Tin nhanh

giải trí, xã hội, làm đẹp
Menu
  • Trang chủ
  • Xã hội
  • Sao
  • Tâm sự
  • Tử vi
  • Chính sách bảo mật
Home
Tâm sự
Cô gái đi phỏng vấn đeo chiếc vòng cổ kỳ lạ, tỷ phú nhìn thấy liền run rẩy hỏi : Mẹ cháu tên gì

Cô gái đi phỏng vấn đeo chiếc vòng cổ kỳ lạ, tỷ phú nhìn thấy liền run rẩy hỏi : Mẹ cháu tên gì

Thanh Thanh 6 Tháng 6, 2025

Trong phòng họp sang trọng của một tập đoàn nghìn tỷ tại TP.HCM, một cô gái trẻ bước vào với vẻ ngoài giản dị, trên cổ đeo một chiếc vòng cổ cũ kỹ. Vị chủ tịch ngồi ở đầu bàn, một người đàn ông quyền lực và lạnh lùng, bỗng nhiên tái mặt khi ánh mắt chạm vào món trang sức ấy. Bàn tay ông run lên, ly cà phê sứ cao cấp rơi xuống nền đá hoa cương, vỡ tan. Ông ngẩng đầu nhìn cô gái, giọng nghẹn lại:— Mẹ cháu… tên gì?

Trâm Anh, 23 tuổi, sinh ra và lớn lên ở Huế, mới tốt nghiệp đại học Ngoại thương Hà Nội, mang vẻ đẹp dịu dàng pha chút cổ điển. Cô đến TP.HCM để tìm kiếm cơ hội đổi đời, và hôm nay là ngày cô đi phỏng vấn vào tập đoàn Thiên Kỳ – một trong những đế chế kinh tế lớn nhất Việt Nam, do tỷ phú Nguyễn Hoàng Minh sáng lập.

Trâm Anh chuẩn bị kỹ lưỡng cho buổi phỏng vấn. Dù không có bộ vest hàng hiệu hay giày cao gót đắt tiền, cô chọn chiếc áo sơ mi trắng tinh tươm và chiếc váy xám dài ngang gối. Nhưng thứ đặc biệt nhất là chiếc vòng cổ cũ kỹ mà mẹ cô đã trao lại trước khi mất. Nó là một sợi dây chuyền bạc, mặt dây hình bông sen, đã ngả màu theo thời gian, nhưng Trâm Anh luôn coi đó là vật thiêng liêng nhất.

Mẹ cô, bà Ngô Thị Mai, là một người phụ nữ sống lặng lẽ ở Huế, làm nghề thêu tay và không bao giờ nhắc đến cha của Trâm Anh. Trong trí nhớ cô, mẹ luôn tránh né mỗi khi cô hỏi về ông.

Tập đoàn Thiên Kỳ đặt trụ sở trong tòa nhà chọc trời giữa trung tâm Quận 1. Trâm Anh ngồi đợi ngoài phòng phỏng vấn, lo lắng nhưng vẫn giữ được sự điềm đạm. Cô không hề biết rằng, hôm nay người phỏng vấn trực tiếp sẽ là chính Nguyễn Hoàng Minh, người mà báo chí gọi là “bậc thầy tái sinh doanh nghiệp” – giàu có, lạnh lùng và cực kỳ kín tiếng về đời tư.

Ông Minh bước vào phòng, phong thái uy nghi nhưng ánh mắt có vẻ mệt mỏi. Khi ông nhìn thấy Trâm Anh, nét mặt ông thoáng chút bất ngờ, nhưng vẫn giữ vẻ chuyên nghiệp. Tuy nhiên, chỉ vài giây sau, ánh mắt ông dừng lại nơi chiếc vòng cổ. Ông đứng sững.

Chiếc vòng cổ bạc ấy. Mặt dây bông sen.

Ông run lên.

— Cái… cái vòng đó… — ông lắp bắp, bước chậm tới gần.— Dạ? – Trâm Anh hơi lùi lại, bối rối.

Ông Minh không để ý đến thái độ của cô, mà chỉ nhìn chăm chăm vào món đồ.— Mẹ cháu… tên gì?

Trâm Anh siết tay lại. Câu hỏi ấy như vết cắt xé qua không khí.

— Dạ… mẹ cháu tên là Ngô Thị Mai.— Mai…? — Ông Minh lùi lại như bị sét đánh, khuôn mặt xám đi. — Không thể nào… không thể nào…

Trâm Anh bối rối, nhưng ông Minh đã ra hiệu cho trợ lý dừng buổi phỏng vấn.— Mọi người ra ngoài. Cô Trâm Anh, cháu ở lại một chút.

