Tin nhanh

giải trí, xã hội, làm đẹp
Menu
  • Trang chủ
  • Xã hội
  • Sao
  • Tâm sự
  • Tử vi
  • Chính sách bảo mật
Home
Tâm sự
Bé gái 8 tuổi nhất quyết không mở tủ quần áo của mình, khi mẹ kiểm tra thì…

Bé gái 8 tuổi nhất quyết không mở tủ quần áo của mình, khi mẹ kiểm tra thì…

Thanh Thanh 16 Tháng 7, 2025

Trong suốt ba tuần liền, bé An – cô con gái 8 tuổi của chị Thảo – nhất quyết không cho ai mở chiếc tủ quần áo trong phòng mình. Lúc đầu, chị nghĩ con chỉ bày biện lung tung nên không muốn bị mẹ la. Nhưng càng ngày, bé càng có những hành động kỳ lạ: mỗi tối lại đứng lặng một mình trước tủ vài phút, khóa tủ lại cẩn thận, thậm chí còn lấy chăn trùm kín như che giấu một điều gì đó. Đến một ngày, chị Thảo quyết định kiểm tra chiếc tủ ấy… Và điều chị nhìn thấy khiến chị đứng lặng người, tim như thắt lại…

Gia đình chị Thảo sống ở một khu phố nhỏ ngoại ô Sài Gòn. Chồng chị làm công trình xa nhà, chị ở nhà buôn bán tạp hóa, còn bé An là con gái duy nhất của hai vợ chồng. An ngoan ngoãn, ít nói nhưng rất hiểu chuyện. Từ nhỏ, con đã thích tự chơi một mình, vẽ tranh, viết nhật ký, và luôn sắp xếp đồ đạc rất gọn gàng.

Từ sau Tết, chị Thảo bắt đầu nhận ra sự thay đổi nhỏ ở con. Bé thường xuyên ngồi lì trong phòng hàng giờ, dù vẫn học giỏi, vẫn chào hỏi lễ phép, nhưng có gì đó khép kín hơn trước. Và đặc biệt là cái tủ quần áo. Lần đầu tiên chị thấy con khóa nó lại là vào đầu tháng Ba. Khi chị hỏi, bé An chỉ lắc đầu, nói gọn lỏn:
– “Không có gì đâu mẹ. Đừng mở tủ của con.”

Ban đầu chị Thảo cũng không để ý, nghĩ trẻ con có lúc bí ẩn là chuyện bình thường. Nhưng mỗi khi chị bước vào phòng dọn dẹp, chỉ cần chị đến gần tủ là An lập tức bỏ chạy vào phòng, đứng chắn trước tủ như một vệ sĩ nhỏ bé. Đến lúc chị hỏi thẳng:
– “Trong đó có gì mà con không cho mẹ mở?”
An nhìn mẹ rất lâu rồi quay đi, đáp nhỏ như thì thầm:
– “Chỉ là… con không muốn ai nhìn thấy.”

Một hôm, chị Thảo đi làm về sớm, nghe thấy trong phòng con có tiếng động lạ. Nhẹ nhàng ghé mắt qua khe cửa, chị thấy An đang mở tủ, cẩn thận đặt một ổ bánh mì nhỏ vào bên trong, nói thì thầm như nói chuyện với ai đó:
– “Hôm nay con chỉ xin được thế này, ngày mai con sẽ để nhiều hơn…”

Lúc đó, tim chị đập thình thịch. Trong đầu hiện lên hàng loạt giả thuyết: con mình đang giấu con vật gì? Một người bạn tưởng tượng? Hay có chuyện gì còn khủng khiếp hơn?

Tối hôm ấy, đợi con ngủ, chị Thảo rón rén vào phòng. Lần đầu tiên, chị cầm chìa khóa phụ mở chiếc tủ bí mật.

Không có gì nguy hiểm. Không chuột, không rắn. Nhưng điều khiến chị bật khóc lại chính là sự đơn giản của mọi thứ bên trong.

