Tin nhanh

giải trí, xã hội, làm đẹp
Menu
  • Trang chủ
  • Xã hội
  • Sao
  • Tâm sự
  • Tử vi
  • Chính sách bảo mật
Home
Tâm sự
Sau 2 tháng ly hôn, tôi bàng hoàng khi thấy vợ bần thần ở bệnh viện và sự thật khiến tôi sụp đổ

Sau 2 tháng ly hôn, tôi bàng hoàng khi thấy vợ bần thần ở bệnh viện và sự thật khiến tôi sụp đổ

Thanh Thanh 6 Tháng 7, 2025

Tôi không nghĩ rằng mình lại gặp cô ấy ở đó — giữa hàng chục người mặc áo bệnh nhân nhợt nhạt, gương mặt hốc hác và ánh mắt bần thần, cô ấy lặng lẽ ngồi nơi góc hành lang như thể cả thế giới đã bỏ rơi mình. Và trong khoảnh khắc ấy, tim tôi như bị ai bóp nghẹt. Cô ấy — người vợ cũ mà tôi vừa ly hôn cách đây hai tháng.

Tôi tên Nam, 34 tuổi, nhân viên văn phòng bình thường với một cuộc hôn nhân tưởng chừng ổn định kéo dài 5 năm. Vợ tôi — Mai — là một người phụ nữ dịu dàng, hiền hậu, không quá nổi bật nhưng lại khiến tôi cảm thấy an yên mỗi khi về nhà.

Chúng tôi từng có giấc mơ như bao cặp đôi khác: mua nhà, sinh con, xây dựng gia đình nhỏ. Nhưng ba năm sau cưới, sau hai lần Mai bị sảy thai, không khí trong căn nhà bắt đầu thay đổi. Mai ít nói hơn, ánh mắt hay xa xăm nhìn về khoảng không vô định. Tôi bắt đầu thấy mệt mỏi vì những chuỗi ngày đi làm về chỉ thấy tiếng thở dài và gương mặt lạnh lẽo.

Tôi không phủ nhận mình có lỗi. Tôi bắt đầu về muộn hơn, tránh giao tiếp với vợ, viện cớ công việc để không phải đối diện với sự trống trải giữa hai chúng tôi. Dần dần, những cuộc cãi vã nhỏ trở nên thường xuyên, dù chẳng ai trong hai người thực sự muốn làm tổn thương đối phương.

Một ngày tháng Tư, sau một cuộc tranh luận không lớn nhưng đầy mệt mỏi, tôi lặng lẽ nó:

Chúng ta ly hôn đi, Mai.

Cô ấy nhìn tôi rất lâu, rồi chỉ nói một câu:

— Anh quyết rồi phải không?

Tôi gật. Cô ấy không khóc, không gào thét như tôi từng tưởng tượng. Chỉ lẳng lặng gật đầu và thu xếp quần áo trong đêm. Giấy tờ ly hôn được ký nhanh chóng như thể cả hai đã chuẩn bị tâm lý từ rất lâu.

Cửa hàng bán lẻ thời trang tốt nhất

Sau khi ly hôn, tôi dọn về căn hộ thuê một mình, sống cuộc sống đơn giản: sáng đi làm, tối đi nhậu hoặc về nhà bật phim. Không còn người nấu cơm, không còn tiếng dép lẹp xẹp mỗi sáng, không còn giọng nói quen thuộc hỏi: “Anh ăn gì chưa?” Nhưng tôi không cho phép mình yếu đuối. Tôi tin rằng mình đã đúng — ít nhất là lúc ấy.

Hai tháng trôi qua. Tôi sống như một cái bóng. Có những đêm giật mình tỉnh dậy giữa cơn mộng mị, thấy mình đang gọi tên Mai trong mơ.

