Con gái tôi mới tròn 5 tuổi.Nó mê nước, mê bơi, và mỗi lần được xuống hồ là cười như nắc nẻ.Tôi dặn chồng:
“Anh trông con kỹ vào, em chạy đi mua chút bánh trái rồi về liền.”
Chưa đầy 15 phút sau, tôi nghe tiếng kêu thất thanh.Con gái tôi đã nằm dưới đáy bể.
Tôi gào lên, ôm con trong tay, người run như lên cơn sốt.Còn chồng tôi… vẫn đang ôm điện thoại, gương mặt hoảng loạn – nhưng không phải vì con, mà vì video call với nhân tình đang dang dở.
Sau tang lễ, tôi tìm được camera ở hồ bơi.Con tôi chết đuối trong khi hắn ngồi cạnh bờ, quay mặt đi, cười cợt với nhân tình suốt 20 phút.
Nhưng nỗi đau chưa dừng ở đó.Ngày làm đám tang cho con, cô ả nhân tình trơ trẽn xuất hiện – ăn mặc nhã nhặn, nước mắt rưng rưng, còn được gia đình chồng đón vào như khách quý.
Mẹ chồng tôi còn đỡ vai, mời ngồi mâm đầu.
Tôi không nói gì. Không khóc. Không quát tháo.Tôi đi vào bếp, lấy một đĩa gạo, một đĩa muối, và một bát nước lã.Bước ra giữa sân, tôi trải chiếc khăn trắng con gái từng đắp ngủ, đặt ba món đó lên, nhẹ nhàng vái ba cái.
Rồi tôi quay sang cô nhân tình – đang ngồi giương mắt nhìn:
“Chị đến đám tang cháu, chị biết luật không?Gạo – là lòng thành.Muối – để giữ nhân quả lại.Nước – để rửa sạch tội trước khi đi.Tôi không cần chị khóc. Tôi chỉ cần chị thắp nén hương… bằng tay không.”
Cô ta lưỡng lự.Chồng tôi định can, nhưng tôi đã bước thẳng đến, đưa ba que hương, cắm xuống giữa đĩa gạo, mỉm cười lạnh lẽo:
“Nếu chị có tâm, cầm hương.Nếu chị không dám – rời khỏi đây, đừng động đến hồn con tôi nữa.Vì nếu hôm nay chị chạm vào mà không sạch… cả đời chị sẽ không còn yên đâu.”
Cô ta tái mặt.Không ai dám cười, không ai dám nói.Ngay cả mẹ chồng tôi cũng quay đi, lẩm bẩm điều gì đó trong miệng.
Cô ta lặng lẽ đứng dậy, quay đầu đi thẳng.Tôi biết, từ nay về sau… mỗi khi nằm xuống, cô ta sẽ luôn nghĩ về đĩa gạo muối và đứa bé không còn cười dưới bể bơi.
Còn chồng tôi?Tôi im lặng thu dọn tro con gái, rời khỏi nhà vào hôm sau.Bỏ lại một lá đơn ly hôn, một bản sao camera, và dòng chữ nguệch ngoạc:
“Con chết rồi. Nhưng tôi còn sống. Và tôi sẽ sống thay phần của con – để anh phải trả nốt tất cả phần nhân quả đó.”