Ông Sang, một người đàn ông 70 tuổi, là chồng của ba người dâu trong một gia đình khá giả ở ngoại thành Đà Nẵng. Ông từng là một doanh nhân thành đạt, sở hữu nhiều bất động sản và là nhà sản xuất máy chế biến thủy sản lớn. Vợ ông đã qua đời cách đây 10 năm, để lại ông sống một mình trong căn biệt thự rộng lớn, còn ba người con trai – Minh, Thành và Phong – đều đã lập gia đình và sống ở những thành phố khác.
arrow_forward_ios
Đọc thêm
Dù tuổi cao, ông Sang vẫn rất phong cách,kiểu dáng người cao lớn, tóc trắng nhưng gương mặt vẫn tỏa vẻ uy nghiêm. Ông thường xuyên tham gia các bữa tiệc tùng của giới thượng lưu, và chính tại một bữa tiệc như vậy, ông gặp Ngọc – một cô gái trẻ 25 tuổi, xinh đẹp, ăn nói ngọt ngào, và có tài lẻ là múa truyền thống. Ngọc nhanh chóng thu hút sự chú ý của ông Sang. Cô luôn xuất hiện với những bộ áo dài thư tha, nụ cười rạng rỡ, và những lời nói dịu dàng khiến ông Sang cảm thấy như được sống lại thời trai trẻ.
Ngọc thường xuyên đến thăm ông Sang, chăm sóc ông như một người con gái thảo. Cô nấu ăn cho ông, trò chuyện với ông, thậm chí chí còn hát ru những bài dân ca mà ông yêu thích. Dần dần, ông Sang yên sinh tình cảm với Ngọc. Ông bắt đầu nghĩ đến việc cưới cô làm vợ, dù biết rằng khoảng cách tuổi tác giữa họ là quá lớn. Ông tự thiết: “Tôi đã sống cả đời vì gia đình, giờ là lúc sống cho bản thân.”
Một ngày nọ, ông Sang gọi ba người con trai về nhà, thông báo một quyết định quyết định cả gia đình mạ nặng: ông muốn phân chia tài sản để chuẩn bị cho một cuộc sống mới. “Bố đã quyết định chia tài sản cho các con ngay bây giờ,” ông nói, giọng rên tĩnh. “Bố muốn sống những năm cuối đời một cách thoải mái, không trống rỗng nữa.” Ông chia cho mỗi người một phần tài sản lớn, bao gồm đất đai, nhà cửa và cổ phần trong nhà máy. Nhưng ông giữ lại biệt thự và một tài khoản lớn cho riêng mình, với ý định sẽ dùng để xây dựng cuộc sống mới với Ngọc.
Các con trai và dâu của ông, dù bất ngờ, nhưng không có phản đối. Họ nghĩ rằng bố mình đã lớn tuổi, có quyền sống theo ý thích. Tuy nhiên, họ cũng bắt đầu xì hơi về Ngọc – cô gái trẻ mà ông Sang thường nhắc đến. Minh, con trai cả, từng hỏi thẳng: “Bố, cô Ngọc đó là ai mà bố tin tưởng vậy? Bố quen cô ấy bao lâu rồi?” Ông Sang gạt đi: “Các con đừng lo. Ngọc là một cô gái tốt, thật thà. Cô ấy chăm sóc bố rất chug, không giống mấy người chỉ biết lợi ích.”
Sau khi phân chia tài sản, ông Sang bắt đầu lên kế hoạch hôn Ngọc. Ông tặng nhiều món quà quà tiền, từ trang sức kim cương đến một chiếc xe hơi hạng sang. Ngọc nhận tất cả với vẻ mặt cảm động, luôn miệng nói: “Hồi không cần những thứ này đâu chú. Cháu chỉ muốn ở bên chú thôi.” Nhưng đằng sau nụ cười ấy, Ngọc đang tính toán một kế hoạch hoàn hảo.
Một buổi tối, Ngọc nói với ông Sang rằng cô cần một khoản tiền lớn để bắt đầu tư vào một dự án kinh doanh, hứa hẹn sẽ sinh lời gấp đôi trong vòng một năm. “Chú ơi, đây là cơ hội để chúng ta có một tương lai tốt đẹp hơn Chú giúp cháu nhé?” Ngọc nũng nịu, nắm tay ông Sang. Ông Sang, vì mù quáng bởi tình cảm, không chút nghi ngờ. Ông chuyển toàn bộ số tiền tiết kiệm còn lại – gần 5 tỷ đồng – cho Ngọc, cùng với quyền sở hữu căn biệt thự, với ý định để cô đứng tên làm tài sản chung.
Nhưng ngay sau khi nhận được tiền và giấy tờ, Ngọc biến mất. Cô không trả lời điện thoại, không xuất hiện ở những nơi cô thường lui tới. Ông Sang Tiến loạn, tìm kiếm khắp nơi, nhưng không một dấu vết. Cuối cùng, ông nhận ra sự thật đau lòng: Ngọc không phải là cô gái ngây thơ như ông nghĩ. Cô là một kẻ lừa đảo chuyên nghiệp, chuyên săn lùng những người đàn ông lớn tuổi giàu có, giả vờ yêu thương để chiếm đoạt tài sản.
Ông Sang suy giảm hoàn toàn. Ông gọi các con trai về, kể lại toàn bộ sự việc trong nước mắt. “Bố đã sai rồi… Bố quá ngu ngốc khi tin cô ta. Bố đã làm mất hết những gì bố tích cả đời.” Minh, Thành và Phong, dù xót xa cho bố, nhưng cũng không từ chối ông vì mù quáng. Minh nói: “Bố ơi, chúng con đã cảnh báo bố rồi, nhưng bố không nghe. Giờ thì mọi thứ đã mất, chúng con chỉ mong bố bình an là đủ.”
Ông Sang, từ một người đàn ông phong độ, giờ trở nên già nua, tiều tụy. Ông không còn biệt thự, không còn tiền bạc, và phải sống nhờ vào sự cung cấp của các con. Ngọc, sau khi lừa được ông, đã chạy xa bay, sống một đời xa hoa ở nước ngoài với số tiền cướp được. Cô không chút hận thù, vì với cô, ông Sang chỉ là một con mồi trong vô số người đàn ông cô đã lợi dụng.
Câu chuyện về ông Sang lan truyền khắp vùng, trở thành thành bài học giá cho nhiều người. Các con trai của ông, từ đó, càng trân trọng gia đình hơn. Họ quyết định bố về cuộc sống chung, chăm sóc ông những ngày cuối đời, để ông không còn cô đơn như trước. Khi anh Sang, mỗi đêm, anh thường ngồi nhìn ra cửa sổ, nhớ lại những ngày hạnh phúc bên người vợ quá cố gắng, và tự giác mình đã để lòng tham và dục vọng che mờ trí tuệ.