Tin nhanh

giải trí, xã hội, làm đẹp
Menu
  • Trang chủ
  • Xã hội
  • Sao
  • Tâm sự
  • Tử vi
  • Chính sách bảo mật
Home
Tâm sự
Tôi nhìn lại bộ quần áo đang mang, mỉm cười gật đầu, nhìn những đứa con vui vẻ rời đi.

Tôi nhìn lại bộ quần áo đang mang, mỉm cười gật đầu, nhìn những đứa con vui vẻ rời đi.

Thanh Thanh 8 Tháng 10, 2025

Tôi ngồi trên ghế sofa, nhìn đồng hồ điểm bảy giờ tối. Trong bếp, tiếng cười nói rộn rã vang lên. Cả nhà đang háo hức chuẩn bị đi ăn mừng sinh nhật con trai tôi – Dũng, vừa được thăng chức.

Con dâu tôi, Thảo, loay hoay lựa váy, còn đứa cháu nhỏ chạy quanh nhà cười khanh khách. Cảnh tượng ấy ấm áp đến mức khiến tôi thoáng chạnh lòng. Lâu lắm rồi, tôi mới thấy cả nhà vui đến thế.

Tôi cười hiền, hỏi:

“Mẹ thay đồ rồi, đi luôn được chưa?”

Dũng ngẩng lên, cười gượng:

“À… mẹ ơi, xe chật rồi, với lại nhà hàng đông, để hôm khác con chở mẹ đi riêng nha.”

Câu nói nhẹ nhàng, nhưng như mũi dao xoáy vào tim tôi.

Tôi khựng lại, cố giữ nụ cười:

“Ừ, xe chật thì thôi. Mẹ ở nhà cũng được.”

Dũng vội nói thêm:

“Con xin lỗi mẹ, bữa sau nhất định có mẹ.”

Tôi gật đầu, nhìn họ ríu rít dắt nhau ra cửa. Tiếng cười xa dần, để lại căn nhà rộng thênh thang chỉ còn tiếng tích tắc đồng hồ.

Tôi ngồi xuống, đôi mắt nhòe đi. Không phải vì giận, mà vì đã quen với cảm giác bị bỏ lại.

Cách đây hai năm, sau khi chồng mất, tôi dọn về ở cùng vợ chồng Dũng. Tôi từng nghĩ, mình sẽ có tuổi già bình yên bên con cháu. Nhưng rồi, những câu nói như “Mẹ ơi, đừng dọn đồ trong bếp con chưa rửa xong”, hay “Mẹ đừng mua đồ cho cháu, con sợ lộn khẩu vị”, cứ ngày một nhiều hơn.

Mỗi lần như thế, tôi chỉ im lặng. Tôi sợ mình phiền, sợ làm con dâu khó chịu, sợ khiến Dũng khó xử.

Nhưng hôm nay, khi nghe “Xe chật rồi, mẹ ở nhà đi!”, tôi bỗng thấy như mình đã bị gạch khỏi danh sách người thân từ lâu.

Khi cánh cửa khép lại, tôi đứng dậy.Lặng lẽ mở tủ, kéo chiếc va li cũ – cái mà tôi từng dùng để về nhà chồng năm 1985. Tôi gấp từng bộ quần áo, đặt gọn gàng.

Trên bàn thờ, tấm ảnh của chồng nhìn tôi như trách móc, nhưng cũng như đồng cảm.

“Ông à, chắc tôi đi thôi. Ở đây, tôi thấy mình thừa.”

Tôi để lại một tờ giấy trên bàn:

“Con à, mẹ ra quê ít ngày. Đừng lo.”

Rồi kéo va li, rời khỏi căn nhà ấy trong đêm.

Tôi về lại ngôi nhà nhỏ ở quê – nơi tôi sinh ra. Mùi khói bếp, mùi đồng ruộng khiến tôi như được sống lại. Người hàng xóm thấy tôi, ngạc nhiên:

“Cô Lan về à? Tưởng cô ở với con trai rồi?”Tôi cười:“Nó bận, tôi về trông vườn ít hôm.”

