Tin nhanh

giải trí, xã hội, làm đẹp
Menu
  • Trang chủ
  • Xã hội
  • Sao
  • Tâm sự
  • Tử vi
  • Chính sách bảo mật
Home
Tâm sự
Tôi 61 tuổi, lên thành phố chăm cháu nội 6 năm, mỗi tháng tôi yêu cầu con dâu đưa 11 triệu đồng. 6 năm trời tôi bị họ hàng làng xóm chê trách là “ham tiền” nhưng tôi vẫn mặc kệ đều đặn nhận tiền hàng tháng từ con dâu. Trước khi về quê, tôi đưa lại chúng 895 triệu đồng khiến các con sốc tới mức vội vàng báo công an tới, hóa ra…

Tôi 61 tuổi, lên thành phố chăm cháu nội 6 năm, mỗi tháng tôi yêu cầu con dâu đưa 11 triệu đồng. 6 năm trời tôi bị họ hàng làng xóm chê trách là “ham tiền” nhưng tôi vẫn mặc kệ đều đặn nhận tiền hàng tháng từ con dâu. Trước khi về quê, tôi đưa lại chúng 895 triệu đồng khiến các con sốc tới mức vội vàng báo công an tới, hóa ra…

Thanh Thanh 30 Tháng 6, 2025

Tôi năm nay 61 tuổi, là một người mẹ quê mùa, không học cao hiểu rộng, cũng chẳng biết nói lời hoa mỹ. 6 năm trước, tôi khăn gói lên thành phố trông cháu nội. Tôi yêu cầu con dâu mỗi tháng đưa cho mình 11 triệu đồng – cái giá khiến nhiều người họ hàng, làng xóm nói tôi “ham tiền”, “bòn rút con cái”. Họ cười sau lưng tôi, có người còn nói: “Nuôi cháu mà cũng đòi công như giúp việc.” Tôi chẳng đôi co, cũng không thanh minh. Mỗi tháng tôi vẫn đều đặn nhận tiền – và lặng lẽ ghi lại từng đồng. Cho đến một ngày, tôi trở về quê… và để lại cho con dâu 895 triệu đồng cùng một cuốn sổ nhỏ khiến cả nhà sốc nặng, thậm chí… gọi công an tới. Chỉ vì một bí mật mà suốt 6 năm tôi giấu kín.

Tôi tên là Hòa, năm nay 61 tuổi. Quê tôi ở một xã nghèo của tỉnh Hà Nam. Cả đời tôi chưa bao giờ nghĩ mình sẽ sống giữa lòng thành phố Hà Nội – càng không ngờ quãng thời gian đó lại kéo dài tới 6 năm.

Ngày con trai tôi cưới vợ, tôi đã có linh cảm mọi thứ không hề đơn giản. Con dâu tôi – Tuyết – là người Hà Nội, làm kế toán cho một công ty nước ngoài. Nó khéo léo, ăn nói có học, còn tôi thì quê mùa, chỉ biết làm ruộng. Tôi và Tuyết không ghét nhau, nhưng cũng chẳng thân.

Một năm sau ngày cưới, Tuyết sinh cháu trai. Khi nó chuẩn bị đi làm lại, hai vợ chồng gọi điện về quê, nhờ tôi lên trông cháu giúp.

Tôi suy nghĩ cả đêm.

Tôi biết, việc trông cháu không phải đơn giản. Tôi từng thấy hàng xóm lên thành phố trông cháu, vất vả từ sáng đến khuya, ăn uống tiết kiệm, tiền nong thì “làm giúp con” nên chẳng ai đưa đồng nào. Về quê, vừa bệnh vừa trắng tay.

Tôi quyết định khác.

Tôi nói với Tuyết rõ ràng:

“Mẹ lên trông cháu, lo cơm nước, nhà cửa, nhưng mỗi tháng mẹ muốn nhận 11 triệu đồng.”

Đầu dây bên kia im lặng một lúc.

Rồi Tuyết hỏi:

“Mẹ cần tiền tiêu riêng ạ?”

Tôi đáp:

“Không. Mẹ không tiêu. Mẹ cần cho mẹ là một chuyện. Còn lý do, để sau này các con hiểu.”

