Tin nhanh

giải trí, xã hội, làm đẹp
Menu
  • Trang chủ
  • Xã hội
  • Sao
  • Tâm sự
  • Tử vi
  • Chính sách bảo mật
Home
Tâm sự
Máy bay rơi tự do, mọi người tưởng mình sẽ chết. Trong những giây phút cuối cùng, điều kỳ diệu đã đến…..”

Máy bay rơi tự do, mọi người tưởng mình sẽ chết. Trong những giây phút cuối cùng, điều kỳ diệu đã đến…..”

Thanh Thanh 15 Tháng 6, 2025

Máy bay rơi tự do, mọi người tưởng mình sẽ chết. Trong những giây phút cuối cùng, điều kỳ diệu đã đến…

Tôi không phải người mê bay. Thực ra, tôi rất sợ độ cao. Nhưng sáng hôm đó, tôi bắt chuyến bay từ Hà Nội vào TP.HCM để kịp buổi phỏng vấn xin việc mà tôi đã chuẩn bị suốt ba tháng trời.

Mọi thứ bình thường như hàng trăm chuyến bay khác. Máy bay Airbus A321 của hãng hàng không giá rẻ cất cánh lúc 7:05 sáng. Tôi ngồi ở hàng ghế 22F, sát cửa sổ. Bên cạnh là một ông chú tầm ngoài 50, tay ôm chặt chiếc cặp da, còn bên kia là một cô gái trẻ mặc áo khoác trắng đang ngủ gật.

Tôi không nhớ rõ mọi chuyện bắt đầu khi nào, chỉ biết là máy bay đang bay êm thì đột nhiên rung lắc mạnh. Một tiếng “bùm” vang lên từ đâu đó phía sau, và rồi toàn bộ thân máy bay chao nghiêng.

Tiếng hét vang lên khắp khoang hành khách.

Đèn cảnh báo bật sáng. Mặt nạ dưỡng khí rơi xuống. Một tiếp viên hét qua loa:“Mọi người giữ nguyên vị trí và đeo mặt nạ dưỡng khí ngay lập tức!”

Chú bên cạnh tôi chụp lấy mặt nạ, tay run đến nỗi làm rơi ba lần trước khi gắn được lên mũi. Tôi còn chưa kịp đeo xong thì máy bay bắt đầu rơi tự do. Không, không phải giảm độ cao bình thường – mà là một cú rơi thẳng đứng như trong mấy trò chơi cảm giác mạnh.

Trong khoảnh khắc đó, mọi âm thanh xung quanh như tắt lịm. Tôi có cảm giác bụng trống rỗng, tai ù đi. Một số người gào khóc, người khác thì im lặng như đã chấp nhận số phận. Tôi thấy một bà cụ ôm chặt tượng Phật nhỏ trong tay, miệng lẩm bẩm đọc kinh. Một cậu bé phía trên tôi hét gọi mẹ, còn mẹ cậu ta chỉ biết ôm lấy con mà không nói nên lời.

Khoảnh khắc ấy, tôi cũng nghĩ: “Vậy là hết. Mình sẽ chết.”

Nhưng lạ lắm. Trong sự hoảng loạn tột cùng, tôi lại nhớ về những điều thật bình thường. Tôi nhớ bữa cơm với mẹ tuần trước, khi bà trách tôi ăn vội vàng. Tôi nhớ con mèo nhà tôi, thường cuộn tròn nằm bên chân mỗi tối. Tôi nhớ người bạn gái cũ – chúng tôi chia tay vì xa cách, và tôi chưa từng nói xin lỗi.

30 giây rơi tự do. Nhưng là 30 giây dài nhất trong đời tôi. Mỗi giây như kéo dài ra thành từng năm. Và rồi — máy bay chững lại. Không còn rung lắc mạnh như trước, chỉ còn tiếng gió và tiếng thở dốc của hành khách.