Phòng họp yên lặng. Ông Minh ngồi xuống, đôi mắt lạc lõng nhìn ra cửa sổ. Gió Sài Gòn buổi sáng thổi nhẹ qua những tấm kính lớn.

— Cháu… sinh năm bao nhiêu? — ông hỏi khẽ.— Dạ, 2002.— Và mẹ cháu… có từng sống ở Sài Gòn?— Dạ, mẹ cháu từng học Đại học Mỹ Thuật ở đây, sau đó về Huế. Bà không bao giờ kể rõ về cha cháu.

Im lặng bao trùm căn phòng.

Rồi ông Minh thở dài, một tiếng thở dài chất chứa cả hai mươi mấy năm.— Chiếc vòng đó… là món quà tôi đã tặng mẹ cháu. Hơn 25 năm trước.

Trâm Anh mở to mắt.— Chú… quen mẹ cháu?

Ông gật đầu, giọng run:— Không chỉ quen. Tôi từng… yêu bà ấy. Rất nhiều. Nhưng lúc đó tôi chọn sự nghiệp, chọn rời xa… Và có lẽ, tôi đã đánh mất cả hai mẹ con cháu.

Năm 1997, khi còn là một chàng sinh viên Đại học Bách Khoa, Nguyễn Hoàng Minh tình cờ gặp Mai trong một triển lãm tranh. Cô sinh viên mỹ thuật với ánh mắt buồn và mái tóc dài ấy đã khiến trái tim ông rung động. Họ yêu nhau, một tình yêu đầy mộng mơ giữa những ngày đất nước đang hồi sinh.

Nhưng cuộc đời không như mơ. Ông Minh được học bổng sang Singapore học tiếp, rồi bị cuốn vào thương trường quốc tế. Khi trở về, ông đã trở thành người đàn ông của công việc, và Mai… đã biến mất không một dấu vết. Ông tìm kiếm, hỏi han, nhưng tất cả đều vô vọng.

Và giờ đây, trước mặt ông, là cô gái mang gương mặt dịu dàng của Mai, đeo chiếc vòng cổ năm xưa ông từng tự tay thiết kế và đặt làm duy nhất một chiếc.

Trâm Anh ngồi bất động, lòng rối như tơ vò.

Cô chưa từng hình dung sẽ gặp một ngày như hôm nay – trong một buổi phỏng vấn xin việc, người đàn ông ngồi đối diện lại là người từng yêu mẹ mình. Còn có thể… là cha ruột?

Đôi mắt ông Minh vẫn ngấn đỏ, ông lấy ra từ ngăn kéo một hộp nhỏ. Bên trong là một bức ảnh cũ. Người phụ nữ trong ảnh mặc áo dài trắng, đứng giữa vườn sen, ánh mắt dịu dàng và u sầu. Cạnh bà là một chàng trai trẻ, cười rạng rỡ, tay nắm chặt tay người con gái. Trâm Anh nhận ra khuôn mặt ấy – mẹ cô, khi còn trẻ.

— Đây là bức ảnh cuối cùng tôi chụp cùng mẹ cháu, trước khi sang Singapore — ông Minh khẽ nói.

— Vì sao mẹ cháu chưa từng nói gì về chú? Vì sao bà lại chọn sống âm thầm như vậy? — Trâm Anh nghẹn ngào.

Ông Minh lắc đầu.

— Tôi cũng không biết. Sau khi tôi đi, chúng tôi vẫn liên lạc được vài tháng, rồi đột nhiên bà cắt đứt tất cả. Tôi gửi thư, không có hồi âm. Về nước, tôi tìm nhưng không ai biết bà ở đâu. Tôi nghĩ… có lẽ bà đã quên tôi.

Trâm Anh rút trong túi ra một bức thư cũ mà mẹ để lại trong ngăn tủ trước khi qua đời. Cô chưa từng đưa cho ai xem, nhưng giờ cô cần câu trả lời.

Bức thư viết bằng nét chữ quen thuộc:

“Anh Minh, nếu anh đọc được lá thư này, có lẽ tôi đã không còn trên đời. Tôi rời khỏi Sài Gòn năm ấy vì phát hiện mình mang thai. Nhưng khi tìm anh thì anh đã sang nước ngoài, và tôi không đủ can đảm phá vỡ giấc mơ của anh. Tôi sợ… một người như anh sẽ bị ràng buộc bởi một người phụ nữ bình thường như tôi và đứa trẻ không mong đợi. Vì thế, tôi chọn im lặng, chọn biến mất, chọn làm mẹ đơn thân ở Huế, sống lặng lẽ… Nhưng tôi chưa từng oán hận anh. Trái tim tôi vẫn mang ơn những năm tháng thanh xuân được yêu một người như anh.”

