Tin nhanh

giải trí, xã hội, làm đẹp
Menu
  • Trang chủ
  • Xã hội
  • Sao
  • Tâm sự
  • Tử vi
  • Chính sách bảo mật
Home
Tâm sự
Ngày tôi phát hiện chồng nuôi nhân tình suốt 5 năm, cô ta còn đang mang thai trời đất bỗng nhiên sụp đổ

Ngày tôi phát hiện chồng nuôi nhân tình suốt 5 năm, cô ta còn đang mang thai trời đất bỗng nhiên sụp đổ

Thanh Thanh 8 Tháng mười một, 2025

Tôi phát hiện lịch hẹn siêu âm trong túi áo anh vào một buổi sáng tưởng như bình thường nhất. Chiếc áo sơ mi trắng anh khoác qua ghế, vừa cởi ra tối hôm trước. Tờ giấy gấp tám, nhàu nát ở góc viền, chữ in đậm: “Siêu âm thai — 28 tuần”. Bên dưới, mục “người nhà” ghi rõ tên chồng tôi, nét ký quen thuộc.

Tim tôi giật thót, nhưng cơ mặt lại không kịp phản ứng. Tất cả những thứ tôi từng nghi ngờ — tin nhắn xóa vội, đêm về muộn, mùi nước hoa lạ — hóa ra đều có lý do rất rõ ràng: anh đang nuôi nhân tình Suốt năm năm nay.

Tôi thấy mình đứng tách rời khỏi căn bếp, tách rời cả cuộc đời. Một tay tôi khẽ nắm tờ giấy, tay kia chống vào bồn rửa như đang giữ cả thế giới khỏi sụp đổ.

Tôi gọi cho bố.

Bố nghe tôi kể xong, chỉ im lặng vài giây ngắn ngủi rồi nói bằng giọng bình tĩnh đến lạ:

“Im lặng đi con. Đừng làm ầm gì hết. Cứ vờ như không biết. Rồi đợi đến lúc nó sắp sinh. Đến khi đó mới giăng lưới. Mọi thứ sẽ không còn đường thoát.”

Tôi hỏi: “Bố… vì sao phải đợi đến khi sinh?”

Bố cười nhạt: “Vì khi ấy con bài bị lật hết. Họ yếu nhất. Con mạnh nhất. Và con không phải gào khóc hay xin xỏ gì cả. Con chỉ cần đứng nhìn cuộc đời dạy nó cách trả giá.”

Tôi làm theo.

Tôi phải làm theo — bởi sự đau đớn trong tôi chưa đủ sức để nổ tung, nhưng vừa đủ để tôi thức trắng những đêm dài, giả vờ ngủ bên cạnh chồng mình.

Anh vẫn cười, vẫn ôm tôi từ phía sau, vẫn hỏi tôi mấy câu quen thuộc: “Hôm nay em mệt không?”, “Tháng này mình đi du lịch nhé”. Tôi nhìn anh, thấy một con người xa lạ trong diện mạo người thương.

Khi anh tắm, điện thoại anh để trên bàn. Tôi không xem. Bố dặn: “Con mà xem, nghĩa là con thừa nhận mình đang nghi ngờ. Không được.”

Nỗi đau biến thành một vũ khí tôi phải giấu thật sâu.

Chúng tôi vẫn ăn cơm cùng nhau. Tôi vẫn chăm con gái. Vẫn đưa đón bé học đàn, học võ.

Chỉ khác là mỗi lần anh nói yêu tôi, câu nói ấy rơi xuống đất vỡ tan.

Ba tháng sau, tôi bí mật đến phòng khám nơi có tờ lịch siêu âm. Tôi chọn ngồi ở góc khuất, đeo khẩu trang, đội mũ lưỡi trai. Họ gọi tên nhân tình của anh. Cô ấy trẻ. Không trang điểm, bụng to, dáng vẻ mệt mỏi. Anh dìu cô lên bàn siêu âm. Anh nâng tay lau mồ hôi trên trán cô.

Tôi nắm chặt tay ghế đến trào máu.

Tôi về nhà, đánh dấu ngày cô ấy sắp sinh vào một cuốn sổ đỏ bìa, ghi rõ từng chi tiết trần trụi nhất.

