Tin nhanh

giải trí, xã hội, làm đẹp
Menu
  • Trang chủ
  • Xã hội
  • Sao
  • Tâm sự
  • Tử vi
  • Chính sách bảo mật
Home
Tâm sự
Cô ấy mới ngoài hai mươi, mồ côi cha mẹ từ nhỏ, sống cùng dì ruột, làm phục vụ quán nhậu gần chợ huyện

Cô ấy mới ngoài hai mươi, mồ côi cha mẹ từ nhỏ, sống cùng dì ruột, làm phục vụ quán nhậu gần chợ huyện

Thanh Thanh 26 Tháng 4, 2025

Tôi năm nay vừa tròn sáu mươi.

Cái tuổi người ta lo toan giỗ chạp, lo sửa lại mộ phần tổ tiên, thì tôi lại lo… lấy vợ trẻ để sinh con trai.

Tôi biết sẽ có người nói tôi gàn dở, người thì cười khẩy: “Sáu đứa con gái chưa đủ hay sao?” Nhưng họ không hiểu. Không ai hiểu được nỗi đau của một người đàn ông cả đời làm lụng vất vả, cuối cùng không có lấy một thằng con trai để chống gậy khi mình về già.

Vợ tôi mất cách đây mười bốn năm, trên bàn sinh. Đó là lần sinh nở thứ sáu – và lần cuối cùng tôi đặt hy vọng có được “đứa con cầu tự”. Khi bác sĩ bước ra, mặt tái nhợt, chỉ lắc đầu: “Chị không qua khỏi. Là bé gái…”

Tôi đứng như trời trồng. Không khóc. Nhưng tim đau như ai bóp nghẹt.

Từ đó, tôi sống lặng lẽ như một cái bóng. Sáu đứa con gái lần lượt lớn lên, học hành đàng hoàng. Tôi có của ăn của để, ruộng vườn, hai căn nhà cho thuê, thậm chí có chiếc ô tô cũ để chạy chơi. Nhưng thứ tôi thiếu vẫn là… một thằng cu đích tôn.

Cho đến cái hôm tôi gặp Hằng.

Cô ấy mới ngoài hai mươi, mồ côi cha mẹ từ nhỏ, sống cùng dì ruột, làm phục vụ quán nhậu gần chợ huyện. Xinh, ngoan, nói năng nhỏ nhẹ – tôi nhìn một cái là “ưng cái bụng”. Ban đầu chỉ là cho tiền, giúp đỡ, sau cô ấy khóc: “Cháu không muốn làm nghề này nữa. Nhưng giờ cháu chẳng biết đi đâu…”

Tôi nghe mà thấy thương, mà cũng mừng. Một phần tôi nghĩ – nếu cưới được cô gái này về, chắc chắn tôi sẽ có thằng cu nối dõi.

Tôi chống gậy đi hỏi vợ.

Các con tôi phản đối dữ dội.

Con cả nói như hét:
– Bố phát điên rồi à? Vợ mới hơn tụi con mấy tuổi, bố không thấy nhục sao?

Con thứ hai khóc lóc:
– Mẹ mất chưa được bao lâu, bố lại… bố ơi!

Tôi đập mạnh tay xuống bàn:
– Mẹ tụi bay mất đã mười mấy năm rồi. Tao cưới ai là việc của tao. Tao muốn có một thằng cu, tụi bay không hiểu thì cút hết!

Cuối cùng, tất cả chúng nó bỏ đi hết. Đứa lấy chồng thì cắt liên lạc, đứa đi làm xa thì không về nữa. Chỉ còn con út – con bé sinh non ngày mẹ mất – vẫn thi thoảng gọi điện, dù giọng nó cũng dần lạnh nhạt.

Hằng về sống cùng tôi trong ngôi nhà 2 tầng mới xây.

Ban đầu, cô ấy ngọt lắm. Sáng pha trà, tối bóp chân, giọng nói dịu như mía lùi. Tôi thấy mình trẻ lại hai mươi tuổi, cứ thế lâng lâng trong giấc mộng làm cha già.

Ba tháng sau, Hằng báo tin có thai.

