Tin nhanh

giải trí, xã hội, làm đẹp
Menu
  • Trang chủ
  • Xã hội
  • Sao
  • Tâm sự
  • Tử vi
  • Chính sách bảo mật
Home
Tâm sự
Về quê vợ sắp cưới chơi vài hôm, nửa đêm nghe tiếng rên vọng ra từ phòng mẹ vợ khiến tôi bồn chồn không yên

Về quê vợ sắp cưới chơi vài hôm, nửa đêm nghe tiếng rên vọng ra từ phòng mẹ vợ khiến tôi bồn chồn không yên

Thanh Thanh 19 Tháng 8, 2025

Mưa lất phất rơi, phủ lên con đường làng một lớp sương mỏng mảnh như tơ. Tôi kéo cao cổ áo, bước xuống từ chiếc xe buýt cuối ngày, vali nhỏ lỉnh kỉnh trên tay. Đây là lần đầu tiên tôi về quê Hương – người yêu tôi – để ra mắt gia đình cô ấy. Lòng tôi xen lẫn hồi hộp và háo hức, nhưng cũng không khỏi lo lắng. Hương luôn nói về mẹ cô ấy với một vẻ e dè khó tả, như thể bà là một bí ẩn mà ngay cả cô ấy cũng chưa từng hiểu hết. “Mẹ anh khó tính lắm,” Hương từng cảnh báo, đôi mắt thoáng chút lo âu. Tôi chỉ cười, nghĩ rằng mình đã quen với những bà mẹ vợ tương lai khó chiều. Nhưng đêm đó, trong căn nhà gỗ cũ kỹ giữa cánh đồng lúa, tôi nhận ra mình đã lầm.

Hương đón tôi ở cổng, nụ cười rạng rỡ như ánh trăng rằm. Cô ấy mặc áo dài lụa màu xanh ngọc, tóc buông dài, nhẹ nhàng như một nàng thơ. “Anh mệt không? Vào nhà đi, mẹ đang chờ,” cô ấy nói, giọng dịu dàng nhưng có chút gấp gáp. Tôi gật đầu, bước qua cánh cổng gỗ đã bạc màu, cảm nhận mùi đất trời hòa quyện với hương lúa thoảng đâu đây. Ngôi nhà hiện ra trước mắt, đơn sơ nhưng ấm cúng, với những khung cửa sổ nhỏ treo rèm hoa văn cũ kỹ. Mẹ Hương, bà Liên, đứng ở hiên nhà, dáng người nhỏ nhắn nhưng toát lên một khí chất khó gần. Bà nhìn tôi, ánh mắt sắc lạnh như muốn xuyên thấu tâm can.

“Chào bác,” tôi cúi đầu, cố giữ giọng tự nhiên. “Cháu là Minh, bạn của Hương.”

Bà Liên gật nhẹ, môi khẽ mím, không nói gì nhiều ngoài một câu ngắn gọn: “Vào nhà đi, cơm nước sẵn rồi.” Tôi thoáng bất an, nhưng Hương nắm tay tôi, khẽ siết nhẹ như muốn trấn an. Bữa cơm tối diễn ra trong không khí trầm lắng. Bà Liên hỏi tôi vài câu về công việc, gia đình, nhưng mỗi câu trả lời của tôi chỉ nhận được cái gật đầu hờ hững. Hương cố pha trò để xua tan sự ngượng ngùng, nhưng ánh mắt bà Liên vẫn khiến tôi cảm thấy như mình đang bị xét xử.

Đêm xuống, tôi được sắp xếp ngủ trong căn phòng nhỏ ở cuối nhà. Hương thì ngủ cùng mẹ ở phòng bên, theo như cô ấy nói là “thói quen từ nhỏ”. Căn phòng của tôi đơn giản, chỉ có một chiếc giường gỗ, một cái bàn nhỏ, và một chiếc đèn dầu leo lét. Tôi nằm xuống, nghe tiếng côn trùng rả rích ngoài đồng, cố xua đi cảm giác bất an. Nhưng rồi, giữa khuya, một âm thanh kỳ lạ kéo tôi ra khỏi giấc ngủ chập chờn.