Những ngày tiếp theo, tôi thu thập chứng cứ: ảnh chụp, lịch chuyển khoản, hóa đơn bệnh viện, những lần họ đi ăn, cả đoạn tin nhắn anh dặn nhân tình: “Sinh xong rồi tính. Giờ cứ để vợ anh vui vẻ.”

Mỗi chữ như dao cứa.

Bố nói đúng: khi đã có bằng chứng, tôi không còn cần nước mắt.

Ngày cô ta nhập viện là một ngày có sương mù. Anh báo với tôi: “Anh đi công tác gấp. Khách hàng gọi.”

Tôi bình thản gập áo cho anh vào vali, hôn nhẹ lên má:

“Đi đi, em đợi.”

Anh cười. Một nụ cười của kẻ tin rằng mình đang lừa được cả thế giới.

Khi tiếng cửa khép lại, tôi gọi bố. Ông bảo:

“Đến lúc.”

Chúng tôi xuất hiện ở bệnh viện lúc gần 10 giờ đêm. Bố mặc bộ vest đen chỉnh tề như tới một buổi họp quan trọng. Tôi bước cạnh ông, váy dài đơn giản nhưng chỉn chu, môi tô màu đỏ trầm mà chồng tôi luôn khen đẹp.

Chúng tôi chỉ hỏi lễ tân một câu: “Phòng sản phụ này ở đâu?”

Người ta dẫn đến nhanh chóng. Cửa phòng mở hé. Anh đang ngồi đó, tay nắm tay cô ấy, khuôn mặt hoảng hốt lo lắng của một người sắp làm bố.

Tôi đứng lại ở ngưỡng cửa. Anh ngẩng lên.

Cả thế giới của anh sụp trong một khoảnh khắc duy nhất.

Mắt anh trợn tròn. Tay buông vội. Đứng bật dậy, lắp bắp: “Sao… sao em ở đây?”

Tôi mỉm cười lịch sự:

“Em đến đón anh về.”

Cô ta nhìn tôi, mắt đỏ hoe: “Chị… chị là vợ anh ấy?”

Tôi quay sang bố. Ông bước lên, đặt một tập hồ sơ xuống giường. Bìa ghi rõ: Đơn ly hôn, hồ sơ tài sản, chứng cứ ngoại tình.

Bố nói chậm rãi:

“Tôi không muốn làm điều này ở nơi người ta sinh nở. Nhưng con gái tôi không phải loại ngu ngốc để các người dắt mũi suốt năm năm.”

Anh tái mặt. “Bố… con sẽ giải thích…”

“Không cần.” — bố cắt lời — “Khi cậu chọn nuôi giấu một đứa trẻ bên ngoài, cậu đã tự giải thích rồi.”

Cô nhân tình bật khóc. Tôi quay sang cô, giọng không cao không thấp:

“Tôi không hận cô. Vì tôi biết anh ta nói dối cô nhiều như đã nói dối tôi. Nhưng nếu cô nghĩ mình sẽ bước vào cuộc đời anh bằng sự đổ nát của người khác, thì cô đang tự đánh mất tất cả.”

Cô run rẩy: “Đứa bé… là vô tội…”

Tôi gật: “Tôi biết. Và nó sẽ được sinh ra như một con người có đủ quyền được biết cha nó là ai.”

Bố đặt thêm một tập giấy lên bàn nhỏ:

“Kết quả xét nghiệm ADN. Nếu cần, chúng tôi sẽ công khai trước tòa.”

Anh run lên, bấu víu vào không khí: “Anh xin em… đừng làm thế ở đây. Nó đang sinh con…”

Tôi nhìn anh. Lần đầu tiên, không còn nước mắt:

“Nếu anh nghĩ đến cảm xúc của nó, thì anh đã không làm tổn thương tôi đến mức này.”

Tiếng máy monitor vang lên. Y tá hối hả bước vào, đẩy chúng tôi ra ngoài. Nhân tình bắt đầu chuyển dạ.

Cánh cửa đóng lại, chia hai thế giới — một bên là sự sống mới bắt đầu, bên còn lại là cuộc hôn nhân đã chết từ lâu.

Anh chạy theo tôi ngoài hành lang:

“Cho anh cơ hội giải thích!”

Tôi đứng yên. Bố lùi lại để tôi tự quyết định.

“Giải thích đi.” — tôi nói.

Anh há miệng rồi lại ngậm vào. Lời giải thích nào đủ để bao che năm năm phản bội?

