Tin nhanh

giải trí, xã hội, làm đẹp
Menu
  • Trang chủ
  • Xã hội
  • Sao
  • Tâm sự
  • Tử vi
  • Chính sách bảo mật
Home
Tâm sự
Kết hôn 3 năm vợ vẫn không thể sinh con tôi đành ly hôn theo ý mẹ để cưới người khác. Chỉ sau 1 năm vợ mới đã sinh con. Từ đó tôi không liên lạc gì với vợ cũ nữa để toàn tâm toàn ý với vợ con hiện tại. Một lần đưa con trai đi học, tôi đứng hình khi gặp đứa trẻ giống y hệt mình, tôi bắt chuyện rồi hỏi tên bố đứa trẻ, ai ngờ lại là

Kết hôn 3 năm vợ vẫn không thể sinh con tôi đành ly hôn theo ý mẹ để cưới người khác. Chỉ sau 1 năm vợ mới đã sinh con. Từ đó tôi không liên lạc gì với vợ cũ nữa để toàn tâm toàn ý với vợ con hiện tại. Một lần đưa con trai đi học, tôi đứng hình khi gặp đứa trẻ giống y hệt mình, tôi bắt chuyện rồi hỏi tên bố đứa trẻ, ai ngờ lại là

Thanh Thanh 2 Tháng 7, 2025

Đừng quá tin vào mắt mình, vì đôi khi, sự thật lại ẩn trong điều ta không muốn thấy.”
Tôi đã nghĩ mình đang sống đúng, chọn đúng – cho đến khi gặp một đứa trẻ. Nó không khóc, không gọi tôi là cha, cũng chẳng nhìn tôi với ánh mắt gì đặc biệt. Vậy mà tim tôi đánh rơi một nhịp. Vì nó… chính là tôi thu nhỏ.

Tôi là Hưng – 35 tuổi, kỹ sư xây dựng. Cuộc đời tôi không nhiều biến động, cho đến một ngày, chính tay tôi phá vỡ thứ quý giá nhất từng có: một gia đình.

Ba năm trước, tôi ly hôn với Vân – người vợ đầu tiên. Vân là cô gái hiền lành, giỏi giang và rất yêu tôi. Nhưng kết hôn ba năm, cô ấy không thể sinh con. Mẹ tôi vốn khó tính, lại nặng tư tưởng “nối dõi”, nhiều lần bóng gió, thậm chí nói thẳng với tôi rằng: “Nếu nó không đẻ được, con lấy người khác đi. Mẹ không thể chờ cháu nội mãi.”

Ban đầu tôi gạt đi. Tôi bảo mẹ “con yêu cô ấy”, nhưng càng ngày mẹ càng gây áp lực. Vân biết điều đó. Tôi thấy sự mỏi mệt trong mắt cô ấy, thấy cô hay ngồi lặng hàng giờ nhìn về phía cửa sổ, chạm nhẹ vào bụng như đang thì thầm điều gì đó. Nhưng tôi yếu lòng. Tôi không đủ dũng cảm để đứng giữa mẹ và vợ. Cuối cùng, tôi chọn buông tay.

Ngày ký đơn ly hôn, Vân không khóc. Cô chỉ hỏi tôi một điều:

– Anh có từng yêu em không?

Tôi không trả lời. Vì trong thâm tâm, tôi sợ câu trả lời thật lòng sẽ làm mình không thể rời đi.

Một năm sau, tôi kết hôn với Thảo – người phụ nữ được mẹ tôi giới thiệu. Cô ấy nhanh chóng có thai. Đứa con trai đầu lòng ra đời như món quà trời ban, làm mẹ tôi vui đến mức cười suốt ngày, còn tôi thì ngỡ ngàng trước cảm giác được gọi là “cha”.

Chúng tôi sống yên ổn. Thảo giỏi quán xuyến, biết chiều mẹ chồng, lại khéo léo với tôi. Tôi không thể đòi hỏi gì hơn. Tôi dặn lòng quên Vân – quá khứ đã xếp lại.