Ngày hôm đó, tôi vào bệnh viện Chợ Rẫy thăm người bạn thân vừa phẫu thuật xong. Lúc đi ngang hành lang khoa Nội, tôi vô thức quay đầu vì cảm nhận có ai đó quen thuộc. Và rồi tôi thấy Mai.

Cô ấy ngồi đó, mặc bộ đồ bệnh nhân xanh nhạt, tóc cắt ngắn đến lạ — trước đây cô rất quý mái tóc dài. Gương mặt trắng bệch, gầy rộc, và ánh mắt trống rỗng như không hồn. Bên cạnh cô là một túi truyền đang nhỏ từng giọt.

Tôi đứng chết lặng. Tim đập mạnh. Bao nhiêu câu hỏi thi nhau trỗi dậy trong đầu: Cô ấy bị bệnh gì? Tại sao không ai báo? Tại sao lại ngồi một mình thế kia?

Tôi bước đến, run rẩy cất tiếng:

— Mai?

Cô ngẩng lên. Ánh mắt trống rỗng phút chốc lóe lên sự ngỡ ngàng.

— Anh… Nam?

— Em làm gì ở đây? Em bị sao vậy?

Cô quay mặt đi, tránh ánh nhìn của tôi. Giọng nói cô nhỏ như tiếng gió:

— Không có gì… chỉ kiểm tra sức khỏe thôi.

Tôi ngồi xuống cạnh, giữ lấy tay cô. Lạnh toát.

— Em không cần giấu anh. Nhìn em thế này… làm sao mà anh tin được?

Một lát sau, cô nói chậm rãi:

— Em… mới phát hiện mình bị ung thư buồng trứng giai đoạn đầu. Bác sĩ nói khả năng chữa được nếu theo đúng phác đồ. Nhưng em không có bảo hiểm, không có ai bên cạnh, và… cũng không còn nhiều tiền sau khi dọn ra riêng.

Tôi chết lặng. Những lời nói của cô như từng nhát dao rạch thẳng vào tim tôi. Trong hai tháng qua, tôi đã sống với cảm giác thanh thản giả tạo, trong khi cô ấy — người từng là vợ mình, người từng nằm trong vòng tay mình mỗi đêm — lại một mình gồng gánh nỗi đau không thể nào diễn tả.

— Tại sao em không nói cho anh? — Tôi nghẹn ngào.

— Chúng ta đã ly hôn. Em không muốn trở thành gánh nặng của anh nữa. Em… cũng nghĩ có thể tự mình chống chọi được.

Tôi không biết phải nói gì. Cảm giác tội lỗi bủa vây tôi như sóng triều dâng.

Hôm đó, tôi ngồi lại với cô đến tận tối. Lần đầu tiên sau nhiều tháng, chúng tôi lại nói chuyện như những người thân — không còn trách móc, không còn tự ái.

Trước khi về, tôi nói:

— Mai, để anh ở cạnh em. Dù chúng ta không còn là vợ chồng, nhưng anh không thể bỏ mặc em như thế.

Cô chỉ cười buồn:

— Anh đang thương hại em đấy à?

— Không. Là anh… thương em thật sự.

Tôi trở lại bệnh viện vào sáng hôm sau, tay cầm theo cháo trắng và một túi cam. Mai ngạc nhiên khi thấy tôi, nhưng không nói gì. Có lẽ cô nghĩ tôi sẽ đến, nhưng không dám chắc.

Mấy ngày sau, tôi gần như nghỉ hẳn công việc để ở cạnh cô. Tôi đưa cô đi xét nghiệm, chờ từng toa thuốc, và thậm chí chép từng hướng dẫn ăn uống bác sĩ dặn. Tôi không biết rõ điều gì khiến mình làm vậy – chuộc lỗi, hối hận, hay đơn giản vì… tôi vẫn còn yêu.

Một buổi chiều, khi tôi đang dọn lại giường bệnh cho cô, Mai chợt lên tiếng:

— Anh có biết… em đã biết mình bệnh từ trước khi ly hôn không?

