Tin nhanh

giải trí, xã hội, làm đẹp
Menu
  • Trang chủ
  • Xã hội
  • Sao
  • Tâm sự
  • Tử vi
  • Chính sách bảo mật
Home
Tâm sự
Gặp lại con dâu cũ đang đi với gia đình mới, tôi điếng người khi nghe họ nói chuyện với nhau để rồi phát hiện ra một sự thật động trời về con trai tôi

Gặp lại con dâu cũ đang đi với gia đình mới, tôi điếng người khi nghe họ nói chuyện với nhau để rồi phát hiện ra một sự thật động trời về con trai tôi

Thanh Thanh 5 Tháng 9, 2025

Sương chiều bảng lảng phủ xuống thị trấn nhỏ, mang theo một chút se lạnh thấm vào từng ngóc ngách. Tôi ngồi bên cửa sổ, tay mân mê tách trà đã nguội, đôi mắt trìu mến dõi theo đứa cháu trai nhỏ đang say ngủ trong nôi. Thằng bé ngoan ngoãn, khuôn mặt thiên thần với đôi má phúng phính như trái đào, đôi mắt to tròn, đen lay láy ẩn sau hàng mi cong vút. Nhìn nó, lòng tôi lại dâng lên một cảm giác mãn nguyện, một niềm tự hào không thể diễn tả. Sau bao nhiêu sóng gió và nước mắt, cuối cùng ngôi nhà này cũng ngập tràn tiếng cười trẻ thơ.

Thằng bé là niềm tự hào, là tất cả những gì tôi mong muốn. Con trai tôi – thằng Tuấn, đã ly hôn được ba năm, và giờ đây, nhờ có thằng bé, mọi chuyện đau khổ của quá khứ dường như đã lùi xa, chìm vào quên lãng. Đôi lúc tôi nhìn nó, rồi lại nhìn thằng Tuấn đang ngồi đối diện, gương mặt anh tuấn của con trai tôi vẫn vô tư lự. Thằng bé lại không hề có nét nào giống bố, hay giống tôi. Tôi tự nhủ, trẻ con lớn lên sẽ khác, và con bé Mai, vợ mới của Tuấn, là người đã sinh ra nó, thế nên việc nó giống mẹ là điều hiển nhiên. Tôi vỗ nhẹ vào lòng bàn tay nhỏ xíu của thằng bé, lòng tràn ngập yêu thương và tự hào, cảm thấy cuộc đời mình cuối cùng đã viên mãn.

Tôi nhớ lại quãng thời gian ba năm trước, khi con trai tôi còn sống với vợ cũ, con bé Lan. Lan là một người phụ nữ xinh xắn, dịu dàng, nhưng tôi chưa bao giờ thực sự quý mến nó. Ngày xưa, tôi tin rằng đàn bà phải sinh con cho chồng, cho gia đình, đó là thiên chức, là trách nhiệm. Cưới nhau đã hơn ba năm mà bụng Lan vẫn lép kẹp, tiếng trẻ con vẫn xa lạ với ngôi nhà này. Tôi đã nói với Tuấn nhiều lần, rằng đàn bà không sinh được con thì vô dụng. Mỗi lời nói của tôi như một mũi dao găm sâu vào tim con bé, nhưng nó chẳng bao giờ dám cãi lại, chỉ lẳng lặng khóc thầm trong phòng.

Lan từng ngỏ ý muốn cùng Tuấn đi khám, nhưng tôi đã thẳng thừng từ chối. “Đàn ông không bao giờ sai, chỉ có phụ nữ là người mang tội”, tôi đã nói với nó như vậy. Tôi tin vào những điều mình đã được dạy dỗ, tin vào những định kiến đã ăn sâu vào máu thịt. Cuộc hôn nhân của chúng nó rạn nứt dần, và mỗi lần chúng cãi nhau, tôi lại thêm dầu vào lửa, đứng về phía con trai mình một cách tuyệt đối. Cuối cùng, chúng nó ly hôn. Tôi đã nghĩ, đó là giải thoát cho Tuấn. Tôi đã nghĩ, rồi con trai tôi sẽ tìm được một người con gái tốt hơn, biết đẻ hơn, để rạng danh dòng họ.

