Tin nhanh

giải trí, xã hội, làm đẹp
Menu
  • Trang chủ
  • Xã hội
  • Sao
  • Tâm sự
  • Tử vi
  • Chính sách bảo mật
Home
Tâm sự
Vợ chồng nghèo hiếm muộn nhiều năm, bỗng một ngày một đứa trẻ bị bỏ rơi ngay trước cửa nhà nên họ nhận nuôi, để rồi 18 năm sau thân phận của cậu bé ấy …

Vợ chồng nghèo hiếm muộn nhiều năm, bỗng một ngày một đứa trẻ bị bỏ rơi ngay trước cửa nhà nên họ nhận nuôi, để rồi 18 năm sau thân phận của cậu bé ấy …

Thanh Thanh 19 Tháng 7, 2025

Đêm ấy, trời mưa như trút. Sấm sét đùng đoàng dội lên khắp vùng quê yên ắng. Người đàn ông đang chập chờn giấc ngủ bỗng nghe tiếng gõ cửa dồn dập xen lẫn tiếng khóc yếu ớt của trẻ nhỏ. Mở cửa ra, thứ đầu tiên ông nhìn thấy không phải là người, mà là một chiếc giỏ mây cũ kỹ, ướt sũng nước mưa, bên trong là một đứa trẻ đỏ hỏn – không giấy tờ, không một dòng nhắn gửi, chỉ có một chiếc vòng bạc cũ sứt mẻ nơi cổ tay.

Ông lặng người, vợ ông đứng phía sau cũng sững sờ. Cả hai người – những kẻ hiếm muộn gần 20 năm – chỉ biết nhìn nhau trong cơn run rẩy của cảm xúc: sợ hãi, mừng rỡ và một điều gì đó khó gọi tên.

Họ không biết rằng, đứa trẻ ấy sẽ là khởi đầu cho một sự thật chôn giấu suốt gần hai thập kỷ…

Vợ chồng ông Hòa – bà Dung sống ở vùng ven thị xã. Họ cưới nhau từ năm 30 tuổi, làm nghề nông, sống cần cù, thật thà. Điều duy nhất khiến cuộc sống họ không trọn vẹn là suốt 17 năm vẫn chưa có con. Chạy chữa đủ nơi, bán cả trâu bò, ruộng đất, cuối cùng bác sĩ lắc đầu: “Khó lắm. Có khi ông bà nên chấp nhận sự thật.”

Đã có lúc bà Dung tuyệt vọng, có ý buông bỏ. Nhưng ông Hòa luôn nhẹ nhàng bảo:– Mình không có con, thì sống vì nhau. Mình vẫn còn nhau là còn may rồi.

Thế rồi cái đêm mưa giông ấy, đứa trẻ xuất hiện như một phép màu.

Thằng bé chỉ chừng hơn tháng tuổi, da trắng, tóc dày, đôi mắt mở lớn nhìn quanh không hề sợ hãi. Vợ chồng ông Hòa không chần chừ lâu. Bà Dung ôm đứa bé vào lòng, nước mắt lẫn với nước mưa, run run nói:– Mình à, mình cho tôi được làm mẹ đi.

Đứa trẻ được đặt tên là Minh – nghĩa là ánh sáng. Với họ, đó là tia sáng duy nhất trong chuỗi ngày dài u tối.

Minh lớn nhanh, khỏe mạnh, ngoan ngoãn. Tuy không khá giả, ông Hòa bà Dung cố gắng dành cho Minh mọi điều tốt nhất. Họ không cho ai biết Minh là con nuôi, chỉ nói rằng sinh muộn, là “con trời cho”. Minh chưa từng nghi ngờ gì. Trong tim cậu, bố mẹ là hai người nông dân cần cù, hiền lành, nhưng yêu cậu như thể dành cả cuộc đời để bù đắp.

Dù ở quê nghèo, Minh luôn học giỏi, sống lễ phép. Năm nào cũng đứng đầu lớp, được thầy cô quý mến. Có năm cậu được lên truyền hình huyện vì đạt giải quốc gia Toán học, cả làng tự hào như được “lên tivi”.

Minh không biết rằng mỗi lần thấy cậu bước lên sân khấu nhận giải, bà Dung lại trốn ra sau hàng rào mà lau nước mắt. Không phải vì sung sướng. Mà vì lo sợ – lo ngày nào đó, quá khứ sẽ gõ cửa…

Năm Minh học lớp 12, một chuyện lạ xảy ra.