Tôi sững người.

— Gì cơ?

— Một tuần trước ngày anh đề nghị ly hôn, em đã đi khám vì đau bụng kéo dài. Kết quả sinh thiết trả về đúng hôm chúng ta cãi nhau.

Tôi quay sang nhìn cô, cảm giác như tim vừa bị ai nện một cú mạnh.

— Sao em không nói?

— Em biết… nếu nói ra, anh sẽ ở lại vì trách nhiệm, chứ không phải vì còn yêu. Em không muốn như vậy. Em muốn anh được tự do… ít nhất một người không bị trói buộc bởi sự đau đớn.

Tôi bật dậy, không kìm nổi nước mắt.

— Em nghĩ anh là loại người như vậy sao? Em nghĩ anh không đau à?

Mai nhìn tôi rất lâu. Cô mỉm cười, nụ cười bình thản nhất tôi từng thấy.

— Không phải em không tin anh. Nhưng em không muốn anh sống cả đời với một người bệnh tật, rồi mỗi ngày đều phải giả vờ hạnh phúc. Em không chịu nổi cảnh đó.

Tôi không trả lời được. Vì cô nói đúng một phần. Khi ấy, tôi thực sự đã muốn buông. Tôi từng nghĩ cô là gánh nặng — mà không hề biết rằng chính mình mới là người bỏ lại người phụ nữ ấy giữa dòng đời tàn nhẫn.

Khoảng một tuần sau, Mai được chuyển sang khoa điều trị chính thức, bắt đầu hóa trị. Tôi chuyển đến ở lại bệnh viện luôn để chăm sóc cô. Lần đầu tiên sau nhiều năm, tôi học được cách lắng nghe thật sự: khi cô đau, khi cô nôn mửa vì thuốc, khi cô cười vì một mẩu chuyện vặt vãnh.

Một đêm nọ, khi cô ngủ say, tôi sắp xếp lại túi xách của cô thì phát hiện một phong bì nhỏ, ghi ngoài: “Nếu có ngày nào đó anh Nam đọc được điều này, thì em xin lỗi.”

Tôi bối rối. Sau vài giây do dự, tôi mở thư.

“Anh Nam,

Nếu anh đọc được lá thư này, có lẽ em không còn đủ sức để nói nữa. Em biết anh giận em vì lạnh lùng, vì trầm mặc. Nhưng em chỉ không muốn khiến anh mệt mỏi. Anh không đáng bị kéo vào nỗi bất lực này.

Em đã mang thai một lần nữa. Một thời gian rất ngắn thôi. Em không dám nói vì sợ sẽ lại mất như những lần trước. Và rồi đúng như thế… em mất đứa bé chỉ sau 6 tuần. Bác sĩ nói do cơ địa yếu và… khối u phát triển từ sau lần đó.

Em chọn ly hôn để giữ cho anh ký ức đẹp, không phải là hình ảnh của một người vợ gầy guộc, đầy dây truyền và mùi thuốc sát trùng. Nhưng em vẫn yêu anh, rất nhiều. Chỉ là tình yêu đó… em giữ lại cho riêng mình.

Món quà ý nghĩa nhất cho người thân yêu

Nếu có thể quay lại, em vẫn chọn buông. Vì em biết… anh cần được sống một cuộc đời khác.

Nhưng cảm ơn anh, vì đã từng yêu em.”

Tôi ôm lá thư, run rẩy như một kẻ vừa đánh rơi cả thế giới khỏi tay mình. Những điều cô giấu tôi — một lần nữa sảy thai, rồi phát hiện bệnh, rồi quyết định rời xa — tất cả là để tôi không bị tổn thương. Nhưng chính điều đó lại khiến tôi đau gấp trăm lần.

Bác sĩ gọi tôi lên phòng riêng một tuần sau đó.