Một thông báo vang lên từ buồng lái:“Chúng tôi vừa trải qua sự cố mất áp suất và lỗi động cơ số 2. Máy bay hiện đang được kiểm soát. Chúng tôi sẽ hạ cánh khẩn cấp tại sân bay Đà Nẵng. Mong quý khách giữ bình tĩnh.”

Không ai nói gì. Nhiều người òa khóc. Chú bên cạnh tôi tháo mặt nạ ra, lẩm bẩm “ơn trời”. Cô gái cạnh tôi ngồi gục xuống, mắt vẫn nhắm, nhưng nước mắt chảy dài.

20 phút sau, chúng tôi hạ cánh. Bánh máy bay chạm đất, tiếng va chạm vang lên như một cú giải thoát. Khi cửa mở, cả khoang bật dậy, người ôm nhau, người thì gọi điện, người thì lặng lẽ bước đi như vừa thoát khỏi cơn ác mộng.

Tôi bước xuống máy bay, chân vẫn run. Lúc đó mới nhận ra: mình còn sống.

Sau vụ việc, tôi nhận ra rằng có những khoảnh khắc – dù chỉ là vài giây – có thể thay đổi cả cách nhìn của bạn về cuộc đời. Nhưng điều kỳ diệu chưa dừng lại ở đó…

Tôi đến TP.HCM trễ 5 tiếng. Buổi phỏng vấn bị hủy.

Lúc ngồi ở quán cà phê nhỏ trên đường Cách Mạng Tháng Tám, tôi không nghĩ gì nhiều. Không tức giận, không tiếc nuối. Tôi chỉ ngồi nhìn dòng người đi qua, như thể lần đầu tiên trong đời mình thật sự nhìn thấy cuộc sống.

Điện thoại rung. Tin nhắn từ mẹ:“Con hạ cánh rồi phải không? Gọi về mẹ nghe giọng cái.”

Tôi gọi về ngay. Khi nghe giọng mẹ, tôi bật khóc. Không phải vì sợ, mà vì biết rằng… nếu ngày hôm đó máy bay không hồi phục, có lẽ đây là người tôi sẽ không bao giờ gặp lại nữa.

Tôi từng là người sống gấp, vội vàng như sợ thời gian bỏ lại. Ăn cơm thì tranh thủ lướt điện thoại, trò chuyện với bạn bè thì nửa chừng đã nghĩ đến công việc. Chuyện tình yêu cũng thế, tôi từng yêu một người – Lan – trong ba năm, rồi chia tay chỉ vì… “không còn thời gian cho nhau”. Tôi nhớ lúc cô ấy đóng cửa lại sau lần gặp cuối cùng, mình đã không níu kéo.

Sau vụ tai nạn, tôi bắt đầu gọi lại cho những người từng quan trọng với mình. Người đầu tiên là bố. Chúng tôi không nói chuyện gần một năm trời vì mâu thuẫn khi ông bắt tôi về quê nối nghiệp làm xây dựng. Cuộc gọi ngập ngừng, nhưng khi ông bắt máy, chỉ nói một câu:

“Mày còn sống là tốt rồi.”

Chúng tôi không cần thêm gì nữa.

Rồi đến Lan.

Tôi không định gọi. Nhưng số cô ấy vẫn nằm trong danh bạ. Tôi không nghĩ cô sẽ nghe, nhưng khi chuông đổ lần thứ ba thì giọng cô vang lên:

– “Alo?”

– “Là anh. Em khỏe không?”

Im lặng vài giây.

– “Em có đọc tin vụ máy bay. Em nghĩ… nếu là anh, chắc… chắc em phải gọi trước…”

Chúng tôi không nói về quá khứ, không đổ lỗi. Cuộc gọi kéo dài 47 phút. Đó là lần đầu tiên tôi nghe cô ấy cười lại, dù chỉ một chút.