Một người đàn ông từ thành phố, ăn mặc sang trọng, tìm đến làng. Ông ta đến nhà ông Hòa, nhìn Minh chằm chằm với ánh mắt khó hiểu. Rồi ông ta không nói gì nhiều, chỉ gửi lại một chiếc phong bì to và một câu nói:

– Đứa trẻ này… có thể sẽ phải rời xa ông bà.

Bà Dung suýt ngất. Ông Hòa giấu vội phong bì, đợi khách rời đi mới mở ra: bên trong là ảnh một người phụ nữ trẻ bế đứa bé giống hệt Minh lúc nhỏ, kèm một dòng chữ:“Nếu còn lương tâm, đừng giấu nữa. Tôi sắp quay về.”

Ngay đêm đó, ông bà gọi Minh lại, kể cho cậu nghe sự thật. Căn nhà nhỏ chìm trong im lặng. Minh không khóc, chỉ cúi đầu. Rồi cậu hỏi:

– Vậy… bố mẹ có từng yêu con thật không?

Bà Dung khóc nấc, ôm lấy cậu:– Yêu hơn cả máu thịt. Con là con của mẹ, dù ai sinh ra con đi nữa.

Minh không nói gì, nhưng lòng cậu như bão giông. Đêm đó, cậu lục lại ngăn tủ cũ, tìm thấy chiếc vòng bạc mờ chữ, mảnh giấy cũ nhàu nát ghi dòng chữ: “Xin ai đó nuôi giúp con tôi. Tôi không còn đường sống…”

Một tuần sau, Minh nhận được thư mời từ một luật sư ở thành phố – người đại diện của một gia đình danh giá tên Trịnh. Trong thư viết:

“Cháu Minh, nếu đồng ý, hãy đến thành phố. Cháu có quyền được biết sự thật về thân phận và cả tương lai của mình.”

Người gửi thư là bà Trịnh Kim Hồng, giám đốc một tập đoàn bất động sản lớn, đồng thời là… mẹ ruột của Minh.

Thành phố những ngày cuối năm se lạnh. Minh ngồi trong taxi, lòng đầy mâu thuẫn. Cậu không biết điều gì đang đợi mình ở đầu bên kia chuyến đi: một gia đình ruột thịt, hay một nỗi thất vọng khác?

Bước vào tòa nhà của tập đoàn Trịnh Gia, Minh được dẫn lên tầng cao nhất. Trong căn phòng sang trọng, người phụ nữ ngoài 40, trang điểm kỹ, ăn mặc quý phái đang ngồi đợi. Bà đứng dậy, đôi mắt ngấn lệ:– Là con… thật rồi. Mẹ không tin có ngày gặp lại con…

Minh đứng lặng. Cậu không thể gọi hai chữ “mẹ” được. Người trước mặt quá xa lạ.

Qua câu chuyện của bà Hồng, mọi thứ dần rõ.

18 năm trước, bà là con gái độc nhất của ông Trịnh Đức – Chủ tịch tập đoàn Trịnh Gia. Trong một chuyến đi công tác vùng cao, bà đem lòng yêu một chàng trai dân tộc, là hướng dẫn viên tên Khánh. Gia đình biết chuyện thì nổi giận lôi đình. Bà bị nhốt trong nhà, ép phá thai. Nhưng bằng cách nào đó, bà trốn đi, sinh con một mình.

Minh là kết quả của tình yêu ấy.

Khi đứa bé mới sinh được vài tháng, Khánh mất do tai nạn xe máy. Không còn chỗ dựa, không còn tiền, bà Hồng lén đem con về quê chồng cũ – một vùng hẻo lánh – định gửi con nhờ nuôi rồi quay về sau. Nhưng lúc quay lại, đứa bé đã không còn đó.

Bà tìm kiếm nhiều năm, không kết quả. Sau này, khi ông Trịnh Đức qua đời, bà lên thay làm giám đốc. Trong một lần tình cờ nhìn thấy bức ảnh học sinh giỏi quốc gia trên báo, bà nhận ra đôi mắt quen thuộc. Còn chiếc vòng bạc – chính tay bà khắc hai chữ “M.H” nhỏ dưới mặt trong – là bằng chứng không thể chối cãi.

– Mẹ sai… Nhưng mẹ không thể mất con lần nữa. Về đây, mẹ sẽ bù đắp cho con tất cả. Con sẽ được thừa kế mọi thứ, là người tiếp quản Trịnh Gia sau này. – Bà Hồng khóc.