Cuối cùng anh thốt ra câu mà tôi đã chán nghe: “Anh xin lỗi.”

Tôi cười. Một nụ cười đau nhất:

“Anh xin lỗi cũng chỉ để cứu anh khỏi cảm giác tội lỗi. Chứ có bao giờ anh xin lỗi vì tôi đau đâu.”

Anh im lặng.

Tôi nhìn sâu vào mắt anh, nói câu cuối cùng:

“Anh mất tôi từ ngày anh đặt tay lên bụng cô ấy. Còn hôm nay… chỉ là lúc tôi đóng cửa lại.”

Tôi quay đi. Anh níu tay tôi:

“Còn con chúng ta? Em định để nó sống trong gia đình tan vỡ sao?”

Tôi rút tay ra, từng chữ cứng như thép:

“Em chọn cho con sống trong sự thật. Chứ không phải một gia đình giả dối nơi cha nó đang nuôi thêm một gia đình khác.”

Điện thoại anh rung. Anh nhìn màn hình, rồi vụt chạy vào phòng sinh mà không nói thêm lời nào.

Đó chính là con người tôi từng yêu: luôn chạy khỏi tôi.

Ba giờ sáng. Tiếng trẻ con khóc vang lên từ phía sau cánh cửa kính. Một sinh linh ra đời.

Tôi nhìn qua ô cửa sổ, thấy anh ôm đứa bé, nước mắt rơi. Cô ấy nằm kiệt sức, mỉm cười yếu ớt.

Tôi ghen tị? Không.

Tôi chỉ thấy mình đã đứng ngoài cuộc đời của anh từ rất lâu rồi — mà tôi không biết.

Bố khoác áo lên vai tôi:

“Tương lai của con, từ giờ do con quyết định.”

Tôi nói nhỏ:

“Con sẽ ly hôn. Nhưng con sẽ không biến mình thành kẻ độc ác. Thằng bé kia là máu mủ của anh. Anh phải có trách nhiệm.”

Bố gật đầu: “Đó mới là con gái của bố.”

Tôi thở ra thật sâu — hơi thở đầu tiên của tôi với tư cách một người phụ nữ tự do khỏi sự dối trá.

Một tháng sau, phiên hòa giải đầu tiên diễn ra. Anh cố níu kéo: nói sẽ chấm dứt, sẽ quay về. Nhưng bằng chứng tôi có đủ để khiến anh không còn phản kháng.

Và quan trọng hơn — trái tim tôi không còn chỗ cho anh.

Tôi đề nghị chia tài sản theo luật. Quyền nuôi con gái giao cho tôi. Anh được thăm con theo lịch. Với đứa bé kia — anh phải thừa nhận và chu cấp.

Anh ký. Nét chữ run. Mồ hôi rơi xuống giấy.

Tôi nhìn tờ giấy kết thúc cuộc hôn nhân 8 năm của mình mà không còn cảm giác sụp đổ. Chỉ là một sự giải thoát kéo dài quá lâu.

Trên đường về, trời mưa. Tôi ôm con gái 5 tuổi vào lòng. Nó hỏi:

“Ba đâu mẹ?”

Tôi hít một hơi rồi đáp: “Ba có nhà mới rồi. Nhưng ba vẫn yêu con. Còn mẹ thì sẽ luôn ở đây với con.”

Nó gật gù, tin tưởng tuyệt đối như thể đó là điều hiển nhiên nhất.

Tôi bật khóc — nhưng không phải vì buồn. Mà vì tôi biết: từ đây, con sẽ lớn lên trong tình yêu thật sự, không phải những bữa cơm gia đình chan đầy giả dối.

Đêm đó, tôi tin nhắn cuối cùng cho anh:

“Cảm ơn anh vì bài học này. Nhờ anh, em biết mình mạnh mẽ thế nào.”

Anh không trả lời.

Tôi chặn số anh. Và ngủ một giấc sâu nhất sau nhiều năm.

Có người hỏi tôi: “Nếu được quay lại, chị có chọn cách khác không?”

Tôi nghĩ rồi lắc đầu:

“Không. Tôi đã đi trọn vẹn con đường đau đớn của mình — để đặt dấu chấm hết thật tròn trịa. Không lảng tránh. Không ảo tưởng. Và không bỏ lỡ giây phút nào mà tôi cần phải tỉnh thức.”