Hai tháng sau tai nạn, tôi vẫn chưa xin được công việc mới. Nhưng tôi bắt đầu viết lại hành trình của mình. Tôi đăng một bài viết dài trên Facebook kể lại chuyện xảy ra trên chuyến bay. Bài viết được chia sẻ hàng chục nghìn lượt. Có người nhắn tin bảo tôi làm họ nhìn lại chính mình, có người chỉ lặng lẽ gửi lời cảm ơn.

Một ngày, tôi nhận được email từ một tòa soạn báo điện tử. Họ đề nghị tôi viết chuyên mục trải nghiệm sống sót – một loạt bài về những khoảnh khắc sinh tử và điều gì thay đổi sau đó. Tôi nhận lời.

Từ một người xin việc vội vã, tôi trở thành người kể chuyện.

Mỗi tháng, tôi phỏng vấn những người từng vượt qua biến cố lớn: bệnh tật, tai nạn, mất mát, phá sản… Tôi viết về cách họ gượng dậy, về những điều nhỏ bé họ học được – những điều thường bị bỏ quên khi ta còn “chạy đua” với cuộc sống.

Chính những bài viết đó cũng giúp tôi chữa lành.

Một năm sau chuyến bay, tôi trở lại Hà Nội. Tôi về thăm mẹ, đi ăn lại ở quán bún riêu quen thuộc, và ghé qua khu triển lãm sách ở Văn Miếu. Tình cờ hôm đó, có một buổi chia sẻ với độc giả – tôi không biết, nhưng một người bạn trong giới báo chí đã mời tôi lên sân khấu chia sẻ câu chuyện của mình.

Tôi đứng đó, trước hơn trăm người xa lạ, kể lại khoảnh khắc khi tôi nghĩ mình sẽ chết. Và rồi… tôi nhìn xuống khán giả – Lan cũng ở đó. Cô không nói gì, chỉ mỉm cười.

Khi buổi chia sẻ kết thúc, cô bước đến, đưa cho tôi một cuốn sổ tay:

– “Em ghi lại những điều em sợ sẽ không kịp nói. Nhưng bây giờ, mình còn thời gian… đúng không?”

Chúng tôi đi uống cà phê hôm đó. Không nói về chuyện quay lại, không hứa hẹn tương lai. Chỉ ngồi đó, lặng lẽ. Nhưng lần này tôi không lướt điện thoại. Tôi nhìn vào mắt cô, lắng nghe từng lời. Tôi có cảm giác, có lẽ đây là lần đầu tiên mình sống… đúng nghĩa.

Chuyến bay hôm đó suýt lấy đi mạng sống tôi, nhưng cũng trả lại cho tôi điều quý giá hơn – một cuộc đời mới, với cách nhìn khác về từng khoảnh khắc. Không phải điều gì cũng cần phải lớn lao để gọi là kỳ diệu. Đôi khi, chỉ cần bạn còn được sống – đó đã là phép màu rồi.

Truyện sưu tầm

Prev Article
Next Article

Related Articles

Đang ăn giỗ cụ Tổ thì anh rể vô tình mở camera an ninh trong phòng bố vợ xem thì không ngờ ngay 3 giây đầu tiên cả họ sợ tái mặt bỏ chạy

Đang ăn giỗ cụ Tổ thì anh rể vô tình mở camera an ninh trong phòng bố vợ xem thì không ngờ ngay 3 giây đầu tiên cả họ sợ tái mặt bỏ chạy

Không muốn cho cháu gái về quê thăm bà ng:;oại, bà n:;ội tuyên bố 1 câu khiến con dâu lạnh người chỉ muốn l;y h:;ôn ngay lập tức

Không muốn cho cháu gái về quê thăm bà ng:;oại, bà n:;ội tuyên bố 1 câu khiến con dâu lạnh người chỉ muốn l;y h:;ôn ngay lập tức