Không ai biết rằng, tôi không định quay lại.

Tôi bắt đầu sống cuộc đời mới: trồng rau, nuôi gà, bán mắm ruốc, rồi nhận giữ trẻ cho mấy gia đình quanh xóm. Cuộc sống giản dị nhưng đầy tiếng cười.

Mỗi đêm, tôi ngồi nghe radio, thỉnh thoảng lại nhớ đến con trai, con dâu, đứa cháu nhỏ. Tôi nhớ giọng nói, nhớ bữa cơm chung, nhưng không dám gọi điện. Tôi sợ nghe thấy giọng hờ hững ấy thêm một lần nữa.

Ba tháng sau, vào một buổi chiều mưa lớn, tôi nghe tiếng xe hơi dừng trước cổng. Cửa mở ra, Dũng lao vào, mặt tái nhợt.

“Mẹ! Trời ơi mẹ còn sống à!”

Tôi ngỡ ngàng:

“Sống? Con nói gì vậy?”

Dũng òa khóc, quỳ xuống:

“Ba tháng nay con đi tìm mẹ khắp nơi! Hôm đó… khi con và cả nhà đi ăn về… nhà cháy, mẹ ơi!”

Tôi sững sờ.

“Cháy…?”

Dũng gật đầu, nước mắt chảy dài:

“Cháy từ tầng bếp do chập điện. Con tưởng mẹ ở trong nhà… người ta chỉ tìm thấy chiếc dép và va li trống. Con nghĩ… mẹ đã… đã chết rồi.”

Tôi chết lặng. Toàn thân lạnh buốt.Thảo bước đến, ôm tôi, khóc nức nở:

“Mẹ ơi, suốt thời gian qua, con day dứt khôn nguôi. Con sai rồi… con không nên để mẹ ở nhà hôm ấy… Nếu mẹ ở lại, có lẽ…”

Tôi run run chạm tay vào tóc con dâu, khẽ thở dài:

“Nếu hôm ấy tôi ở lại, có khi tôi đã nằm trong đống tro tàn. Con thấy không, mọi chuyện đều có lý do.”

Cả nhà tôi ngồi bên nhau, trong căn nhà nhỏ ở quê. Dũng cúi đầu:

“Mẹ, con xin lỗi. Con mải mê công việc, mải lo cho gia đình mình mà quên mất mẹ mới là người luôn cần được yêu thương nhất.”

Tôi cười hiền:

“Con trai, mẹ chưa bao giờ trách con. Nhưng mẹ muốn con hiểu: khi một người mẹ bắt đầu gói va li ra đi, nghĩa là trong lòng bà ấy đã chết đi một phần.”

Dũng nắm tay tôi, nghẹn ngào:

“Từ nay, mẹ về sống với con nha? Nhà mới xây rồi, rộng lắm, xe con còn trống chỗ cho mẹ suốt đời.”

Tôi nhìn anh, nước mắt lăn dài, khẽ gật đầu.

Ba tháng sau, cả nhà tôi chuyển về quê, dựng lại ngôi nhà mới ngay trên nền cũ. Tôi trồng lại luống rau, cháu nhỏ ríu rít quanh vườn.

Có hôm, Dũng cười:

“Mẹ, con định làm biển hiệu cho vườn rau, mẹ đặt tên đi.”Tôi cười:“Đặt là Chỗ Cho Mẹ Ngồi, được không?”

Cả nhà lặng đi. Rồi cùng bật cười trong nước mắt.

Kết thúc:Đôi khi, chỉ một câu nói vô tình cũng đủ khiến người mẹ cảm thấy lạc lõng giữa chính ngôi nhà của mình. Nhưng tình mẫu tử – như mạch nước ngầm – dù có bị lấp vùi, vẫn âm thầm chảy mãi.Khoảnh khắc tôi kéo va li ra đi hôm ấy, tôi tưởng mình mất tất cả. Nhưng hóa ra, chính khi ấy, tôi đã cứu lấy cả gia đình.