Khi đọc xong, ông Minh đưa tay che mặt. Lòng ông như bị xé toạc. Cái giá của tham vọng, của sự ra đi không lời hứa hẹn, là cả một cuộc đời bị đánh mất.

Vài tuần sau, Trâm Anh nhận được lời mời bất ngờ: trở lại trụ sở tập đoàn Thiên Kỳ.

Cô ngỡ rằng chỉ để làm rõ thêm quá khứ. Nhưng lần này, căn phòng họp đông đủ các phó chủ tịch, trưởng bộ phận cấp cao, và cả giới truyền thông. Ông Minh bước vào, ánh mắt sáng hơn nhưng vẫn mang nét buồn khó giấu.

— Hôm nay, tôi xin tuyên bố một việc quan trọng — ông nói, giọng đanh lại. — Tôi có một người con gái. Và hôm nay, tôi chính thức công nhận cô ấy. Nguyễn Trâm Anh – con gái tôi – sẽ được bổ nhiệm vào vị trí trợ lý chiến lược đặc biệt của chủ tịch.

Cả căn phòng sững sờ.

Cô gái trẻ quê Huế, người mới hôm trước còn đến phỏng vấn như bao ứng viên khác, giờ trở thành người thừa kế tiềm năng của một đế chế nghìn tỷ?

Trâm Anh lập tức trở thành tâm điểm. Báo chí săn đón. Mạng xã hội dậy sóng. Nội bộ tập đoàn chia rẽ. Một số người cho rằng ông Minh hành động cảm tính. Một số khác lại ủng hộ, coi đó là sự chuộc lỗi xứng đáng cho quá khứ.

Nhưng chính Trâm Anh mới là người chịu áp lực lớn nhất. Cô từng mơ có một công việc tốt, ổn định, chăm lo cho mẹ và sống bình yên. Giờ đây, cả thế giới biết đến cô – nhưng không phải vì tài năng, mà vì thân phận.

Cô đối diện cha mình trong một buổi họp kín:

— Chú… à không, ba. Con không biết mình có phù hợp với thế giới của ba không.

Ông Minh mỉm cười, ánh mắt dịu đi:

— Nếu con không phù hợp, ba đã không nhận con. Ba không chỉ thấy hình bóng mẹ con trong con, mà còn thấy nghị lực, sự chính trực và khiêm nhường mà tập đoàn này đang thiếu.

Trâm Anh rưng rưng. Lần đầu tiên trong đời, cô cảm nhận được vòng tay của một người cha – muộn màng, nhưng thật lòng.

Ba tháng sau, Trâm Anh từ chối sống trong căn biệt thự xa hoa mà ông Minh chuẩn bị. Cô chọn thuê một căn hộ nhỏ gần trung tâm, đi làm bằng xe máy, học thêm lớp quản trị kinh doanh buổi tối, và tiếp tục dự án thiện nguyện mà cô từng thực hiện ở Huế.

Ông Minh không can thiệp. Ông hiểu rằng con gái ông đang đi con đường của riêng mình.

Một buổi chiều, ông đến thăm mộ mẹ Trâm Anh ở Huế. Gió thổi nhẹ, hoa sen trắng rơi trên bia mộ.

Ông đặt lên đó một chiếc vòng cổ mới, làm từ vàng trắng, mặt dây cũng hình bông sen – giống hệt chiếc năm xưa, nhưng sáng hơn, tinh xảo hơn.

— Mai à, anh đã gặp con gái chúng ta rồi. Nó mạnh mẽ lắm. Giống em… rất nhiều.

Trên trời, mây tan dần, nắng xuyên qua những nhành cây. Dường như có ai đó đang mỉm cười từ xa…

Prev Article
Next Article

Related Articles

Con trai nhất quyết không cho mẹ về quê kêu là “mẹ ơi tối qua nằm mơ bà nói với con ko được cho mẹ về quê”…người mẹ nhất quyết không nghe sau đó sự cố khủng khiếp xảy ra …

Con trai nhất quyết không cho mẹ về quê kêu là “mẹ ơi tối qua nằm mơ bà nói với con ko được cho mẹ về quê”…người mẹ nhất quyết không nghe sau đó sự cố khủng khiếp xảy ra …