Tôi không giải thích thêm. Con tôi cũng không hỏi nữa. Một tuần sau, tôi khăn gói lên Hà Nội.

Ngày đầu về sống chung, tôi thấy rõ sự xa cách. Tuyết lịch sự, nhưng không thân thiện. Nó để tiền trong phong bì trên bàn, đúng ngày mùng 1 hàng tháng. Không thiếu một đồng.

Tôi bắt đầu công việc không tên: sáng dậy từ 5 giờ, cho cháu ăn, tắm rửa, giặt giũ, nấu ăn cho cả nhà. Con dâu tôi đi làm từ 7h30 sáng đến 6h tối, tối về thì chơi với con một lúc rồi ngủ. Ngày này qua ngày khác, tôi như một cái bóng – âm thầm, lặng lẽ.

Mỗi tháng, tôi nhận 11 triệu đồng, không tiêu đồng nào. Tôi ghi rõ ngày nhận, số tiền, ký tên vào một cuốn sổ nhỏ, rồi bỏ vào két sắt riêng – cái két mà chính tôi bỏ tiền ra mua và để ở đầu giường mình.

Ba năm trôi qua. Làng xóm ở quê bắt đầu bàn tán:

“Bà Hòa lên thành phố chăm cháu mà đòi tiền từng tháng.”“Mẹ chồng gì mà sống bạc vậy, bòn rút cả con dâu.”“Sướng nhé, ở nhà máy lạnh, trông cháu mà có lương.”

Tôi nghe, tôi đau.

Nhưng tôi không phản bác. Tôi nghĩ, miệng người thì có mấy khi ngừng nói.

Tôi chỉ âm thầm tích cóp.

Năm thứ tư, cháu tôi đi học mầm non. Tôi định xin về quê. Nhưng Tuyết níu lại:

“Mẹ ở thêm giúp con mấy năm nữa, con còn bận công việc quá.”

Tôi nhìn ánh mắt Tuyết. Không còn là ánh mắt xa lạ ngày nào – mà là sự biết ơn, tôn trọng.

Tôi gật đầu.

Và tiếp tục ở lại. Vẫn 11 triệu mỗi tháng. Vẫn ghi sổ. Vẫn không tiêu đồng nào.

Năm thứ sáu, tôi cảm thấy mệt hơn, sức khỏe kém dần. Tôi lặng lẽ thu xếp đồ, chuẩn bị về quê.

Trước ngày về, tôi đưa cho Tuyết một phong bì lớn. Trong đó có cuốn sổ ghi rõ từng khoản nhận – tổng cộng 895 triệu đồng – và một quyển sổ tiết kiệm mang tên Tuyết, đúng số tiền ấy.

Tôi viết trong một tờ giấy nhỏ:

“Mẹ không cần tiền, mẹ cần sự công bằng.Đây là số tiền các con đã trả mẹ – không phải vì công chăm cháu, mà là vì mẹ muốn các con học được cách chịu trách nhiệm cho lựa chọn của mình.Còn đây là sổ tiết kiệm – mẹ để lại cho cháu nội. Sau này, cháu lớn, hãy cho nó biết rằng bà nội không hề ‘ham tiền’ như người ta nói.”

Tôi đi về quê hôm sau.

Chưa đầy một tuần sau, có công an đến gõ cửa nhà tôi…

Tôi trở lại quê trong một buổi sáng mù sương.

Mảnh sân cũ rêu phong, luống rau tôi từng trồng nay mọc đầy cỏ dại. Tôi cởi đôi dép nhựa, bước lên hiên, tay run run mở cánh cửa gỗ đã bắt đầu mối mọt. Căn nhà im lặng, yên ắng như chính những năm tháng tôi đã âm thầm tích cóp.

Tôi ngồi xuống ghế, rót cho mình một cốc nước chè, lòng nhẹ tênh.

Tôi không chờ đợi điều gì.

Tôi cũng không nghĩ con cái sẽ nói lời cảm ơn.

Chỉ hy vọng sau này, khi tôi khuất núi, cháu nội lớn lên sẽ cầm được quyển sổ tiết kiệm ấy mà hiểu: bà nội từng có mặt trong đời nó – không chỉ là người thay bỉm, pha sữa, dỗ ngủ… mà là một người đã dạy bố mẹ nó sống có trách nhiệm.