Tôi đã trả thù?

Có thể. Nhưng quan trọng hơn: tôi đã trả lại chính cuộc đời cho mình.

Bố từng nói:

“Không có gì tàn nhẫn bằng sự im lặng của người biết rõ mọi thứ mà vẫn mỉm cười.”

Tôi từng tưởng mình chỉ là người phụ nữ bị phản bội.

Hóa ra — tôi là người phụ nữ sống sót.

Prev Article
Next Article

Related Articles

Bỏ rơi vợ mắc UT để theo cô gái trẻ đẹp, chồng nhận ngay cú sốc từ bản di chúc bí ẩn ngày vợ qua đời…

Bỏ rơi vợ mắc UT để theo cô gái trẻ đẹp, chồng nhận ngay cú sốc từ bản di chúc bí ẩn ngày vợ qua đời…

Chồng ngoại tình nhưng vợ vẫn vờ như không biết

Chồng ngoại tình nhưng vợ vẫn vờ như không biết

HOT NEWS

  • Chồng đặt bàn ăn tối với nhân tình, tôi đặt ngay bàn bên cạnh và mời một người tới khiến anh ta xấu hổ tới cuối đời…
    Chồng đặt bàn ăn tối với nhân tình, tôi đặt ngay bàn bên cạnh và mời một người tới khiến anh ta xấu hổ tới …
  • Mẹ chồng cấm con dâu trang điểm vì sợ “hàng xóm nói con dâu ăn chơi”, ai ngờ đến ngày giỗ chồng, bà bật khóc khi thấy
    Mẹ chồng cấm con dâu trang điểm vì sợ “hàng xóm nói con dâu ăn chơi”, ai ngờ đến ngày giỗ chồng, bà bật khóc …
  • 2 vợ chồng chuẩn bị mua nhà thì chồng vét hết sạch 1 tỷ tiền tiết kiệm để xây nhà cho mẹ chồng, tôi sang tận nhà làm ầm lên thì bà thản nhiên nói “tiền con trai cũng là tiền của mẹ”
    2 vợ chồng chuẩn bị mua nhà thì chồng vét hết sạch 1 tỷ tiền tiết kiệm để xây nhà cho mẹ chồng, tôi sang …
  • Nghe chuyện, cụ thở dài: Tôi đã dặn bao đời rồi, không ai được động vào hòn đá ấy.
    Nghe chuyện, cụ thở dài: Tôi đã dặn bao đời rồi, không ai được động vào hòn đá ấy.
  • Hàng xóm không giao lưu với ai bỗng mời đám cưới, cả làng chẳng ai buồn đi
    Hàng xóm không giao lưu với ai bỗng mời đám cưới, cả làng chẳng ai buồn đi
  • Được một thời gian, bụng cô ấy to như bầu 7 tháng, sinh nghi tôi liền lắp cam thì phát hiện sự thật kinh hoàng
    Được một thời gian, bụng cô ấy to như bầu 7 tháng, sinh nghi tôi liền lắp cam thì phát hiện sự thật kinh hoàng
  • Vừa viết được chữ “Nguyễn” lên tờ giấy, một bàn tay bất ngờ giật lấy cây bút. Minh Tuấn, trong bộ blouse trắng, kéo ghế ngồi xuống trước mặt tôi
    Vừa viết được chữ “Nguyễn” lên tờ giấy, một bàn tay bất ngờ giật lấy cây bút. Minh Tuấn, trong bộ blouse trắng, kéo ghế …
  • Nữ tiếp viên duy nhất sống sót sau khi máy bay phát nổ ở độ cao hơn 10.000 mét – bí ẩn sống còn giữa trời không
    Nữ tiếp viên duy nhất sống sót sau khi máy bay phát nổ ở độ cao hơn 10.000 mét – bí ẩn sống còn giữa …
  • Sau khi vợ tôi mất, tôi đã vứt đuổi con gái riêng ra ngoài vì nó không phải máu mủ của tôi 10 năm sau, một sự thật đã được phơi bày khiến tôi tan nát.
    Sau khi vợ tôi mất, tôi đã vứt đuổi con gái riêng ra ngoài vì nó không phải máu mủ của tôi 10 năm sau, …