Minh im lặng. Trong lòng cậu là sóng cuộn. Cậu không hề mong muốn của cải hay địa vị. Cậu chỉ thấy thương ông Hòa bà Dung – những người cha mẹ không cùng máu mủ, nhưng nuôi cậu bằng tất cả yêu thương.

Đúng lúc đó, cánh cửa phòng bật mở. Một người đàn ông trung niên bước vào, ăn mặc đơn giản nhưng ánh mắt lạnh lùng. Ông không chào ai, chỉ nhìn Minh rồi hỏi bà Hồng:

– Đây là thằng bé? Em chắc chứ?

Minh nhìn người lạ, linh cảm có chuyện không ổn.

Người đó tên là Trịnh Hoàng, em trai của ông Trịnh Đức. Sau khi cha mất, ông này âm thầm tìm cách thao túng tập đoàn. Việc bà Hồng tìm thấy đứa con thất lạc khiến ông ta hoảng sợ. Minh – nếu thực sự là con ruột của bà – sẽ nghiễm nhiên là người kế thừa hợp pháp, đe dọa vị trí của ông.

Trịnh Hoàng lạnh giọng:

– Tôi sẽ không để một đứa “con hoang” phá nát sự nghiệp gia tộc. Chúng ta sẽ làm xét nghiệm ADN. Nếu kết quả không đúng, mọi chuyện dừng lại. Nếu đúng… tôi có cách khác để nó không được ngồi vào chiếc ghế đó.

Minh siết chặt tay. Đây là lần đầu tiên cậu cảm nhận rõ ràng mặt tối của đồng tiền, quyền lực.

Kết quả ADN khẳng định Minh là con ruột của bà Hồng. Giới truyền thông bùng nổ. Một “cậu bé bị bỏ rơi” bỗng trở thành người thừa kế một tập đoàn nghìn tỷ. Nhưng Minh từ chối tất cả.

Trước ống kính báo chí, cậu nói:

– Tôi biết ơn mẹ ruột vì đã sinh tôi ra, và biết ơn cả việc bà đã tìm tôi. Nhưng người nuôi tôi lớn, dạy tôi điều hay lẽ phải, là bố Hòa và mẹ Dung. Họ là gia đình thật sự của tôi. Tôi không cần tài sản, càng không cần quyền lực. Tôi chỉ muốn sống một cuộc đời tử tế, như cách họ đã dạy tôi.

Câu nói ấy khiến bà Hồng bật khóc, nhưng cũng khiến Trịnh Hoàng thở phào. Ông ta tưởng đã thắng.

Nhưng vài tháng sau, bà Hồng bất ngờ chuyển toàn bộ cổ phần sang cho Minh – kèm một bản di chúc ghi rõ:“Nếu con không nhận, mọi thứ sẽ bị bán để làm từ thiện. Mẹ không cần quyền lực. Mẹ chỉ cần con biết mình là ai.”

Minh không nhận cổ phần, nhưng đề xuất một điều kiện: Toàn bộ tiền lợi nhuận hằng năm của tập đoàn sẽ trích 30% vào một quỹ học bổng mang tên “Hòa – Dung”, tài trợ cho trẻ em nghèo vùng quê.

Trịnh Hoàng tức điên, nhưng không thể làm gì. Tập đoàn ngày càng lớn mạnh nhờ sự minh bạch và lòng tin của cộng đồng.

Năm Minh tròn 25 tuổi, cậu tốt nghiệp Thạc sĩ ngành Kinh tế tại Singapore, nhưng vẫn chọn về quê dạy học bán thời gian. Ông Hòa bà Dung già yếu, mỗi chiều ngồi trước hiên nhà ngắm con trai – giờ đã trưởng thành, sống trọn chữ hiếu lẫn chữ tình.

Bà Hồng cũng hay về quê, học cách gói bánh, trồng rau. Dù vẫn còn khoảng cách, nhưng Minh đã học cách tha thứ.

Trong căn nhà nhỏ ngày nào, bức ảnh cũ được đóng khung cẩn thận – Minh lúc bé nằm trong lòng ông Hòa, nhoẻn miệng cười dưới nắng.

