Tin nhanh

giải trí, xã hội, làm đẹp
Menu
  • Trang chủ
  • Xã hội
  • Sao
  • Tâm sự
  • Tử vi
  • Chính sách bảo mật
Home
Tâm sự
Bé gái 8 tuổi nhất quyết không mở tủ quần áo của mình, khi mẹ kiểm tra thì…

Bé gái 8 tuổi nhất quyết không mở tủ quần áo của mình, khi mẹ kiểm tra thì…

Thanh Thanh 16 Tháng 7, 2025

Trong suốt ba tuần liền, bé An – cô con gái 8 tuổi của chị Thảo – nhất quyết không cho ai mở chiếc tủ quần áo trong phòng mình. Lúc đầu, chị nghĩ con chỉ bày biện lung tung nên không muốn bị mẹ la. Nhưng càng ngày, bé càng có những hành động kỳ lạ: mỗi tối lại đứng lặng một mình trước tủ vài phút, khóa tủ lại cẩn thận, thậm chí còn lấy chăn trùm kín như che giấu một điều gì đó. Đến một ngày, chị Thảo quyết định kiểm tra chiếc tủ ấy… Và điều chị nhìn thấy khiến chị đứng lặng người, tim như thắt lại…

Gia đình chị Thảo sống ở một khu phố nhỏ ngoại ô Sài Gòn. Chồng chị làm công trình xa nhà, chị ở nhà buôn bán tạp hóa, còn bé An là con gái duy nhất của hai vợ chồng. An ngoan ngoãn, ít nói nhưng rất hiểu chuyện. Từ nhỏ, con đã thích tự chơi một mình, vẽ tranh, viết nhật ký, và luôn sắp xếp đồ đạc rất gọn gàng.

Từ sau Tết, chị Thảo bắt đầu nhận ra sự thay đổi nhỏ ở con. Bé thường xuyên ngồi lì trong phòng hàng giờ, dù vẫn học giỏi, vẫn chào hỏi lễ phép, nhưng có gì đó khép kín hơn trước. Và đặc biệt là cái tủ quần áo. Lần đầu tiên chị thấy con khóa nó lại là vào đầu tháng Ba. Khi chị hỏi, bé An chỉ lắc đầu, nói gọn lỏn:
– “Không có gì đâu mẹ. Đừng mở tủ của con.”

Ban đầu chị Thảo cũng không để ý, nghĩ trẻ con có lúc bí ẩn là chuyện bình thường. Nhưng mỗi khi chị bước vào phòng dọn dẹp, chỉ cần chị đến gần tủ là An lập tức bỏ chạy vào phòng, đứng chắn trước tủ như một vệ sĩ nhỏ bé. Đến lúc chị hỏi thẳng:
– “Trong đó có gì mà con không cho mẹ mở?”
An nhìn mẹ rất lâu rồi quay đi, đáp nhỏ như thì thầm:
– “Chỉ là… con không muốn ai nhìn thấy.”

Một hôm, chị Thảo đi làm về sớm, nghe thấy trong phòng con có tiếng động lạ. Nhẹ nhàng ghé mắt qua khe cửa, chị thấy An đang mở tủ, cẩn thận đặt một ổ bánh mì nhỏ vào bên trong, nói thì thầm như nói chuyện với ai đó:
– “Hôm nay con chỉ xin được thế này, ngày mai con sẽ để nhiều hơn…”

Lúc đó, tim chị đập thình thịch. Trong đầu hiện lên hàng loạt giả thuyết: con mình đang giấu con vật gì? Một người bạn tưởng tượng? Hay có chuyện gì còn khủng khiếp hơn?

Tối hôm ấy, đợi con ngủ, chị Thảo rón rén vào phòng. Lần đầu tiên, chị cầm chìa khóa phụ mở chiếc tủ bí mật.

Không có gì nguy hiểm. Không chuột, không rắn. Nhưng điều khiến chị bật khóc lại chính là sự đơn giản của mọi thứ bên trong.