Tiếng kêu. Không, không hẳn là kêu, mà giống như một tiếng rên rỉ, thấp thoáng đau đớn, vọng ra từ phòng bà Liên. Tôi ngồi bật dậy, tim đập thình thịch. Âm thanh ấy không lớn, nhưng trong không gian tĩnh lặng của đêm quê, nó sắc nhọn như một lưỡi dao cắt qua màn đêm. Tôi căng tai lắng nghe, cố phân biệt xem mình có nghe nhầm không. Nhưng tiếng rên lại vang lên, lần này rõ hơn, kèm theo một tiếng thì thầm đứt quãng, như thể ai đó đang nói trong cơn mê. Tôi rón rén bước ra khỏi giường, mở hé cửa phòng, nhìn về phía hành lang dẫn đến phòng bà Liên. Ánh đèn dầu từ phòng tôi hắt ra, tạo thành những bóng mờ kỳ dị trên tường.

Tôi đứng đó, do dự. Có nên sang xem không? Lỡ bà Liên bị làm sao thì sao? Nhưng nếu chỉ là một giấc mơ kỳ lạ, hay tệ hơn, một chuyện riêng tư của bà, tôi xen vào sẽ càng khiến mọi thứ lúng túng. Tôi quyết định quay lại giường, tự nhủ có lẽ mình quá nhạy cảm. Nhưng khi vừa chạm vào gối, một tiếng hét ngắn, sắc lạnh vang lên, khiến tôi sững người. Tiếng hét ấy không giống của bà Liên, mà giống giọng Hương – hoảng loạn, đau đớn. Tôi lao ra khỏi phòng, không nghĩ ngợi thêm, chạy thẳng đến cửa phòng bà Liên.

Cửa phòng khép hờ, ánh sáng yếu ớt từ một ngọn nến bên trong hắt ra. Tôi đẩy cửa, và cảnh tượng trước mắt khiến tôi chết lặng. Hương đang ngồi bệt dưới sàn, hai tay ôm mặt, tóc tai rũ rượi. Trước mặt cô ấy, bà Liên đứng thẳng, đôi mắt mở to, sáng quắc trong bóng tối, miệng lẩm bẩm những câu gì đó không rõ nghĩa. Nhưng điều khiến tôi kinh hoàng nhất là đôi tay bà – chúng run rẩy, nắm chặt một con dao nhỏ, lưỡi dao lấp lánh dưới ánh nến. “Mẹ! Dừng lại!” Hương hét lên, giọng lạc đi vì sợ hãi.

Tôi lao vào, giật lấy con dao từ tay bà Liên. Bà không chống cự, chỉ nhìn tôi với ánh mắt trống rỗng, như thể linh hồn đã rời khỏi cơ thể. “Cháu… cháu xin lỗi, bác có sao không?” tôi lắp bắp, tim vẫn đập thình thịch. Hương đứng dậy, kéo mẹ ngồi xuống giường, thì thầm gì đó để trấn an bà. Tôi đứng đó, lúng túng, không biết chuyện gì đang xảy ra. Cuối cùng, Hương quay sang tôi, đôi mắt đỏ hoe. “Anh về phòng đi. Em sẽ giải thích sau.”

Tôi trở về phòng, nhưng cả đêm không ngủ được. Tiếng rên, tiếng hét, ánh mắt của bà Liên, và con dao – tất cả như một cơn ác mộng không lối thoát. Sáng hôm sau, Hương tìm tôi, dẫn tôi ra bờ sông sau nhà. Cô ấy ngồi xuống, nhìn dòng nước lững lờ trôi, rồi bắt đầu kể.

“Mẹ em… không bình thường,” Hương nói, giọng trầm buồn. “Từ khi em còn nhỏ, mẹ đã có những cơn mộng du. Nhưng không chỉ là đi trong vô thức. Có những đêm, mẹ cầm dao, lẩm bẩm những câu kỳ lạ, như thể mẹ đang… sống trong một thế giới khác. Bố em mất sớm, và mẹ cứ thế, ngày càng khép kín. Em không muốn anh biết, vì em sợ anh sẽ nghĩ khác về gia đình em.”