Prev Article
Next Article

Related Articles

Mẹ chồng nhất quyết bắt con dâu đi cổng sau vào nhà vì chửa trước, tôi cắn răng chịu đựng chờ đến lúc làm lễ cả làng chứng kiến, tôi cởi bỏ váy cưới

Mẹ chồng nhất quyết bắt con dâu đi cổng sau vào nhà vì chửa trước, tôi cắn răng chịu đựng chờ đến lúc làm lễ cả làng chứng kiến, tôi cởi bỏ váy cưới

Đã hẹn nhau hôm nay sẽ đi chụp ảnh cưới mà tới nơi, anh tiếc rẻ 7 nghìn tiển gửi xe rồi cứ nhùng nhằng mãi chẳng vào lại còn đòi về hôm khác đi grab đến chụp sau: Em t/ứ/c quá đi về hủy hôn luôn

Đã hẹn nhau hôm nay sẽ đi chụp ảnh cưới mà tới nơi, anh tiếc rẻ 7 nghìn tiển gửi xe rồi cứ nhùng nhằng mãi chẳng vào lại còn đòi về hôm khác đi grab đến chụp sau: Em t/ứ/c quá đi về hủy hôn luôn

HOT NEWS

  • Tôi sống một mình, khó khăn nhưng vẫn cố vay nợ để nuôi đứa trẻ mồ côi không quen biết, hơn 10 năm sau, cho đi học đại học rồi biệt tích không về
    Tôi sống một mình, khó khăn nhưng vẫn cố vay nợ để nuôi đứa trẻ mồ côi không quen biết, hơn 10 năm sau, cho …
  • Mẹ chồng “giả bệnh” quanh năm để loè con trai con dâu, chồng đi cả tháng mới về 1 lần chỉ nghe mẹ nói mà đánh vợ
    Mẹ chồng “giả bệnh” quanh năm để loè con trai con dâu, chồng đi cả tháng mới về 1 lần chỉ nghe mẹ nói mà …
  • Mới thuê được cô giúp việc rất xinh đẹp ưng ý, nào ngờ đi chợ hàng xóm thì thầm nói cho tôi sự thật bẽ bàng, hôm sau tôi l:én trá:;o luôn cái chổi trong nhà thì ngỡ ngà:;ng biết được…
    Mới thuê được cô giúp việc rất xinh đẹp ưng ý, nào ngờ đi chợ hàng xóm thì thầm nói cho tôi sự thật bẽ …
  • Anh trai tôi vừa mất vài tháng chị dâu đã vội vàng báo sắp đi lấy chồng, tôi sốc nặng kéo cả họ đến để phản đối
    Anh trai tôi vừa mất vài tháng chị dâu đã vội vàng báo sắp đi lấy chồng, tôi sốc nặng kéo cả họ đến để …
  • Chuyển nhầm 1 tỷ sang tài khoản của chị chồng, tôi tới tận nhà xin nhờ chị chuyển lại nhưng chị chồng chối bay chối biến là không thấy nhận được đồng nào
    Chuyển nhầm 1 tỷ sang tài khoản của chị chồng, tôi tới tận nhà xin nhờ chị chuyển lại nhưng chị chồng chối bay chối …
  • Nghe tin vợ bị nạn qua đời, nhà chồng mở tiệc ăn mừng vì tưởng sẽ chiếm được 15 tỷ hồi môn, không ngờ đó lại là cái bẫy…
    Nghe tin vợ bị nạn qua đời, nhà chồng mở tiệc ăn mừng vì tưởng sẽ chiếm được 15 tỷ hồi môn, không ngờ đó …
  • Bố tôi định làm 10 mâm cỗ để mừng đầy tháng cháu nội, chị dâu nằng nặc nhận nhiệm vụ chuẩn bị đặt cỗ, ngày con tôi đầy tháng bưng mâm cơm cỗ ra mời khách
    Bố tôi định làm 10 mâm cỗ để mừng đầy tháng cháu nội, chị dâu nằng nặc nhận nhiệm vụ chuẩn bị đặt cỗ, ngày …
  • Mỗi tháng đưa vợ tận 3 triệu tiền ăn nhưng vợ vẫn trề môi bĩu mỏ chê ít, cuối tháng đi làm về nhìn mâm cơm toàn rau với nước canh lọc
    Mỗi tháng đưa vợ tận 3 triệu tiền ăn nhưng vợ vẫn trề môi bĩu mỏ chê ít, cuối tháng đi làm về nhìn mâm …
  • Cưới xong hai vợ chồng ngồi bóc phong bì thì thấy phong bì của người yêu cũ chồng, bên trong có 500k và que thử thai
    Cưới xong hai vợ chồng ngồi bóc phong bì thì thấy phong bì của người yêu cũ chồng, bên trong có 500k và que thử …