Và quả thật, Tuấn cưới Mai, một cô gái trẻ trung, phúng phính và đầy sức sống. Chỉ sau một năm, Mai mang thai, và niềm vui vỡ òa trong ngôi nhà tôi. Tôi cảm thấy hãnh diện, cảm thấy mình đã đúng. Những lời chê bai, những ánh mắt soi mói của hàng xóm láng giềng dành cho tôi vì con trai ly dị vợ, vì chưa có cháu nối dõi, đều tan biến. Tôi ngẩng cao đầu, nghĩ thầm rằng, cuối cùng, con trai tôi cũng đã có người nối dõi. Thằng bé ra đời, tôi đặt tên nó là Đức, với mong muốn nó sẽ là một người có đức, có tài, làm rạng danh dòng họ. Tôi tin chắc nó là máu mủ của Tuấn, là dòng máu của nhà tôi. Mọi nghi ngờ đều tan biến trước niềm hạnh phúc và tự hào vô bờ bến.

Hôm nay, tôi dẫn thằng bé Đức đi siêu thị. Tay tôi đẩy chiếc xe đẩy, tay kia nắm lấy bàn tay nhỏ xíu, mềm mại của thằng bé. Thằng bé cười khúc khích, chỉ trỏ vào những món đồ chơi sặc sỡ, đôi mắt to tròn lấp lánh như hai viên bi ve. Tôi nhìn nó, lòng tràn ngập sự mãn nguyện. Thằng bé là tất cả những gì tôi hằng mong muốn. Tôi cảm thấy thật may mắn khi có nó bên đời. Đi được một đoạn, tôi bỗng khựng lại. Ở quầy bán đồ chơi trẻ em, tôi thấy một bóng dáng quen thuộc. Là Lan, con dâu cũ của tôi.

Lan không còn gầy gò, tiều tụy như ngày xưa, mà trở nên đầy đặn, hồng hào. Khuôn mặt nó rạng rỡ, đôi mắt long lanh hạnh phúc. Cạnh nó là một người đàn ông lạ mặt, dáng vẻ hiền lành, và một đứa bé trai. Thằng bé đó, đôi mắt to, khuôn miệng nhỏ nhắn, giống hệt thằng bé trong vòng tay Lan. Nó cũng giống hệt người đàn ông đi cùng. Một gia đình nhỏ, hạnh phúc, ấm cúng. Nụ cười của Lan thật sự mãn nguyện và bình yên. Nét cười đó, tôi chưa từng thấy trên khuôn mặt nó khi nó còn sống trong ngôi nhà của tôi.

Tôi đứng từ xa, nhìn Lan mà lòng dấy lên một cảm xúc khó tả. Nửa là khinh thường, nửa là ghen tỵ. Tôi thầm nghĩ, “Chắc con bé đó không đẻ được, phải đi nhận con nuôi. Nhìn đứa con của tôi đây này, đẹp trai, bụ bẫm hơn nhiều.” Tôi tự hào nhìn thằng bé Đức trong tay. Dù nó không giống tôi, không giống bố nó, nhưng nó là cháu ruột của tôi, là dòng máu của nhà tôi. Còn đứa bé kia, chắc chắn là con nuôi, nhìn không có vẻ gì là máu mủ cả. Mắt tôi dán chặt vào đứa bé, và tôi không kìm được suy nghĩ, đứa trẻ mà tôi từng coi là “vô dụng”, giờ đây lại hạnh phúc bên một người đàn ông khác, có một gia đình trọn vẹn, không còn phải chịu đựng sự hà khắc của tôi.

