Anh Tài – 38 tuổi – làm nghề chạy xe ôm ở thị trấn, chiếc xe máy cà tàng là tài sản lớn nhất trong nhà. Mỗi ngày, anh chạy cuốc từ sáng tới khuya để kiếm từng đồng nuôi vợ và hai đứa con nhỏ.
Một hôm, trên đường về qua cánh đồng, anh thấy trong mương nước đục ngầu lấp ló vật gì sáng. Lội xuống, anh nhặt lên một chiếc nhẫn cưới cũ, bên trong khắc tên một cặp vợ chồng trẻ và ngày cưới cách đây chưa lâu. Nghĩ “của rơi trả người mất”, anh dò hỏi khắp làng và tìm đến đúng nhà của đôi vợ chồng ấy.
Tưởng sẽ nhận được lời cảm ơn, nào ngờ vừa cầm chiếc nhẫn, người vợ kêu thất thanh:
“Sao mất hết 2 chỉ vàng rồi? Chỉ còn mỗi cái vỏ! Anh lấy phải không?!”
Người chồng cũng hầm hầm:
“Anh không trả đủ thì mời công an giải quyết!”
Anh Tài giải thích thế nào cũng không ai tin. Tiền không có, anh đành bán chiếc xe máy – phương tiện mưu sinh duy nhất – để đưa cho họ 2 chỉ vàng, coi như “mua sự bình yên”. Từ đó, anh đi bộ mướn việc vặt, cả làng xót xa nhưng cũng chẳng giúp gì hơn ngoài lời an ủi.
Một tuần sau, buổi sáng sương mù dày đặc, cả xóm bỗng náo loạn: trước cổng nhà anh Tài xuất hiện gần chục chiếc xe hơi sang trọng, đỗ kín con ngõ. Từ chiếc Mercedes đen bóng bước xuống một người đàn ông trung niên ăn mặc lịch lãm, theo sau là mấy người quay phim chụp ảnh.
Ông tiến đến trước cửa, nắm chặt tay anh Tài:
“Chúng tôi là ê-kíp của chương trình ‘Thử thách lòng tốt’. Câu chuyện chiếc nhẫn hôm trước là tình huống dàn dựng. Anh đã sẵn sàng hy sinh tài sản của mình để bảo vệ danh dự, và đó là điều chúng tôi tìm kiếm.”
Nói rồi, ông trao cho anh Tài chiếc chìa khóa một căn nhà mới xây ở trung tâm thị trấn, cùng một chiếc xe máy đời mới và 200 triệu đồng tiền thưởng. Cả làng đứng chết lặng, riêng đôi vợ chồng “đóng vai” người mất nhẫn thì cúi gằm mặt, lặng lẽ rời đi.
Tối hôm ấy, trong căn nhà sáng đèn, anh Tài ngồi bên vợ con, đôi mắt đỏ hoe nhưng nụ cười rạng rỡ. Lần đầu tiên, anh thấy những hy sinh của mình thật sự được đáp lại.