— Tình trạng của Mai đang chuyển biến xấu. Khối u phản ứng kém với hóa trị. Chúng tôi sẽ thử phương án mạnh hơn, nhưng cơ hội hồi phục không cao.

Tôi như bị rút sạch sức lực. Lần đầu tiên trong đời, tôi thấy sợ mất một người đến vậy.

Tối hôm ấy, tôi nắm tay cô trong phòng bệnh. Cô đã yếu, không còn nhiều sức nói. Tôi ngồi sát bên, ghé tai:

— Nếu có thể, anh muốn… chúng ta cưới lại. Anh không quan tâm giấy tờ. Anh chỉ muốn mỗi sáng được thấy em, mỗi tối được nắm tay em như thế này. Mình không cần làm lại từ đầu, chỉ cần được ở bên nhau đến khi nào em muốn.

Mai mỉm cười yếu ớt, chạm tay lên má tôi. Nước mắt cô chảy ra nhưng miệng vẫn cười.

— Em… đồng ý.

Ba tháng sau, Mai qua đời trong vòng tay tôi. Chúng tôi đã sống lại như vợ chồng trong quãng thời gian ít ỏi ấy. Tôi vẫn giữ tấm ảnh cưới cũ và lá thư cô để lại, như hai bằng chứng thiêng liêng về người phụ nữ đã từng âm thầm yêu tôi nhiều đến thế — đến mức hy sinh cả nỗi đau, cả sự sống.

Tôi không còn khóc mỗi đêm như những ngày đầu nữa. Nhưng mỗi khi bước qua hành lang bệnh viện cũ, tôi lại nhớ ánh mắt bần thần hôm ấy — ánh mắt đã thay đổi cả phần đời còn lại của tôi.

Prev Article
Next Article

Related Articles

Suốt 3 năm ở t/ù, tháng nào vợ cũng vào thăm hỏi động viên rồi chu đáo mang thức ăn vào cho nhưng nhất quyết xin 1 sợi tóc để mang về, ngày được trả tự do, về nhà mở cửa buồng ngủ thì s/ố/c điếng không nói nên lời –

Suốt 3 năm ở t/ù, tháng nào vợ cũng vào thăm hỏi động viên rồi chu đáo mang thức ăn vào cho nhưng nhất quyết xin 1 sợi tóc để mang về, ngày được trả tự do, về nhà mở cửa buồng ngủ thì s/ố/c điếng không nói nên lời –

Đám cưới bạc tỷ to nhất thành phố nhưng nhà gái lép vế chỉ ‘bán rau ngoài chợ’, bị cả xóm nói không xứng cho đến khi dàn xe nối đuôi nhau xuất hiện

Đám cưới bạc tỷ to nhất thành phố nhưng nhà gái lép vế chỉ ‘bán rau ngoài chợ’, bị cả xóm nói không xứng cho đến khi dàn xe nối đuôi nhau xuất hiện

