Tin nhanh

giải trí, xã hội, làm đẹp
Menu
  • Trang chủ
  • Xã hội
  • Sao
  • Tâm sự
  • Tử vi
  • Chính sách bảo mật
Home
Tâm sự
Người cha Tỷ phú giả làm ông “bán trứng nghèo” đến lễ cưới thử lòng con dâu tương lai và cái kết ….

Người cha Tỷ phú giả làm ông “bán trứng nghèo” đến lễ cưới thử lòng con dâu tương lai và cái kết ….

Thanh Thanh 21 Tháng 5, 2025

Lễ cưới xa hoa được tổ chức tại khách sạn 5 sao giữa trung tâm thành phố. Cô dâu lộng lẫy như công chúa, chú rể là người thừa kế duy nhất của một tập đoàn tỷ đô. Nhưng ngay trước giờ cử hành hôn lễ, một ông lão lọm khọm, áo quần rách rưới, tay ôm rổ trứng gà, xuất hiện trước sảnh tiệc…

“Xin lỗi… tôi là cha của chú rể…”

Một phút im lặng, rồi cả khán phòng vỡ òa trong xôn xao.

Ai cũng tưởng ông điên.

Không ai biết, ông chính là người nắm giữ toàn bộ sản nghiệp của gia đình này — và điều ông làm hôm nay, sẽ quyết định ai xứng đáng bước vào cánh cửa giàu sang đó…

Ông Lâm – người sáng lập Tập đoàn bất động sản Lâm Phát – từng xuất thân từ nghèo khó, tay trắng lập nghiệp, từng ngủ ngoài công trường, ăn bánh mì khô qua ngày để có tiền dựng từng viên gạch đầu tiên cho công ty. Nhưng cũng chính vì trải qua khổ cực, ông không muốn con trai mình – Minh – lớn lên trong nhung lụa mà mất đi bản lĩnh và con mắt nhìn người.

Minh là người tốt, chăm chỉ, học thức cao, du học nước ngoài và luôn sống giản dị dù trong tay có thể tiêu tiền không cần đếm. Nhưng ông Lâm vẫn luôn canh cánh một điều: Liệu Minh có đủ tỉnh táo để chọn đúng người bạn đời?

Một ngày đầu tháng 3, Minh đưa người yêu về ra mắt.

Cô gái tên Lan – xinh đẹp, thông minh, có học thức. Tốt nghiệp thạc sĩ ngành quản trị kinh doanh, đang làm trưởng phòng tại một công ty truyền thông quốc tế. Cô lễ phép, dịu dàng, nói chuyện khéo léo khiến người nghe dễ chịu. Thậm chí còn chủ động rửa chén sau bữa ăn, điều mà nhiều cô gái không làm khi đến nhà người yêu.

Nhưng ông Lâm – với kinh nghiệm nhìn người gần 40 năm – cảm thấy có gì đó không thật.

Ông không thể bắt lỗi cô gái, nhưng trong lòng vẫn cứ lấn cấn.

Một tuần sau buổi gặp mặt, ông Lâm gọi riêng Minh vào phòng làm việc.

– “Ba muốn con suy nghĩ kỹ về chuyện kết hôn. Hôn nhân không chỉ là tình yêu mà còn là sự đồng hành dài lâu. Không phải ai cũng hiện nguyên hình ngay từ đầu.”

Minh ngạc nhiên:

– “Ba không thích Lan sao? Con tưởng cô ấy để lại ấn tượng tốt?”

– “Cô ấy thông minh và biết cư xử. Nhưng… thông minh quá đôi khi lại khiến người ta giấu đi bản chất. Mà người càng khéo, ba lại càng sợ.”

Minh im lặng. Anh biết ba mình là người nghiêm khắc và cực kỳ tinh tế.

– “Ba không cấm. Nhưng ba cần chắc chắn. Nếu con tin vào lựa chọn của mình, con không sợ thử đúng không?”

Minh gật đầu.