Tôi mừng rỡ khôn cùng. Mỗi ngày tôi nấu cháo, đưa đi khám, sắm sửa từ đôi vớ đến cái nôi. Lần đầu tiên trong đời, tôi cảm thấy mình sắp được sống đúng như mong ước.

Thằng cu của tôi!

Rồi thằng bé ra đời – bụ bẫm, trắng trẻo.

Tôi đặt tên nó là Hưng, nghĩa là hưng thịnh – là sự tiếp nối cho dòng họ này. Tôi lập bàn thờ tổ tiên riêng, chuẩn bị sẵn mâm cơm cúng, báo cáo ông bà rằng: “Đây là đứa con trai đầu tiên của con…”

Nhưng rồi, mọi chuyện bắt đầu thay đổi.

Khi thằng bé được 4 tháng tuổi, Hằng thường xuyên ra ngoài. Cô ấy trang điểm kỹ, ăn mặc gợi cảm. Tôi hỏi thì cô cười:
– Em đi làm tóc, làm móng. Chăm con mệt lắm, em cũng cần thư giãn chứ.

Rồi một ngày tôi thấy chiếc lắc vàng của tôi – kỷ vật bà cả để lại – biến mất. Cô nói làm rơi, nhưng thái độ lảng tránh. Tôi bắt đầu nghi ngờ.

Tôi thuê người theo dõi.

Và tôi chết lặng.

Hằng không đi làm móng. Cô ấy đi… gặp một thanh niên trẻ, tóc nhuộm đỏ, xăm trổ đầy người. Họ vào nhà nghỉ. Họ cười đùa như đôi tình nhân thực thụ. Cô ấy trao đứa con cho mẹ người đó bế, rồi lên xe phóng đi cùng nhau.

Tôi không dám tin.

Tôi gặng hỏi. Hằng im lặng, sau vùng vằng nói thẳng:
– Đúng! Tôi chán ông rồi. Ông già, xấu xí, hôi hám. Tôi lấy ông vì tiền, chứ tôi thương yêu gì!

Tôi giơ tay tát, nhưng rồi buông thõng.
– Còn thằng Hưng… nó là con ai?

Cô nhìn tôi… và cười nhếch môi.

– Không phải của ông đâu. Ông nghĩ già như ông còn sinh con được à? Khờ thật. Tôi chỉ cần một cái họ để đứa bé hợp pháp.

Rồi cô ôm con bỏ đi ngay trong đêm.

Căn nhà hai tầng bỗng trở nên lạnh ngắt.

Tôi ngồi như tượng đá giữa phòng khách, tay vẫn nắm chặt tấm hình siêu âm cũ. Đầu tôi ong ong. Những ngày sau đó, tôi như kẻ mất hồn. Người ta thấy tôi đi lang thang quanh chợ, hỏi có ai thấy vợ tôi đâu. Họ cười, họ xì xào. Tôi không nghe gì nữa cả.

Mỗi đêm, tôi cầm tấm ảnh con trai mà khóc. Con tôi… không phải con tôi.

Mấy tháng sau, tôi ngã bệnh. Gầy sọp. Ruộng vườn phải bán dần, nhà thì cho thuê. Không ai đoái hoài.Một chiều mưa, tôi nằm co ro trên chiếc giường tre, cũ đến mức phát ra tiếng cót két. Ngoài trời gió rít, mái hiên dột lách tách.

Cửa mở.

Tôi tưởng mình hoa mắt.

Con út tôi đứng đó.

Nó gầy đi, tóc rối bời, tay ôm một túi cháo nóng.
– Bố ăn chút gì đi. Mưa lạnh quá.

Tôi bật khóc.

Tôi đã từng ghẻ lạnh nó – vì nó là lý do khiến mẹ nó mất. Vì nó cũng chỉ là “con vịt giời” thứ sáu. Nhưng giờ đây, chính nó là đứa duy nhất quay về. Không đòi hỏi. Không trách móc.

Chỉ lặng lẽ lau mặt cho tôi, đắp chăn, đút từng thìa cháo.