Trong tủ là một chiếc hộp giấy lớn, lót khăn mỏng, vài ổ bánh mì nhỏ, một bình nước lọc bằng nhựa, và… một con búp bê bị mất một mắt. Kế bên là một cuốn vở học trò, được viết bằng nét chữ nắn nót:

“Mình tên là An. Mình biết bạn không có nhà để ở. Mình sẽ cho bạn ở trong tủ của mình. Mình hứa sẽ cho bạn ăn mỗi ngày. Mình không cho mẹ biết vì sợ mẹ đuổi bạn đi…”

Chị Thảo nghẹn họng. Chị lật tiếp vài trang thì phát hiện nét vẽ của một cô bé nhỏ, tóc rối, mặt lấm lem, đang ngồi co ro dưới gốc cây. Bên cạnh là dòng chữ:

“Bạn ấy tên là Na. Mình gặp bạn ấy ở chỗ xe rác gần chợ. Bạn ấy không có bố mẹ.”

Lúc này, mọi thứ như bừng sáng trong tâm trí chị.

Thì ra hôm trước, lúc theo chị ra chợ, bé An đã gặp một bé gái vô gia cư. Con không nói với chị, nhưng mang nỗi thương xót ấy về nhà, tưởng tượng ra một “Na” trong chiếc tủ, chăm sóc và trò chuyện như thể đang thật sự giúp đỡ một người bạn.

Sáng hôm sau, khi An tỉnh dậy, thấy mẹ đang ngồi bên chiếc tủ mở toang, con òa khóc:
– “Mẹ đừng giận con… Con không biết phải làm sao. Con thương bạn ấy lắm…”

Chị Thảo ôm con vào lòng, vừa khóc vừa nói:
– “Mẹ không giận đâu. Mẹ thương con vì con có một trái tim rất đẹp. Nhưng mình sẽ cùng nhau làm cách đúng hơn… để thật sự giúp bạn ấy. Đồng ý không?”

Ánh mắt bé An sáng lên. Lần đầu tiên sau nhiều tuần, chị thấy lại nụ cười rạng rỡ trên khuôn mặt nhỏ bé của con gái mình….

Sau khi phát hiện ra sự thật ấm áp đằng sau chiếc tủ quần áo của con gái, chị Thảo vừa xúc động vừa cảm phục trái tim nhỏ bé nhưng đầy yêu thương của bé An. Nhưng điều khiến chị suy nghĩ nhiều hơn chính là lời hứa với con: phải thật sự giúp bạn Na ngoài đời – cô bé vô gia cư mà An từng thấy. Và hành trình ấy không hề dễ dàng…

Ngay hôm sau, chị Thảo đưa bé An quay lại khu chợ, nơi con nói đã gặp bạn nhỏ đó. Hai mẹ con đi vòng quanh các con hẻm, khu bãi rác sau chợ, hỏi thăm các tiểu thương, các cô bán hàng rong. Không ai biết rõ về một bé gái như An mô tả: gầy gò, tóc rối, mặt lem luốc, thường lảng vảng chỗ rác.

Ngày đầu không kết quả. Ngày thứ hai, họ quay lại. Rồi ngày thứ ba. Dù không tìm thấy, An không bỏ cuộc. Bé nói:
– “Mẹ ơi, con nghĩ nếu mình tốt với bạn thật lòng, vũ trụ sẽ chỉ cho mình chỗ bạn ấy đang ở.”

Chị Thảo bật cười trong nước mắt. Một cô bé 8 tuổi, lại có thể tin vào điều tử tế đến mức ấy.

Và đúng như lời An, vào ngày thứ tư, khi trời nhá nhem, hai mẹ con đang chuẩn bị về thì một người đàn ông đẩy xe ve chai ghé vào mua bịch nước đá. Ông nhìn bé An rồi khựng lại:
– “Cô bé này hôm bữa có đem ổ bánh mì cho con bé con ngủ gầm cầu, phải không? Nó tên Na thiệt đó. Tôi thấy nó ở cầu số 5, cách đây mấy con hẻm.”