Nhưng tôi không ngờ, chỉ sau 6 ngày, một chiếc xe ô tô màu đen đỗ xịch trước cổng. Ba người đàn ông mặc sắc phục bước xuống, hỏi:

“Bà là Nguyễn Thị Hòa?”

Tôi luống cuống:

“Tôi đây… có chuyện gì vậy các chú?”

Một người giơ ra giấy giới thiệu:

“Chúng tôi từ Công an Quận Thanh Xuân, Hà Nội. Có người báo cáo về việc bà đưa một khoản tiền lớn không rõ nguồn gốc. Mong bà phối hợp làm rõ.”

Tôi sững người.

Mãi sau mới hiểu: chính Tuyết – con dâu tôi – là người báo công an.

Sau này, ngồi trong trụ sở xã để làm việc với công an huyện, tôi mới hiểu đầu đuôi câu chuyện.

Tuyết nhận được phong bì hôm tôi về quê, mở ra thì choáng váng. Sổ ghi tay 72 tháng, đều đặn mỗi tháng 11 triệu, tổng 895 triệu. Có cả chữ ký, ngày tháng rõ ràng.

Nhưng điều khiến Tuyết run rẩy nhất chính là… cuốn sổ tiết kiệm đứng tên cô ấy, với chính xác số tiền đó.

Tuyết bảo chồng:

“Em không hiểu… mẹ lấy đâu ra số tiền ấy? Mình có chuyển cho mẹ nhưng bà bảo không tiêu, thế tại sao lại có đủ từng ấy để đứng tên sổ tiết kiệm cho con?”

Con trai tôi hoảng:

“Hay là mẹ… có dính tới việc vay nặng lãi? Hay ai đó nhờ mẹ đứng tên hộ?”

Không ai tin được một bà già 61 tuổi, chẳng biết xài điện thoại thông minh, chẳng biết Internet Banking, lại âm thầm giữ gìn tiền nong cẩn thận đến từng đồng, trong suốt 6 năm trời.

Vì lo sợ mẹ bị ai lừa đảo – hoặc dính vào chuyện gì mờ ám – Tuyết gọi điện báo công an nhờ kiểm tra.

Tôi mời công an vào nhà, mở tủ lấy ra bản photo cuốn sổ tay ghi nhận từng tháng. Kèm theo đó là hóa đơn mua két sắt, sao kê lương hưu của tôi, tiền hỗ trợ người cao tuổi mà tôi không hề tiêu đến, cũng cộng thêm vào.

Tôi nói:

“Tiền đó là con dâu tôi đưa, tôi chỉ giữ lại. Tôi không tiêu gì cả. Ghi rõ ràng đây. Mỗi tháng 11 triệu, tổng 72 tháng, đúng 895 triệu. Sổ tiết kiệm đứng tên con dâu tôi – tôi chỉ muốn trả lại cho chúng thôi.”

Một người công an trẻ nhìn tôi, hỏi:

“Bà không tiêu một đồng nào trong suốt 6 năm à?”

Tôi cười hiền:

“Tôi ăn cơm nhà nó, ngủ giường nhà nó, nước điện cũng của nó. Tôi lấy tiền để làm gì?”

Họ làm việc một buổi rồi rút lui. Trước khi đi, một người lặng lẽ nói:

“Nếu nhà nào cũng có mẹ chồng như bà thì chắc chẳng cần tới luật pháp đâu bà ạ.”

Hai ngày sau, Tuyết và chồng lên quê.

Họ bước vào nhà với vẻ mặt lạ lẫm, như nhìn tôi bằng một ánh mắt khác. Không còn là “mẹ chồng khó tính”, “người đàn bà ham tiền” – mà là một người họ chưa từng thật sự hiểu.

Tuyết nghẹn ngào:

“Mẹ… tại sao mẹ không nói với con từ đầu?”

Tôi rót nước, đặt xuống bàn:

“Nếu mẹ nói ngay từ đầu, các con sẽ không chịu trách nhiệm. Vì nghĩ ‘có mẹ trông miễn phí’, các con sẽ dựa dẫm. Mẹ muốn các con hiểu: mỗi quyết định đều có giá phải trả.”