Nhưng cuộc đời có vẻ không cho ai xếp lại quá khứ dễ dàng như thế.

Một buổi sáng thứ Hai, tôi đưa con trai đến trường mẫu giáo. Vừa dắt thằng bé qua cổng, tôi bắt gặp ánh mắt của một đứa trẻ khác – cậu bé khoảng 4-5 tuổi, mặc áo sơ mi trắng, tóc hơi xoăn. Nó đứng gần một gốc cây, ánh nắng xuyên qua tán lá chiếu lên khuôn mặt tròn bầu bĩnh của nó.

Tôi đứng khựng lại.

Gương mặt đó. Ánh mắt đó. Cái cách nhíu mày khi nhìn ánh nắng. Tất cả đều… giống hệt tôi lúc nhỏ.

Tim tôi đập mạnh. Một phần vì ngỡ ngàng, phần còn lại là nỗi sợ không tên.

Tôi bước lại gần cậu bé, cố giữ vẻ tự nhiên:

– Chào con, con tên gì vậy?

Cậu bé hơi dè chừng nhưng lễ phép đáp:

– Con tên là Duy.

– Ừ, Duy học lớp nào nhỉ?

– Lớp chồi A.

Tôi toan hỏi tiếp thì có tiếng người phụ nữ vang lên phía sau:

– Duy! Con quên khăn quàng nè!

Tôi quay lại… và chết lặng.

Vân.

Cô ấy đang đứng đó, tay cầm chiếc khăn nhỏ, gương mặt vẫn dịu dàng như ngày nào – chỉ là giờ đây, trong mắt cô đã có thêm một tia sáng khác: bình thản và tự tin.

Ánh mắt chúng tôi chạm nhau. Cô giật mình, rồi siết nhẹ chiếc khăn. Tôi thấy bàn tay cô run lên một chút, nhưng nhanh chóng cô bước tới, nắm tay Duy rồi cúi chào tôi:

– Chào anh.

Tôi lắp bắp:

– Em… đây là con em?

Cô gật đầu.

– Duy là con em.

Tôi nghẹn họng. Câu hỏi mắc kẹt trong cổ không thể thốt ra: “Là con của ai?”

Vì tôi biết, chỉ cần thốt ra, cuộc đời tôi sẽ không còn như trước nữa.

Sau lần gặp đó, tôi không thể yên ổn.

Gương mặt đứa trẻ – Duy – ám ảnh tôi từng đêm. Nó không chỉ giống tôi… nó là tôi. Tôi lục lại những bức ảnh cũ lúc mình 5 tuổi, đối chiếu từng chi tiết từ ánh mắt, sống mũi, thậm chí cả dáng đi. Mọi thứ như bản sao hoàn hảo.

Tôi bắt đầu điều tra. Không nói với vợ, không nói với mẹ. Tôi quay lại trường mẫu giáo, nói dối rằng là người thân của bé Duy muốn xin thông tin liên lạc. Tất nhiên nhà trường không tiết lộ, nhưng tôi không bỏ cuộc. Sau vài lần lân la, một bảo vệ già tốt bụng lén nói cho tôi biết địa chỉ thường đón bé.

Tôi đứng trước căn nhà trọ nhỏ cuối hẻm vào một chiều muộn. Cửa mở, Vân bước ra. Cô sững người khi thấy tôi.

– Anh… sao lại…

– Em nói cho anh biết đi – tôi cắt ngang – Duy… có phải con anh không?

Vân không trả lời ngay. Cô nhìn tôi rất lâu. Rồi chậm rãi gật đầu.

– Phải. Duy là con anh.

Tim tôi như bị bóp nghẹt.

– Vậy… tại sao? Tại sao em không nói gì suốt thời gian qua?

Vân quay mặt đi, mắt cô đỏ lên:

– Vì lúc đó anh chọn ly hôn. Vì mẹ anh nói em không sinh được. Vì anh im lặng ký tên vào đơn… Không phải em không muốn giữ gia đình. Em đã cầu xin số phận cho một phép màu. Và nó đến – quá muộn để em tin là thật, cũng quá trễ để anh quay lại.