Prev Article
Next Article

Related Articles

Vì sao xưa nay vẫn nói Ngực của đàn bà là quà của đàn ông?

Vì sao xưa nay vẫn nói Ngực của đàn bà là quà của đàn ông?

Nhà có giỗ, mẹ chồng phố đưa 500 nghìn dặn con dâu quê làm 2 mâm cỗ, đến bữa mọi người ngồi đông đủ bà mới đi xuống, con dâu bê mâm ra rồi tuyên bố câu động trời

Nhà có giỗ, mẹ chồng phố đưa 500 nghìn dặn con dâu quê làm 2 mâm cỗ, đến bữa mọi người ngồi đông đủ bà mới đi xuống, con dâu bê mâm ra rồi tuyên bố câu động trời

HOT NEWS

  • Mẹ kế không cho con ăn sáng, đến bữa chỉ cho con 2 nửa bát cơm
    Mẹ kế không cho con ăn sáng, đến bữa chỉ cho con 2 nửa bát cơm
  • Trong một chuyến từ thiện, vị chủ tịch đã gặp một ông lão nghèo. Một câu nói bất ngờ từ ông đã khiến anh vỡ òa và bật khóc nức nở khi nhận ra ông là…
    Trong một chuyến từ thiện, vị chủ tịch đã gặp một ông lão nghèo. Một câu nói bất ngờ từ ông đã khiến anh vỡ …
  • Ngay cái ngày bố dẫn bạn gái về ra mắt, cô ấy đã bước vào bàn thờ của mẹ và nói câu “em sẽ thay chị tiêu tiền của anh”, rồi những ngày sau đó…
    Ngay cái ngày bố dẫn bạn gái về ra mắt, cô ấy đã bước vào bàn thờ của mẹ và nói câu “em sẽ thay …
  • Thấy mẹ tát vợ đến bật máu miệng, chồng mặc vợ nằm đó rồi đem thứ này xuống khiến bà chết sững…
    Thấy mẹ tát vợ đến bật máu miệng, chồng mặc vợ nằm đó rồi đem thứ này xuống khiến bà chết sững…
  • Mẹ kế khiến bố mẹ tôi tan vỡ, 20 năm sau mẹ tôi lại tặng bà ấy một căn nhà
    Mẹ kế khiến bố mẹ tôi tan vỡ, 20 năm sau mẹ tôi lại tặng bà ấy một căn nhà
  • Ông nội chăm cháu gái 10 tuổi mỗi ngày, một hôm bà hàng xóm thấy điều kỳ quái khi sang chơi, bà liền gọi 113 gấp…
    Ông nội chăm cháu gái 10 tuổi mỗi ngày, một hôm bà hàng xóm thấy điều kỳ quái khi sang chơi, bà liền gọi 113 …
  • Khi nào bố gọi ra ăn sáng thì nói ăn rồi. Nếu không, tao sẽ vả vào mồm.
    Khi nào bố gọi ra ăn sáng thì nói ăn rồi. Nếu không, tao sẽ vả vào mồm.
  • Trong ngày giỗ đầu của mẹ, bố tôi nói muốn tái hôn, tôi tức giận bỏ đi 4 năm trời
    Trong ngày giỗ đầu của mẹ, bố tôi nói muốn tái hôn, tôi tức giận bỏ đi 4 năm trời
  • Nữ sinh mất tích khi mang thai, gia đình tin cô đã qua đời. 12 năm sau, một đứa trẻ ở trại mồ côi vô tình hé lộ chi tiết dẫn mẹ tìm ra sự thật…
    Nữ sinh mất tích khi mang thai, gia đình tin cô đã qua đời. 12 năm sau, một đứa trẻ ở trại mồ côi vô …

