Ngày đầu về ra mắt nhà bạn trai, tôi trổ tài nấu mâm cơm đầy đủ, đặc biệt tâm đắc với món gà luộc chấm muối. Nào ngờ lúc đưa mâm ra mẹ bạn trai bỗng chỉ tay vào bát nước chấm rồi nói 1 câu khiến anh lập tức chia tay

Không có ý chê tôi nhưng thi thoảng bà lại nói không biết tôi tu mấy kiếp mới được duyên tốt vậy, tôi thường cười cho qua.

Cuộc sống vợ chồng tôi bình thường, không hay tranh luận nhưng cả hai đều có cái tôi cao nên nhiều lúc chiến tranh lạnh vài ngày, sau đó ai cần thì người đó làm hòa trước. Chúng tôi cưới được 9 năm, có con trai và con gái. Chồng và tôi đều đi làm thuê, cũng là chức quản lý trong công ty. Thu nhập chúng tôi ngang nhau nhưng tôi chỉ làm từ thứ hai đến thứ 6, không làm thêm; luôn lo toan việc nhà, đưa đón, kèm con học bài. Chồng suốt ngày đi làm xa, cuối tuần về, không hút thuốc, không cờ bạc, nhậu có chừng mực.

Khi ở nhà anh thường xem điện thoại, tivi, rất mê xem thể thao nên những mùa bóng đá là nhà tôi luôn đông người xem đến muộn rồi nhậu vài cốc bia. Ít ở nhà nên anh thường ít xuống bếp, đi chợ. Tôi nhờ anh mới trông con hoặc kèm con học. Đôi khi tôi cảm giác mình đúng như mẹ đơn thân nuôi hai con nhỏ. Tiền lương tôi lo cho gia đình, tiền lương của chồng thì anh bảo lo tiết kiệm, đầu tư. Tôi cũng ít quan tâm, thi thoảng hỏi tài khoản còn bao nhiêu. Chồng không thích bị kiểm soát, lại sĩ diện, nếu gặp bạn bè, anh thường bao trọn. Nếu là họ hàng lên chơi, anh biếu tiền xe, mua quà cáp về chu đáo. Về cha mẹ chồng, anh lo xây nhà cửa, mua sắm rất nhiều.

Vợ về bên ngoại anh cũng thường biếu các cụ, bố mẹ các cháu, tuy không nhiều nhưng rất được lòng người lớn hai bên. Mua sắm trong nhà anh không bao giờ để tâm. Tôi mua máy rửa bát thì anh ngăn, bảo để cho con tự làm việc nhà. Tôi mua máy sấy, anh bảo dễ hỏng quần áo. Tôi là người chi tiền nên tự quyết, tự mua. Việc đó với tôi cũng không có gì to tát. Chồng lo cho mọi người xung quanh cũng tốt, cuộc sống chúng tôi không quá vất vả.

Mẹ chồng hay khoe khoang con trai, lúc nào cũng khoe với họ hàng là con trai nhiều tiền, đẹp trai lại hiếu thảo. Tôi càng im lặng, mẹ chồng càng nói nhiều. Trong khi đó, về thu nhập, tôi bằng chồng, lại lo toan mọi việc trong nhà. Tôi từng là hoa khôi của lớp, của khoa nhưng không lấy điều đó làm tự hào hay đối đáp lại người lớn, không thích kể lể công việc và thu nhập cho các cụ biết. Có thể các cụ thấy tôi khi nào cũng về đúng giờ, vui vẻ nên nghĩ thu nhập thấp hơn chồng rất nhiều.

Người mẹ sinh ra chồng tôi đã mất, mẹ chồng hiện tại là vợ hai của bố chồng, ông bà lấy nhau hơn 10 năm. Bố chồng cũng rất thương con cháu, đặc biệt là tôi, luôn động viên lúc tôi sinh con, ốm đau. Tôi biết ai cũng có mặt này mặt nọ, tôi cảm thấy hài lòng với chồng vì anh ăn nói với vợ con rất nhã nhặn, có tranh luận cũng không bao giờ xưng gì khác ngoài anh em. Tôi băn khoăn, có nên tâm sự với mẹ chồng về thu nhập và công việc của mình để mẹ bớt khoe khoang con trai với mọi người, đặc biệt là với bố mẹ tôi không?