Tôi vừa nghỉ việc mở quán bán phở được 1 tháng, ngày nào chị chồng cũng đưa cả nhà sang ăn sáng nhưng kh.ông trả t.iền

Câu nói của chị dâu khiến tôi muối m.ặt, xấu hổ với tất cả mọi người ở quán.

Khi về nhà chồng, tôi quyết định nghỉ việc ở công ty rồi mở quán bán phở. Thời gian đầu kinh doanh cũng gặp kh.ông ít khó khăn nhưng vì kiên trì, lại chịu khó đi ship từng bát phở mà việc buôn bán của tôi cũng tiến triển t.ốt hơn. Mỗi tháng, nếu tích cóp, tôi có thể để dành được hơn 20 tr.iệu t.iền lãi. Nhưng bù lại, việc buôn bán đòi hỏi tôi phải thức khuya, dậy sớm và bận túi bụi cả ngày.

Tôi mở quán trên mảnh đất trống của vợ chồng anh cả. Chẳng là bố mẹ chồng tôi cho họ mảnh đất nhưng họ chưa có t.iền xây nhà nên đất trống. Thấy uổng phí quá, tôi mới mở lời hỏi thuê với giá 2 tr.iệu một tháng. Chị dâu đồng ý ngay. Chị ấy chỉ ở nhà trông con nên 2 tr.iệu t.iền ấy có thể giúp chị ấy trang trải được kh.ông ít việc. L.úc đầu thấy tôi buôn bán ế ẩm, chị ấy còn sợ m.ất t.iền thuê nên cứ nhắc khéo mãi. Giờ thấy tôi buôn bán tấp nập lại s.inh ra ghen ghét, đố kị.

Mỗi sáng, chị ấy sẽ dẫn hai con ra quán ngồi ăn một cách bình thường đúng kiểu “người nhà”. Đã thế, chị ấy tự l.àm bát phở cho mình nên toàn bỏ giò heo, thịt bò đầy ắp bát. Tôi nhìn mà x.ót t.iền nhưng vì nghĩ người nhà nên thôi, đành cắn răng bỏ qua. Cứ thế, chị dâu và hai cháu “ăn chùa” ở quán tôi gần 2 năm nay.

Chị dâu tôi thoáng sững sờ, kh.ông ngờ tôi lại đòi t.iền như thế. (Ảnh minh họa)

Hô.m qua chị ấy còn dẫn thêm vợ chồng chị g.ái của chị ấy qua ăn. Vẫn là những bát phở ú ụ thịt, vừa ăn vừa đùa giỡn chứ kh.ông thèm phụ tôi bưng bát phở nào cho khách. Ăn xong rồi, cả nhà họ đứng dậy, phủi mông đi về. Bực mình quá, tôi nói luôn: “Chị, chị chưa trả t.iền 4 bát phở cho em. Tổng cộng hết 120 nghìn”.

Chị dâu tôi thoáng sững sờ, kh.ông ngờ tôi lại đòi t.iền như thế. Nhưng ngay sau đó, chị ấy tru tréo: “Ối giời ơi, mỗi tháng cô nhét túi bộn t.iền, trả t.iền thuê m.ặt bằng cho tôi có 2 tr.iệu, thế mà còn m.ặt mũi để đòi t.iền bát phở à? Cô khinh tôi nghèo, kh.ông có t.iền trả chứ gì?”. Nói rồi, chị ấy vứt tờ 200 nghìn dưới đất rồi ngoe nguẩy bỏ đi.

Tôi đứng sững, muối m.ặt, xấu hổ vì kh.ông ngờ bị chị dâu đối xử như thế. Tôi chán quá, chỉ muốn tìm m.ặt bằng khác để thuê rồi trả m.ặt bằng cho chị dâu. Nhưng nếu như thế, tôi cũng kh.ông nuốt trôi cục tức này. Hay tôi tính toán lại hết t.iền phở nhà chị ăn trong 2 năm nay rồi đòi một thể trước khi chuyển đi kh.ông nhỉ?