Ông Lâm nhìn con trai, nói khẽ:

– “Ba có một kế hoạch. Và con sẽ không được can thiệp. Cứ để mọi chuyện xảy ra, và quan sát.”

Hai tuần trước đám cưới, ông Lâm nói với vợ con rằng mình muốn đi nghỉ dưỡng ở Đà Lạt để thư giãn. Thực tế, ông về vùng quê ngoại thành, sống ẩn danh trong căn nhà nhỏ và lên kế hoạch cho vai diễn “người cha nghèo”.

Ông thuê một người bạn thân – chuyên hóa trang sân khấu – giúp ông tạo hình: râu bạc, da đen nhẻm, móng tay cáu bẩn, lưng còng, lưng đeo sọt trứng.

Tên mới của ông là “Ông Bảy” – người bán trứng rong.

Đám cưới của Minh và Lan được tổ chức hoành tráng tại khách sạn sang trọng bậc nhất thành phố. Dự kiến có hơn 300 khách, trong đó phần lớn là doanh nhân, lãnh đạo, giới thượng lưu.

Trước ngày cưới, ông Lâm hẹn Minh ở một quán café nhỏ, chỉ nói:

– “Ngày cưới của con, ba sẽ đến. Nhưng đừng trông đợi thấy ba trong hình ảnh quen thuộc.”

Minh gật. Anh không được biết chi tiết. Nhưng trong lòng anh có linh cảm – ba anh sắp thử thách người con dâu tương lai.

Sáng hôm đó, khi lễ cưới chưa bắt đầu, cô dâu chú rể đang ở phòng chờ chuẩn bị, thì bên ngoài sảnh tiếp tân xuất hiện một ông lão rách rưới, đẩy chiếc xe kéo nhỏ, trên đó có sọt trứng gà lấm lem bùn đất.

– “Tôi tìm cháu tôi, nó cưới hôm nay… tên là Minh… tôi là cha nó…”

Mọi người xôn xao, quản lý khách sạn nhíu mày vì sợ ảnh hưởng hình ảnh. Một số người nhà cô dâu lập tức can thiệp:

– “Xin lỗi, chú tìm nhầm chỗ rồi. Đây là tiệc cưới của gia đình doanh nhân. Không thể nào con trai chú lại là chú rể ở đây!”

Ông Bảy (ông Lâm cải trang) nói nhỏ, mắt đỏ hoe:

– “Tôi nuôi nó lớn, nó đi học xa, nó thành đạt rồi bỏ quê… Hôm nay tôi chỉ muốn chúc phúc cho nó một câu…”

– “Thôi ông ơi, đi đi. Ở đây không phải chỗ ăn xin đâu.”

Lúc này, Lan từ phòng trang điểm bước ra. Nhìn thấy cảnh tượng, cô cau mày:

– “Chuyện gì vậy? Sao để ông già này đứng đây?”

Người nhà nói: “Ông này tự nhận là cha chú rể.”

Lan quay sang, nhìn ông lão, rồi lập tức nghiêm giọng:

– “Chuyện này không thể chấp nhận được! Hôn lễ hôm nay rất quan trọng. Nếu ông ấy thực sự là cha chú rể, sao không ai trong nhà biết? Đây rõ ràng là người muốn gây rối để xin tiền!”

Cô gọi bảo vệ:

– “Làm ơn đưa ông ta ra khỏi đây. Ảnh hưởng hình ảnh và khách mời!”

Ông Bảy lặng người. Ánh mắt ông đượm buồn.

Không ai biết, ở phía xa xa, một chiếc xe có kính đen đang dừng lại. Minh – chú rể – đang ngồi trong xe, chứng kiến tất cả.

Bảo vệ mời ông lão ra ngoài. Lan hậm hực:

– “Làm sao mà bố chồng tương lai lại là người bán trứng rách rưới như vậy chứ? Chẳng lẽ gia đình này còn những người thân như vậy mà không ai nói gì?”