Tuyết im lặng, nước mắt lăn dài.

Tôi nói tiếp:

“Mẹ lấy tiền không phải vì cần tiền. Mẹ lấy để dạy các con biết quý trọng thời gian và công sức của người khác. Ai cũng phải học cách trả giá cho sự tiện nghi mình có.”

Ba tháng sau, tôi nhận được một bưu phẩm nhỏ từ cháu nội – lúc đó 6 tuổi, viết bằng nét chữ non nớt:

“Bà nội ơi, con cảm ơn bà đã trông con. Mẹ bảo, bà là người giàu nhất vì bà có một trái tim vàng.”

Tôi đọc, không cầm được nước mắt.

Tôi – người phụ nữ 61 tuổi, không biết dùng mạng xã hội, không có bằng cấp hay tài khoản ngân hàng – đã khiến cả nhà mình phải suy nghĩ lại.

Trong mắt người ngoài, tôi từng là “mẹ chồng tham tiền”. Nhưng trong sâu thẳm, tôi chỉ là một người mẹ muốn dạy con cái mình bài học cuối cùng:“Yêu thương là cho đi – nhưng phải để người khác hiểu được giá trị của sự cho đi ấy.”

Prev Article
Next Article

Related Articles

Mẹ chồng tôi ng;;;oại t;;ình với bạn thân của bố chồng

Mẹ chồng tôi ng;;;oại t;;ình với bạn thân của bố chồng

Mẹ m;ất khi tôi đang học lớp 6, anh trai học lớp 9. Nỗi đau m;ất mẹ chưa nguôi ngoai thì bố tôi đã lấy vợ mới. Khi mẹ tôi còn s.ống, bố yêu thương mẹ rất nhiều, vậy mà chưa hết 49 ngày của bà, ông đã đi bước nữa. Từ đó, tôi kh.ông coi mẹ kế ra gì và luôn ch;ống đ;ố;i trong mọi t.ình huống. Thậm chí đến bây giờ, khi đã có gia đình riêng, mọi chuyện vẫn kh.ông thay đổi. Hô.m vừa rồi về quê chuẩn bị cúng 23 tháng Chạp, bố rụt rè hỏi xin con g.ái 1 tr.iệu để đưa mẹ kế đi l.àm đẹp đón Tết. Tôi nghe xong giận run người định bỏ về thành phố luôn nhưng bố kéo tay tôi lại, nói 1 câu khiến tôi bàng hoàng run rẩy. Hối hận k.hóc lóc xong, tôi biếu hẳn 10 tr.iệu để ông bà tiêu pha cho thoải mái. Vậy mà mẹ kế lại điềm nhiên tuyên bố thế này l.àm tôi chẳng biết nói sao cho vừa, thật sự khó nghĩ quá

Mẹ m;ất khi tôi đang học lớp 6, anh trai học lớp 9. Nỗi đau m;ất mẹ chưa nguôi ngoai thì bố tôi đã lấy vợ mới. Khi mẹ tôi còn s.ống, bố yêu thương mẹ rất nhiều, vậy mà chưa hết 49 ngày của bà, ông đã đi bước nữa. Từ đó, tôi kh.ông coi mẹ kế ra gì và luôn ch;ống đ;ố;i trong mọi t.ình huống. Thậm chí đến bây giờ, khi đã có gia đình riêng, mọi chuyện vẫn kh.ông thay đổi. Hô.m vừa rồi về quê chuẩn bị cúng 23 tháng Chạp, bố rụt rè hỏi xin con g.ái 1 tr.iệu để đưa mẹ kế đi l.àm đẹp đón Tết. Tôi nghe xong giận run người định bỏ về thành phố luôn nhưng bố kéo tay tôi lại, nói 1 câu khiến tôi bàng hoàng run rẩy. Hối hận k.hóc lóc xong, tôi biếu hẳn 10 tr.iệu để ông bà tiêu pha cho thoải mái. Vậy mà mẹ kế lại điềm nhiên tuyên bố thế này l.àm tôi chẳng biết nói sao cho vừa, thật sự khó nghĩ quá