Một cơn tò mò khó hiểu trỗi dậy trong lòng tôi. Tôi cố tình đẩy xe hàng đến gần quầy đồ chơi. Lan và chồng nó đang nói chuyện, giọng nói của họ ngọt ngào, ấm áp như rót mật vào tai nhau. Tôi giả vờ xem đồ chơi, tai thì cố gắng lắng nghe. Tiếng nói của Lan vẫn trong trẻo như ngày nào, nhưng có thêm chút gì đó ngọt ngào, dịu dàng hơn. “Anh ơi, con muốn mua cái này, nhìn dễ thương quá!” “Được rồi, vợ thích thì cứ mua.” Giọng người đàn ông ấy ấm áp, tràn đầy sự cưng chiều. Tôi đứng lại, lòng chợt dâng lên một cảm giác khó chịu. Sự ngọt ngào của họ như một lưỡi dao cứa vào sự tự cao của tôi.

Sau đó, tôi nghe Lan nói một câu khiến cả người tôi sững sờ: “Hôm nay em gặp lại dì. Nhìn dì dẫn cháu đi, em thấy thương Tuấn quá.” Chồng nó hỏi: “Sao vậy vợ?”. Lan nhỏ giọng: “Dù sao thì anh ấy cũng là người tốt, chỉ là bị mẹ anh ấy làm ảnh hưởng thôi. Anh biết không, ngày xưa, em đã cố gắng rất nhiều để có con, nhưng mãi không được. Mẹ chồng em cứ nghĩ là do em, còn mắng em đủ điều. Em cũng muốn cho anh ấy đi khám nhưng bà ấy không cho. Cuối cùng, sau khi ly hôn, em đi khám, bác sĩ nói em hoàn toàn bình thường. Và rồi… em tìm hiểu, biết được là anh ấy mới là người vô sinh. Có lẽ là do ngày xưa anh ấy bị bệnh hay gì đó, nhưng tinh trùng yếu, khả năng có con gần như bằng không.”

Mọi thứ xung quanh tôi dường như ngừng lại. Tiếng cười nói, tiếng nhạc trong siêu thị bỗng trở nên xa xăm, mờ ảo. Tim tôi đập mạnh, một cảm giác nghẹt thở dâng lên, như có ai đó đang bóp chặt lấy lồng ngực. Vô sinh? Tuấn vô sinh? Tôi không tin. Lời nói của Lan cứ vang vọng trong đầu tôi. “Tinh trùng yếu… khả năng có con gần như bằng không.” Không thể nào! Chắc chắn nó đang nói dối, đang bịa chuyện để làm xấu mặt con trai tôi. Tôi cắn chặt môi, cố gắng giữ bình tĩnh, nhưng tay tôi lại run rẩy không thể nào kìm được.

Nhưng rồi, tôi lại nhớ lại. Ngày xưa, Lan muốn đi khám, tại sao tôi lại ngăn cản? Vì tôi sợ mang tiếng. Vì tôi tin rằng đàn ông không bao giờ sai, chỉ có phụ nữ là người mang tội. Tôi đã quá tự cao, quá kiêu ngạo, đến mức không dám đối mặt với sự thật. Tôi đã mù quáng tin vào những định kiến cũ kỹ. Tôi đã đẩy một người phụ nữ vô tội ra khỏi nhà, chỉ vì sự ngu muội của bản thân. Nỗi đau, sự hối hận bắt đầu gặm nhấm tâm hồn tôi.

Tôi lén lút rời khỏi quầy đồ chơi, đi thẳng về nhà. Suốt quãng đường đi, đầu óc tôi quay cuồng như một chiếc lồng đèn quay. Thằng bé Đức đang ngủ trong xe đẩy, nhưng tôi không còn nhìn nó với ánh mắt tự hào như trước nữa. Thay vào đó là sự nghi ngờ, hoài nghi. Liệu có phải là con dâu mới của tôi đã lừa dối tôi và con trai tôi? Liệu thằng bé có phải là con ruột của Tuấn không? Tôi về đến nhà, lòng tôi nặng trĩu. Tôi nhìn Tuấn đang ngồi xem TV, gương mặt vô tư lự, tôi lại càng cảm thấy đau khổ. Anh vô sinh, nhưng anh lại giấu giếm. Anh đã lừa dối tôi, lừa dối cả gia đình này.