Bài viết mới

  • Con chó đen trong nhà liên tục gầm gừ với đứa trẻ mới sinh vào mỗi đêm, người cha thấy bất thường liền vội vàng gọi công an
    Con chó đen trong nhà liên tục gầm gừ với đứa trẻ mới sinh vào mỗi đêm, người cha thấy bất thường liền vội vàng …
    Từ ngày vợ sinh con, Hưng – một ông bố …
  • Ngày tôi phát hiện chồng nuôi nhân tình suốt 5 năm, cô ta còn đang mang thai trời đất bỗng nhiên sụp đổ
    Ngày tôi phát hiện chồng nuôi nhân tình suốt 5 năm, cô ta còn đang mang thai trời đất bỗng nhiên sụp đổ
    Tôi phát hiện lịch hẹn siêu âm trong túi áo …
  • Chiếc cặp cũ trở thành trò cười trong mắt họ hàng. Tôi ôm nó về, không một lời oán trách
    Chiếc cặp cũ trở thành trò cười trong mắt họ hàng. Tôi ôm nó về, không một lời oán trách
    Mẹ m/ất để lại anh trai 7 căn nhà, tôi …
  • Cố gắng chịu khó thêm tháng nữa thôi, em nhé… Hết tháng này, mình về quê sống gần bố mẹ. Anh mệt lắm rồi, chỉ muốn sáng dậy thấy mùi khói bếp nhà mình, nghe con gọi ông bà thôi…
    Cố gắng chịu khó thêm tháng nữa thôi, em nhé… Hết tháng này, mình về quê sống gần bố mẹ. Anh mệt lắm rồi, chỉ …
    Chương Một: Lời Hứa Cuối Cùng Đêm định mệnh ấy …
  • Đi công tác 1 tháng, vừa về tới nhà, chồng liền giục em rối rít: Về phòng thôi, nhớ vợ lắm rồi…ai ngờ lại là bi kịch…
    Đi công tác 1 tháng, vừa về tới nhà, chồng liền giục em rối rít: Về phòng thôi, nhớ vợ lắm rồi…ai ngờ lại là …
    Đi công tác 1 tháng, vừa về tới nhà, chồng …
  • Vợ tôi có 50 triệu tiền thai sản không dùng đến, bảo mang cho em chồng đi đẻ lại ích kỷ không cho, còn tru tréo làm ầm ĩ lên
    Vợ tôi có 50 triệu tiền thai sản không dùng đến, bảo mang cho em chồng đi đẻ lại ích kỷ không cho, còn tru …
    Tôi là Hoàng, ba mươi hai tuổi, nhân viên kỹ …
  • Chồng vừa lên chức trưởng phòng đã chê vợ bán cá hôi hám liền đạp vợ xuống khỏi chiếc ô tô mới mua
    Chồng vừa lên chức trưởng phòng đã chê vợ bán cá hôi hám liền đạp vợ xuống khỏi chiếc ô tô mới mua
    Đêm trao chức trưởng phòng, văn phòng rộn tiếng cười …
  • Đi du lịch nước ngoài, người đàn ông U70 khiến 3 cô gái mang thai cùng lúc, kết quả kiểm tra ADN khiến ông sững người…
    Đi du lịch nước ngoài, người đàn ông U70 khiến 3 cô gái mang thai cùng lúc, kết quả kiểm tra ADN khiến ông sững …
    Đi du lịch nước ngoài, người đàn ông U70 khiến …
  • Suốt 30 ngày liền, vợ cứ đón con về là lao thẳng vào phòng tắm. Đến ngày thứ 31, tôi trốn trong tủ quần áo, qua khe hở nhìn thấy cảnh tượng khiến tôi đứng hình…
    Suốt 30 ngày liền, vợ cứ đón con về là lao thẳng vào phòng tắm. Đến ngày thứ 31, tôi trốn trong tủ quần áo, …
    Suốt 30 ngày liền, vợ cứ đón con về là …
  • Bố tái hôn gọi tôi về gấp, vừa nhìn thấy mẹ kế lấy tay xoa bụng tôi quay người bỏ chạy thục mạng
    Bố tái hôn gọi tôi về gấp, vừa nhìn thấy mẹ kế lấy tay xoa bụng tôi quay người bỏ chạy thục mạng
    Tôi là Khải, sinh viên năm ba trường Kinh tế. …

Tin nhanh

giải trí, xã hội, làm đẹp
Copyright © 2025 Tin nhanh
Liên hệ: [email protected]