Mẹ chồng đại gia giả làm lao công để thử lòng con dâu ngh/èo

Mẹ chồng đại gia giả làm lao công để thử lòng con dâu ngh/èo

HOT NEWS

  • Bà lão nhặt được 330 triệu, lúc trả lại ông chủ nói ‘thiếu’ hơn 300 triệu, con gái ông…
    Bà lão nhặt được 330 triệu, lúc trả lại ông chủ nói ‘thiếu’ hơn 300 triệu, con gái ông…
  • Vợ mất 49 ngày chồng chợt nhận được cuộc gọi từ bệnh viện yêu cầu đến đón con mới sinh, đến nơi anh ngã quỵ khi thấy…
    Vợ mất 49 ngày chồng chợt nhận được cuộc gọi từ bệnh viện yêu cầu đến đón con mới sinh, đến nơi anh ngã quỵ …
  • Vợ mất, tôi vứt con riêng của cô ấy ra khỏi nhà, 10 năm sau tôi đau đớn khi biết sự thật động trời…
    Vợ mất, tôi vứt con riêng của cô ấy ra khỏi nhà, 10 năm sau tôi đau đớn khi biết sự thật động trời…
  • Nghe tin mẹ vợ bị UT giai đoạn cuối, con rể cuống cuồng về nhà gom góp hết tiền tiết kiệm mấy năm đi mua xe với lý do gần Tết khuyến mại nhiều nhưng thực chất là sợ bị ‘cho vay mượn’, đưa mẹ đi chữa bệnh. Vợ biết nhưng chỉ cười nhạt rồi nói để em cho anh thêm ít tiền, mua hẳn xe xịn xịn đi cho thoải mái. Nói là làm, hôm sau 2 vợ chồng đến ngay đại lý để chọn xe, cọc tiền và 2 hôm sau nhận bàn giao luôn xế mới. Lái chiếc xe mới cóng về đến nhà, anh hãnh diện vào nhà khoe mẹ và các anh em nhưng mẹ anh lại ngồi giữa nhà khóc lóc, báo 1 tin khiến anh rụng rời chân tay. Sao quả báo lại đến sớm như vậy được cơ chứ?
    Nghe tin mẹ vợ bị UT giai đoạn cuối, con rể cuống cuồng về nhà gom góp hết tiền tiết kiệm mấy năm đi mua …
  • Trước khi mất mẹ chồng dặn con dâu chỉ được để tang đúng 100 ngày, đến ngày giỗ hết tang, cả nhà vừa hạ mâm cúng, đốt quần áo cho bà thì thấy sộc mùi lên, cả nhà tá hoả lật lên thì thấy…
    Trước khi mất mẹ chồng dặn con dâu chỉ được để tang đúng 100 ngày, đến ngày giỗ hết tang, cả nhà vừa hạ mâm …
  • Chồng phá sản, vợ vội vã bỏ trốn cùng một người đàn ông giàu có, 10 năm sau vợ bỗng vác mặt quay về căn nhà cũ, tôi ngay lập tức cho cô ấy 300 triệu cùng một tờ giấy
    Chồng phá sản, vợ vội vã bỏ trốn cùng một người đàn ông giàu có, 10 năm sau vợ bỗng vác mặt quay về căn …
  • Bị vợ bỏ đã chục năm nhưng trước khi bố vợ hấp hối thì ông gọi đến đưa cho tôi cả nửa tỉ rồi dặn phải GIẤU KÍN nhưng đến khi đám tang của ông xong xuôi thì mới tá hỏa nhận ra tất cả chỉ là…
    Bị vợ bỏ đã chục năm nhưng trước khi bố vợ hấp hối thì ông gọi đến đưa cho tôi cả nửa tỉ rồi dặn …
  • Đi công tác gặp vợ cũ bèn “tranh thủ một đêm”, sáng ra, tôi tê dại khi nhìn bên gối thấy một thứ…
    Đi công tác gặp vợ cũ bèn “tranh thủ một đêm”, sáng ra, tôi tê dại khi nhìn bên gối thấy một thứ…
  • 2 vợ chồng tiết kiệm dồn hết tiền xây nhà cho bố mẹ chồng, tiết kiệm 10 năm mới được 1 tỷ, ngày làm xong bà chỉ tay vào mặt tôi cấm sang ở chung
    2 vợ chồng tiết kiệm dồn hết tiền xây nhà cho bố mẹ chồng, tiết kiệm 10 năm mới được 1 tỷ, ngày làm xong …