Trong tủ là một chiếc hộp giấy lớn, lót khăn mỏng, vài ổ bánh mì nhỏ, một bình nước lọc bằng nhựa, và… một con búp bê bị mất một mắt. Kế bên là một cuốn vở học trò, được viết bằng nét chữ nắn nót:

“Mình tên là An. Mình biết bạn không có nhà để ở. Mình sẽ cho bạn ở trong tủ của mình. Mình hứa sẽ cho bạn ăn mỗi ngày. Mình không cho mẹ biết vì sợ mẹ đuổi bạn đi…”

Chị Thảo nghẹn họng. Chị lật tiếp vài trang thì phát hiện nét vẽ của một cô bé nhỏ, tóc rối, mặt lấm lem, đang ngồi co ro dưới gốc cây. Bên cạnh là dòng chữ:

“Bạn ấy tên là Na. Mình gặp bạn ấy ở chỗ xe rác gần chợ. Bạn ấy không có bố mẹ.”

Lúc này, mọi thứ như bừng sáng trong tâm trí chị.

Thì ra hôm trước, lúc theo chị ra chợ, bé An đã gặp một bé gái vô gia cư. Con không nói với chị, nhưng mang nỗi thương xót ấy về nhà, tưởng tượng ra một “Na” trong chiếc tủ, chăm sóc và trò chuyện như thể đang thật sự giúp đỡ một người bạn.

Sáng hôm sau, khi An tỉnh dậy, thấy mẹ đang ngồi bên chiếc tủ mở toang, con òa khóc:
– “Mẹ đừng giận con… Con không biết phải làm sao. Con thương bạn ấy lắm…”

Chị Thảo ôm con vào lòng, vừa khóc vừa nói:
– “Mẹ không giận đâu. Mẹ thương con vì con có một trái tim rất đẹp. Nhưng mình sẽ cùng nhau làm cách đúng hơn… để thật sự giúp bạn ấy. Đồng ý không?”

Ánh mắt bé An sáng lên. Lần đầu tiên sau nhiều tuần, chị thấy lại nụ cười rạng rỡ trên khuôn mặt nhỏ bé của con gái mình….

Sau khi phát hiện ra sự thật ấm áp đằng sau chiếc tủ quần áo của con gái, chị Thảo vừa xúc động vừa cảm phục trái tim nhỏ bé nhưng đầy yêu thương của bé An. Nhưng điều khiến chị suy nghĩ nhiều hơn chính là lời hứa với con: phải thật sự giúp bạn Na ngoài đời – cô bé vô gia cư mà An từng thấy. Và hành trình ấy không hề dễ dàng…

Ngay hôm sau, chị Thảo đưa bé An quay lại khu chợ, nơi con nói đã gặp bạn nhỏ đó. Hai mẹ con đi vòng quanh các con hẻm, khu bãi rác sau chợ, hỏi thăm các tiểu thương, các cô bán hàng rong. Không ai biết rõ về một bé gái như An mô tả: gầy gò, tóc rối, mặt lem luốc, thường lảng vảng chỗ rác.

Ngày đầu không kết quả. Ngày thứ hai, họ quay lại. Rồi ngày thứ ba. Dù không tìm thấy, An không bỏ cuộc. Bé nói:
– “Mẹ ơi, con nghĩ nếu mình tốt với bạn thật lòng, vũ trụ sẽ chỉ cho mình chỗ bạn ấy đang ở.”

Chị Thảo bật cười trong nước mắt. Một cô bé 8 tuổi, lại có thể tin vào điều tử tế đến mức ấy.

Và đúng như lời An, vào ngày thứ tư, khi trời nhá nhem, hai mẹ con đang chuẩn bị về thì một người đàn ông đẩy xe ve chai ghé vào mua bịch nước đá. Ông nhìn bé An rồi khựng lại:
– “Cô bé này hôm bữa có đem ổ bánh mì cho con bé con ngủ gầm cầu, phải không? Nó tên Na thiệt đó. Tôi thấy nó ở cầu số 5, cách đây mấy con hẻm.”

Cả chị Thảo và bé An như thót tim. Họ lập tức cảm ơn và đi theo chỉ dẫn.

Dưới gầm cầu nơi người đàn ông chỉ, có một tấm bạt rách, vài túi ni-lông và một đứa trẻ co ro trong góc, ôm con gấu cũ như báu vật. Đó là một bé gái độ chừng 6-7 tuổi, đúng như An đã miêu tả.

Bé An kéo tay mẹ, khẽ nói:
– “Mẹ, con nghĩ là bạn ấy đó…”

Chị Thảo tiến lại gần, cúi người nhẹ nhàng hỏi:
– “Con tên gì? Sao con ở đây một mình?”

