Tin nhanh

giải trí, xã hội, làm đẹp
Menu
  • Trang chủ
  • Xã hội
  • Sao
  • Tâm sự
  • Tử vi
  • Chính sách bảo mật
Home
Tâm sự
Cô lao công bị khinh thường trước hội trường, nhưng khi cô cầm bút cả hội đồng giáo sư choáng váng ….

Cô lao công bị khinh thường trước hội trường, nhưng khi cô cầm bút cả hội đồng giáo sư choáng váng ….

Thanh Thanh 8 Tháng 5, 2025

Trường Đại học Quốc gia trong một ngày đầu thu, gió nhè nhẹ cuốn lá vàng rơi lác đác trên nền sân rộng. Một ngày tưởng chừng như bình thường, nhưng lại là tiền đề cho một sự kiện khiến cả ngôi trường danh giá phải xôn xao.

Cô Lan – người lao công ngoài 50 tuổi, vóc dáng gầy gò, dáng đi hơi khom, ngày nào cũng âm thầm đẩy chiếc xe đẩy cũ kỹ khắp các dãy nhà giảng đường. Mái tóc hoa râm được búi gọn sau gáy, ánh mắt sâu thẳm, lúc nào cũng lặng lẽ như thể cất giấu cả trời tâm sự. Cô chẳng mấy khi nói chuyện với ai, ngoài câu “chào cô” từ vài sinh viên hiền lành.

Dẫu là lao công, nhưng cô Lan đặc biệt yêu thích việc quét dọn trong thư viện và khu vực giảng dạy của khoa Văn học – nơi chứa đầy những cuốn sách, bài giảng, luận văn cũ. Nhiều lần cô đứng lặng hàng chục phút bên một trang sách bỏ ngỏ, ánh mắt lấp lánh như đang đắm mình trong một thế giới khác.

Hôm đó, trường tổ chức Hội nghị Giáo sư – nơi quy tụ gần như toàn bộ các giáo sư đầu ngành, những tiến sĩ danh giá, và cả đại diện Bộ Giáo dục đến tham dự. Khu vực hội trường được lau dọn kỹ lưỡng, chuẩn bị âm thanh, ánh sáng, chỗ ngồi trang trọng.

Cô Lan, theo yêu cầu từ ban quản lý, được phân công lau dọn và dọn vệ sinh quanh khu vực hành lang và bên ngoài hội trường. Vừa quét đến cửa ra vào, cô lỡ làm rơi một xô nước, khiến sàn nhà bị ướt và một vị giáo sư vừa bước vào trượt chân.

– “Bà không thấy hôm nay có sự kiện quan trọng à? Làm ăn kiểu gì vậy?” – giọng một người đàn ông vang lên, đầy bực dọc.

– “Tôi xin lỗi… tôi sẽ lau khô ngay,” – cô Lan cúi đầu lí nhí.

Một vài giảng viên khác đi ngang, liếc mắt khó chịu, có người cười khẩy:

– “Người làm lao công thì nên biết vị trí của mình. Ở đây là hội nghị học thuật, không phải chỗ cho người như bà lai vãng.”

Cô Lan không đáp. Bà lặng lẽ cúi đầu, lấy khăn lau khô sàn nhà, bàn tay run run vì tủi thân, nhưng ánh mắt vẫn ánh lên một điều gì đó khác – không phải uất ức, không phải giận dữ – mà là… sự hiểu biết và nhẫn nhịn sâu sắc.

Hội nghị diễn ra. Chủ đề chính năm nay là: “Văn học Việt Nam trong tiến trình hiện đại hóa và bản sắc dân tộc.” Một chủ đề tưởng chừng quen thuộc nhưng lại đang thiếu đi những góc nhìn thực sự mới mẻ, sâu sắc.

Sau gần hai tiếng trình bày, phần lớn các bài phát biểu đều xoay quanh lý thuyết hàn lâm, khô cứng. Cả hội trường dường như bắt đầu mất dần sự hứng thú. Đại diện Bộ Giáo dục, một người đàn ông trẻ tuổi tên Minh, lên phát biểu với giọng điệu trung lập:

– “Tôi nghĩ chúng ta vẫn đang thiếu một điều gì đó. Một thứ… cảm xúc chân thành. Có ai trong hội trường muốn đóng góp thêm không? Một góc nhìn khác chăng?”

Cả khán phòng im lặng.

Đúng lúc đó, một giọng nữ vang lên từ cuối hội trường:

– “Xin cho tôi một phút.”