HOT NEWS

  • Mẹ chú rể nghiến răng nói từng câu: “Nhà không có nổi cái bàn ăn đàng hoàng mà cũng đòi gả con?”
    Mẹ chú rể nghiến răng nói từng câu: “Nhà không có nổi cái bàn ăn đàng hoàng mà cũng đòi gả con?”
  • Ông Thái đập Tượng Quan Âm bên đường mở quán nhậu – Tối hôm đó cả nhà chết lặng khi nhìn camera
    Ông Thái đập Tượng Quan Âm bên đường mở quán nhậu – Tối hôm đó cả nhà chết lặng khi nhìn camera
  • Mỗi tháng chu cấp cho bố mẹ 5 triệu, đến khi nhờ ông bà giúp một việc cỏn con cũng bị từ chối. Sau nhiều ngày suy nghĩ, tôi quyết định sẽ cắt khoản tiền 5 triệu mỗi tháng, nếu ông bà có hỏi thì tôi sẽ nói là do điều kiện kinh tế khó khăn. Một năm sau tôi trở về thăm nhà thì thấy cảnh tượng đau lòng…
    Mỗi tháng chu cấp cho bố mẹ 5 triệu, đến khi nhờ ông bà giúp một việc cỏn con cũng bị từ chối. Sau nhiều …
  • Người Đàn Ông đi trên cao tốc được 30 phút thì mới phát hiện ra Có Cậu Bé Nấp Sau Ghế, vội vàng xuống mở cốp thì bẽ bàng
    Người Đàn Ông đi trên cao tốc được 30 phút thì mới phát hiện ra Có Cậu Bé Nấp Sau Ghế, vội vàng xuống mở …
  • Bé gái ăn xin tới cổng rạp cưới xin bánh bị cô dâu mắng té tát, nhưng vừa quay đi thì…
    Bé gái ăn xin tới cổng rạp cưới xin bánh bị cô dâu mắng té tát, nhưng vừa quay đi thì…
  • Về nhà giữa đêm thấy mẹ co ro một mình, vợ “biến mất”: Gọi điện cho cô ấy thì nhận được câu trả lời sốc ngang , khiến anh lập tức làm một điều…
    Về nhà giữa đêm thấy mẹ co ro một mình, vợ “biến mất”: Gọi điện cho cô ấy thì nhận được câu trả lời sốc …
  • Mẹ vợ cứ cuối tuần là lại mời con rể tới ăn cơm rồi gọi vào phòng làm gì không ai biết, 3 tháng sau thông báo có bầu khiến cả nhà khó hiểu
    Mẹ vợ cứ cuối tuần là lại mời con rể tới ăn cơm rồi gọi vào phòng làm gì không ai biết, 3 tháng sau …
  • Chỉ vì rót quá tay tí nước mắm mà con dâu nói không ra gì, bà cụ âm thầm dọn ra khỏi nhà trong đêm, chỉ để lại tờ giấy
    Chỉ vì rót quá tay tí nước mắm mà con dâu nói không ra gì, bà cụ âm thầm dọn ra khỏi nhà trong đêm, …
  • “Cả xóm ai cũng biết nhà nó nợ ngập đầu” – mẹ chú rể đay nghiến ngay trong lúc rước dâu
    “Cả xóm ai cũng biết nhà nó nợ ngập đầu” – mẹ chú rể đay nghiến ngay trong lúc rước dâu

