Sau đám cưới linh đình, bác cả – người anh cả nghiêm khắc nhưng rất được nể trọng trong dòng họ – đã long trọng trao tặng cho cặp đôi mới cưới một món quà đặc biệt: Căn Nhà Tổ. Đó là ngôi nhà cổ ba gian bằng gỗ lim, nằm trên mảnh đất hương hỏa mấy đời, nơi dòng họ tổ chức cúng giỗ và các lễ nghi truyền thống.
“Cháu là đích tôn, phải có trách nhiệm hương khói tổ tiên. Bác giao lại căn nhà này để vợ chồng cháu tiện bề chăm nom,” bác cả nói, ánh mắt nghiêm nghị nhưng đầy tự hào.
Vợ chồng trẻ rưng rưng xúc động, cảm thấy vinh dự và may mắn. Họ nhanh chóng dọn về sống tại căn nhà tổ, cảm nhận được từng kẽ gỗ thấm đẫm không khí linh thiêng và truyền thống.
Nhưng rồi, chỉ sau một tuần, cả hai hốt hoảng gọi điện báo công an trong đêm.
Trong lúc lau dọn phòng thờ – nơi trang nghiêm nhất ngôi nhà – người vợ phát hiện một vết nứt nhỏ phía sau bàn thờ tổ. Tò mò, cô gõ nhẹ, rồi đẩy thử… Một tấm ván gỗ bật ra, lộ ra một hốc tường bí mật.
Bên trong là một chiếc hòm gỗ đen, cũ kỹ, có khóa gỉ sét. Họ cố mở ra. Và rồi…
Một bộ hài cốt người được bó gọn trong tấm vải đỏ thẫm, bên dưới là một mảnh giấy vàng úa ghi nguệch ngoạc:
“Xin đừng mở ra. Hắn phản tổ, bị trừng phạt theo luật dòng họ.”
Cả hai chết lặng.
Công an vào cuộc, khai quật và điều tra. Kết quả ADN khiến cả dòng họ rúng động: bộ hài cốt là của chú Hai – em ruột của bác cả – người đã mất tích bí ẩn gần 30 năm trước và được cho là đã bỏ đi biệt xứ vì tranh chấp đất hương hỏa.
Bác cả bị triệu tập. Dưới áp lực điều tra, ông bật khóc, thú nhận toàn bộ sự thật:
“Nó định bán đất tổ… Tôi không cho. Nó còn đòi chia nửa căn nhà. Chúng tôi cãi nhau, rồi… trong cơn giận… tôi lỡ tay… Tôi giấu nó ở đó… để không ai biết, để bảo vệ dòng họ…”
Căn Nhà Tổ – biểu tượng thiêng liêng của gia đình – giờ trở thành hiện trường của một bí mật đen tối chôn vùi suốt gần ba thập kỷ.
Vợ chồng trẻ rời đi trong lặng lẽ.
Người ta đồn rằng đêm đêm, vẫn có tiếng thì thầm vọng ra từ gian thờ…
Không phải là lời khấn, mà là tiếng van xin.