Bà Luyến – một người phụ nữ ngoài 60, bán chè rong ở một thị trấn nhỏ. Cả đời khổ cực, sống trong căn nhà mái tôn dột nát, nuôi hai đứa con trai lớn và một cô con gái út đi học nghề may. Người ta thấy bà suốt ngày còng lưng đẩy xe chè, nắng mưa không nghỉ.
Và rồi… một ngày định mệnh đến.
Bà Luyến trúng số độc đắc – giải thưởng hơn 22 tỷ đồng.
Cả thị trấn sững sờ. Người bán vé số còn không tin nổi. Bà Luyến khóc òa khi cầm tấm séc trên tay, bảo:
“Tôi muốn chia hết cho người thân, cả đời họ cũng nghèo như tôi.”
Bà chia thật.
– 2 tỷ cho gia đình người anh cả.
– 2 tỷ cho em gái út dưới quê.
– 1,5 tỷ cho mỗi đứa con.
– Thậm chí hàng xóm từng cho bà tô cháo lúc ốm cũng được mừng tuổi 200 triệu.
Dư luận ca ngợi bà hết lòng, truyền thông gọi bà là “Người trúng số hào hiệp nhất Việt Nam.”
Một tuần sau… bà Luyến mất tích.
Tin báo đến công an. Cả nhà đổ xô tìm kiếm. Các con khóc lóc trên mạng xã hội, thậm chí lên cả chương trình truyền hình nhờ cộng đồng giúp đỡ.
Công an vào cuộc. Qua định vị từ chiếc điện thoại bà dùng lần cuối, họ khoanh vùng một biệt thự đang xây dang dở ở ngoại ô. Bên trong căn phòng kín tầng hầm – thi thể bà Luyến được tìm thấy, đã phân hủy nhẹ.
Toàn bộ thị trấn rúng động.
Nhưng sự thật phía sau còn kinh hoàng hơn.
Sau nhiều ngày điều tra, công an công bố kết luận:
Bà Luyến bị đầu độc bởi chính người con dâu cả, với sự giúp sức của người con trai lớn.
Lý do? Vì sau khi chia tiền, bà Luyến có ý rút lại phần chia cho người con trai cả – khi phát hiện anh ta đưa hết cho bồ và đánh đập vợ con. Bà định thay đổi di chúc và mua nhà riêng cho cô cháu nội, khiến con trai cả nổi giận.
Họ không muốn bà đổi ý.
Và thế là… họ “mời bà lên chơi căn biệt thự đang sửa sang cho mẹ ở”, rồi ra tay.
Twist cuối cùng:
Tưởng như 22 tỷ đã được phân phát hết… nhưng không.
Trong quá trình điều tra, công an phát hiện một két sắt nhỏ bà Luyến gửi tại ngân hàng từ 4 ngày trước khi mất tích, chỉ định mở khi có đủ chữ ký 2 luật sư và người thụ hưởng ghi trong tờ giấy niêm phong.
Người được ghi tên duy nhất trong đó:
Một cậu bé 7 tuổi – cháu nội của bà, con người con trai cả – người duy nhất không được chia tiền ban đầu vì còn nhỏ.
Bên trong két: 12 tỷ đồng còn lại, kèm một bức thư tay:
“Bà không tiếc ai điều gì, nhưng tiền lớn quá, dễ làm hỏng người. Bà để dành phần còn lại cho đứa cháu nội, để nó có tương lai khác. Mong con cháu sống tử tế.”
Ngày đưa tang bà Luyến, không một ai trong nhà dám bước theo linh cữu.
Chỉ có một cậu bé 7 tuổi mặc áo trắng, tay cầm tấm hình cũ của bà nội, lặng lẽ đi sau, không khóc, chỉ nói:
“Nội hứa mua xe đạp cho con đi học…”