Cả chị Thảo và bé An như thót tim. Họ lập tức cảm ơn và đi theo chỉ dẫn.

Dưới gầm cầu nơi người đàn ông chỉ, có một tấm bạt rách, vài túi ni-lông và một đứa trẻ co ro trong góc, ôm con gấu cũ như báu vật. Đó là một bé gái độ chừng 6-7 tuổi, đúng như An đã miêu tả.

Bé An kéo tay mẹ, khẽ nói:
– “Mẹ, con nghĩ là bạn ấy đó…”

Chị Thảo tiến lại gần, cúi người nhẹ nhàng hỏi:
– “Con tên gì? Sao con ở đây một mình?”

Cô bé nhìn hai mẹ con bằng ánh mắt đầy cảnh giác, siết chặt con gấu trong tay:
– “Dì đừng bắt con. Con không ăn trộm gì hết…”

An tiến lên trước, nhẹ nhàng nói:
– “Na… Là mình, An nè. Mình từng cho bạn bánh mì. Mình đem mẹ tới giúp bạn.”

Cô bé kia chớp mắt, đôi môi mím lại, như đang cố ngăn dòng nước mắt. Rồi bất ngờ, bé òa khóc nức nở. Tiếng khóc không phải vì sợ, mà như được vỡ òa sau bao ngày chịu đựng.

Sau khi dỗ dành và mua ít đồ ăn nóng cho bé Na, chị Thảo nghe được câu chuyện: Na là con của một người mẹ đơn thân, từng sống trong khu nhà trọ gần bãi rác. Mẹ bé làm nghề rửa chén thuê nhưng bị tai nạn xe vài tháng trước, mất tại chỗ. Không ai đứng ra nhận nuôi, người trong xóm đùn đẩy trách nhiệm. Cuối cùng, bé trốn ra khỏi trung tâm bảo trợ sau một tuần vì bị bạn lớn bắt nạt.

Na sống lang thang từ đó, ăn bánh thừa, cơm nguội, ai thương thì cho, ai ghét thì xua đuổi. Khi nghe tới tên mẹ, bé khóc lặng đi, chỉ nói:
– “Con nhớ mẹ. Nhưng mẹ con không còn nữa.”

Đêm đó, khi bé Na ngủ lại tạm trong cửa hàng tạp hóa nhà mình, chị Thảo trằn trọc cả đêm. Chị biết mình không thể làm ngơ. Dù cuộc sống không dư dả, dù một đứa trẻ nữa sẽ thêm gánh nặng, nhưng trong lòng chị không còn nghi ngờ: bé An đã dạy chị một bài học lớn về tình thương không nên có giới hạn.

Sáng hôm sau, chị đến phường, làm đơn xin bảo lãnh tạm thời bé Na. Sau nhiều thủ tục, giấy tờ, sự xác minh từ công an và chính quyền địa phương, chị được chấp thuận làm người giám hộ trong thời gian chờ xác minh thân nhân hoặc thủ tục nhận nuôi lâu dài.

Một tháng sau, trong chiếc tủ quần áo ngày nào, giờ là chỗ chứa quần áo mới tinh được chị Thảo mua cho cả hai đứa nhỏ – mỗi bé một ngăn. Căn phòng nhỏ, nhưng ấm áp hơn bao giờ hết.

Bé Na không còn ở ngoài đường. Con đi học lớp 1 lại từ đầu, được chị Thảo dạy chữ mỗi tối. An thì vui vẻ hơn, hào hứng vì “bạn tủ” giờ đã thành “chị em giường bên”. Hai đứa hay vẽ tranh, chơi búp bê, làm đồ thủ công, và thi nhau kể chuyện trước giờ ngủ.

