Vợ cũ đã ly hôn 12 năm vẫn nhắn tin ỡm ờ, xin chồng tôi cho ở nhờ vài ngày vì nhà bị ngập nước lênh láng, không ngờ anh ấy trả lời lại thế này!

Tính tôi rất nóng nhưng lần này tôi yên lặng đợi xem chồng mình xử trí ra sao.

Một khi đã cố tình, người yêu cũ phiền toái 1 thì vợ cũ phải phiền toái đến 100. Tôi nhiều khi nghĩ nếu mình không kiểm soát được cơn nóng giận thì có khi vợ chồng tôi phải bỏ nhau đến vài lần vì vợ cũ của anh rồi.

Chồng tôi đã có 1 đời vợ và 1 cô con gái riêng. Hiện tại bé đang được ông nội là bố chồng tôi nuôi. Bố mẹ chồng tôi thì cũng đã ly hôn, bố chồng tôi đã định cư ở nước ngoài, bé cũng đã theo ông sang bên đó từ năm ngoái rồi.

Nói chung về con riêng của anh thì tôi luôn có nguyên tắc, con cái là máu mủ ruột già, tôi không bao giờ can thiệp vào chuyện anh nuôi con hay chu cấp cho con thế nào. Với tôi, một người đàn ông đến con mình còn không có trách nhiệm thì sẽ chẳng bao giờ có trách nhiệm được với ai đâu. Vậy nên việc anh phải chu cấp cho con bao nhiêu tôi không bao giờ hỏi, không bao giờ cản cũng không bao giờ gây khó dễ.

Đấy là với con riêng của chồng chứ còn với vợ cũ của chồng thì lại là câu chuyện khác nhé!

Chồng tôi và vợ cũ ly hôn được 4 năm thì anh mới quen tôi. Chúng tôi yêu nhau được 4 năm thì mới lấy nhau và cũng phải 4 năm sau nữa chúng tôi mới có con. Tức là tổng cộng đã 12 năm trôi qua nhưng đến tận bây giờ vợ cũ của chồng tôi vẫn chưa có ý định buông bỏ đoạn duyên mà đáng lẽ ra nên phải buông bỏ từ cách đây 12 năm rồi.

Vợ cũ nhắn tin cho chồng tôi xin đến ở nhờ vài ngày vì nhà bị ngập chưa rút- Ảnh 1.
Chị ta lấy danh nghĩa là hai người chia tay văn minh, chia tay xong vẫn cùng nhau nuôi nấng con cái, chia tay xong vẫn là bạn… Rất nhiều lý do để hợp thức hóa việc cứ lằng nhà lằng nhằng với chồng tôi. Tôi đã nhiều lần nhắc nhở nhưng đàn ông nhiều khi họ không hiểu hết tâm cơ của một người đàn bà đã có tính toán xấu xa trong đầu.

Chị ta nói rằng cùng nhau nuôi dạy con nhưng con bé ở với ông nội từng ấy năm, chị ta chưa từng gửi cho con một đồng một hào nào. Thôi thì bảo là kinh tế khó khăn đã đành nhưng chị ta vẫn tung tẩy đi chơi khắp nơi. Chị ta là kiểu người tháng nào cũng phải đi du lịch 1 lần, không đi là không chịu nổi. Đây cũng là một trong những lý do mà chồng tôi bỏ vợ cũ. Làm gì có ai chịu được cô vợ không kiếm ra đồng nào nhưng chồng cứ mang về nhà đồng nào là xào hết ngay đồng ấy?

Lại nói về chuyện đi du lịch này, có một năm, tôi nhớ là lúc ấy con gái riêng của chồng được 5 tuổi. Chị ta sang đón con bé bảo là cho đi Phú Quốc cùng mẹ, đương nhiên là nghe vậy ai mà đi phản đối cơ chứ. Nhưng sau khi đón con bé về nhà xong thì chị ta nhắn tin xin chồng tôi 10 triệu để đưa con bé đi du lịch. Vụ đó tôi và chồng cãi nhau ầm ĩ, giờ nghĩ lại quả thực chị ta đặt chồng tôi vào cái thế muốn từ chối cũng rất là khó.

Năm ngoái tôi mang thai, phụ nữ ai chửa đẻ mà chẳng có những thời điểm xuống sắc. Nhưng chị ta cứ nhè đúng cái lúc mà tôi yếu đuối nhất cả về thể xác và tâm hồn mà liên tục nhắn tin ỡm ờ với chồng tôi. Cũng thời điểm đó, chị ta mới “độ loa”, tôi không hiểu chị ta nghĩ gì chụp ảnh khoe với chồng cũ. Bức ảnh thì kín đáo không lộ liễu gì nhưng lại đi kèm với tin nhắn “bạn nhận ra tớ có gì mới không”.

Mồm thì cứ “bạn bạn tớ tớ” nhưng hành động của chị ta với chồng tôi không hề giống bạn bè chút nào. Tôi tin tưởng chồng sẽ không lằng nhằng gì với vợ cũ nhưng thật lòng mà nói ai mà không khó chịu với cái kiểu đó chứ.

Mấy hôm vừa qua bão rồi mưa nên nhà chị ta bị ngập nước đến bây giờ vẫn chưa rút, ngày nào chị ta cũng chụp ảnh gửi cho chồng tôi để kể khổ. Tin nhắn gửi đi chẳng bao giờ chồng tôi phản hồi nhưng chị ta kiên trì lắm, ngày nào cũng nhắn tin như thể hai người thân thiết lắm.

Tối hôm ấy, tôi vừa hút sữa cho con xong thì thấy điện thoại chồng sáng đèn, tin nhắn hiển thị ra ngoài màn hình của chị ta khiến tôi muốn tăng xông.

“Nhà tớ ngập quá rồi, bạn cho tớ đến ở nhờ mấy ngày với, nhà bạn đầy phòng mà. Đừng sợ vợ nữa, ngày xưa bạn có sợ tớ đâu”.

Lúc ấy tôi đúng là tức muốn điên luôn, con thì chưa được 1 tuổi, ngày nào cũng bận bù cả đầu vừa đi làm kiếm tiền vừa chăm con. Ơ thế tự nhiên mà chúng tôi có cái nhà đầy phòng để chị ta xin đến ở nhờ à?

Lúc ấy tôi im lặng, cố nhịn đi để xem chồng tôi định phản ứng thế nào. Lát sau anh rửa và tiệt trùng bình sữa cho con xong đi vào đọc được tin nhắn thì chỉ trả lời vỏn vẹn đúng 1 chữ.

“Không”.

Thấy anh nhắn tin dứt khoát như vậy với vợ cũ tôi cũng không muốn gây sự cãi vã nữa. Chúng tôi mà cứ cãi nhau mãi có khi cũng là mong muốn của chị ta ấy chứ.

Không hiểu nổi sao trên đời lại có quả vợ cũ phiền toái và mặt dày như vợ cũ của chồng tôi chứ? Tôi nghĩ đàn bà phụ nữ với nhau cả, sao cứ phải cố tình chọc cho vợ chồng người ta cãi nhau như thế nhỉ?