Mọi ánh mắt đổ dồn về phía cửa ra vào. Cô Lan – vẫn mặc bộ đồng phục lao công màu xanh bạc màu, đứng im lặng với tờ giấy trên tay. Cả hội trường như khựng lại. Một số người thì thầm:

– “Bà ấy làm gì ở đây?”

– “Lại thêm trò gì đây?”

Nhưng không hiểu vì sao, chính người đại diện Bộ lại gật đầu:

– “Cô có thể phát biểu.”

Không ai hiểu điều gì khiến Minh – một người vốn nguyên tắc – lại đồng ý. Nhưng sự tò mò đã chiếm lĩnh tất cả.

Cô Lan bước lên bục phát biểu. Bà mở tờ giấy cũ gấp bốn, bắt đầu đọc – không phải giọng rụt rè, mà là một giọng nói truyền cảm, ngữ điệu trầm bổng như một nghệ sĩ đang đọc thơ:

“Tôi là một người làm công việc quét dọn, không phải một nhà nghiên cứu. Nhưng tôi cũng là một con người lớn lên trong tiếng ru của bà, trong những câu ca dao mẹ hát, trong ánh lửa kể chuyện cổ tích của cha.

Văn học – đối với tôi – không phải là lý thuyết. Nó là ký ức. Là nỗi đau. Là sự sống.

Tôi từng là sinh viên Văn khoa năm 1989, từng đoạt giải nhất quốc gia môn Văn, từng viết luận về Hàn Mặc Tử khiến giáo sư Trịnh Thanh từng khóc. Nhưng đời người đâu dễ đoán. Sau một tai nạn, tôi mất gia đình, bỏ dở ước mơ giảng dạy.

Từ đó đến nay, tôi làm lao công. Nhưng chưa bao giờ thôi đọc – thôi yêu – và thôi viết…”

Cả hội trường chết lặng.

Cô Lan ngước lên, rút từ trong áo một mảnh giấy khác – cũ kỹ, màu vàng ố – rồi đọc tiếp:

“Tôi viết bài thơ này trong một đêm mưa, sau khi dọn xong khu thư viện:

Tôi lau sàn như lau sạch cuộc đời,

Từng vết nhơ, từng ký ức rã rời.

Nhưng con chữ vẫn sống, vẫn bừng lên trong tối,

Như đom đóm giữa lòng tôi, không tắt nổi.

Đừng để văn học là những công trình nghiên cứu bỏ quên trái tim con người. Bởi nếu không còn những người đau, thì không còn ai viết. Nếu không còn ai cảm, thì chữ nghĩa chỉ là xác rỗng.”

Bài phát biểu kết thúc. Im lặng bao trùm. Rồi – từ cuối hội trường – tiếng vỗ tay vang lên. Ban đầu rời rạc, sau đó dồn dập, rồi cả khán phòng đứng dậy. Một tràng pháo tay chưa từng có.

Giáo sư già nhất trong hội đồng – người nổi tiếng khắt khe – đứng lên lau nước mắt:

– “Tôi dạy cả đời, nhưng hôm nay mới được học. Cô là… một nhà văn thực thụ.”

Minh, đại diện Bộ, tiến đến gần, nói trong micro:

– “Tôi xin thay mặt toàn hội đồng mời cô Lan giữ vai trò đặc biệt: Cố vấn nội dung cho dự án xây dựng giáo trình Văn học mới của Bộ Giáo dục. Nếu cô đồng ý.”

Cô Lan mỉm cười. Một nụ cười buồn, nhẹ nhàng nhưng rực rỡ:

– “Tôi chỉ là người quét dọn, nhưng nếu tổ quốc cần một người lau bụi ký ức cho văn học nước nhà, tôi xin góp một tay.”

Kể từ sau hôm đó, báo chí, mạng xã hội đưa tin rầm rộ về “Người lao công đọc thơ khiến giới học thuật choáng váng.” Nhưng với cô Lan, cuộc sống không có gì thay đổi nhiều. Cô vẫn đẩy xe đẩy mỗi sáng, vẫn dọn dẹp khu thư viện như một nghi thức linh thiêng.

Chỉ khác, giờ đây, mỗi khi sinh viên đi ngang qua, họ cúi chào thật thấp – với ánh mắt ngưỡng mộ.

Còn trên tấm bảng vàng danh dự của trường, dưới dòng tên các giáo sư nổi tiếng, đã có thêm một dòng nhỏ, nhưng gây xao động lòng người:

“Nguyễn Thị Lan – Người giữ hồn chữ nghĩa.”

