Bị nhà chồng đ;uổi ra đường vì không chia tài sản, 5 năm sau nhận cái k;ết đ;ắng …Ngọc và Tuấn quen nhau vào một ngày mưa đầu hạ. Khi đó, Ngọc là một cô gái hiền lành, giản dị, còn Tuấn lại là một chàng trai có vẻ ngoài lịch lãm, ăn nói khéo léo.
Họ gặp nhau trong một buổi từ thiện do trường đại học tổ chức. Ngọc khi ấy là sinh viên năm cuối ngành kinh tế, còn Tuấn đã đi làm với công việc ổn định. Cách anh quan tâm cô, những lời hứa hẹn về một tương lai tốt đẹp khiến cô rung động.
Tình yêu của họ kéo dài ba năm trước khi đi đến hôn nhân. Ngọc tin rằng Tuấn là người đàn ông của đời mình. Dù gia đình anh có điều kiện hơn nhà cô, Tuấn luôn tỏ ra không quan tâm đến vật chất. Anh thường nói:
– Anh chỉ cần em, không cần gì khác.
Lời nói đó khiến Ngọc cảm thấy an tâm và hạnh phúc vô cùng.
Ngày cưới, cô bước vào nhà chồng với đôi mắt tràn ngập niềm vui, không hề hay biết rằng đó chính là bước đầu của một cơn ác mộng…
Cuộc sống hôn nhân những năm đầu khá êm đềm, nhưng mọi thứ thay đổi sau khi bố mẹ Ngọc qua đời, để lại cho cô một khối tài sản lớn.
Ngay lập tức, thái độ của gia đình chồng thay đổi. Nếu trước kia mẹ chồng luôn tỏ ra yêu thương, quý mến, thì giờ bà liên tục bóng gió về chuyện tài sản của Ngọc. Bà ngọt nhạt khuyên cô nên chuyển hết tài sản về chung với nhà chồng để “vợ chồng cùng hưởng”.
– Con là con dâu trong nhà, có phúc cùng hưởng, có họa cùng chịu. Tiền của con cũng là của gia đình này!
Ngọc biết, nếu mình đồng ý, toàn bộ số tiền đó sẽ nhanh chóng rơi vào tay nhà chồng. Cô không tiếc tiền, nhưng cô hiểu lòng người. Cô khéo léo từ chối, chỉ muốn giữ tài sản riêng phòng lúc khó khăn.
Nhưng cô không ngờ, chính quyết định đó đã đẩy cô vào bi kịch…
Kể từ ngày đó, gia đình chồng bắt đầu đối xử tệ bạc với cô. Họ không còn che giấu dã tâm nữa.
Tuấn – người chồng từng thề nguyện yêu thương cô, nay lại nghe theo mẹ, công khai chỉ trích:
– Sao em ích kỷ thế? Tiền bạc có thì phải biết san sẻ với gia đình chứ!
Ngọc đau đớn. Cô nhận ra, Tuấn chưa từng yêu cô thật lòng. Anh ta chỉ muốn lợi dụng cô mà thôi.
Đỉnh điểm là một ngày, mẹ chồng thẳng thừng ra lệnh:
– Nếu con không đưa tài sản cho nhà này, thì cút đi!
Ngọc chết lặng. Cô nhìn chồng, mong anh đứng về phía mình. Nhưng Tuấn chỉ thờ ơ:
– Em quyết định đi! Ở lại thì chia tài sản, không thì ly hôn.
Tim cô như vỡ vụn. Cô ký đơn ly hôn trong nước mắt, rời khỏi căn nhà đã từng là tổ ấm của mình chỉ với hai bàn tay trắng.
Năm năm trôi qua, Ngọc gây dựng lại sự nghiệp, mở một công ty nhỏ từ chính số tài sản mà cô giữ lại. Cuộc sống của cô ngày càng ổn định, cô trở thành một doanh nhân thành đạt, mạnh mẽ hơn sau biến cố.
Còn gia đình chồng cũ thì sao?
Sau khi đuổi cô đi, Tuấn nhanh chóng tái hôn với một người phụ nữ giàu có. Những tưởng cuộc sống sẽ sung sướng hơn, nhưng hóa ra, anh ta lại lấy nhầm người. Vợ mới của Tuấn không hiền lành như Ngọc. Cô ta kiểm soát hết tài sản, không để gia đình chồng nhúng tay vào.
Không lâu sau, công việc kinh doanh của gia đình Tuấn thất bại, nợ nần chồng chất. Lúc này, mẹ chồng mới nhận ra sai lầm, nhưng đã quá muộn.
Một ngày nọ, Tuấn tìm đến Ngọc, khuôn mặt tiều tụy, ánh mắt đầy hối hận.
– Ngọc… anh sai rồi… Anh thực sự rất nhớ em…
Ngọc nhìn người đàn ông trước mặt, không còn một chút cảm xúc.
– Anh tìm tôi để vay tiền sao?
Tuấn cúi đầu, im lặng.
Ngọc bật cười. Cô từng yêu anh ta biết bao nhiêu, nhưng bây giờ, cô chỉ thấy thương hại.
– Anh chọn sai rồi, Tuấn à. Nhưng tôi không còn nghĩa vụ sửa sai giúp anh nữa.
Cô quay lưng bước đi, để lại Tuấn đứng đó, chìm trong hối hận muộn. màng.
Cuộc đời luôn có nhân quả. Nếu ngày đó họ không tham lam, có lẽ mọi chuyện đã khác…