Tôi lắng nghe, vừa thương Hương, vừa bàng hoàng. Hóa ra, những câu chuyện úp mở về mẹ cô ấy không chỉ là sự khó tính, mà là một bí mật đau lòng. “Đêm qua… mẹ có làm gì em không?” tôi hỏi, giọng run run.

Hương lắc đầu. “Không, mẹ chưa bao giờ làm hại ai. Nhưng em sợ. Sợ một ngày nào đó, mẹ sẽ làm điều gì đó mà chính mẹ cũng không kiểm soát được.” Cô ấy ngừng lại, nhìn tôi. “Anh có sợ không, Minh? Sợ gia đình em, sợ em?”

Tôi nắm tay cô ấy, siết chặt. “Anh không sợ. Nhưng anh muốn giúp em, giúp mẹ. Chúng ta sẽ tìm cách.”

Những ngày tiếp theo, tôi ở lại làng, cố gắng tìm hiểu thêm về tình trạng của bà Liên. Tôi liên lạc với một bác sĩ tâm lý ở thành phố, người gợi ý rằng bà có thể mắc chứng rối loạn tâm thần hiếm gặp, liên quan đến mộng du và ảo giác. Nhưng điều kỳ lạ là, khi tôi đề nghị đưa bà đi khám, bà Liên từ chối gay gắt. “Tôi không điên,” bà nói, ánh mắt sắc lạnh như đêm hôm ấy. Hương khuyên tôi đừng ép, và tôi đành chiều theo.

Nhưng một đêm, khi tôi đang thu dọn đồ chuẩn bị về thành phố, tiếng rên lại vang lên. Lần này, không phải từ phòng bà Liên, mà từ dưới bếp. Tôi chạy xuống, và lần này, cảnh tượng còn kinh hoàng hơn. Bà Liên đứng giữa bếp, tay cầm một cuốn sổ cũ, lẩm bẩm không ngừng. Hương đứng cách đó vài bước, nước mắt lăn dài. Cuốn sổ rơi xuống, mở ra một trang đầy những dòng chữ viết tay, lẫn lộn như lời nguyền. Tôi nhặt lên, và những gì tôi đọc khiến máu trong người tôi như đông lại.

Đó không phải sổ ghi chép bình thường. Nó là nhật ký, nhưng không phải của bà Liên, mà của một người đàn ông – bố Hương. Những dòng chữ kể về một lời nguyền cổ trong làng, liên quan đến tổ tiên nhà Hương. Người viết nói rằng gia đình họ bị ám bởi một linh hồn, và mỗi thế hệ, một người phụ nữ sẽ “thức tỉnh” vào ban đêm, bị điều khiển bởi những giấc mơ kinh hoàng. “Liên đang thay đổi,” dòng cuối cùng viết. “Tôi sợ cô ấy sẽ làm hại Hương.”

Tôi nhìn Hương, rồi nhìn bà Liên. Bà đã ngừng lẩm bẩm, ánh mắt trở lại bình thường, nhưng đầy đau khổ. “Tôi đã cố che giấu,” bà nói, giọng run run. “Tôi không muốn Hương mang lời nguyền này. Nhưng nó đã chọn tôi, và có lẽ, nó sẽ chọn con bé.”

Tôi sững sờ, không biết phải tin hay không. Lời nguyền? Linh hồn? Những thứ ấy nghe như chuyện cổ tích, nhưng ánh mắt của bà Liên, sự sợ hãi của Hương, và cuốn nhật ký kia lại quá thật. Tôi quyết định ở lại, không chỉ vì Hương, mà vì tôi muốn phá giải bí mật này.