Bài viết mới

  • Đây là lần đầu tiên sau bao sóng gió, chúng tôi thực sự ngồi lại, cùng nhau viết nên một cái tên – và có thể, một khởi đầu mới
    Đây là lần đầu tiên sau bao sóng gió, chúng tôi thực sự ngồi lại, cùng nhau viết nên một cái tên – và có …
    Tôi chưa từng nghĩ rằng bác sĩ đỡ đẻ cho …
  • 8 chữ của chồng gửi nhầm vào nhóm chung cư lúc nửa đêm khiến vợ phát hiện “cú lừa thế kỷ”, đến lúc ra tòa ly hôn phát hiện thêm một cú sốc
    8 chữ của chồng gửi nhầm vào nhóm chung cư lúc nửa đêm khiến vợ phát hiện “cú lừa thế kỷ”, đến lúc ra tòa …
    Nửa đêm, Hà đang chập chờn ngủ thì tiếng “ting” …
  • Tôi bắt đầu thấy lạ thật, không lẽ cả ba lần đều “vô tình” gặp cùng một người?
    Tôi bắt đầu thấy lạ thật, không lẽ cả ba lần đều “vô tình” gặp cùng một người?
    Và tôi sốc. Vẫn là người đàn ông lần trước. …
  • Phục vụ mẹ chồng 15 năm, bà để lại 3 căn nhà cho em dâu – tôi nhặt cái ca cũ bà vứt đi khiến cả nhà phát sốc…
    Phục vụ mẹ chồng 15 năm, bà để lại 3 căn nhà cho em dâu – tôi nhặt cái ca cũ bà vứt đi khiến …
    Tôi về làm dâu từ khi còn rất trẻ, mới …
  • Anh tôi kiếm cả 100 triệu/tháng, vậy mà ngày bố mẹ xây nhà xong xuôi, người ta đến yêu cầu xiết nhà để trả nợ cho anh, ông bà nức nở đành mất nhà cứu con, nhưng nào ngờ vừa bán nhà xong thì…
    Anh tôi kiếm cả 100 triệu/tháng, vậy mà ngày bố mẹ xây nhà xong xuôi, người ta đến yêu cầu xiết nhà để trả nợ …
    Tôi là con út trong nhà, anh tôi hơn tôi …
  • Ngày chị chồng tôi phải sinh con một mình, không có cả bố đứa bé, tôi đến tận nơi cho hẳn 700 triệu
    Ngày chị chồng tôi phải sinh con một mình, không có cả bố đứa bé, tôi đến tận nơi cho hẳn 700 triệu
    Chị chồng tôi lỡ mang bầu với người đàn ông …
  • Ở cữ, nhờ mẹ chồng tới chăm nhưng bà nằng nặc đòi 30 triệu/ tháng, tôi mặt nặng mày nhẹ chỉ đưa cho 3 triệu, đến lúc con 1 tuổi thì cho đi học gấp
    Ở cữ, nhờ mẹ chồng tới chăm nhưng bà nằng nặc đòi 30 triệu/ tháng, tôi mặt nặng mày nhẹ chỉ đưa cho 3 triệu, …
    Tôi vừa sinh xong chưa đầy một tuần, người thì …
  • Bị mẹ bán 5 tuổi lấy 3 chỉ vàng, 10 năm sau gặp lại trên bàn mổ: Quyết định cuối cùng.
    Bị mẹ bán 5 tuổi lấy 3 chỉ vàng, 10 năm sau gặp lại trên bàn mổ: Quyết định cuối cùng.
    “Mẹ ruột dứt t-ình bá-/n tôi từ lúc 5 tu;/ổi …
  • Chồng mất, tôi không đi bước nữa mà ở vậy chăm bố chồng. Ông bảo tôi nghỉ việc ở nhà bố nuôi được tất, mỗi đêm chỉ cần làm đúng 1 việc, vài tháng sau tôi có bầu, hàng xóm ai cũng lời ra tiếng vào
    Chồng mất, tôi không đi bước nữa mà ở vậy chăm bố chồng. Ông bảo tôi nghỉ việc ở nhà bố nuôi được tất, mỗi …
    Chồng tôi mất trong một vụ tai nạn giao thông, …
  •  10 năm trước từ chối không trông đứa cháu ngoại nào cả, giờ ốm bệnh nằm một mình, tôi ấm ức các con đều không chịu ngó ngàng tới, nhờ hàng xóm gọi con đến mua cho bát cháo thì 3 đứa con gái đến tay không
     10 năm trước từ chối không trông đứa cháu ngoại nào cả, giờ ốm bệnh nằm một mình, tôi ấm ức các con đều không …
    10 năm trước, tôi còn khỏe, còn tỉnh táo, nhưng …

Tin nhanh

giải trí, xã hội, làm đẹp
Copyright © 2025 Tin nhanh
Liên hệ: [email protected]