Bài viết mới

  • Đi xuất khẩu lao động làm ngày làm đêm, ăn uống tằn tiện, tháng nào cũng gửi cho vợ 40 triệu để chữa vô sinh, nào ngờ ngày về nước nhìn thấy đứa trẻ trong sân, tôi vờ như không biết gì rồi gửi tiền về nhiều gấp đôi kèm theo bọc đen lớn, vợ hoảng hồn gọi tôi về rồi đưa cho 3 tỷ ..
    Đi xuất khẩu lao động làm ngày làm đêm, ăn uống tằn tiện, tháng nào cũng gửi cho vợ 40 triệu để chữa vô sinh, …
    “Ngày tôi về nước, đứng trước cánh cổng cũ kỹ, …
  • Người đàn ông 70 tuổi ngày cũng cũng đến tiệm vàng bán nhẫn cưới liên tục trong một tháng, chủ tiệm nghi ngờ báo công an, mở két sắt ra ai cũng chết lặng…
    Người đàn ông 70 tuổi ngày cũng cũng đến tiệm vàng bán nhẫn cưới liên tục trong một tháng, chủ tiệm nghi ngờ báo công …
    Ở một thị trấn nhỏ ven sông, có một tiệm …
  • Sau đám tang của vợ, con trai tôi lái xe đưa tôi đến rìa thị trấn
    Sau đám tang của vợ, con trai tôi lái xe đưa tôi đến rìa thị trấn
    Buổi chiều u ám, mây xám đặc quánh treo lơ …
  • 10 năm chồng ngoại tình, vợ uất ức qua đời, nhân tình nhảy vào thế chỗ, ngờ đâu 5 tháng sau cô ta phải trả giá đắt…
    10 năm chồng ngoại tình, vợ uất ức qua đời, nhân tình nhảy vào thế chỗ, ngờ đâu 5 tháng sau cô ta phải trả …
    10 năm chồng ng//oại tì//nh, vợ u//ất ứ//c qua đời, …
  • Năm 1995, tại bang Texas (Mỹ), một gia đình người Việt gồm bảy thành viên bất ngờ biến mất khỏi ngôi nhà của họ, để lại duy nhất một mảnh giấy vỏn vẹn dòng chữ: “Đi thăm người thân vài ngày.” Thế nhưng, họ đã không bao giờ quay trở lại. Mười năm sau, cộng đồng địa phương tình cờ phát hiện ra một bí mật rợn người ẩn giấu phía sau vụ mất tích bí ẩn ấy…
    Năm 1995, tại bang Texas (Mỹ), một gia đình người Việt gồm bảy thành viên bất ngờ biến mất khỏi ngôi nhà của họ, để …
    Năm 1995, một gia đình người Việt gồm bảy thành …
  • Cậu bé nghèo cứu nữ bảo vệ mang thai bị giang hồ đánh, không ngờ mở ra vụ án chấn động cả nước .
    Cậu bé nghèo cứu nữ bảo vệ mang thai bị giang hồ đánh, không ngờ mở ra vụ án chấn động cả nước .
    Đêm mưa tầm tã, con hẻm nhỏ vốn đã heo …
  • Lấy thân mình che chắn cho con trai khi bị ong tancong, người mẹ không qua khỏi
    Lấy thân mình che chắn cho con trai khi bị ong tancong, người mẹ không qua khỏi
    Khi thấy đàn ong vò vẽ tấn công con trai …
  • Mẹ mất 7 ngày bố dượng đã đuổi tôi khỏi nhà, 10 năm sau quay lại, tôi bật khóc khi mở cửa ra..
    Mẹ mất 7 ngày bố dượng đã đuổi tôi khỏi nhà, 10 năm sau quay lại, tôi bật khóc khi mở cửa ra..
    Tôi năm nay 46 tuổi. Cái tên Bình An là …
  • Phát hiện chồng ngoại tình vợ trả thù bằng cách không thể cao tay hơn
    Phát hiện chồng ngoại tình vợ trả thù bằng cách không thể cao tay hơn
    “Vợ anh ngủ chưa?” Ba giờ sáng, điện thoại chồng …
  • Ngày cưới anh trai tôi, họ hàng bên nội đến ăn cỗ xong còn gói mang về, đến lúc khách đến không còn đồ để bày ra tôi mới tá hỏa
    Ngày cưới anh trai tôi, họ hàng bên nội đến ăn cỗ xong còn gói mang về, đến lúc khách đến không còn đồ để …
    Ngày cưới anh trai tôi, cả nhà ai cũng tất …

Tin nhanh

giải trí, xã hội, làm đẹp
Copyright © 2025 Tin nhanh
Liên hệ: [email protected]