Một người bạn của cô nói nhỏ:

– “Có khi là thật đấy, nhưng người già ở quê mà… Nghèo khổ, quê mùa thì cũng nên tránh ngày trọng đại…”

Lan gật đầu:

– “Nếu thực sự là bố của anh Minh, thì việc giấu diếm như vậy cũng đủ thấy có vấn đề.”

Lúc này, Minh bước vào.

Lan vui mừng chạy lại, nhưng gương mặt Minh không còn niềm vui.

Anh nói khẽ:

– “Em đuổi bố anh đi rồi.”

Lan cười gượng:

– “Bố anh? Không phải anh nói ông Lâm đang đi nghỉ dưỡng sao?”

Minh đáp, mắt lạnh như băng:

– “Bố anh không đi đâu cả. Ông ấy đến, nhưng không phải để chúc phúc, mà để thử lòng em. Và em… đã trượt rồi.”

Cả căn phòng như chết lặng sau câu nói của Minh.

Lan đứng bất động, miệng khẽ mở ra nhưng không nói được gì. Những người xung quanh bắt đầu nhìn cô với ánh mắt khác lạ – tò mò có, nghi ngại có, thậm chí có cả chút khinh miệt.

Minh không hét, không giận dữ, nhưng sự thất vọng hiện rõ trong mắt anh:

– “Ba anh đã từng nghèo, từng làm thợ hồ, từng lăn lộn đủ nghề để nuôi anh khôn lớn. Cái rổ trứng mà em vừa khinh thường… chính là hình ảnh của cả tuổi thơ anh. Là thứ đã nuôi sống anh qua những năm tháng khốn khó nhất.”

Lan cố gắng lấy lại bình tĩnh:

– “Nhưng anh… anh không nói gì trước cả. Làm sao em biết được ông ấy là ai? Ông ấy không hề giới thiệu rõ ràng… Và… em chỉ lo cho hình ảnh buổi lễ.”

Minh cười nhạt:

– “Em không cần biết ông là ai, nhưng cách em đối xử với một người lớn tuổi nghèo khổ – chỉ vì vẻ ngoài của họ – đã nói lên con người em.”

Ánh mắt Lan bắt đầu dao động. Cô chưa từng thấy Minh như vậy. Người đàn ông luôn dịu dàng, điềm đạm – giờ lại lạnh lùng như thể trước mặt anh không còn là vị hôn thê của mình nữa.

– “Em có biết tại sao ba anh không mặc vest đến? Không đi xe sang, không có thư ký, không có danh thiếp?”

Lan im lặng.

– “Vì ông muốn biết: nếu ngày hôm nay, không có tiền bạc, không có quyền lực, không có danh vọng… liệu em có tôn trọng ba anh – như một người cha – hay không.”

Minh nhìn sâu vào mắt cô:

– “Và em đã trả lời.”

Một tiếng “cạch” vang lên. Cửa ra vào mở. Ông Bảy – người bán trứng lúc nãy – giờ bước vào, nhưng không còn chiếc áo rách, không còn giỏ trứng lem luốc.

Ông Lâm – với bộ vest sang trọng, dáng vẻ đạo mạo – đứng trước hàng trăm con mắt ngỡ ngàng.

Không ai nhận ra ông chỉ cách đây 30 phút là một ông lão bị bảo vệ mời ra khỏi sảnh cưới.

Bà Mai – mẹ của Minh – đứng bên cạnh chồng, gương mặt nghiêm nghị. Bà cũng biết kế hoạch này từ đầu.

Ông Lâm cất giọng trầm:

– “Cảm ơn mọi người đã đến chung vui. Nhưng trước khi hôn lễ bắt đầu, tôi xin phép nói vài lời.”

Cả hội trường im phăng phắc.

– “Tôi là Lâm Quang Huy – cha của chú rể Minh. Tôi từng rất nghèo. Tôi từng bán trứng ngoài chợ để có tiền đóng học cho con trai mình. Và hôm nay… tôi đóng lại vai trò ấy – không phải để làm trò – mà để biết liệu người phụ nữ bước vào nhà tôi… có đủ bao dung, có đủ nhân cách, có đủ lòng tôn trọng dành cho người già yếu, nghèo khó hay không.”