Tối đó, tôi không thể nào chợp mắt được. Cứ nhắm mắt lại, tôi lại nghe thấy tiếng nói của Lan, nghe thấy lời nó nói về việc Tuấn vô sinh. Tôi nhìn thằng bé Đức đang ngủ say, lòng tôi như lửa đốt. Tôi quyết định sẽ đi xét nghiệm ADN. Đó là cách duy nhất để giải tỏa những nghi ngờ trong lòng tôi. Mặc dù tôi không muốn đối mặt với sự thật, nhưng tôi biết, nếu không làm, tôi sẽ không thể sống yên ổn được. Tôi phải biết sự thật, dù nó có đau đớn đến đâu.

Sáng sớm hôm sau, khi Tuấn và Mai còn đang ngủ say, tôi lấy một vài sợi tóc của Tuấn và của thằng bé Đức, bỏ vào một chiếc túi nhỏ rồi lén lút đến phòng khám. Quá trình xét nghiệm diễn ra nhanh chóng, nhưng thời gian chờ đợi kết quả thì dài như cả thế kỷ. Mỗi ngày, tôi lại sống trong sự hồi hộp, lo lắng, và sợ hãi. Tôi không dám nói với Tuấn, không dám nói với ai. Nỗi sợ hãi lớn nhất của tôi lúc này là phải đối mặt với một sự thật nghiệt ngã, sự thật mà tôi đã cố gắng chôn vùi bấy lâu nay.

Cuối cùng, ngày nhận kết quả cũng đến. Tôi cầm phong bì trên tay, run rẩy không thể kìm được. Tôi mở phong bì ra, và dòng chữ “Không có quan hệ huyết thống” như một cái tát trời giáng vào mặt tôi. Trái tim tôi như vỡ vụn, tan thành ngàn mảnh. Tất cả sự tự hào, sự kiêu ngạo của tôi đều tan biến. Đứa cháu trai mà tôi đã nâng niu, chăm sóc bấy lâu nay, lại không phải là máu mủ của tôi. Nó là con của Mai và một người đàn ông khác. Nước mắt tôi không thể ngừng rơi, tôi cảm thấy mình như một kẻ thất bại, một kẻ đã đánh đổi tất cả để có được một thứ không phải của mình.

Tôi trở về nhà, cả người tôi như một cái xác không hồn. Tôi nhìn Tuấn, nhìn Mai, nhìn thằng bé Đức, và lòng tôi tràn ngập sự đau khổ. Tôi đã trách lầm con dâu cũ. Tôi đã mắng nó vô dụng, trong khi chính con trai tôi mới là người có vấn đề. Tôi đã làm tan vỡ một gia đình, đã đẩy con dâu cũ đi, để rồi nhận lại một sự thật đau đớn như thế này. Lan, đứa con dâu cũ kia, giờ nó đang hạnh phúc bên một người đàn ông yêu thương nó, có một đứa con giống hệt nó. Còn tôi, tôi phải đối diện với sự thật rằng, đứa cháu mà tôi nâng niu, không phải là cháu của tôi.

Tôi đã sai, sai từ lúc đầu. Tôi đã quá tin tưởng vào sự kiêu ngạo của bản thân, đã quá mù quáng vì sĩ diện. Tôi đã đẩy Lan ra khỏi nhà, đã làm tổn thương một người phụ nữ vô tội. Tôi đã đánh mất một người con dâu hiền lành, để rồi nhận lại một đứa cháu không có quan hệ huyết thống với mình. Lỗi của tôi quá lớn, không thể nào bù đắp được. Tôi đã trả một cái giá quá đắt cho sự kiêu ngạo của mình. Tôi không còn dám ngẩng cao đầu nữa. Tôi sống trong sự đau khổ, day dứt, và hối hận.