Tôi nắm tay con, khàn giọng:
– Bố sai rồi. Sai từ lâu lắm rồi…

Nó gật đầu, nắm tay tôi chặt hơn.

Ngoài kia, mưa vẫn rơi…

Cái gậy tôi muốn kiếm, hóa ra không phải từ một “thằng cu nối dõi”, mà là bàn tay nhỏ bé của đứa con gái út tôi từng khinh thường nhất.

Tôi nằm lặng trên giường, tiếng gió rít ngoài hiên khiến cánh cửa chực bật tung. Mưa vẫn rơi lộp độp trên mái tôn cũ nát. Căn nhà từng rộn ràng giờ trống hoác, chỉ còn tiếng gió và tiếng tim tôi đập yếu ớt.

Con út – con bé Hân – kê thêm gối, đắp lại chăn cho tôi, rồi ngồi im bên cạnh. Đôi mắt nó không còn oán trách. Chỉ còn lại sự thương xót… và kiên nhẫn.

Tôi quay đầu nhìn nó, giọng khàn đặc:

– Hân… bố muốn nhờ con chuyện này…

Nó gật đầu, nắm lấy tay tôi.
– Bố nói đi.

Tôi khẽ chỉ về chiếc tủ gỗ bên góc nhà.
– Trong đó… có sổ đỏ, có cả giấy cho thuê nhà, với cuốn sổ tiết kiệm… Con lấy ra giùm bố. Và… giấy viết nữa.

Nó không hỏi gì. Chỉ lặng lẽ làm theo.

Tôi ngồi dậy, run rẩy cầm bút. Từng nét chữ nguệch ngoạc, nhưng rõ ràng.
– Bố sẽ… viết di chúc. Lần này… bố không để lỡ nữa…

Hân ngẩng lên, đôi mắt đỏ hoe.
– Bố không cần làm thế…

– Có chứ. – Tôi ngắt lời, nước mắt rơi xuống mặt giấy –
– Bố nợ các con… đặc biệt là con… nhiều lắm. Bố từng nghĩ chỉ có con trai mới là “người chống gậy”. Bố sai rồi. Hóa ra… con gái mới là người nâng bố dậy khi bố ngã xuống thật sự.

Hân bặm môi, giọng nghẹn lại:
– Bố không nợ con gì cả. Con quay về không phải để đòi hỏi gì… Con chỉ… không muốn bố cô đơn.

Tôi đưa bản di chúc cho nó xem.
– Tất cả đất đai, nhà cửa, của cải… bố để lại hết cho con. Bố không còn ai cả. Bố muốn… sau này con xây lại căn nhà này, cho sáng đèn. Đừng như bố, sống mấy chục năm mà chỉ đuổi theo một cái bóng.

Nó rưng rưng nước mắt.
– Bố à… Đừng nói chuyện như sắp đi…

Tôi mỉm cười yếu ớt:
– Ai rồi cũng đi, Hân à. Quan trọng là… đi mà không thấy ân hận nữa.

Tôi siết chặt tay nó.

Ngoài kia, mưa bắt đầu ngớt.

Vài tháng sau, ông mất trong giấc ngủ, nhẹ nhàng như chiếc lá lìa cành.

Hân tổ chức tang lễ giản dị. Mấy người chị không ai về. Nhưng cô không trách. Cô lặng lẽ cắm nén hương, đặt bức di chúc bên khung ảnh cha, rồi dọn lại căn nhà – trồng thêm cây, lợp lại mái.

Mỗi chiều, cô ngồi trước hiên, tay cầm chén trà – như ngày xưa cha vẫn làm.
Không còn ai “chống gậy”.

Chỉ có một người con gái… âm thầm gìn giữ mái nhà đã từng đổ vỡ….