Tôi nghe thấy tiếng lòng mình vỡ vụn.

– Sao em không nói? Sao không nói là em có thai?

– Em không biết – cô nghẹn giọng – Em phát hiện có thai gần hai tháng sau ly hôn. Khi đó em từng định tìm anh, nhưng rồi… em lại nhớ ánh mắt anh lúc rời đi. Không luyến tiếc. Không day dứt. Em không muốn van xin một lần nữa.

Tôi ngồi sụp xuống bậc thềm. Đầu óc trống rỗng.

Tôi có một đứa con. Một đứa con ruột. Và tôi đã bỏ rơi mẹ con nó.

Những ngày sau đó, tôi như kẻ mất hồn. Nhìn con trai tôi hiện tại – bé Bin – lòng tôi dấy lên một cảm giác tội lỗi vô hình. Tôi yêu Bin, không sai. Nhưng còn Duy? Thằng bé đâu có tội. Tôi bỏ rơi nó chỉ vì nghe theo mẹ, vì chạy trốn sự khó xử của bản thân.

Tôi bắt đầu lén gặp Duy nhiều hơn – đưa bé đi chơi, mua đồ ăn, chơi trò xếp hình. Duy rất lanh lợi, lại dễ gần. Càng ở bên, tôi càng thấy mình tệ bạc. Còn Vân, ban đầu rất đề phòng, nhưng rồi cũng mềm lòng. Cô cho tôi quyền gặp con, với điều kiện “không phá vỡ cuộc sống hiện tại của nó”.

Nhưng tôi đã phá rồi.

Một buổi tối, Thảo – vợ tôi – tìm thấy trong áo khoác tôi một tấm ảnh chụp tôi và Duy ở công viên.

– Đây là ai?

Tôi định chối, nhưng ánh mắt Thảo khiến tôi dừng lại. Tôi thú nhận tất cả.

Thảo im lặng rất lâu, rồi chỉ hỏi một câu:

– Vậy còn tôi? Còn con anh với tôi thì sao?

Tôi không có câu trả lời. Tôi biết mình là kẻ tệ bạc – không chỉ với Vân, với Duy, mà giờ là với cả Thảo và Bin. Gia đình tôi từng êm ấm, nhưng nay đang đứng trên bờ vực sụp đổ chỉ vì quá khứ tôi cố che giấu.

Tôi xin gặp mẹ.

– Mẹ, con có chuyện muốn nói. Làm ơn đừng ngắt lời.

Tôi kể mọi chuyện. Mẹ tôi sốc đến nỗi rơi cả chén trà. Bà lặng người. Tôi tưởng bà sẽ nổi giận, nhưng không.

Mẹ tôi khóc.

– Hóa ra… mẹ đã sai… Là mẹ ép con bỏ vợ. Là mẹ khiến một đứa trẻ không có cha suốt 5 năm.

Tôi chưa từng thấy mẹ khóc như vậy.

– Con định làm gì? – bà hỏi.

Tôi đáp:

– Con không biết. Nhưng con sẽ không rời bỏ đứa trẻ này thêm lần nào nữa.

Tôi đề nghị được trợ cấp nuôi dưỡng Duy. Vân từ chối. Cô nói:

– Anh không cần chuộc lỗi bằng tiền. Nếu muốn làm cha, hãy hiện diện. Duy cần một người cha chứ không cần một “nhà tài trợ”.

Tôi rơi nước mắt.

Thảo, sau nhiều ngày suy nghĩ, chấp nhận cho tôi thỉnh thoảng gặp Duy, với điều kiện không để Bin biết sự thật cho đến khi lớn hơn. Cô vẫn ở lại, vì con. Nhưng tôi biết, rạn nứt đã hiện hữu.

Còn Vân… tôi từng hỏi cô: “Em còn yêu anh không?”

Cô chỉ lắc đầu:

– Em từng yêu một người dám từ bỏ tất cả vì em. Người đó, tiếc là không phải anh.

Bây giờ, tôi sống giữa hai thế giới: một bên là gia đình hiện tại, bên kia là đứa con mang khuôn mặt mình thời thơ ấu.