Tối đó, khi Tuấn và Mai đã ngủ say, tôi ngồi dậy, đi vào phòng thằng bé Đức. Tôi nhìn nó, nước mắt tôi không thể ngừng rơi. Nó không có lỗi, nó chỉ là một đứa trẻ vô tội. Lỗi của tôi quá lớn, không thể nào bù đắp được. Tôi lấy hết can đảm, gọi Tuấn dậy. Anh ấy dụi mắt, ngạc nhiên nhìn tôi. “Mẹ có chuyện gì vậy?” Tôi không nói gì, chỉ đưa phong bì xét nghiệm ADN cho Tuấn. Anh ấy cầm lấy, mở ra, và gương mặt anh ấy dần dần biến sắc. Anh ấy nhìn tôi, nhìn chiếc phong bì, rồi lại nhìn thằng bé Đức, lòng tôi như vỡ vụn.

Tuấn khụy xuống, nước mắt lăn dài trên má. Anh ấy ôm lấy đầu, nghẹn ngào: “Mẹ, con xin lỗi. Con đã giấu mẹ. Con sợ mẹ sẽ thất vọng. Ngày xưa, khi đi khám, bác sĩ nói tinh trùng con yếu, khả năng có con rất thấp. Con đã giấu mẹ, sợ mẹ sẽ không chấp nhận con. Con đã làm tổn thương Lan, đã để Lan phải chịu đựng sự hà khắc của mẹ, chỉ vì con muốn có con. Mai đã giúp con, nhưng con không thể nào chấp nhận được sự thật này. Con xin lỗi mẹ.”

Mai cũng thức giấc, thấy Tuấn khóc, cô ấy bước đến, ôm lấy Tuấn, và nhìn tôi. Cô ấy nói: “Mẹ ơi, con xin lỗi. Con đã lừa dối mẹ và anh ấy. Con chỉ muốn có một gia đình, một đứa con. Con đã gặp một người đàn ông, và anh ấy đã giúp con. Con đã nghĩ, chỉ cần có một đứa cháu, mẹ sẽ chấp nhận con. Con xin lỗi.” Nước mắt cô ấy lăn dài trên má.

Lòng tôi quặn thắt. Tôi không thể nào trách Tuấn hay Mai được. Họ cũng chỉ là nạn nhân của sự kiêu ngạo, của những định kiến mà tôi đã gieo rắc. Họ cũng muốn có một gia đình, một đứa con. Tôi đã quá tin tưởng vào những định kiến cũ kỹ, đã làm tổn thương biết bao nhiêu người. Tôi đã đẩy Lan đi, đã làm tan vỡ một gia đình, chỉ vì sự tự cao của bản thân. Tôi đã đánh mất một người con dâu hiền lành, để rồi nhận lại một đứa cháu không có quan hệ huyết thống với mình.

Sáng hôm sau, sau khi bình tâm lại, tôi quyết định sẽ đi tìm Lan. Tôi muốn xin lỗi nó, muốn nói cho nó biết tôi đã sai lầm như thế nào. Tôi đã đi khắp nơi, hỏi han từng người một, và cuối cùng, tôi cũng tìm thấy nhà của nó. Tôi đứng trước cửa, tim đập thình thịch. Tôi đã sai, đã làm tổn thương nó. Liệu nó có tha thứ cho tôi không? Tôi hít một hơi thật sâu, gõ cửa.

Lan mở cửa, gương mặt nó vẫn rạng rỡ, nhưng khi nhìn thấy tôi, nụ cười trên môi nó tắt hẳn. Nó ngạc nhiên nhìn tôi, rồi nhìn xuống cánh tay đang run rẩy của tôi. “Dì… dì đến đây có chuyện gì không ạ?” Giọng nó vẫn trong trẻo như ngày nào, nhưng có thêm chút gì đó xa lạ. Tôi không nói gì, chỉ khóc. “Dì… dì sao vậy?” Lan hoảng hốt, nó kéo tôi vào nhà, đưa cho tôi một cốc nước.

“Lan… dì… dì đến để xin lỗi con.” Tôi nghẹn ngào nói. Lan ngạc nhiên, rồi nó nhìn tôi, đôi mắt nó dần dần rưng rưng. “Dì… dì không có lỗi gì với con cả.” “Có lỗi chứ, con. Dì đã làm con khổ, đã làm con tổn thương. Dì đã đẩy con đi, đã làm tan vỡ gia đình của con, chỉ vì sự kiêu ngạo của bản thân. Dì đã trách lầm con, đã mắng con vô dụng, trong khi chính con trai dì mới là người có vấn đề.”

