Thế Âm Bồ Tát chính là bà khách ấy, đã hiện xuống cứu em, vì Quán Thế Âm có muôn ngàn hình tướng, biết đâu chẳng là như vậy! Bởi vì quả thật kỳ diệu, chỉ sau 3-4 giờ đồng hồ, chân em không lan lên nữa,  chỗ nâu bầm đã bớt thẫm màu, chỗ đỏ thì nhạt dần… hy vọng vỡ oà.

Trước khi đưa chồng đi, bà khách có kéo má tôi ra dặn dò cách thức để tiếp tục chữa trị cho em và thế là cứ sau 6g thoa một lần, khi thoa phải phết từ trên xuống không được quên điều này và trong khi làm tuyệt đối không nói chuyện…

Trái này chẳng những trị bệnh cho em tôi mà nó còn dùng trị bệnh sưng vú. Sau nhà tôi có cho hàng xóm mượn chuyền qua chuyền lại thế nào mất luôn! Lâu lâu thì vẫn nhớ và tiếc nhưng nghĩ kỹ hơn thì cũng không gì phải tiếc, nó đã hoàn thành sứ mệnh cứu người, mình đã đạt mục đích, cái duyên sẽ thuộc về người khác vậy…

Lại về chuyện em tôi, bệnh thuyên giảm rõ rệt, không còn sốt nữa, chân trắng dần và sau 3 ngày là hết hẳn, kề như “thoát khỏi bàn tay tử thần”! Ai cũng nói là “chết đi sống lại” nó là “phước lớn mạng lớn”! Cả nhà, từ trên xuống dưới vui mừng khôn tả, để cảm tạ Trời Đất má tôi đem nó đến Chùa ký bán,  cho chui vào Đại Hồng Chung, nói chung đủ cả… Sau này, ba má tôi phấn đấu được những 8 con, chia đều 4 trai, bốn gái.

Tất cả giờ đã trưởng thành, đã có riêng một gia đình. Viết bài này, tôi muốn các em thấm thía rằng “Tấm lòng cho đi không bao giờ uổng phí, nó sẽ được nhân rộng, sẽ được ban phát cho kẻ có nhân duyên, mà để được gặp nhân duyên tất phải cho đi một tấm lòng, đừng đợi nhận rồi mới … cho”.

TẤM LÒNG CHO ĐI
Thai Ly.

Bài và ảnh sưu tầm.\

Prev Article
Next Article

Related Articles

Nhà hàng xóm xây lấn đất 5 phân, tôi vui vẻ tặng luôn vì “bán họ hàng xa mua láng giếng gần”, nào ngờ chính họ lại khiến tôi ch-ết lặ-ng khi thấy 1 tờ giấy

Nhà hàng xóm xây lấn đất 5 phân, tôi vui vẻ tặng luôn vì “bán họ hàng xa mua láng giếng gần”, nào ngờ chính họ lại khiến tôi ch-ết lặ-ng khi thấy 1 tờ giấy

Anh trai lên chức lương 80 tr.iệu/tháng, tôi nhắc anh biếu bố mẹ 6 tr.iệu mỗi tháng thì chị dâu hùng hổ n.ém cuốn sổ khiến tôi hoa mắt nhìn bên trong

Anh trai lên chức lương 80 tr.iệu/tháng, tôi nhắc anh biếu bố mẹ 6 tr.iệu mỗi tháng thì chị dâu hùng hổ n.ém cuốn sổ khiến tôi hoa mắt nhìn bên trong

Leave a Reply Cancel Reply

HOT NEWS

  • Tôi bị ép gả cho ông già 70 tuổi để cứu em trai đang chạy thận, 10 năm sau em thành đạt làm giám đốc tập đoàn lớn
    Tôi bị ép gả cho ông già 70 tuổi để cứu em trai đang chạy thận, 10 năm sau em thành đạt làm giám đốc …
  • Người phụ nữ dọn vệ sinh khu chung cư mỗi ngày đều bị chê hôi h ám, ai cũng bịt mũi khi đi qua, cho đến một buổi sáng
    Người phụ nữ dọn vệ sinh khu chung cư mỗi ngày đều bị chê hôi h ám, ai cũng bịt mũi khi đi qua, cho …
  • Ông lão ngồi ghế đá bến xe suốt 7 năm, tay ôm bộ quần áo rách, ai cũng tưởng bị lẫn, cho đến ngày cả đoàn người ngoại quốc đến cúi đầu
    Ông lão ngồi ghế đá bến xe suốt 7 năm, tay ôm bộ quần áo rách, ai cũng tưởng bị lẫn, cho đến ngày cả …
  • Người vợ chăm con ở bệnh viện nhưng ngày nào cũng mặc váy đỏ, bao nhiêu người chỉ chỏ, bàn tán
    Người vợ chăm con ở bệnh viện nhưng ngày nào cũng mặc váy đỏ, bao nhiêu người chỉ chỏ, bàn tán
  • Cô gái đưa bạn trai chủ tịch về quê ăn giỗ nhưng cả 2 quyết định đi xe máy ngắm cảnh cho mát. Nào ngờ, chỉ vì điều này mà chủ tịch bị đối xử “tệ” ở quê và rồi sự thật khiến mọi người chết lặng…
    Cô gái đưa bạn trai chủ tịch về quê ăn giỗ nhưng cả 2 quyết định đi xe máy ngắm cảnh cho mát. Nào ngờ, …
  • Con trai về nhà nói với bố: ‘Con thấy mẹ đứng ở cổng nhà, mẹ bảo ba đừng đi làm vào hôm nay”
    Con trai về nhà nói với bố: ‘Con thấy mẹ đứng ở cổng nhà, mẹ bảo ba đừng đi làm vào hôm nay”
  • Bị bỏ lại suốt 4 năm, chú chó đen tuyền vẫn đợi gia đình chủ cũ ở cây xăng, cho đến 1 ngày
    Bị bỏ lại suốt 4 năm, chú chó đen tuyền vẫn đợi gia đình chủ cũ ở cây xăng, cho đến 1 ngày
  • Gã xe ôm nghèo chở phú bà góa chồng giàu nhất xóm đi lên huyện, chưa đầy 1 tiếng sau trở về thì cả làng ngỡ ngàng
    Gã xe ôm nghèo chở phú bà góa chồng giàu nhất xóm đi lên huyện, chưa đầy 1 tiếng sau trở về thì cả làng …
  • Bác xe ôm nghèo nhặt được ví của một cô gái trẻ, mang đến tận nhà trả lại. Thế nhưng phía gia đình cô gái lại có hành động khiến chút nữa họ phải ân hận cả đời với vị ân nhân…
    Bác xe ôm nghèo nhặt được ví của một cô gái trẻ, mang đến tận nhà trả lại. Thế nhưng phía gia đình cô gái …