Tôi không còn cầu mong được tha thứ. Tôi chỉ mong, dù muộn màng, có thể làm một người cha đúng nghĩa.

Vì sai lầm có thể sửa, nhưng sự vắng mặt của tình thương thì không bao giờ lấy lại được.

Prev Article
Next Article

Related Articles

Chuyện gia đình, tôi chỉ biết than ngắn thở dài. Linh không biết ăn ở, chẳng ra dáng con dâu

Chuyện gia đình, tôi chỉ biết than ngắn thở dài. Linh không biết ăn ở, chẳng ra dáng con dâu

Tôi dành cả buổi nấu 1 mâm cơm toàn món bố chồng thích, nhưng khi thấy tôi chan canh cua vào cơm, ông bỗng…

Tôi dành cả buổi nấu 1 mâm cơm toàn món bố chồng thích, nhưng khi thấy tôi chan canh cua vào cơm, ông bỗng…

HOT NEWS

  • Minh lớn lên trong sự tự hào là người thừa kế duy nhất của gia đình, từ mảnh đất rộng lớn đến căn nhà đầy kỷ niệm
    Minh lớn lên trong sự tự hào là người thừa kế duy nhất của gia đình, từ mảnh đất rộng lớn đến căn nhà đầy …
  • Bà Tư, mẹ Thuỷ, cứ thấp thỏm nhìn ra cổng, lo lắng không biết đường xá có khó khăn gì không
    Bà Tư, mẹ Thuỷ, cứ thấp thỏm nhìn ra cổng, lo lắng không biết đường xá có khó khăn gì không
  • Phải đi làm thứ 7, tôi nhờ mẹ chồng trông con hộ, trước mặt thì bà tỏ ra đồng ý nhưng sau lưng thì làm 1 chuyện
    Phải đi làm thứ 7, tôi nhờ mẹ chồng trông con hộ, trước mặt thì bà tỏ ra đồng ý nhưng sau lưng thì làm …
  • Gặp lại vợ cũ ở bệnh viện, tôi thương tình gửi cô ấy 10 triệu, ngờ đâu 1 ngày sau thì…
    Gặp lại vợ cũ ở bệnh viện, tôi thương tình gửi cô ấy 10 triệu, ngờ đâu 1 ngày sau thì…
  • Tôi ly hôn vì không có con, nửa năm sau phát hiện có thai, mẹ chồng cũ thốt ra 8 từ
    Tôi ly hôn vì không có con, nửa năm sau phát hiện có thai, mẹ chồng cũ thốt ra 8 từ
  • Đi thăm mộ em trai chết đuối, bà mẹ dặn con gái không được quay lại nhìn khi rời nghĩa địa – nhưng cô không nghe
    Đi thăm mộ em trai chết đuối, bà mẹ dặn con gái không được quay lại nhìn khi rời nghĩa địa – nhưng cô không …
  • Người đàn ông vào trong rừng lấy củi thì bất ngờ đột tử ở khe suối, dân làng mang về nhà làm đám tang thì ngã ngửa
    Người đàn ông vào trong rừng lấy củi thì bất ngờ đột tử ở khe suối, dân làng mang về nhà làm đám tang thì …
  • Nam, một tài xế xe tải đã ngoài ba mươi, đang lái xe qua đoạn đường rừng hẻo lánh
    Nam, một tài xế xe tải đã ngoài ba mươi, đang lái xe qua đoạn đường rừng hẻo lánh
  • “Anh sẽ không ly hôn, nhưng từ giờ, em chỉ là người dưng sống chung nhà”
    “Anh sẽ không ly hôn, nhưng từ giờ, em chỉ là người dưng sống chung nhà”