Prev Article
Next Article

Related Articles

Bố tôi từ quê lên thăm con gái, vừa ngồi được 15 phút ông đã vội ra bến xe đi về. Đến cổng thì mẹ chồng nói vọng ra: “Mai đâu, lau sạch ghế vào, toàn bụi bẩn cũng tha về đây” – News

Bố tôi từ quê lên thăm con gái, vừa ngồi được 15 phút ông đã vội ra bến xe đi về. Đến cổng thì mẹ chồng nói vọng ra: “Mai đâu, lau sạch ghế vào, toàn bụi bẩn cũng tha về đây” – News

Hàng xóm mượn sân để vật liệu xây nhà, lúc trả đã không dọn dẹp lại còn cố tình xây cổng lấn ra 10 phân, tôi lẳng lặng làm 1 việc khiến anh ta sợ hãi tự giác đ/ậ/p bỏ – News

Hàng xóm mượn sân để vật liệu xây nhà, lúc trả đã không dọn dẹp lại còn cố tình xây cổng lấn ra 10 phân, tôi lẳng lặng làm 1 việc khiến anh ta sợ hãi tự giác đ/ậ/p bỏ – News

HOT NEWS

  • Chăm cháu cho vợ chồng con trai suốt 8 năm trời, tôi rời quê, bỏ lại nhà cửa, vườn tược, chỉ mong được san sẻ một phần gánh nặng gia đình. Ngày nào cũng vậy, sáng lo cơm nước, trưa đón cháu đi học, tối lại trông nom, dạy dỗ từng li từng tí, chưa một lời than phiền.
    Chăm cháu cho vợ chồng con trai suốt 8 năm trời, tôi rời quê, bỏ lại nhà cửa, vườn tược, chỉ mong được san sẻ …
  • Vợ tôi có sở thích kì lạ thích bắt cá trê ngoài đầm. Cứ cuối tuần được nghỉ làm ở công ty, vợ lại xách giỏ đi bắt cá
    Vợ tôi có sở thích kì lạ thích bắt cá trê ngoài đầm. Cứ cuối tuần được nghỉ làm ở công ty, vợ lại xách …
  • Một người đàn ông xăm trổ phát hiện một bé gái trốn trong phòng tắm của nhà hàng lúc nửa đêm, người bầm tím và sợ hãi, van xin ông đừng nói với cha dượng cô bé đang ở đâu…và cái kết cho cha dượng
    Một người đàn ông xăm trổ phát hiện một bé gái trốn trong phòng tắm của nhà hàng lúc nửa đêm, người bầm tím và …
  • Cô bé khóc nức nở và van xin mẹ kế “Đừng làm hại chúng con”. Đột nhiên, người cha giám đốc của cô bé đến nhà và hét lên…
    Cô bé khóc nức nở và van xin mẹ kế “Đừng làm hại chúng con”. Đột nhiên, người cha giám đốc của cô bé đến …
  • Người đàn ông mặc đồ thợ xây đến trước cổng biệt thự thì bị vệ sĩ canh gác không cho vào, 30 phút sau tất cả người ở trong nhà chết lặng khi biết được ông lại là…
    Người đàn ông mặc đồ thợ xây đến trước cổng biệt thự thì bị vệ sĩ canh gác không cho vào, 30 phút sau tất …
  • Ông cụ chạy chiếc xe máy cũ tới thăm con trai tại chung cư cao cấp ở Sài Gòn, bảo vệ không cho vào và cái kết…
    Ông cụ chạy chiếc xe máy cũ tới thăm con trai tại chung cư cao cấp ở Sài Gòn, bảo vệ không cho vào và …
  • Ông lão 70 tuổi cưới cô gái 18 tuổi về làm vợ 2 để sinh con nối dõi, giữa lúc cao trào nhất của đêm động phòng thì sự cố xảy ra…
    Ông lão 70 tuổi cưới cô gái 18 tuổi về làm vợ 2 để sinh con nối dõi, giữa lúc cao trào nhất của đêm …
  • Vợ của chú vẫn còn sống” – Cô gái ăn xin nói với giám đốc khi thăm mộ vợ, anh lập tức mở cuộc điều tra…
    Vợ của chú vẫn còn sống” – Cô gái ăn xin nói với giám đốc khi thăm mộ vợ, anh lập tức mở cuộc điều …
  • Sau khi vợ tôi mất, tôi đã vứt bỏ con trai bà ấy vì nó không phải máu mủ của tôi 10 năm sau, một sự thật đã được phơi bày khiến tôi tan nát.
    Sau khi vợ tôi mất, tôi đã vứt bỏ con trai bà ấy vì nó không phải máu mủ của tôi 10 năm sau, một …