HOT NEWS

  • Cả làng ai cũng mắng bà cụ dại bán hết đất cho tiền con trai, “sau chúng nó đuổi ra đường”, nào ngờ đúng 1 tuần sau đứa con trai bị bắt ngay tại nhà chỉ vì bà cụ đã âm thầm…
    Cả làng ai cũng mắng bà cụ dại bán hết đất cho tiền con trai, “sau chúng nó đuổi ra đường”, nào ngờ đúng 1 …
  • Trước khi qua đời, bố tôi bất ngờ đuổi mẹ kế ra khỏi nhà, cứ tưởng ông sợ bà tranh giành tài sản với chúng tôi, ngờ đâu sự thật chấn động hơn
    Trước khi qua đời, bố tôi bất ngờ đuổi mẹ kế ra khỏi nhà, cứ tưởng ông sợ bà tranh giành tài sản với chúng …
  • Bị vợ bỏ khi phá sản, 2 năm sau tình cờ gặp vợ cũ trên phố, tôi phải nể phục
    Bị vợ bỏ khi phá sản, 2 năm sau tình cờ gặp vợ cũ trên phố, tôi phải nể phục
  • Mẹ chồng đổi cho con dâu lấy c:ắp chiếc nhẫn 3 chỉ vàng, cô không minh oan được nên phải ôm con bỏ nhà ra đi, 3 tháng sau thu hoạch luống cà rốt sau vườn, mẹ chồng ôm mặt bật khóc khi thấy.
    Mẹ chồng đổi cho con dâu lấy c:ắp chiếc nhẫn 3 chỉ vàng, cô không minh oan được nên phải ôm con bỏ nhà ra …
  • Không tin vợ, tôi quyết gửi tiền cho mẹ giữ, ly hôn xong tôi ngã bệt xuống sàn khóc không ra tiếng
    Không tin vợ, tôi quyết gửi tiền cho mẹ giữ, ly hôn xong tôi ngã bệt xuống sàn khóc không ra tiếng
  • “Con mang lễ sang trả lại nhà bác ko cưới xin gì nữa … Con không phải mớ rau mà bác bỏ 500k cũng vài lá trầu quả cau sang hỏi cưới rồi khinh gia đình con như vậy”.
    “Con mang lễ sang trả lại nhà bác ko cưới xin gì nữa … Con không phải mớ rau mà bác bỏ 500k cũng vài …
  • Cô gái xinh đẹp giấu gia đình đi làm osin ở biệt thự cao cấp, đến ngày nhận lương ông chủ nhà kéo vào phòng ngủ rồi nói…
    Cô gái xinh đẹp giấu gia đình đi làm osin ở biệt thự cao cấp, đến ngày nhận lương ông chủ nhà kéo vào phòng …
  • Nhìn mẹ kế giả lả, ẽo ợt bên người đàn ông lạ, tôi vềnhà mách bố nhưng ai ngờ bà ta “cao tay”  đến đáng sợ, đúng là “bánh đúc có xương”
    Nhìn mẹ kế giả lả, ẽo ợt bên người đàn ông lạ, tôi vềnhà mách bố nhưng ai ngờ bà ta “cao tay”  đến đáng …
  • Đêm tân hôn đầu tiên, bố chồng đòi nằm giữa hai vợ chồng vì phong tục “vía đẻ con trai” — đúng 3h sáng, tôi thấy người ngứa ngáy điên lên
    Đêm tân hôn đầu tiên, bố chồng đòi nằm giữa hai vợ chồng vì phong tục “vía đẻ con trai” — đúng 3h sáng, tôi …

