Hùng và Lan kết hôn đã mười năm. Lan là người vợ tần tảo, hy sinh cả thanh xuân để chăm lo cho gia đình. Cô làm việc ngày đêm, từ buôn bán nhỏ lẻ đến quản lý cửa hàng tạp hóa, chỉ mong chồng con có cuộc sống đầy đủ. Hùng, ngược lại, là người đàn ông đào hoa, thích hưởng thụ. Dù Lan hết lòng vì chồng, anh ta vẫn không trân trọng.
arrow_forward_ios
Đọc thêm
Một ngày, Hùng gặp Linh, cô gái trẻ trung, xinh đẹp, chỉ bằng nửa tuổi Lan. Linh ngọt ngào, luôn biết cách chiều chuộng Hùng, khiến anh mê mẩn. Chẳng bao lâu, Hùng tuyên bố bỏ Lan, để lại cô với hai đứa con nhỏ. Hắn còn nhẫn tâm chuyển toàn bộ tài sản – ngôi nhà, mảnh đất, thậm chí tiền tiết kiệm – sang tên Linh, chẳng để lại cho vợ con một đồng.
Lan đau đớn nhưng không gục ngã. Cô cắn răng làm việc, nuôi con khôn lớn, trong khi Hùng sống xa hoa bên nhân tình. Linh tiêu xài hoang phí, kéo Hùng vào những cuộc vui bất tận. Nhưng niềm vui chẳng kéo dài. Chỉ vài tháng sau, Hùng thấy cơ thể mệt mỏi, thường xuyên chóng mặt. Linh bắt đầu xa cách, viện cớ bận rộn khi anh cần cô chăm sóc.
Một buổi chiều, Hùng nhận kết quả từ bác sĩ: anh mắc bệnh hiểm nghèo, thời gian sống chỉ còn tính bằng tháng. Hoảng loạn, anh cầu cứu Linh, nhưng cô ta lạnh lùng quay lưng, thậm chí đã cao chạy xa bay cùng số tài sản anh trao. Hùng bẽ bàng nhận ra mình chẳng còn gì – không gia đình, không tiền bạc, không cả tương lai.
Trong những ngày cuối đời, Hùng tìm về ngôi nhà xưa, nơi Lan và các con vẫn sống. Nhìn vợ cũ tần tảo bên mâm cơm đạm bạc, anh quỳ xin tha thứ. Lan lặng lẽ nhìn anh, ánh mắt không oán hận, chỉ đầy xót xa. Cô nói: “Anh đã chọn con đường của mình. Giờ hãy sống với nó.”
Hùng ra đi trong cô đơn, mang theo bài học đắt giá về lòng tham và sự phản bội. Còn Lan, cô vẫn mạnh mẽ, là điểm tựa cho các con, sống một cuộc đời tuy gian khó nhưng đầy ý nghĩa.