Tôi kể cho Lan nghe tất cả mọi chuyện, kể cả việc tôi đã đi xét nghiệm ADN. Lan nghe xong, nó không nói gì, chỉ ôm lấy tôi, nước mắt nó rơi dài trên vai tôi. “Dì ơi, con hiểu mà. Con không giận dì đâu. Con cũng chỉ muốn dì và anh Tuấn được hạnh phúc. Dù sao thì chuyện cũng qua rồi. Con đã có một gia đình mới, một cuộc sống mới. Dì đừng buồn nữa. Dì hãy yêu thương cháu Đức, nó là một đứa trẻ vô tội mà.”

Tôi nhìn Lan, nhìn gương mặt nhân hậu của nó, lòng tôi tràn ngập sự hối hận. Tôi đã đánh mất một người con dâu hiền lành, nhân hậu, để rồi nhận lại một sự thật đau đớn như thế này. Tôi cảm ơn Lan, cảm ơn nó đã tha thứ cho tôi. Tôi đã tìm thấy sự bình yên trong tâm hồn. Tôi đã tha thứ cho Tuấn, cho Mai, và quan trọng nhất, tôi đã tha thứ cho chính bản thân mình.

Tôi trở về nhà, lòng tôi nhẹ nhõm hơn rất nhiều. Tôi nhìn thằng bé Đức đang ngủ, và lần này, tôi nhìn nó với ánh mắt yêu thương, không còn sự nghi ngờ, hoài nghi như trước nữa. Nó không phải là cháu ruột của tôi, nhưng nó là đứa trẻ mà tôi đã yêu thương, đã nâng niu. Máu mủ không quan trọng, quan trọng là tình yêu thương. Tôi đã tìm thấy sự bình yên trong tâm hồn, và tôi biết, từ nay trở đi, tôi sẽ sống một cuộc sống ý nghĩa hơn, biết yêu thương, biết tha thứ. Hạnh phúc của tôi không phải là một dòng máu, mà là một trái tim. Hạnh phúc của tôi là gia đình, là tình yêu thương, là sự tha thứ.

Tôi đã học được một bài học quý giá. Cuộc đời không phải lúc nào cũng như mình mong muốn. Sĩ diện, sự kiêu ngạo chỉ mang lại đau khổ. Tình yêu thương, lòng bao dung mới là thứ giúp con người ta tìm thấy hạnh phúc. Giờ đây, tôi không còn sống trong sự đau khổ, day dứt nữa. Tôi sống trong sự bình yên, trong tình yêu thương của gia đình. Tôi biết, từ nay trở đi, tôi sẽ không còn sai lầm nữa. Tôi đã tìm thấy hạnh phúc, một hạnh phúc thực sự, một hạnh phúc không có máu mủ, nhưng tràn đầy tình yêu thương. Tôi đã trở thành một người tốt hơn, một người biết yêu thương, biết tha thứ.

Prev Article
Next Article

Related Articles

Hà m/ấ/t đột ngột, cô bạn thân tên Ly ngày nào cũng đến an ủi Kiên. Được 49 ngày thì Kiên đã cặp luôn với Ly và đón cô về làm vợ

Hà m/ấ/t đột ngột, cô bạn thân tên Ly ngày nào cũng đến an ủi Kiên. Được 49 ngày thì Kiên đã cặp luôn với Ly và đón cô về làm vợ

Vừa về hưu, bố chồng đã bỏ cả nhà cửa ở quê rồi đem 300 triệu lên thành phố sống cùng vợ chồng tôi, tôi cũng nhắm mắt chịu đựng ông vì nghĩ đến 300 triệu

Vừa về hưu, bố chồng đã bỏ cả nhà cửa ở quê rồi đem 300 triệu lên thành phố sống cùng vợ chồng tôi, tôi cũng nhắm mắt chịu đựng ông vì nghĩ đến 300 triệu