Cô bé nhìn hai mẹ con bằng ánh mắt đầy cảnh giác, siết chặt con gấu trong tay:
– “Dì đừng bắt con. Con không ăn trộm gì hết…”

An tiến lên trước, nhẹ nhàng nói:
– “Na… Là mình, An nè. Mình từng cho bạn bánh mì. Mình đem mẹ tới giúp bạn.”

Cô bé kia chớp mắt, đôi môi mím lại, như đang cố ngăn dòng nước mắt. Rồi bất ngờ, bé òa khóc nức nở. Tiếng khóc không phải vì sợ, mà như được vỡ òa sau bao ngày chịu đựng.

Sau khi dỗ dành và mua ít đồ ăn nóng cho bé Na, chị Thảo nghe được câu chuyện: Na là con của một người mẹ đơn thân, từng sống trong khu nhà trọ gần bãi rác. Mẹ bé làm nghề rửa chén thuê nhưng bị tai nạn xe vài tháng trước, mất tại chỗ. Không ai đứng ra nhận nuôi, người trong xóm đùn đẩy trách nhiệm. Cuối cùng, bé trốn ra khỏi trung tâm bảo trợ sau một tuần vì bị bạn lớn bắt nạt.

Na sống lang thang từ đó, ăn bánh thừa, cơm nguội, ai thương thì cho, ai ghét thì xua đuổi. Khi nghe tới tên mẹ, bé khóc lặng đi, chỉ nói:
– “Con nhớ mẹ. Nhưng mẹ con không còn nữa.”

Đêm đó, khi bé Na ngủ lại tạm trong cửa hàng tạp hóa nhà mình, chị Thảo trằn trọc cả đêm. Chị biết mình không thể làm ngơ. Dù cuộc sống không dư dả, dù một đứa trẻ nữa sẽ thêm gánh nặng, nhưng trong lòng chị không còn nghi ngờ: bé An đã dạy chị một bài học lớn về tình thương không nên có giới hạn.

Sáng hôm sau, chị đến phường, làm đơn xin bảo lãnh tạm thời bé Na. Sau nhiều thủ tục, giấy tờ, sự xác minh từ công an và chính quyền địa phương, chị được chấp thuận làm người giám hộ trong thời gian chờ xác minh thân nhân hoặc thủ tục nhận nuôi lâu dài.

Một tháng sau, trong chiếc tủ quần áo ngày nào, giờ là chỗ chứa quần áo mới tinh được chị Thảo mua cho cả hai đứa nhỏ – mỗi bé một ngăn. Căn phòng nhỏ, nhưng ấm áp hơn bao giờ hết.

Bé Na không còn ở ngoài đường. Con đi học lớp 1 lại từ đầu, được chị Thảo dạy chữ mỗi tối. An thì vui vẻ hơn, hào hứng vì “bạn tủ” giờ đã thành “chị em giường bên”. Hai đứa hay vẽ tranh, chơi búp bê, làm đồ thủ công, và thi nhau kể chuyện trước giờ ngủ.

Một tối nọ, chị Thảo nghe lén thấy bé An nói với em:
– “Na nè, tủ quần áo của mình ngày xưa từng là nơi giấu bạn, bây giờ lại là nơi mình chia sẻ với nhau. Vậy là tụi mình không phải chơi tưởng tượng nữa, đúng không?”

Na mỉm cười, gật đầu.

Chị Thảo đứng lặng ngoài cửa, lòng tràn đầy cảm xúc. Đôi khi, một trái tim bé nhỏ cũng đủ mạnh mẽ để lay chuyển thế giới người lớn – để họ mở lòng, để họ học cách yêu thương không điều kiện.

Đôi khi, những điều kỳ diệu không đến từ những phép màu, mà đến từ trái tim trong sáng của một đứa trẻ – nơi mà tình thương chưa từng bị giới hạn bởi hoàn cảnh hay nỗi sợ.

Và đôi khi, một chiếc tủ đóng kín… lại là nơi bắt đầu cho một cánh cửa nhân ái được mở ra.