Bài viết mới

  • Tôi nghe mà nghẹn lại, tôi thương bà – một người mẹ vì thương con quá mức mà tự làm khổ mình
    Tôi nghe mà nghẹn lại, tôi thương bà – một người mẹ vì thương con quá mức mà tự làm khổ mình
    Tôi bất ngờ nhưng không dám chắc mình đã nhìn …
  • Kết hôn 3 năm vợ vẫn không thể sinh con tôi đành ly hôn theo ý mẹ để cưới người khác. Chỉ sau 1 năm vợ mới đã sinh con. Từ đó tôi không liên lạc gì với vợ cũ nữa để toàn tâm toàn ý với vợ con hiện tại. Một lần đưa con trai đi học, tôi đứng hình khi gặp đứa trẻ giống y hệt mình, tôi bắt chuyện rồi hỏi tên bố đứa trẻ, ai ngờ lại là
    Kết hôn 3 năm vợ vẫn không thể sinh con tôi đành ly hôn theo ý mẹ để cưới người khác. Chỉ sau 1 năm …
    Đừng quá tin vào mắt mình, vì đôi khi, sự …
  • Từ ngày vợ sinh xong, chồng lập bàn thờ trong phòng mẹ và ngủ ở đó suốt 2 năm
    Từ ngày vợ sinh xong, chồng lập bàn thờ trong phòng mẹ và ngủ ở đó suốt 2 năm
    Lan sinh con đầu lòng sau một cuộc vượt cạn …
  • Chỉ 5 phút sau đó, cả Sân Bay Báo Động Khẩn Cấp khi phát hiện ra phía cửa sổ có…
    Chỉ 5 phút sau đó, cả Sân Bay Báo Động Khẩn Cấp khi phát hiện ra phía cửa sổ có…
    Chuyến bay VN238 chuẩn bị cất cánh từ Tân Sơn …
  • Chú chó cắn váy cô gái sân bay, 10 phút sau ai cũng ngã ngửa khi biết sự thật..
    Chú chó cắn váy cô gái sân bay, 10 phút sau ai cũng ngã ngửa khi biết sự thật..
    Sân bay Tân Sơn Nhất giữa trưa oi ả, hàng …
  • Bị con dâu đuổi khỏi nhà lúc nửa đêm, mẹ già gói ghém ra đi không một lời oán trách
    Bị con dâu đuổi khỏi nhà lúc nửa đêm, mẹ già gói ghém ra đi không một lời oán trách
    Bà Mão – 76 tuổi, sống với vợ chồng con …
  • Thấy con gái bị chồng và mẹ chồng xúc phạm trong lễ cưới, người mẹ nghèo lao tới làm 1 việc khiến thông gia điếng người
    Thấy con gái bị chồng và mẹ chồng xúc phạm trong lễ cưới, người mẹ nghèo lao tới làm 1 việc khiến thông gia điếng …
    Đám cưới diễn ra vô cùng suôn sẻ, ai cũng …
  • Cho giúp việc thân tín vay 1 tỷ đồng về quê xây nhà rồi mất liên lạc: 10 năm sau tôi nhận được cuộc gọi lạ khiến tôi không giữ được bình tĩnh
    Cho giúp việc thân tín vay 1 tỷ đồng về quê xây nhà rồi mất liên lạc: 10 năm sau tôi nhận được cuộc gọi …
    Câu chuyện được chia sẻ trên trang MXH Baidu của …
  • “Em muốn hủy hôn ngay hôm nay…mẹ anh nói gì em cũng được nhưng tuyệt đối đừng đụng tới người mẹ một mình vất vả nuôi em suốt 25 năm qua…chào mẹ chồng cũ con chính thức ly hôn”
    “Em muốn hủy hôn ngay hôm nay…mẹ anh nói gì em cũng được nhưng tuyệt đối đừng đụng tới người mẹ một mình vất vả …
    Tiếng nhạc đám cưới rộn ràng. Cô dâu bước lên …
  • Chồng mải gọi video cho nhân tình để con gái chơi 1 mình ở bể bơi chet đuối
    Chồng mải gọi video cho nhân tình để con gái chơi 1 mình ở bể bơi chet đuối
    Con gái tôi mới tròn 5 tuổi. Nó mê nước, …

Tin nhanh

giải trí, xã hội, làm đẹp
Copyright © 2025 Tin nhanh
Liên hệ: [email protected]