Tôi bắt đầu tìm hiểu về lịch sử ngôi làng, hỏi thăm những người già. Họ kể về một truyền thuyết cũ, về một người phụ nữ trong dòng họ Hương, từng bị buộc tội là phù thủy và bị thiêu sống. Linh hồn bà ta, theo lời kể, không bao giờ rời khỏi dòng họ, luôn tìm cách chiếm lấy tâm trí những người phụ nữ trong gia đình. Tôi không tin vào ma quỷ, nhưng tôi bắt đầu nghĩ rằng có lẽ, những cơn mộng du của bà Liên là cách tâm trí bà đối mặt với nỗi sợ hãi sâu thẳm về câu chuyện này.

Tôi thuyết phục Hương đưa mẹ đi gặp một nhà tâm lý học, đồng thời tìm một thầy cúng trong làng để làm lễ “trấn yểm” – không phải vì tôi tin, mà để bà Liên có cảm giác an tâm. Lễ cúng diễn ra trong một đêm không trăng, và kỳ lạ thay, sau đó bà Liên không còn mộng du nữa. Hương nói rằng mẹ cô ấy bắt đầu cười nhiều hơn, như thể một gánh nặng đã được trút bỏ.

Nhưng câu chuyện không kết thúc êm đẹp như tôi mong. Một buổi sáng, khi tôi thức dậy, Hương đã biến mất. Không một lời nhắn, không một dấu vết. Chỉ có một mẩu giấy nhỏ trên bàn, nét chữ của cô ấy: “Anh Minh, em phải đi. Đừng tìm em. Em không muốn anh bị kéo vào chuyện này.”

Tôi tìm kiếm khắp nơi, nhưng Hương như bốc hơi. Làng quê trở lại yên bình, nhưng tôi biết, sâu thẳm trong lòng, bí mật của gia đình Hương vẫn chưa được giải mã. Và rồi, một đêm, khi tôi đang ngồi trong căn phòng trống, tiếng rên lại vang lên – lần này, từ chính trong tôi. Tôi giật mình, nhìn vào gương, và thấy đôi mắt mình, sáng quắc, như ánh mắt của bà Liên đêm nào. Trong tay tôi, không biết từ khi nào, là con dao nhỏ mà tôi từng giật khỏi tay bà.

Prev Article
Next Article

Related Articles

Vợ tôi có 50 triệu tiền thai sản không dùng đến, bảo tặng em chồng đi đẻ cô ấy lại ích kỷ nhất quyết không cho

Vợ tôi có 50 triệu tiền thai sản không dùng đến, bảo tặng em chồng đi đẻ cô ấy lại ích kỷ nhất quyết không cho

Vợ 1 mình đưa con đi vi::ện c::ấp c::ứu trong đêm, đ::ói mà kh.ông có t.iền mua nổi bát cháo đành nhịn trong khi chồng đang t.ổ ch.ức s.inh nhật hoành tráng cho bồ ở khách sạn 5 sao.

Vợ 1 mình đưa con đi vi::ện c::ấp c::ứu trong đêm, đ::ói mà kh.ông có t.iền mua nổi bát cháo đành nhịn trong khi chồng đang t.ổ ch.ức s.inh nhật hoành tráng cho bồ ở khách sạn 5 sao.