Bài viết mới

  • Tôi là vợ lẽ, vừa kết hôn 1 tháng thì anh nhà phát hiện bị UT gan giai đoạn cuối. Biết trước chẳng còn sống được lâu nên anh đã chia hết tài sản…
    Tôi là vợ lẽ, vừa kết hôn 1 tháng thì anh nhà phát hiện bị UT gan giai đoạn cuối. Biết trước chẳng còn sống …
    Tôi là vợ lẽ, vừa kết hôn 1 tháng thì …
  • Nhà trai ra điều kiện đến đón dâu lúc 4 giờ sáng vì lý do cô dâu đã có bầu trước khi cưới, sinh lễ có 5 nải chuối xanh, đúng 4 giờ họ đến thì nhà cô dâu tắt điện tối om…
    Nhà trai ra điều kiện đến đón dâu lúc 4 giờ sáng vì lý do cô dâu đã có bầu trước khi cưới, sinh lễ …
    Trời còn chưa hửng sáng, cả xóm đã rì rầm …
  • Người cha già sống đơn độc trong ngôi nhà lá siêu vẹo ở quê, 4 người con trai trưởng thành giàu có nhưng không đoái hoài, tới khi sắp nhắm mắt tất cả mới ngỡ ngàng phát hiện đống gia tài nhưng ông lại tuyên bố giao hết cho người này…
    Người cha già sống đơn độc trong ngôi nhà lá siêu vẹo ở quê, 4 người con trai trưởng thành giàu có nhưng không đoái …
    Người ta trong làng vẫn thường đồn nhau rằng, ngôi …
  • Mua đất làm nhà vay ngược vay xuôi vẫn không đủ, may sao được chị chồng cho vay 500 triệu không tính lãi
    Mua đất làm nhà vay ngược vay xuôi vẫn không đủ, may sao được chị chồng cho vay 500 triệu không tính lãi
    Mua được miếng đất để dựng căn nhà nhỏ coi …
  • Cưới 17 năm, chồng ngoại tình 13 năm, có cả con riêng bên ngoài – vợ đề nghị ly hôn, nhưng câu trả lời của anh ta khiến ai cũng phẫn nộ…
    Cưới 17 năm, chồng ngoại tình 13 năm, có cả con riêng bên ngoài – vợ đề nghị ly hôn, nhưng câu trả lời của …
    “17 năm trước, cô từng tin rằng mình là người …
  • Đỡ đẻ cho người yêu cũ, vị bác sĩ tái mặt khi nhìn thấy đứa bé vừa chào đời
    Đỡ đẻ cho người yêu cũ, vị bác sĩ tái mặt khi nhìn thấy đứa bé vừa chào đời
    “Chúng ta chia tay rồi, đừng liên lạc nữa.”Đó là …
  • Tỷ phú bất ngờ về nhà sớm… và sốc nặng khi thấy cô giúp việc đang làm điều này với con mình
    Tỷ phú bất ngờ về nhà sớm… và sốc nặng khi thấy cô giúp việc đang làm điều này với con mình
    Hôm đó, vị tỷ phú trẻ tuổi – ông Minh …
  • Con dâu quỵ ngã ra giữa nhà “Mẹ ơi, sao lại vì cái sổ đỏ mà đối xử với con thế này”
    Con dâu quỵ ngã ra giữa nhà “Mẹ ơi, sao lại vì cái sổ đỏ mà đối xử với con thế này”
    Hai vợ chồng tôi lấy nhau muộn, hiếm muộn 10 …
  • “Ai xuống thì xuống, ai lên thì lên. Lên là lên lẹ, xuống là xuống nhanh. Tháng cô h;;ồn mà còn rề rề coi chừng mang theo…”
    “Ai xuống thì xuống, ai lên thì lên. Lên là lên lẹ, xuống là xuống nhanh. Tháng cô h;;ồn mà còn rề rề coi chừng …
    Chiếc xe khách chật như khúc thịt bị nhồi chặt …
  • Anh có thể đóng giả chồng tôi… chỉ hôm nay thôi được không?” cô đồng nghiệp thì thầm với anh bảo vệ tòa nhà, ánh mắt đầy lo lắng khi người thân bất ngờ ghé thăm…. và cái kết
    Anh có thể đóng giả chồng tôi… chỉ hôm nay thôi được không?” cô đồng nghiệp thì thầm với anh bảo vệ tòa nhà, ánh …
    “Anh có thể đóng giả chồng tôi… chỉ hôm nay …

Tin nhanh

giải trí, xã hội, làm đẹp
Copyright © 2025 Tin nhanh
Liên hệ: [email protected]