3 năm lấy chồng kh.ông có con, mẹ chồng é:p tôi ly h.ôn để anh lấy vợ mới. Tôi nhớ chồng quá, đêm đó lẻn về thì bị anh ô.m chặt rồi “đ:ó:ng g:ạ:ch” dồn dập…

Tại sao mẹ chồng kh.ông hiểu cho cô, cô cũng khát con lắm chứ có phải kh.ông muốn đ.ẻ đâu. Vậy mà bà đổ hết mọi tội lỗi lên đầu cô, cho rằng cô sai như thế sao.

– 3 năm rồi kh.ông đ.ẻ được thì cuốn xéo khỏi nhà tôi. Đúng là cái loại cây đ.ộc kh.ông trái, g.ái đ.ộc kh.ông con. Nhà này vô phúc mới có loại con dâu như cô.

– Mẹ ạ, con biết con kh.ông để được là lỗi ở con, nhưng mẹ đừng bắt con phải rời xa chồng được kh.ông? Con yêu anh ấy lắm.

– Cô phải rời khỏi căn nhà này, nhà này cần cháu chứ kh.ông cần con dâu. Tôi sẽ lấy vợ mới cho con trai tôi!

Bị mẹ chồng đuổi khỏi nhà Hằng nhục nhã, uất hận vô cùng. Thắng van xin mẹ cho vợ cơ hội quay về nhưng bà nhất định kh.ông đồng ý, ngược lại còn bắt Thắng lấy vợ kh.ông sẽ từ m.ặt anh. Bị mẹ ép, kh.ông muốn là thằng con bất hiếu Thắng đành chấp nhận điều kiện đó mặc dù còn yêu Hằng rất nhiều.

Ngày chồng lấy vợ mới, Hằng đứng ngoài nhìn vào mà tim tan vỡ từng mảnh. Cô phải chứng kiến chồng hạnh phúc bên ai kia, mặc dù cả 2 vẫn yêu nhau. Tại sao mẹ chồng kh.ông hiểu cho cô, cô cũng khát con lắm chứ có phải kh.ông muốn đ.ẻ đâu. Vậy mà bà đổ hết mọi tội lỗi lên đầu cô, cho rằng cô sai như thế sao?

Mặc dù chồng đã có người mới, nhưng Hằng chẳng thể quên được Thắng. T.ối nào cô cũng đứng ở đầu ngõ chờ anh đi l.àm về, Hằng chẳng dám gọi, cô chỉ dám nhìn, nhìn ch.ông 1 chút rồi thôi. Cô sợ mẹ chồng nhìn thấy, bà sẽ l.àm um lên. Và rồi 1 hô.m cô thấy đồng n.ghiệp đưa chồng về trong trạng thái say bí tỉ. Vội ra đỡ chồng vào nhà, Hằng cứ đ.ánh liều c.hạm m.ặt vợ mới và mẹ chồng của chồng, nhưng thật may 2 người đó đi vắng.

– Hằng à, ở lại với anh đêm nay đi. Anh nhớ em lắm…

– Em… em…

Kh.ông l.àm chủ được con tim và sự nài nỉ của chồng Hằng gật đầu ngủ lại với chồng đêm hô.m đó rồi sáng sớm vội về k.ẻo nhà chồng phát hiện. Bẵng đi 1 thời gian, 9 tháng sau mẹ Hằng gọi điện cho Thắng.

– Cậu đến viện, con Hằng đang đ.ẻ ở đấy. Đứa b.é là con của cậu đấy.

– Mẹ nói gì cơ ạ, con của con ạ? Hằng đ.ẻ

– Đúng thế, cậu đến đi. Con Hằng mong cậu lắm đấy.

Vội vàng vào viện với vợ cũ, Thắng vừa mừng vừa hoang mang kh.ông biết thế nào mà vợ vô s.inh bỗng đ.ẻ được con thế này? Nhưng liệu thằng b.é có phải con anh kh.ông, cả 2 đã ly thân lâu lắm rồi cơ mà. Vừa vào viện, y tá đã bế đứa b.é đỏ hỏn tr.ao cho Thắng. Trời đất ơi, thằng b.é giống hệt anh, giống anh thuở nhỏ y như đúc. Thắng mừng r.ơi nước mắt mà gọi điện cho mẹ.

– Mẹ ơi, Hằng đ.ẻ được rồi. Cô ấy vừa s.inh cho con đứa con giống hệt con, mẹ vào viện đi. Con mừng quá mẹ ạ.

– Cái Hằng đ.ẻ được ư?(ảnh minh họa)

Mẹ chồng tất tả vào viện, vừa nhìn thấy thằng b.é giống hệt Thắng bà mừng r.ơi nước mắt mà cứ ô.m chặt cháu cảm tạ trời đất vì nhà bà kh.ông tuyệt tự. Nắm lấy tay con dâu cũ, bà nhỏ nhẹ.

– Về nhà với mẹ nhé. Mẹ xin lỗi con…

– Nhưng anh Thắng đã có vợ mới rồi mẹ?

– Nó s.ống với con b.é đó có hạnh phúc đâu, thôi để mẹ hỏi nó có ở được kh.ông thì ly h.ôn. Với mẹ đứa nào đ.ẻ được thì đứa đấy là con dâu ngoan.

Hằng r.ơi nước mắt vì mừng cũng lo sau câu nói của mẹ chồng, tự nhiên cô lại là người chen ngang hạnh phúc của người khác. Nhưng chưa bao giờ cô kh.ông nguôi suy nghĩ về nhà chồng cả, cô muốn ở cạnh Thắng, muốn được chăm sóc anh mỗi ngày liệu có phải sai khi ở thời điểm này?