Prev Article
Next Article

Related Articles

Một mình nấu ăn cho cả nhà chồng suốt 4 ngày lễ, câu nói của mẹ chồng khiến tôi bừng tỉnh

Một mình nấu ăn cho cả nhà chồng suốt 4 ngày lễ, câu nói của mẹ chồng khiến tôi bừng tỉnh

Vợ chồng con trai xây nhà mới nhưng bắt mẹ chồng phải ở ngôi nhà cũ sau vườn…

Vợ chồng con trai xây nhà mới nhưng bắt mẹ chồng phải ở ngôi nhà cũ sau vườn…

HOT NEWS

  • Chồng cũ gửi 1 triệu/tháng tiền nuôi 2 con, nhận một cuộc gọi của mẹ, tôi quyết định quay lại
    Chồng cũ gửi 1 triệu/tháng tiền nuôi 2 con, nhận một cuộc gọi của mẹ, tôi quyết định quay lại
  • Mọi chuyện bắt đầu khi anh Hoàng hỏi mượn sân nhà tôi để chất tạm vật liệu xây dựng. “Chỉ vài tuần thôi, Tùng ơi,”
    Mọi chuyện bắt đầu khi anh Hoàng hỏi mượn sân nhà tôi để chất tạm vật liệu xây dựng. “Chỉ vài tuần thôi, Tùng ơi,”
  • Vừa ly hôn 3 tháng thì vợ cũ trơ tráo lấy ngay chồng mới. Tôi tò mò đến đám cưới xem cô ta lấy ai thì mắt cứ dán vào chiếc váy cưới  mà vợ cũ đang mặc, đau đớn khi phát hiện ra 1 thứ
    Vừa ly hôn 3 tháng thì vợ cũ trơ tráo lấy ngay chồng mới. Tôi tò mò đến đám cưới xem cô ta lấy ai …
  • Biết người chồng từng đầu ấp tay gối suốt bốn năm đang bí mật nuôi bồ nhí và cô ta còn đang mang thai, tôi đã lao đến tận nơi với ý định làm cho ra lẽ. Nhưng khi tận mắt chứng kiến anh nhẹ nhàng âu yếm nhân tình trước cửa phòng trọ, tay còn khệ nệ bưng cả thùng sữa bầu vào cho cô ta, thì dù tim đau như ai c/ắt, tôi vẫn đứng yên một chỗ. Không làm loạn. Không khóc lóc. Tôi quay người, lái xe an toàn trở về nhà.  Tối đó, tôi mở két, lấy hết tiền tích góp bấy lâu rồi rủ bạn bè đi ăn uống, làm đẹp suốt cả một ngày, coi như tự thưởng cho sự tỉnh táo của mình. Đón con về, tôi ôm con ngủ và tự nhủ: hai ngày nữa, mẹ con mình sẽ đi du lịch, rời xa mọi ồn ào. Nhưng không ngờ, đêm đó, chồng tôi bất ngờ nhận một tin sét đánh…
    Biết người chồng từng đầu ấp tay gối suốt bốn năm đang bí mật nuôi bồ nhí và cô ta còn đang mang thai, tôi …
  • Người phụ nữ dân tộc đến công ty lớn nhất nhì Hà Nội xin việc nhưng bị mọi người khinh thường vì không có bằng cấp, nói năng quê mùa và ngay sau đó ai cũng phải hối hận
    Người phụ nữ dân tộc đến công ty lớn nhất nhì Hà Nội xin việc nhưng bị mọi người khinh thường vì không có bằng …
  • Ly hôn, chồng cho tôi ra đi tay trắng, nửa năm sau anh ta phải chuyển cho tôi 1 tỷ vì 1 cuộc gọi
    Ly hôn, chồng cho tôi ra đi tay trắng, nửa năm sau anh ta phải chuyển cho tôi 1 tỷ vì 1 cuộc gọi
  • Từ ngày con trai mất, bố chồng quyết xin nghỉ hưu sớm để về sống cùng con dâu, cho đến một đêm, cả xóm nghe tiếng hét từ phòng ngủ, cả làng chạy đến thì tá hỏa…nhận ra
    Từ ngày con trai mất, bố chồng quyết xin nghỉ hưu sớm để về sống cùng con dâu, cho đến một đêm, cả xóm nghe …
  • Bố mẹ vợ gọi tôi là “thằng lái xe chở gạch kiết xác”, đám cưới còn không cho tổ chức ở nhà hàng vì sợ “mất mặt”
    Bố mẹ vợ gọi tôi là “thằng lái xe chở gạch kiết xác”, đám cưới còn không cho tổ chức ở nhà hàng vì sợ …
  • Đến nhà bạn trai ra mắt tôi bị mất chiếc xe máy nhưng cả nhà anh chẳng mảy may quan tâm chỉ nói “mất thì thôi chứ sao giờ” và sự thật về màn kịch phía sau..
    Đến nhà bạn trai ra mắt tôi bị mất chiếc xe máy nhưng cả nhà anh chẳng mảy may quan tâm chỉ nói “mất thì …