HOT NEWS

  • Chán cảnh về nhà chỉ thấy vợ đẻ toàn con gái, cố mãi được thằng con trai thì càng nhìn càng thấy không giống mình, tôi bỏ mặc các con đi theo người tình 1 tuần
    Chán cảnh về nhà chỉ thấy vợ đẻ toàn con gái, cố mãi được thằng con trai thì càng nhìn càng thấy không giống mình, …
  • Tôi ngã xe nhập viện cấp cứu không may lại gặp đúng chồng cũ là bác sĩ đang trực
    Tôi ngã xe nhập viện cấp cứu không may lại gặp đúng chồng cũ là bác sĩ đang trực
  • Đã gần 60 tuổi nhưng sau 6 năm kết hôn, tôi vẫn được chồng trẻ hơn 30 tuổi gọi là “Em bé mãi chưa chịu lớn”
    Đã gần 60 tuổi nhưng sau 6 năm kết hôn, tôi vẫn được chồng trẻ hơn 30 tuổi gọi là “Em bé mãi chưa chịu …
  • Đêm tân hôn với người chồng giàu nhất xóm khiến tôi mong chờ cả ngày, nào ngờ đến lúc cao trào bỗng nghe thấy tiếng sột soạt ở dưới gầm giường, tôi tò mò ngó xuống xem thì khóc thét khi nhìn thấy…
    Đêm tân hôn với người chồng giàu nhất xóm khiến tôi mong chờ cả ngày, nào ngờ đến lúc cao trào bỗng nghe thấy tiếng …
  • Bố chồng 70 tuổi nằng nặc đòi thuê osin trẻ, được một năm thì bố ngày càng xanh xao, đứng còn không vững nhưng lại đòi tổ chức đám cưới với giúp việc trẻ hơn tận 40 tuổi
    Bố chồng 70 tuổi nằng nặc đòi thuê osin trẻ, được một năm thì bố ngày càng xanh xao, đứng còn không vững nhưng lại …
  • Thợ xây bỏ 300 triệu cưới cô gái bị liệt làm vợ, đêm tân hôn vừa cởi áo của vợ ra, anh biết mình trúng số độc đắc…
    Thợ xây bỏ 300 triệu cưới cô gái bị liệt làm vợ, đêm tân hôn vừa cởi áo của vợ ra, anh biết mình trúng …
  • Bạn gái cũ của chú rể mang bụng bầu đến tận đám cưới để xin nhường chồng, cả nhà trai náo loạn
    Bạn gái cũ của chú rể mang bụng bầu đến tận đám cưới để xin nhường chồng, cả nhà trai náo loạn
  • Bạn học vay 200 triệu để xây nhà rồi biến mất biệt tích, ngày tôi kết hôn cô bạn mới quay trở về trên chiếc ô tô tiền tỷ
    Bạn học vay 200 triệu để xây nhà rồi biến mất biệt tích, ngày tôi kết hôn cô bạn mới quay trở về trên chiếc …
  • Đi dự tiệc ở khách sạn 5 sao, chồng bảo vợ là ô sin, khi vợ tháo khẩu trang mọi người liền á khẩu còn chồng ân hận tới cuối đời…
    Đi dự tiệc ở khách sạn 5 sao, chồng bảo vợ là ô sin, khi vợ tháo khẩu trang mọi người liền á khẩu còn …