Ông quay sang Lan, không nặng lời, chỉ nhẹ nhàng:

– “Và con đã trả lời bằng ánh mắt và lời nói của con. Con không cần biết tôi là ai. Nhưng chính vì vậy, tôi biết con là ai.”

Lan run rẩy. Cô chưa bao giờ nghĩ đến một tình huống như thế này. Mọi ánh mắt đổ dồn vào cô, từ bất ngờ chuyển sang ái ngại.

Cô lắp bắp:

– “Cháu… cháu xin lỗi. Cháu thực sự không biết…”

Ông Lâm gật đầu:

– “Biết hay không biết không quan trọng. Cái quý ở con người không phải là cách họ đối xử với người giàu, mà là cách họ đối xử với người không mang lại cho họ lợi ích.”

Lan gục mặt. Cô cảm thấy máu rút khỏi mặt mình, chân tay lạnh toát.

Minh quay sang ba mình, gật nhẹ.

Rồi anh đứng lên bục phát biểu. Giọng anh chắc nịch:

– “Tôi xin lỗi tất cả bạn bè, họ hàng, đối tác vì phải nói điều này vào đúng ngày cưới. Nhưng… lễ cưới hôm nay sẽ không diễn ra.”

Tiếng xì xào, ngạc nhiên tràn khắp khán phòng. Một số người không tin vào tai mình.

– “Tôi không thể kết hôn với một người mà chỉ nhìn bề ngoài để đánh giá con người. Một người sẵn sàng gọi bảo vệ đuổi người lớn ra khỏi lễ cưới – chỉ vì thấy họ ăn mặc nghèo khổ.”

Minh nhìn Lan. Trong ánh mắt anh vẫn có tình cảm, nhưng không còn đủ để tha thứ.

– “Anh từng yêu em. Nhưng… tình yêu không đủ để làm nền tảng cho một cuộc đời. Nhất là khi nhân cách không được đặt lên hàng đầu.”

Lan òa khóc, quỳ sụp xuống:

– “Em xin lỗi. Em thật sự xin lỗi…”

Nhưng không ai bước tới đỡ cô. Minh quay lưng, bước xuống sân khấu. Ông Lâm đặt tay lên vai con trai, cả hai cùng rời khỏi lễ đường.
Một năm sau…

Tại một vùng ngoại ô, ông Lâm cùng Minh đi dạo quanh một khu đất trống – nơi dự kiến xây dựng khu nhà ở cho người thu nhập thấp.

– “Con đã quyết định đầu tư vào đây chứ?” – ông Lâm hỏi.

– “Dạ. Con muốn thử làm một dự án không vì lợi nhuận. Chỉ cần đủ vận hành. Con nghĩ, người nghèo xứng đáng có một nơi ở tốt hơn.”

Ông Lâm gật đầu, mãn nguyện.

Ở phía xa, một cô gái nhỏ thó đang bán bánh mì, thấy hai cha con thì chạy lại:

– “Hai chú ăn bánh mì không ạ? Cháu có bánh nóng mới ra lò.”

Minh cười, mua hai ổ bánh rồi dúi thêm vài tờ tiền lẻ. Cô gái ngại ngùng:

– “Dạ chú ơi… nhiều quá…”

Minh xoa đầu cô bé, nói khẽ:

– “Người thật thà, lương thiện thì nên được nhận nhiều hơn.”

Ông Lâm nhìn con trai, ánh mắt đầy tự hào.

Không phải ai cũng có cơ hội để thử lòng người khác. Nhưng người từng trải luôn biết cách nhìn người không qua lời nói hoa mỹ, mà qua hành động nhỏ nhặt.

Giàu – chưa chắc đã đáng trọng. Nghèo – chưa chắc đã bị xem thường.

Bản chất con người chỉ lộ ra khi đối mặt với những điều họ không thể mượn danh lợi để che giấu.

