Đón mẹ chồng lên ở mấy tháng, nàng dâu hiếu thảo chuẩn bị 1 thứ khiến tôi lặng người, cảm giác như cô ấy đang đ/â//m tôi 1 nhát

Tôi sốc nặng khi vợ mua chồng bát nhựa rẻ tiề.n đón mẹ chồng, nhưng khi sự thật phơi bày khiến tôi nghẹn đắng

Trước ngày đón mẹ chồng lên sống chung, hành động của vợ khiến tôi bàng hoàng, cảm giác như một nhát dao cứa vào lòng - Hình 1

Ảnh minh họa.

Tôi năm nay 40 tuổ.i, đã kết hôn 11 năm với hai con đủ nếp tẻ, gia đình nhỏ của tôi tưởng chừng hạnh phúc viên mãn. Căn nhà đã mua, con cái khỏe mạnh, vợ chồng ít khi to tiếng. Nhưng phía sau vẻ ngoài yên ấm ấy, một sự việc vừa xảy ra khiến tôi phải nhìn lại mối quan hệ với vợ.

Bố mẹ tôi sống ở quê đã lâu, tự chăm sóc nhau để giữ nếp sống thoải mái. Nhưng năm ngoái, bố tôi qua đời, mẹ tôi tuổ.i 72 giờ chỉ còn một mình lẻ bóng. Tôi từng nhiều lần ngỏ ý đón bà lên sống cùng để tiện chăm sóc, nhưng bà từ chối, muốn ở lại hương khói cho bố. Tuy nhiên, thời gian gần đây, sức khỏe của mẹ ngày càng sa sút, tôi không thể để bà một mình thêm nữa.

Khi bàn với vợ chuyện đón mẹ lên, cô ấy phản đối ra mặt, còn gợi ý thuê người chăm sóc bà ở quê. Tôi biết vợ lo ngại chuyện sống chung với người già bệnh tật, nhưng phụng dưỡng cha mẹ là đạo làm con. Tôi nói thẳng: “Em cũng có bố mẹ, lẽ nào em không hiểu?” Nghe vậy, vợ miễn cưỡng đồng ý.

Trước hôm đón mẹ, tôi dặn vợ chuẩn bị chăn gối mới, đồ dùng cá nhân và dọn phòng cho bà. Nhưng đến tối, khi thấy vợ xách về một chồng bát nhựa rẻ tiề.n, tôi không thể hiểu nổi. Trong nhà chúng tôi xưa nay chỉ dùng bát đĩa sứ cao cấp do chính cô ấy chọn.

Khi tôi hỏi, vợ lúng túng đáp: “Em mua cho mẹ dùng, bà hay làm rơi vỡ vì bệnh run tay nặng. Loại này rẻ tiề.n, không tiếc nếu bà làm vỡ.”

Nghe xong, tôi thấy cổ họng nghẹn đắng. Nhìn chồng bát nhựa ấy, tôi cảm nhận rõ sự hờ hững của vợ dành cho mẹ tôi. Đồ dùng cô ấy chuẩn bị cho bà đều là loại rẻ tiề.n, kém chất lượng. Dù mẹ tôi có bệnh, cách cô ấy đối xử như vậy thật khiến tôi đau lòng.

Bình thường, vợ tôi là người vợ đảm đang, khéo léo, luôn chu đáo với chồng con. Vậy mà giờ đây, trước mẹ chồng – người đã sinh ra tôi, cô ấy lại lạnh lùng, thực dụng đến vậy. Tôi thất vọng và hoang mang. Quyết định đón mẹ lên liệu có đúng đắn? Hay tôi đang đẩy gia đình vào cuộc chiến ngấm ngầm giữa vợ và mẹ?

Một bên là vợ, người đồng hành cùng tôi suốt 11 năm qua. Một bên là mẹ, người đã hy sinh cả đời vì tôi. Phải làm sao để giữ được mái ấm, khi tôi đứng giữa hai người phụ nữ quan trọng nhất đời mình?