Prev Article
Next Article

Related Articles

Hoa khôi của xóm bỏ bố mẹ già yếu đi theo người đàn ông giàu có, 10 năm sau quay về chỉ để đòi chia đất, mẹ cười nhẹ và dẫn ra mảnh ruộng sau nhà, thứ trước mắt khiến cô run rẩy bỏ chạy 1 mét đất cũng không dám lấy

Hoa khôi của xóm bỏ bố mẹ già yếu đi theo người đàn ông giàu có, 10 năm sau quay về chỉ để đòi chia đất, mẹ cười nhẹ và dẫn ra mảnh ruộng sau nhà, thứ trước mắt khiến cô run rẩy bỏ chạy 1 mét đất cũng không dám lấy

Bố mẹ m.ất chị lớn bàn bạc x::in chồng cho đưa bố mẹ về nhà chồng để thờ. Chồng đồng ý nhưng một đất kh.ông thể thờ 2 họ nên đã quyết định xây cho bố mẹ vợ 1 ngôi nhà ngoài sân để hương khói…

Bố mẹ m.ất chị lớn bàn bạc x::in chồng cho đưa bố mẹ về nhà chồng để thờ. Chồng đồng ý nhưng một đất kh.ông thể thờ 2 họ nên đã quyết định xây cho bố mẹ vợ 1 ngôi nhà ngoài sân để hương khói…

HOT NEWS

  • Chồng lấy tiền viện phí của con đưa người phụ nữ khác đi du lịch – vợ có cách xử lý cao tay khiến cả bệnh viện chìm trong im lặng…
    Chồng lấy tiền viện phí của con đưa người phụ nữ khác đi du lịch – vợ có cách xử lý cao tay khiến cả …
  • Chị chồng mặc váy 2 dây rồi ôm gối sang đòi ngủ cùng vợ chồng tôi đêm tân hôn, lại còn đòi nằm giữa, nửa đêm đang mơ màng thì tôi nghe thấy rì rầm
    Chị chồng mặc váy 2 dây rồi ôm gối sang đòi ngủ cùng vợ chồng tôi đêm tân hôn, lại còn đòi nằm giữa, nửa …
  • “Em không thể có con” – Câu nói của vợ khiến tôi suýt ký đơn ly hôn vào 5 năm trước… cho đến ngày vợ hạ sinh 3 đứa trẻ cùng một lúc nhưng điều không ngờ nhất chính là…
    “Em không thể có con” – Câu nói của vợ khiến tôi suýt ký đơn ly hôn vào 5 năm trước… cho đến ngày vợ …
  • Mẹ già về quê xin đất tổ tiên để bán hết trả nợ cho con trai, nhưng đúng 1 tuần sau đã bị con trai tống ra ngủ gần chuồng gà vì đái khai
    Mẹ già về quê xin đất tổ tiên để bán hết trả nợ cho con trai, nhưng đúng 1 tuần sau đã bị con trai …
  • Bố mẹ chồng từ quê lên chơi, vợ làm tận 8 món ăn và một món canh để chiêu đãi nhưng khi vừa nhìn thấy, tôi đã giận sôi người
    Bố mẹ chồng từ quê lên chơi, vợ làm tận 8 món ăn và một món canh để chiêu đãi nhưng khi vừa nhìn thấy, …
  • Ngày dạm ngõ mẹ chồng mang 200 triệu lễ đen đến xin dâu nhưng đi kèm với 1 điều kiện không ngờ, ngay lập tức nhà thông gia tuyên bố “chẳng có đám cưới nào hết”
    Ngày dạm ngõ mẹ chồng mang 200 triệu lễ đen đến xin dâu nhưng đi kèm với 1 điều kiện không ngờ, ngay lập tức …
  • Mẹ đẻ dưới quê lên chơi 2 hôm, mẹ chồng ở nhà tiếp đãi thịnh soạn. Tối về mở tủ lạnh, tôi sững sờ trước sự thật về bàn tiệc lúc trưa
    Mẹ đẻ dưới quê lên chơi 2 hôm, mẹ chồng ở nhà tiếp đãi thịnh soạn. Tối về mở tủ lạnh, tôi sững sờ trước …
  • Sống ở nhà con rể 15 năm, đến khi căn nhà ở quê được đền bù thì 2 con trai hí hửng tới tận nơi đòi chia tiền, tôi giả vờ tươi cười đồng ý rồi cho lũ bất hiếu bài học nhớ đời…
    Sống ở nhà con rể 15 năm, đến khi căn nhà ở quê được đền bù thì 2 con trai hí hửng tới tận nơi …
  • Đám giỗ chồng, tôi lén đi theo sau kiểm tra mâm cỗ con dâu út mang lên phòng thờ để thắp hương thì bẽ bàng phát hiện ra
    Đám giỗ chồng, tôi lén đi theo sau kiểm tra mâm cỗ con dâu út mang lên phòng thờ để thắp hương thì bẽ bàng …