Bài viết mới

  • Mẹ chồng đưa tôi đi khám thai, bà vừa ra ngoài, nữ y tá ghé tai tôi: “Ly hôn đi! Chạy mau còn kịp!”, hôm sau tôi phát hiện ra điều kinh khủng…
    Mẹ chồng đưa tôi đi khám thai, bà vừa ra ngoài, nữ y tá ghé tai tôi: “Ly hôn đi! Chạy mau còn kịp!”, hôm …
    Mẹ chồng đưa tôi đi kh/ám th/ai, bà vừa ra …
  • Bác cả ra tò sau 20 năm liền trở về nhà
    Bác cả ra tò sau 20 năm liền trở về nhà
    Bác cả ra tò sau 20 năm liền trở về …
  • Chồng nằm hấp hối vì UT giai đoạn cuối, tôi cắn răng mang thai hộ cho một đại gia để đổi lấy tiền cứu anh
    Chồng nằm hấp hối vì UT giai đoạn cuối, tôi cắn răng mang thai hộ cho một đại gia để đổi lấy tiền cứu anh
    Tôi tên là Hân, 29 tuổi, là một người phụ …
  • 3 tháng sau, người dính bầu khiến tôi bàng hoàng…
    3 tháng sau, người dính bầu khiến tôi bàng hoàng…
    Dọп ᴠɑʟɪ ᴄһᴏ ᴄһồпɡ ᴆɪ ᴄôпɡ тáᴄ, тɪ̀/пһ ᴄ/ờ ρһáт …
  • Ông thay mẹ dạy tôi học, lo tôi có đôi giày mới đến trường, âm thầm chịu đựng những lời xì xào của họ hàng: “Đàn ông gì đi nuôi con người khác.”
    Ông thay mẹ dạy tôi học, lo tôi có đôi giày mới đến trường, âm thầm chịu đựng những lời xì xào của họ hàng: …
    Câu chuyện: Chiếc Chìa Khóa Của Bố Dượng Tôi vẫn …
  • Đưa mẹ con ăn xin về nhà, vị giám đốc phát hiện ra một bí mật kinh hoàng.
    Đưa mẹ con ăn xin về nhà, vị giám đốc phát hiện ra một bí mật kinh hoàng.
    Một buổi chiều cuối thu, khi dòng người vẫn hối …
  • Hoàng nhìn tôi, khóe môi nhếch lên khinh khỉnh: Bà già thì biết gì, chuyện vợ chồng, đừng xen vào.
    Hoàng nhìn tôi, khóe môi nhếch lên khinh khỉnh: Bà già thì biết gì, chuyện vợ chồng, đừng xen vào.
    Trời mưa tầm tã, tôi đang ngồi khâu lại chiếc …
  • Ông Đình như rơi xuống vực thẳm: Tại sao con gái mình lại gửi về thứ này?
    Ông Đình như rơi xuống vực thẳm: Tại sao con gái mình lại gửi về thứ này?
    Ông Đình, ngoài sáu mươi, sống lặng lẽ ở một …
  • Tôi có bầu 8 tháng nhưng mẹ chồng vẫn b-ắt ra ruộng gặt lúa vì không thuê được nhân công
    Tôi có bầu 8 tháng nhưng mẹ chồng vẫn b-ắt ra ruộng gặt lúa vì không thuê được nhân công
    Buổi đêm ấy, giữa căn phòng sáng trắng như vảy …
  • Mẹ chồng ngã liệt toàn thân, cả nhà chồng đùn đẩy cho tôi chăm sóc rồi đi nước ngoài, ngày trở về bà khiến tất cả phải quỳ gối..
    Mẹ chồng ngã liệt toàn thân, cả nhà chồng đùn đẩy cho tôi chăm sóc rồi đi nước ngoài, ngày trở về bà khiến tất …
    Tôi về làm dâu nhà chồng đã gần 10 năm. …

Tin nhanh

giải trí, xã hội, làm đẹp
Copyright © 2025 Tin nhanh
Liên hệ: [email protected]