Bài viết mới

  • Tôi bỏ vợ để cưới một cô gái làm quán hát ở Lào Cai, nhưng chỉ 5 ngày sau kết hôn tôi đã hối hận
    Tôi bỏ vợ để cưới một cô gái làm quán hát ở Lào Cai, nhưng chỉ 5 ngày sau kết hôn tôi đã hối hận
    Đêm tôi ngồi trên chuyến tàu SP1 rùng rình vượt …
  • Thấy người cha đến đón con có điều bất thường. Cô giáo đi theo và bàng hoàng khi nhìn thấy sự thật
    Thấy người cha đến đón con có điều bất thường. Cô giáo đi theo và bàng hoàng khi nhìn thấy sự thật
    “Đôi khi, sự bình thường nhất lại ẩn chứa điều …
  • Cả cái thị trấn này đều nói tôi dại, khi lấy nhân viên quán hát về làm vợ
    Cả cái thị trấn này đều nói tôi dại, khi lấy nhân viên quán hát về làm vợ
    Họ nói tôi dại.Cả cái thị trấn này đều nói …
  • Bà giúp việc đã lao vào kéo tôi ra bụi chuối thì thầm “mày có muốn giống con vợ trước không”, tôi cứng đơ người chưa kịp hoàn hồn thì trong nhà chồng hét lớn
    Bà giúp việc đã lao vào kéo tôi ra bụi chuối thì thầm “mày có muốn giống con vợ trước không”, tôi cứng đơ người …
    Tối hôm ấy, cả làng An Tĩnh rộn ràng tiếng …
  • Vợ dắt về một đứa trẻ ngay sau ngày cưới, vừa nhìn mặt bé, tôi đã quỳ xuống cầu xin tha thứ
    Vợ dắt về một đứa trẻ ngay sau ngày cưới, vừa nhìn mặt bé, tôi đã quỳ xuống cầu xin tha thứ
    Vậy mà tôi nấu cơm nước, tắm rửa xong hết …
  • Trẻ nhiễm Adenovirus tăng nhanh: Thấy con có dấu hiệu này cần cho đi viện ngay lập tức
    Trẻ nhiễm Adenovirus tăng nhanh: Thấy con có dấu hiệu này cần cho đi viện ngay lập tức
    Bệnh viện Nhi trung ương đưa ra cảnh báo về …
  • Khoảnh khắc ấy, tôi thấy rõ bi kịch không chỉ của con trai, mà của cả hai gia đình.
    Khoảnh khắc ấy, tôi thấy rõ bi kịch không chỉ của con trai, mà của cả hai gia đình.
    1. Đêm hạnh phúc hóa ác mộng Đêm tân hôn, …
  • Lũ lụt khiến gia đình tôi ở Thanh Hóa mất trắng, bố vợ từ Hà Nội gọi điện mắng tôi té tát vì không lo được cho con gái ông, nhìn thấy thứ ở trong thùng xốp ông gửi vào tôi cùng vợ khóc ng-ất
    Lũ lụt khiến gia đình tôi ở Thanh Hóa mất trắng, bố vợ từ Hà Nội gọi điện mắng tôi té tát vì không lo …
    Buổi tối thứ ba sau lũ, mùi bùn non còn …
  • Tháng nào tôi cũng đưa cho vợ 150 triệu đồng nhưng cô ấy lại không mấy vui vẻ, hóa ra là bởi…
    Tháng nào tôi cũng đưa cho vợ 150 triệu đồng nhưng cô ấy lại không mấy vui vẻ, hóa ra là bởi…
    Mỗi đầu tháng, tôi lại đặt lên mặt bàn gỗ …
  • Ngày ký đơn ly hôn, chồng tôi cười đắc ý vì giành được 2/3 tài sản. Tôi không lấy được nhà, không lấy được xe, con cũng không có quyền nuôi
    Ngày ký đơn ly hôn, chồng tôi cười đắc ý vì giành được 2/3 tài sản. Tôi không lấy được nhà, không lấy được xe, …
    Hôm ký đơn ly hôn, trời Hà Nội mưa tầm …

Tin nhanh

giải trí, xã hội, làm đẹp
Copyright © 2025 Tin nhanh
Liên hệ: [email protected]