Bài viết mới

  • Bà mẹ đơn thân làm bốc vác thuê cho ông chủ góa vợ âm thầm mua 5 chỉ vàng mỗi tháng trong suốt 10 năm
    Bà mẹ đơn thân làm bốc vác thuê cho ông chủ góa vợ âm thầm mua 5 chỉ vàng mỗi tháng trong suốt 10 năm
    Bà Hường là một người phụ nữ đơn thân sống …
  • Bà lão nghèo nhận nuôi đứa trẻ bị bỏ rơi, ai cũng nói bà rảnh hơi – nhưng 20 năm sau, không ai hạnh phúc bằng bà
    Bà lão nghèo nhận nuôi đứa trẻ bị bỏ rơi, ai cũng nói bà rảnh hơi – nhưng 20 năm sau, không ai hạnh phúc …
    Buổi sáng chợ huyện, sương còn đọng ướt trên mái …
  • Ông Ngoại Tặng Nhà cho cháu cưới, 10 năm sau sửa nhà thay Ổ Cắm Điện trong phòng ngủ mới phát hiện ra bị Theo Dõi
    Ông Ngoại Tặng Nhà cho cháu cưới, 10 năm sau sửa nhà thay Ổ Cắm Điện trong phòng ngủ mới phát hiện ra bị Theo …
    Ngày cưới của An là một ngày hạnh phúc – …
  • Chấp nhận làm vợ 2 rồi sống cùng con gái 10t của anh, 1 hôm đang cặm cụi giặt quần áo thì con gái anh vào thủ thỉ với tôi bí mật động trời về chồng khiến tôi đứng không vững
    Chấp nhận làm vợ 2 rồi sống cùng con gái 10t của anh, 1 hôm đang cặm cụi giặt quần áo thì con gái anh …
    Chấp nhận làm vợ 2 rồi sống cùng con g/ái …
  • Anh cảnh sát bị kết án oan, khi được nói lời cuối anh xin làm 1 việc không ngờ
    Anh cảnh sát bị kết án oan, khi được nói lời cuối anh xin làm 1 việc không ngờ
    Một ngày mưa phùn tháng Mười. Tòa án Nhân dân …
  • Cô gái mang thai bị chó nghiệp vụ sủa không ngừng, sau 30 phút sự thật khiến mọi người chết lặng
    Cô gái mang thai bị chó nghiệp vụ sủa không ngừng, sau 30 phút sự thật khiến mọi người chết lặng
    Buổi sáng ở sân bay Nội Bài nhộn nhịp như …
  • Tôi bị ép gả cho ông già 70 tuổi để cứu em trai đang chạy thận, 10 năm sau em thành đạt làm giám đốc tập đoàn lớn
    Tôi bị ép gả cho ông già 70 tuổi để cứu em trai đang chạy thận, 10 năm sau em thành đạt làm giám đốc …
    Tôi gả cho ông già 70 để cứu nó sống. …
  • “Khi đang cúi người dưới gầm chiếc xe tải cũ để sửa chữa thì chiếc kích thủy lực bị hỏng. Chiếc xe nặng hơn một tấn rưỡi đổ sập xuống người Nam.
    “Khi đang cúi người dưới gầm chiếc xe tải cũ để sửa chữa thì chiếc kích thủy lực bị hỏng. Chiếc xe nặng hơn một …
    Trời đầu hè, nắng hắt như lửa xuống nền xi …
  • Bị cha mẹ ruột bán cho nhà giàu từ năm 10 tuổi để đổi lấy 1 chiếc xe máy, 15 năm sau tôi quay lại tặng cho họ 1 chiếc… quan tài
    Bị cha mẹ ruột bán cho nhà giàu từ năm 10 tuổi để đổi lấy 1 chiếc xe máy, 15 năm sau tôi quay lại …
    Năm tôi 10 tuổi, trong một buổi trưa hè như …
  • Tôi tên Nam, năm nay 35 tuổi, làm quản lý nhân sự cho một công ty nước ngoài. Tôi từng nghĩ mình là người đàn ông có trách nhiệm – ít nhất là trước khi biết vợ mình bị ung thư cổ tử cung.
    Tôi tên Nam, năm nay 35 tuổi, làm quản lý nhân sự cho một công ty nước ngoài. Tôi từng nghĩ mình là người đàn …
    Tôi tên Nam, năm nay 35 tuổi, làm quản lý …

Tin nhanh

giải trí, xã hội, làm đẹp
Copyright © 2025 Tin nhanh
Liên hệ: [email protected]