HOT NEWS

  • Chăm cháu giúp con trai đến tận 8 năm, chẳng màng nhà cửa ở quê, một hôm đón cháu đi học về sớm tình cờ nghe cuộc trò chuyện “khôn lỏi” của hai vợ chồng, tôi ôm quần áo bỏ về quê, gọi thế nào cũng không lên, và rồi sau 3 ngày…
    Chăm cháu giúp con trai đến tận 8 năm, chẳng màng nhà cửa ở quê, một hôm đón cháu đi học về sớm tình cờ …
  • Biết chồng đưa bồ đi nghỉ lễ, em bán nhà lấy tiền mẹ con du lịch nước ngoài cho sướng, tội gì phải chịu đựng
    Biết chồng đưa bồ đi nghỉ lễ, em bán nhà lấy tiền mẹ con du lịch nước ngoài cho sướng, tội gì phải chịu đựng
  • 2 chị em gái mua nhà 2 tỷ đồng báo hiếu bố mẹ, em trai út không góp 1 đồng. 10 năm sau bố mẹ qua đời, căn nhà tăng giá gấp 3
    2 chị em gái mua nhà 2 tỷ đồng báo hiếu bố mẹ, em trai út không góp 1 đồng. 10 năm sau bố mẹ …
  • Ham lấy chồng đại gia, ngày cưới tôi đeo vàng kín cổ, ai ngờ trong đêm tân hôn, vừa thấy chồng bước ra từ nhà tắm, tôi chỉ muốn tông cửa bỏ chạy
    Ham lấy chồng đại gia, ngày cưới tôi đeo vàng kín cổ, ai ngờ trong đêm tân hôn, vừa thấy chồng bước ra từ nhà …
  • Lương hưu của mẹ chồng cao hơn cả lương tôi, tận 15 triệu/tháng nhưng chỉ đóng góp 2 triệu tiền ăn rồi toàn đòi phải ăn ngon, có hải sản, hôm đó tôi mua nguyên 1 mẻ cá ươn và rồi…
    Lương hưu của mẹ chồng cao hơn cả lương tôi, tận 15 triệu/tháng nhưng chỉ đóng góp 2 triệu tiền ăn rồi toàn đòi phải …
  • Để bố già sống 1 mình ở quê, 3 con trai lấy vợ sinh con trên thành phố 3 năm không về, đến ngày nghe đất được đền bù mới kéo nhau về thì ngỡ ngàng khi vừa đến đầu làng trưởng thôn đã thông báo…
    Để bố già sống 1 mình ở quê, 3 con trai lấy vợ sinh con trên thành phố 3 năm không về, đến ngày nghe …
  • Mê con gái sếp, tôi về bỏ ngay cô vợ quê mùa bán cá ở chợ để cưới tiểu thư nhà giàu, nào ngày ra mắt nhà gái, tôi lảo đảo nhìn thấy người phụ nữ hơn mình 10 tuổi
    Mê con gái sếp, tôi về bỏ ngay cô vợ quê mùa bán cá ở chợ để cưới tiểu thư nhà giàu, nào ngày ra …
  • Sợ vợ mang tiền cho nhà ngoại nên tháng nào tôi cũng chỉ đưa cho cô ấy 4 triệu chi tiêu, 1 hôm thấy vợ về quê tôi lén đi về sau thì ngỡ ngàng khi thấy cô ấy
    Sợ vợ mang tiền cho nhà ngoại nên tháng nào tôi cũng chỉ đưa cho cô ấy 4 triệu chi tiêu, 1 hôm thấy vợ …
  • Chồng bỏ đi, con dâu ở lại chăm mẹ chồng liệt suốt 20 năm và cái kết bất ngờ
    Chồng bỏ đi, con dâu ở lại chăm mẹ chồng liệt suốt 20 năm và cái kết bất ngờ