Và người cha ấy – bằng cách giản dị nhất – đã bảo vệ con trai mình… khỏi một cuộc hôn nhân không xứng đáng.

Prev Article
Next Article

Related Articles

Thương mẹ già một mình ở quê, tôi giấu chồng về thăm thì sửng s.ốt với mâm cơm có 3 bộ bát đũa để trống, vài ngày sau quyết định ly h.ôn

Thương mẹ già một mình ở quê, tôi giấu chồng về thăm thì sửng s.ốt với mâm cơm có 3 bộ bát đũa để trống, vài ngày sau quyết định ly h.ôn

Em gái chồng hào phóng góp 15 triệu mỗi tháng

Em gái chồng hào phóng góp 15 triệu mỗi tháng

Leave a Reply Cancel Reply

HOT NEWS

  • Ngày giỗ 49 ngày bà, con chó đen bỗng lao đến đào bới liên tục mãi trước ngôi mộ nào ngờ đến khi nó đào sâu xuống, cả nhà chết lặng bỏ chạy…
    Ngày giỗ 49 ngày bà, con chó đen bỗng lao đến đào bới liên tục mãi trước ngôi mộ nào ngờ đến khi nó đào …
  • Anh đồng nghiệp bị vô sinh nhận làm bố của con tôi, cực chẳng đã nên tôi đành đồng ý, đúng 2 năm sau điều bất ngờ xảy đến
    Anh đồng nghiệp bị vô sinh nhận làm bố của con tôi, cực chẳng đã nên tôi đành đồng ý, đúng 2 năm sau điều …
  • Đúng 10 ngày sau đám cưới Nam mới sững sờ nhận ra…
    Đúng 10 ngày sau đám cưới Nam mới sững sờ nhận ra…
  • Mẹ chồng lớn tiếng đuổi con dâu ra khỏi nhà vì rót quá nhiều nước mắm, không ngờ đến khi bà mở sổ tiết kiệm được gửi tới thì lặng người
    Mẹ chồng lớn tiếng đuổi con dâu ra khỏi nhà vì rót quá nhiều nước mắm, không ngờ đến khi bà mở sổ tiết kiệm …
  • Thay băng cho cô gái hôn mê 3 tháng, bác sĩ rụng rời khi thấy bụng cô nhô lên từng ngày và bí ẩn đằng sau khiến nhiều người rơi lệ…
    Thay băng cho cô gái hôn mê 3 tháng, bác sĩ rụng rời khi thấy bụng cô nhô lên từng ngày và bí ẩn đằng …
  • Bất ngờ lại gặp chuyện khiến cuộc đời anh được thay đổi mãi mãi…
    Bất ngờ lại gặp chuyện khiến cuộc đời anh được thay đổi mãi mãi…
  • Hàng xóm bỗng chuyển nhà đột ngột, 3 tuần sau tôi nhận được hộp bưu phẩm bên trong là 2 món đồ cùng 1 mảnh giấy chứa bí mật
    Hàng xóm bỗng chuyển nhà đột ngột, 3 tuần sau tôi nhận được hộp bưu phẩm bên trong là 2 món đồ cùng 1 mảnh …
  • Căn phòng trọ cuối xóm chỉ cho thuê 1 đêm duy nhất nhưng hóa ra là ai ở rồi cũng không muốn quay lại thêm lần 2
    Căn phòng trọ cuối xóm chỉ cho thuê 1 đêm duy nhất nhưng hóa ra là ai ở rồi cũng không muốn quay lại thêm …
  • Tay quản lý mưu đồ làm lộ kế hoạch của công ty cho đối thủ và đổ cho cậu thực tập sinh. Thế nhưng, hắn chỉ kịp cười vài cái rồi chết sững khi một người xuất hiện…
    Tay quản lý mưu đồ làm lộ kế hoạch của công ty cho đối thủ và đổ cho cậu thực tập sinh. Thế nhưng, hắn …