Bài viết mới

  • Tôi không nhớ đã nắm tay cô bao lâu trong phòng sinh, chỉ nhớ khi y tá đặt đứa bé vào lòng mẹ, rồi sau đó cô quay sang tôi, mắt ướt
    Tôi không nhớ đã nắm tay cô bao lâu trong phòng sinh, chỉ nhớ khi y tá đặt đứa bé vào lòng mẹ, rồi sau …
    Hôm đó tôi tan làm khá muộn, trời đổ mưa …
  • Của hồi môn mẹ tặng con dâu, 3 cây vàng, không nhiều nhưng là tấm lòng, từ nay con về nhà bố mẹ sống sẽ như con gái trong nhà
    Của hồi môn mẹ tặng con dâu, 3 cây vàng, không nhiều nhưng là tấm lòng, từ nay con về nhà bố mẹ sống sẽ …
    Tôi có một công việc tạm gọi là ổn định, …
  • Tôi đã ngủ với một người đàn ông lạ ở tuổi 65 – và sáng hôm sau, sự thật khiến tôi bàng hoàng…
    Tôi đã ngủ với một người đàn ông lạ ở tuổi 65 – và sáng hôm sau, sự thật khiến tôi bàng hoàng…
    Tôi đã ng//ủ với một người đ/àn ô/ng l/ạ ở …
  • Sâu thẳm trong lòng, tôi biết rằng câu chuyện này chỉ mới bắt đầu, và bí mật đằng sau chiếc điện thoại ấy sẽ dẫn chúng tôi vào một cơn bão lớn hơn
    Sâu thẳm trong lòng, tôi biết rằng câu chuyện này chỉ mới bắt đầu, và bí mật đằng sau chiếc điện thoại ấy sẽ dẫn …
    Tôi đứng trước gương, chiếc váy cưới trắng tinh khôi …
  • Cựu binh Mỹ trở lại Việt Nam tìm người phụ nữ mình từng yêu và có con với mình trong lúc chiến tranh, nhưng khi gặp lại, ông chết lặng vì phát hiện ra bà ấy chính là…
    Cựu binh Mỹ trở lại Việt Nam tìm người phụ nữ mình từng yêu và có con với mình trong lúc chiến tranh, nhưng khi …
    Ngày ấy, trong khói lửa chiến tranh Việt Nam, một …
  • Bà cụ bán nhà chia tiền cho 3 con gái, nhưng yêu cầu mỗi tháng gửi cho mình 3 triệu phụ dưỡng, ai cũng từ chối, chỉ có chị cả đồng ý
    Bà cụ bán nhà chia tiền cho 3 con gái, nhưng yêu cầu mỗi tháng gửi cho mình 3 triệu phụ dưỡng, ai cũng từ …
    Bà Hảo – mẹ của ba chị em Hạnh, Hường …
  • Có con trai 6t, tôi đi bước nữa với trai tân kém tuổi. Đêm tân hôn tôi mới biết vì sao anh ta muốn cưới tôi bằng được
    Có con trai 6t, tôi đi bước nữa với trai tân kém tuổi. Đêm tân hôn tôi mới biết vì sao anh ta muốn cưới …
    Tôi cười, rồi khóc nhưng phải đến đêm tân hôn, …
  • Đúng ngày dạm ngõ, vừa nhìn thấy đôi giày của mẹ chồng tương lai, tôi báo cho mẹ rồi hủy hôn ngay…
    Đúng ngày dạm ngõ, vừa nhìn thấy đôi giày của mẹ chồng tương lai, tôi báo cho mẹ rồi hủy hôn ngay…
    Đúng ngày dạm ngõ, vừa nhìn thấy đôi giày của …
  • Tôi năm nay đã gần 60t, đã có 3 tỷ tiết kiệm định để lúc ma chay nhưng các con đều nằng nặc đòi đưa hết tiền mới cho về ở cùng
    Tôi năm nay đã gần 60t, đã có 3 tỷ tiết kiệm định để lúc ma chay nhưng các con đều nằng nặc đòi đưa …
    Tôi năm nay gần 60 tuổi, chồng mất sớm, một …
  • “Em không thể có con” – Câu nói của vợ khiến tôi suýt ký đơn ly hôn vào 5 năm trước… cho đến ngày nghỉ phép trở về thì nhận được tin vui, vợ hạ sinh 3 đứa trẻ cùng một lúc nhưng điều không ngờ nhất là…
    “Em không thể có con” – Câu nói của vợ khiến tôi suýt ký đơn ly hôn vào 5 năm trước… cho đến ngày nghỉ …
    Và rồi… tôi bước vào phòng. Mùi sát trùng quen …

Tin nhanh

giải trí, xã hội, làm đẹp
Copyright © 2025 Tin nhanh
Liên hệ: [email protected]