Bài viết mới

  • Bán đất nhà cũ được 4 tỷ, tôi liền gửi cho vợ cũ của chồng 2 tỷ vì đấy là tài sản sau hôn nhân của 2 người
    Bán đất nhà cũ được 4 tỷ, tôi liền gửi cho vợ cũ của chồng 2 tỷ vì đấy là tài sản sau hôn nhân …
    Bán mảnh đất cũ được 4 tỷ, tôi dứt khoát …
  • Mẹ chồng bị tai nạn, con dâu nấu vội bát cháo cầm vào viện, vừa đặt bát cháo lên bàn, mẹ chồng vội vàng lấy thìa khoắng vữa bát cháo rồi mắng con dâu té tát
    Mẹ chồng bị tai nạn, con dâu nấu vội bát cháo cầm vào viện, vừa đặt bát cháo lên bàn, mẹ chồng vội vàng lấy …
    Mẹ chồng tôi bị t.ai n.ạn phải nhập viện, cả …
  • Một mình chăm mẹ chồng đến tận 9 năm trời, đến lúc làm sổ đỏ đất đai bà cho con gái hết, tôi chỉ được thừa kế sổ tiết kiệm 35 triệu
    Một mình chăm mẹ chồng đến tận 9 năm trời, đến lúc làm sổ đỏ đất đai bà cho con gái hết, tôi chỉ được …
    Suốt 9 năm trời, tôi một mình gánh hết việc …
  • Lương hưu và khoản kiếm thêm của tôi hơn 21 triệu/tháng nhưng khi con trai hỏi, tôi chỉ nói được 7 triệu, nào ngờ cậu quý tử đã đề nghị về ở chung để xin tiền
    Lương hưu và khoản kiếm thêm của tôi hơn 21 triệu/tháng nhưng khi con trai hỏi, tôi chỉ nói được 7 triệu, nào ngờ cậu …
    Tôi về hưu đã nhiều năm, mỗi tháng nhận lương …
  • Vừa mua được căn chung cư 3 phòng ngủ thì nghe tin chị chồng đòi bế cả con đến ở chung, vợ tôi vùng vằng liền đưa 100 triệu bảo chị ra ở trọ
    Vừa mua được căn chung cư 3 phòng ngủ thì nghe tin chị chồng đòi bế cả con đến ở chung, vợ tôi vùng vằng …
    Vợ chồng tôi vừa dồn góp, vay mượn khắp nơi …
  • Ly hôn 5 tháng, tôi dẫn bạn gái mới về ra mắt vợ cũ để tr:êu ngươi, ai ngờ cửa vừa mở, tôi mới là người phải hóa đá…
    Ly hôn 5 tháng, tôi dẫn bạn gái mới về ra mắt vợ cũ để tr:êu ngươi, ai ngờ cửa vừa mở, tôi mới là …
    L/y h/ôn 5 tháng, tôi dẫn bạn gái mới về …
  • Tôi mua chiếc xe máy 35 triệu để đi lại, sau này đổi sang ô tô tôi định đem về cho mẹ đẻ đi thì chồng không cho, anh nói “em chỉ mau mau tha lôi về nhà đẻ thôi à…”
    Tôi mua chiếc xe máy 35 triệu để đi lại, sau này đổi sang ô tô tôi định đem về cho mẹ đẻ đi thì …
    Lúc mới cưới, tôi dành dụm tiền tiết kiệm của …
  • Nhà tôi xây nhà mới, em chồng b:ắt chồng tôi xây 1 phòng cho em ở rồi dắt cả bạn trai về nhà mới của chúng tôi ngủ, tôi nói thì em bảo “nhà anh tôi làm chứ nhà chị đâu”
    Nhà tôi xây nhà mới, em chồng b:ắt chồng tôi xây 1 phòng cho em ở rồi dắt cả bạn trai về nhà mới của …
    Nhà tôi vừa xây xong căn nhà mới, còn thơm …
  • Cậu bé 9 tuổi đỡ cụ bà té ngã, gia đình cậu lại bị đòi bồi thường 3,2 tỷ đồng và cái kết choáng khi…
    Cậu bé 9 tuổi đỡ cụ bà té ngã, gia đình cậu lại bị đòi bồi thường 3,2 tỷ đồng và cái kết choáng khi…
    Chiều hôm đó, con ngõ nhỏ của khu tập thể …
  • Vừa ly hôn, tôi đem biệt thự quyên góp từ thiện, mẹ chồng gào lên: “Vậy 12 người nhà tao ra đường à?”, tôi đáp lại một câu khiến bà ta nín họng…
    Vừa ly hôn, tôi đem biệt thự quyên góp từ thiện, mẹ chồng gào lên: “Vậy 12 người nhà tao ra đường à?”, tôi đáp …
    Cuộc hôn nhân 15 năm của tôi và Hưng kết …

Tin nhanh

giải trí, xã hội, làm đẹp
Copyright © 2025 Tin nhanh
Liên hệ: [email protected]