Bài viết mới

  • Ngày giỗ 49 ngày bà, con chó đen bỗng lao đến đào bới liên tục mãi trước ngôi mộ nào ngờ đến khi nó đào sâu xuống, cả nhà chết lặng bỏ chạy…
    Ngày giỗ 49 ngày bà, con chó đen bỗng lao đến đào bới liên tục mãi trước ngôi mộ nào ngờ đến khi nó đào …
    Hôm ấy là đúng 49 ngày bà nội mất. Cả …
  • Bị cho nhà khác nuôi từ khi còn bé, 10 năm sau tôi giả làm giúp việc quay về để trả thù mẹ kế
    Bị cho nhà khác nuôi từ khi còn bé, 10 năm sau tôi giả làm giúp việc quay về để trả thù mẹ kế
    Năm tôi 6 tuổi, mẹ mất. Năm tôi 7 tuổi, …
  • Xe tang vừa mới lăn bánh được 5 phút thì điện thoại của người mất trong quan tài reo vang không ngớt
    Xe tang vừa mới lăn bánh được 5 phút thì điện thoại của người mất trong quan tài reo vang không ngớt
    Trưa hôm ấy, mặt trời không gắt, nhưng không ai …
  • Người đàn ông được gọi đến nhận xác con gái bị tai nạn – vừa mở chiếc khăn che mặt thì ông đã hét lên bỏ chạy
    Người đàn ông được gọi đến nhận xác con gái bị tai nạn – vừa mở chiếc khăn che mặt thì ông đã hét lên …
    Chiều tối, bầu trời Sài Gòn đổ mưa như trút …
  • Gia đình đưa di ảnh của mẹ từ nghĩa trang về để ở bàn thờ phòng khách, sáng hôm sau cả nhà làm giỗ 3 ngày cho bà thì bỗng thấy
    Gia đình đưa di ảnh của mẹ từ nghĩa trang về để ở bàn thờ phòng khách, sáng hôm sau cả nhà làm giỗ 3 …
    Mẹ tôi mất đột ngột vì đột quỵ giữa đêm. …
  • Người cha Tỷ phú giả làm ông “bán trứng nghèo” đến lễ cưới thử lòng con dâu tương lai và cái kết ….
    Người cha Tỷ phú giả làm ông “bán trứng nghèo” đến lễ cưới thử lòng con dâu tương lai và cái kết ….
    Lễ cưới xa hoa được tổ chức tại khách sạn …
  • Nữ tỷ phú hỏng xe ngủ nhờ nhà ông lão 1 đêm, cô tái mặt khi thấy thứ này trong nhà….
    Nữ tỷ phú hỏng xe ngủ nhờ nhà ông lão 1 đêm, cô tái mặt khi thấy thứ này trong nhà….
    Trời mưa nặng hạt, từng giọt mưa tạt vào kính …
  • Nữ tỷ phú cứu ông lão bị bảo vệ đá thẳng vào người, 10 phút sau anh ta run rẩy khi nhận cuộc gọi ….
    Nữ tỷ phú cứu ông lão bị bảo vệ đá thẳng vào người, 10 phút sau anh ta run rẩy khi nhận cuộc gọi ….
    Giữa trung tâm thương mại sang trọng bậc nhất thành …
  • Về đột xuất bắt gặp vợ trong phòng cùng một người đàn ông khác – Anh cảnh sát chần chừ rút súng…
    Về đột xuất bắt gặp vợ trong phòng cùng một người đàn ông khác – Anh cảnh sát chần chừ rút súng…
    Nam là một trung úy cảnh sát hình sự, người …
  • “Con nằm ngay con dốc đầu làng” – được con gái báo mộng, người mẹ vội báo công an và cái kết kinh hãi…
    “Con nằm ngay con dốc đầu làng” – được con gái báo mộng, người mẹ vội báo công an và cái kết kinh hãi…
    Chiều quê u ám, mây sà xuống như sắp đổ …

Tin nhanh

giải trí, xã hội, làm đẹp
Copyright © 2025 Tin nhanh
Liên hệ: [email protected]