Bài viết mới

  • Bị vợ bỏ khi phá sản, 2 năm sau tình cờ gặp vợ cũ trên phố, tôi phải nể phục
    Bị vợ bỏ khi phá sản, 2 năm sau tình cờ gặp vợ cũ trên phố, tôi phải nể phục
    Khi công ty phá sản, tôi cầu xin My vay …
  • Trước khi qua đời, bố tôi bất ngờ đuổi mẹ kế ra khỏi nhà, cứ tưởng ông sợ bà tranh giành tài sản với chúng tôi, ngờ đâu sự thật chấn động hơn
    Trước khi qua đời, bố tôi bất ngờ đuổi mẹ kế ra khỏi nhà, cứ tưởng ông sợ bà tranh giành tài sản với chúng …
    Tôi không ngờ bố tôi lại là người làm việc …
  • Cả làng ai cũng mắng bà cụ dại bán hết đất cho tiền con trai, “sau chúng nó đuổi ra đường”, nào ngờ đúng 1 tuần sau đứa con trai bị bắt ngay tại nhà chỉ vì bà cụ đã âm thầm…
    Cả làng ai cũng mắng bà cụ dại bán hết đất cho tiền con trai, “sau chúng nó đuổi ra đường”, nào ngờ đúng 1 …
    Bà Sáu – 78 tuổi – sống ở quê nghèo, …
  • Bình thường các con toàn chê mẹ hôi chẳng ngó ngàng, vậy mà lúc thấy mẹ già yếu hẳn thì 3 con dâu thay phiên nhau chăm bà tận tình lạ thường
    Bình thường các con toàn chê mẹ hôi chẳng ngó ngàng, vậy mà lúc thấy mẹ già yếu hẳn thì 3 con dâu thay phiên …
    Từ hồi ba mất, mẹ sống cùng ba người con …
  • Chồng bỏ tôi để lấy cô nhân viên quán hát về làm vợ và cái kết
    Chồng bỏ tôi để lấy cô nhân viên quán hát về làm vợ và cái kết
    Chồng bỏ tôi để lấy cô nhân viên quán hát …
  • Chồng ngoai tinh với nữ sinh đại học, anh ta đã chuyển 4 tỷ sang tài khoản bé 3, tôi ly hôn rồi dạy cho hắn bài học
    Chồng ngoai tinh với nữ sinh đại học, anh ta đã chuyển 4 tỷ sang tài khoản bé 3, tôi ly hôn rồi dạy cho …
    Tôi tên là Hạnh. 35 tuổi. Là một giáo viên …
  • Lắp cống thoát nước mới, chủ nhà vô tình phát hiện đoạn ống cũ được nhét kín bằng phong bì, cả xóm kéo tới
    Lắp cống thoát nước mới, chủ nhà vô tình phát hiện đoạn ống cũ được nhét kín bằng phong bì, cả xóm kéo tới
    Ông Tâm – chủ một căn nhà cũ hai tầng …
  • Anh xe ôm tiến lại gần cô gái đang ngất trên ghế đá, thứ rơi ra từ túi xách khiến anh hoảng loạn
    Anh xe ôm tiến lại gần cô gái đang ngất trên ghế đá, thứ rơi ra từ túi xách khiến anh hoảng loạn
    Anh xe ôm tiến lại gần cô gái đang ng/ất …
  • Hí hửng xây được căn nhà mới bằng tiền tích cóp bao năm, vợ chồng tôi bàng hoàng khi mẹ chồng đuổi đi vì đây là đất của bà
    Hí hửng xây được căn nhà mới bằng tiền tích cóp bao năm, vợ chồng tôi bàng hoàng khi mẹ chồng đuổi đi vì đây …
    Tại một khu đô thị mới ở Sài Gòn, căn …
  • Bé gái 8 tuổi nhất quyết không mở tủ quần áo của mình, khi mẹ kiểm tra thì…
    Bé gái 8 tuổi nhất quyết không mở tủ quần áo của mình, khi mẹ kiểm tra thì…
    Trong suốt ba tuần liền, bé An – cô con …

Tin nhanh

giải trí, xã hội, làm đẹp
Copyright © 2025 Tin nhanh
Liên hệ: [email protected]