HOT NEWS

  • Có bầu trước, nhà trai bắt cô dâu phải trèo tường vào nhà, mẹ cô đồng ý nhưng khi đến rước dâu thì…
    Có bầu trước, nhà trai bắt cô dâu phải trèo tường vào nhà, mẹ cô đồng ý nhưng khi đến rước dâu thì…
  • Ra tòa kết thúc cuộc hôn nhân 7 năm, vừa rời khỏi cổng, một cuộc điện thoại gọi đến khiến tôi đứng hình
    Ra tòa kết thúc cuộc hôn nhân 7 năm, vừa rời khỏi cổng, một cuộc điện thoại gọi đến khiến tôi đứng hình
  • Chồng tôi 50 tuổi đòi bỏ vợ để cưới bạn của con gái, tôi cũng thành toàn cho ông ấy, chờ đến đêm tân hôn tôi gọi cho cháu gái kia nói đúng 1 câu rồi cúp máy, chắc mai thôi là cặp đấy ly hôn thôi .
    Chồng tôi 50 tuổi đòi bỏ vợ để cưới bạn của con gái, tôi cũng thành toàn cho ông ấy, chờ đến đêm tân hôn …
  • “Bố ốm nên cháu đến thay” cậu bé 7 tuổi 1 mình đến phỏng vấn, tỷ phú đơ người khi biết lý do xé lòng…
    “Bố ốm nên cháu đến thay” cậu bé 7 tuổi 1 mình đến phỏng vấn, tỷ phú đơ người khi biết lý do xé lòng…
  • Giỗ bố chồng mà mẹ chồng chỉ đưa có 100 nghìn đồng làm cỗ, để rồi đến giờ ăn, cả nhà được phen náo loạn
    Giỗ bố chồng mà mẹ chồng chỉ đưa có 100 nghìn đồng làm cỗ, để rồi đến giờ ăn, cả nhà được phen náo loạn
  • 2 chị em sinh đôi trên bản phải đồng ý lấy chung chồng để gán nợ thay cho bố, lấy nhau về chia lịch ngủ chung mới bẽ bàng phát hiện ra sự thật…
    2 chị em sinh đôi trên bản phải đồng ý lấy chung chồng để gán nợ thay cho bố, lấy nhau về chia lịch ngủ …
  • Chồng viện cớ về quê đưa bồ nhí đi đẻ, vợ lặng lẽ gửi tặng “tiểu tam” món quà “đắng lòng”.
    Chồng viện cớ về quê đưa bồ nhí đi đẻ, vợ lặng lẽ gửi tặng “tiểu tam” món quà “đắng lòng”.
  • Mẹ tôi khóc nức nở, quỳ sụp xuống đất khi lần đầu gặp bạn trai của con gái.
    Mẹ tôi khóc nức nở, quỳ sụp xuống đất khi lần đầu gặp bạn trai của con gái.
  • Ngày anh trai tái hôn, mẹ mời chị dâu cũ ‘cau điếc’ đến để trêu ngươi, chị vừa xuất hiện bà đã đứng không vững, vì bên cạnh chị ấy là…
    Ngày anh trai tái hôn, mẹ mời chị dâu cũ ‘cau điếc’ đến để trêu ngươi, chị vừa xuất hiện bà đã đứng không vững, …