Bài viết mới

  • Tỷ Phú Đến Viếng Mộ Con Trai, Bàng Hoàng Khi Thấy Cậu Bé Lạ Nói “Đây Là Mộ Cha Cháu, Ông Là Ai
    Tỷ Phú Đến Viếng Mộ Con Trai, Bàng Hoàng Khi Thấy Cậu Bé Lạ Nói “Đây Là Mộ Cha Cháu, Ông Là Ai
    Cơn mưa cuối hạ vừa tạnh, bầu trời vẫn còn …
  • Gặp lại con dâu cũ đang đi với gia đình mới, tôi điếng người khi nghe họ nói chuyện với nhau để rồi phát hiện ra một sự thật động trời về con trai tôi
    Gặp lại con dâu cũ đang đi với gia đình mới, tôi điếng người khi nghe họ nói chuyện với nhau để rồi phát hiện …
    Sương chiều bảng lảng phủ xuống thị trấn nhỏ, mang …
  • Bố đơn thân bỏ phỏng vấn quan trọng để giúp người lạ. Không ngờ cô ấy là nữ tỷ phú!
    Bố đơn thân bỏ phỏng vấn quan trọng để giúp người lạ. Không ngờ cô ấy là nữ tỷ phú!
    Có những lúc, chỉ một lựa chọn nhỏ trong tích …
  • Tỷ phú giả vờ ngủ để thử con gái cô giúp việc nghèo – Nhưng điều cô bé làm khiến ông chết lặng!
    Tỷ phú giả vờ ngủ để thử con gái cô giúp việc nghèo – Nhưng điều cô bé làm khiến ông chết lặng!
    “Người ta giàu có thường mang theo lòng nghi ngờ, …
  • Con dâu bận đi công tác, để cháu cho bà nội trông, trở về thấy nhà cửa vẫn ngăn nắp, cháu ngủ ngon, nhưng mở tủ lạnh ra thì mẹ trẻ bỗng gào khóc ngất lịm
    Con dâu bận đi công tác, để cháu cho bà nội trông, trở về thấy nhà cửa vẫn ngăn nắp, cháu ngủ ngon, nhưng mở …
    Chị Hạnh lấy chồng muộn, 6 năm chạy chữa khắp …
  • Con gái đi vắng, nửa đêm con rể đột ngột gõ cửa phòng tôi, đưa ra một đề nghị khiến tôi đỏ mặt
    Con gái đi vắng, nửa đêm con rể đột ngột gõ cửa phòng tôi, đưa ra một đề nghị khiến tôi đỏ mặt
    Tôi giật mình vì tiếng gõ nhẹ như mỏ chim …
  • Nghỉ lễ Quốc khánh 2/9 tôi cùng chồng về quê ở Nghệ An, mẹ chồng hồ hởi đón tiếp với 4 mâm cỗ to đùng rồi giữa bữa bà đứng lên, giới thiệu cô bồ của chồng, còn trao tặng cho cô bồ 2 mảnh đất vì sinh được con trai
    Nghỉ lễ Quốc khánh 2/9 tôi cùng chồng về quê ở Nghệ An, mẹ chồng hồ hởi đón tiếp với 4 mâm cỗ to đùng …
    Tôi ôm cả tập giấy trước ngực suốt dọc đường …
  • Vừa sang tên sổ đỏ xong cho con trai liền đuổi ông bố ra khỏi nhà, ở đây không còn chỗ cho ông nữa, mà không biết ông mang theo 10 tỷ
    Vừa sang tên sổ đỏ xong cho con trai liền đuổi ông bố ra khỏi nhà, ở đây không còn chỗ cho ông nữa, mà …
    “Vừa sang tên sổ đỏ xong cho con trai liền …
  • Thương bà cụ đi mưa, tỷ phú cho bà đi nhờ, ai ngờ 10 phút sau một điều kinh khủng đã xảy ra khiến cuộc đời anh thay đổi mãi mãi…
    Thương bà cụ đi mưa, tỷ phú cho bà đi nhờ, ai ngờ 10 phút sau một điều kinh khủng đã xảy ra khiến cuộc …
    “Thương bà cụ đi mưa, tỷ phú cho bà đi …
  • Sau đám tang của vợ, con trai tôi lái xe đưa tôi đến rìa thị trấn và nói, “Đây là nơi bố xuống xe.” Chúng con không nuôi nổi bố nữa, suốt ngày đau ốm. Nhưng nó không biết bí mật mà tôi đã mang trong mình….khiến nó ân hận vì hành động đó.
    Sau đám tang của vợ, con trai tôi lái xe đưa tôi đến rìa thị trấn và nói, “Đây là nơi bố xuống xe.” Chúng …
    Buổi chiều u ám, mây xám đặc quánh treo lơ …

Tin nhanh

giải trí, xã hội, làm đẹp
Copyright © 2025 Tin nhanh
Liên hệ: [email protected]