Bài viết mới

  • Thuê được cô giúp việc trẻ xinh lại chăm chỉ, ngày nào cũng dọn phòng sạch bóng nhưng đến ngày con trai tôi cưới, cô ta bỗng lao đến quỳ xuống rồi thừa nhận sự thật chấn động khiến cả h:ôn trường náo loạn, hóa ra…
    Thuê được cô giúp việc trẻ xinh lại chăm chỉ, ngày nào cũng dọn phòng sạch bóng nhưng đến ngày con trai tôi cưới, cô …
    Ngày tôi thuê được cô giúp việc mới, ai cũng …
  • Sinh nhật cháu, bà ngoại tặng 1 triệu, bà nội mang tới một cuốn sổ đỏ, tôi ôm con về nhà mẹ đẻ
    Sinh nhật cháu, bà ngoại tặng 1 triệu, bà nội mang tới một cuốn sổ đỏ, tôi ôm con về nhà mẹ đẻ
    Kể từ lúc tôi sinh con tới lúc đưa đứa …
  • Bố mẹ qua đời mà không để lại di chúc, chị gái hùng hổ bước đến đòi tất cả tài sản, tôi không đồng ý nhưng chồng ghé tai nối 1 câu, tôi lại gật gù cho hết
    Bố mẹ qua đời mà không để lại di chúc, chị gái hùng hổ bước đến đòi tất cả tài sản, tôi không đồng ý …
    Tôi và chị gái hơn kém nhau 3 tuổi, từ …
  • Em gái chồng về chơi, chồng nhường hẳn phòng có điều hòa cho em còn mẹ con tôi nằm đất, hai ngày sau em chồng nhập viện
    Em gái chồng về chơi, chồng nhường hẳn phòng có điều hòa cho em còn mẹ con tôi nằm đất, hai ngày sau em chồng …
    Trưa hôm ấy, giữa cái nóng như rang của Hà …
  • Chồng mới mất 3 tháng con dâu đã ăn diện lòe loẹt, đêm nghe tiếng đàn ông trong phòng mà tôi nghẹn ngào
    Chồng mới mất 3 tháng con dâu đã ăn diện lòe loẹt, đêm nghe tiếng đàn ông trong phòng mà tôi nghẹn ngào
    Gần 1 giờ sáng, lúc dậy đi vệ sinh, đi …
  • Chúng tôi đã tính tới chuyện cưới xin, nhưng không ngờ chuyện ngoài ý muốn lại xảy ra khiến tôi bối rối đôi chút. 
    Chúng tôi đã tính tới chuyện cưới xin, nhưng không ngờ chuyện ngoài ý muốn lại xảy ra khiến tôi bối rối đôi chút. 
    Tôi từng nghĩ, sau ly hôn, mọi thứ rồi sẽ …
  • Bố tôi 65 tuổi, một tay ông gánh vác gia đình bao năm, đến lúc đỡ khó khăn hơn chút thì ông lén lút giấu mẹ tôi đi ngoại tình
    Bố tôi 65 tuổi, một tay ông gánh vác gia đình bao năm, đến lúc đỡ khó khăn hơn chút thì ông lén lút giấu …
    Bố tôi năm nay đã 65 tuổi. Suốt mấy chục …
  • Xây nhà xong 2 vợ chồng còn nợ gần 1 tỷ, mẹ vợ còn 1 mảnh đất để không rất nhiều người hỏi mua
    Xây nhà xong 2 vợ chồng còn nợ gần 1 tỷ, mẹ vợ còn 1 mảnh đất để không rất nhiều người hỏi mua
    Sau ba năm tích cóp, vay mượn khắp nơi, cuối …
  • 10 năm chờ đợi chồng đi Nh:ật về, tôi ch:t lặng khi thấy anh tay trong tay với người phụ nữ khác cùng đứa con 8 tuổi ở sân bay
    10 năm chờ đợi chồng đi Nh:ật về, tôi ch:t lặng khi thấy anh tay trong tay với người phụ nữ khác cùng đứa con …
    Mười năm là bao nhiêu mùa lá rụng? Tôi cũng …
  • Sau đêm mặn nồng, vị đại gia để lại cho cô sinh viên nghèo một tỷ rồi biệt tích
    Sau đêm mặn nồng, vị đại gia để lại cho cô sinh viên nghèo một tỷ rồi biệt tích
    Bảy năm trước, My chỉ là cô sinh viên năm …

Tin nhanh

giải trí, xã hội, làm đẹp
Copyright © 2025 Tin nhanh
Liên hệ: [email protected]