Bài viết mới

  • Bố chồng 70 tuổi nằng nặc đòi lấy gia sư trẻ đang dạy học cho cháu, 2 vợ chồng tôi muối mặt mời cả làng đi đám cưới
    Bố chồng 70 tuổi nằng nặc đòi lấy gia sư trẻ đang dạy học cho cháu, 2 vợ chồng tôi muối mặt mời cả làng …
    Bố chồng tôi năm nay đã 70 tuổi, tóc bạc …
  • Về quê vợ sắp cưới chơi vài hôm, nửa đêm nghe tiếng rên vọng ra từ phòng mẹ vợ khiến tôi bồn chồn không yên
    Về quê vợ sắp cưới chơi vài hôm, nửa đêm nghe tiếng rên vọng ra từ phòng mẹ vợ khiến tôi bồn chồn không yên
    Mưa lất phất rơi, phủ lên con đường làng một …
  • Chồng thường xuyên đi qua đêm không về, tôi lén theo dõi lái ô tô theo hơn 100km rồi cuối cùng phải đau đớn thấy anh ôm một cô bé trẻ hơn mình 15 tuổi, tôi không thèm đánh ghen mà ngạo nghễ phi xe về thẳng nhà, và rồi đúng 2 tháng sau tôi bật cười ha hả khi nghe tin về cô ta…
    Chồng thường xuyên đi qua đêm không về, tôi lén theo dõi lái ô tô theo hơn 100km rồi cuối cùng phải đau đớn thấy …
    Tôi lấy anh khi đã đủ chín chắn để hiểu …
  • Mẹ già giả điên thử lòng các con, nào ngờ 5 năm sau bật khóc khi biết bộ mặt thật…
    Mẹ già giả điên thử lòng các con, nào ngờ 5 năm sau bật khóc khi biết bộ mặt thật…
    Mẹ gi/à gi//ả điê//ngg thử lòng các con, nào ngờ …
  • Chồng mất, tôi không đi bước nữa mà ở vậy chăm bố chồng. Ông bảo tôi nghỉ việc ở nhà bố nuôi, mỗi đêm chỉ cần làm đúng nhiệm vụ của mình. Đúng vài tháng sau tôi bị ‘sình bụng’, hàng xóm ai cũng lời ra tiếng vào nhưng khi biết lý do thì tất cả đều sốc điếng
    Chồng mất, tôi không đi bước nữa mà ở vậy chăm bố chồng. Ông bảo tôi nghỉ việc ở nhà bố nuôi, mỗi đêm chỉ …
    Một cô con dâu chồng chết 5 năm bỗng nhiên …
  • Hết tiền đến ở lì nhà chị dâu 1 tháng, ngày ngày chị dâu ngồi lôi thôi nấu nướng trong bếp còn anh trai lại đi ngoại tình, tôi sôi máu bảo chị lo mà giữ chồng đi
    Hết tiền đến ở lì nhà chị dâu 1 tháng, ngày ngày chị dâu ngồi lôi thôi nấu nướng trong bếp còn anh trai lại …
    Hết tiền, tôi đành dọn qua nhà anh trai ở …
  • Vô tình xem camera trong nhà, tôi thấy bố cặm cụi nấu ăn còn vợ thì nằm ngủ, lúc tua lại tôi sợ tái mặt
    Vô tình xem camera trong nhà, tôi thấy bố cặm cụi nấu ăn còn vợ thì nằm ngủ, lúc tua lại tôi sợ tái mặt
    Nhìn cảnh ᵭó, tȏi rất bức xúc và muṓn gọi …
  • Bố mẹ tôi nằm viện chồng đem đến chỉ 2 triệu, viện phí hết 300 triệu anh trai tôi phải đi v:ay khắp nơi còn chồng tôi thì thẳng tay cho em gái 500 triệu mua nhà, không hỏi qua tôi lấy 1 câu
    Bố mẹ tôi nằm viện chồng đem đến chỉ 2 triệu, viện phí hết 300 triệu anh trai tôi phải đi v:ay khắp nơi còn …
    Bố mẹ tôi cùng lúc nằm viện sau một vụ …
  • Mỗi tháng chu cấp cho bố mẹ 5 triệu, đến khi nhờ ông bà giúp một việc cỏn con cũng bị từ chối. Sau nhiều ngày suy nghĩ, tôi quyết định sẽ cắt khoản tiền 5 triệu mỗi tháng, nếu ông bà có hỏi thì tôi sẽ nói là do điều kiện kinh tế khó khăn. Một năm sau tôi trở về thăm nhà thì thấy cảnh tượng đau lòng…
    Mỗi tháng chu cấp cho bố mẹ 5 triệu, đến khi nhờ ông bà giúp một việc cỏn con cũng bị từ chối. Sau nhiều …
    “Mỗi tháng chu cấp cho bố mẹ 5 triệu, đến …
  • Không chịu nấu ăn để chúc mừng sinh nhật mẹ chồng vì bị sốt cao, em chồng đến tận nhà nói tôi giả ốm để trốn việc, lục tung chăn lên gọi tôi sang nấu 10 mâm cơm, tôi ức nghẹn cố lết sang nhà nấu nướng, sáng hôm sau cả nhà chồng náo loạn ..
    Không chịu nấu ăn để chúc mừng sinh nhật mẹ chồng vì bị sốt cao, em chồng đến tận nhà nói tôi giả ốm để …
    Tối đó, tôi sốt hầm hập gần 39 độ, mắt …

Tin nhanh

giải trí, xã hội, làm đẹp
Copyright © 2025 Tin nhanh
Liên hệ: [email protected]