Một tối nọ, chị Thảo nghe lén thấy bé An nói với em:
– “Na nè, tủ quần áo của mình ngày xưa từng là nơi giấu bạn, bây giờ lại là nơi mình chia sẻ với nhau. Vậy là tụi mình không phải chơi tưởng tượng nữa, đúng không?”

Na mỉm cười, gật đầu.

Chị Thảo đứng lặng ngoài cửa, lòng tràn đầy cảm xúc. Đôi khi, một trái tim bé nhỏ cũng đủ mạnh mẽ để lay chuyển thế giới người lớn – để họ mở lòng, để họ học cách yêu thương không điều kiện.

Đôi khi, những điều kỳ diệu không đến từ những phép màu, mà đến từ trái tim trong sáng của một đứa trẻ – nơi mà tình thương chưa từng bị giới hạn bởi hoàn cảnh hay nỗi sợ.

Và đôi khi, một chiếc tủ đóng kín… lại là nơi bắt đầu cho một cánh cửa nhân ái được mở ra.

Prev Article
Next Article

Related Articles

Chồng cặp bồ còn mua cả chung cư cao cấp cho cô ta. Đ:;au đ::ớn nhất anh về đòi l::y h:;ôn vợ khi tôi đang ma::ng bầ:;u đứa con thứ 2 mới được 4 tháng

Chồng cặp bồ còn mua cả chung cư cao cấp cho cô ta. Đ:;au đ::ớn nhất anh về đòi l::y h:;ôn vợ khi tôi đang ma::ng bầ:;u đứa con thứ 2 mới được 4 tháng

Mẹ dấm dúi đưa hết 5 tỷ t.iền bán nhà cho anh trai, còn tôi chẳng được đồng nào. Ngày bà ốm b-ệ-n-h, anh cả cũng chẳng đoái hoài, lúc hàng xóm gọi tôi đến viện thì…

Mẹ dấm dúi đưa hết 5 tỷ t.iền bán nhà cho anh trai, còn tôi chẳng được đồng nào. Ngày bà ốm b-ệ-n-h, anh cả cũng chẳng đoái hoài, lúc hàng xóm gọi tôi đến viện thì…

HOT NEWS

  • Khinh nhà gái nghèo, mẹ chồng không cho tổ chức đám cưới bên nhà gái
    Khinh nhà gái nghèo, mẹ chồng không cho tổ chức đám cưới bên nhà gái
  • Họ hàng, bạn bè, hàng xóm ai gặp cũng nói:  “Con nhỏ cần đàn bà chăm, cậu tính đi bước nữa đi.”
    Họ hàng, bạn bè, hàng xóm ai gặp cũng nói: “Con nhỏ cần đàn bà chăm, cậu tính đi bước nữa đi.”
  • Hàng xóm kéo đến xem, chỉ trỏ, bàn tán. Họ vốn ngưỡng mộ “gia đình hạnh phúc” này, giờ thấy cảnh ấy thì ai cũng thở dài: Ác giả ác báo.
    Hàng xóm kéo đến xem, chỉ trỏ, bàn tán. Họ vốn ngưỡng mộ “gia đình hạnh phúc” này, giờ thấy cảnh ấy thì ai cũng …
  • Sinh con được 1 tháng, phát hiện đêm nào chồng cũng trộm sữa mang về nhà chồng – lén theo sau, tôi sốc nặng khi thấy…
    Sinh con được 1 tháng, phát hiện đêm nào chồng cũng trộm sữa mang về nhà chồng – lén theo sau, tôi sốc nặng khi …
  • Người phụ nữ kia lúng túng: “Chị… em xin lỗi. Em và anh ấy sống với nhau gần ba năm nay rồi. Em không biết chị còn… trở về.”
    Người phụ nữ kia lúng túng: “Chị… em xin lỗi. Em và anh ấy sống với nhau gần ba năm nay rồi. Em không biết …
  • Nữ Cảnh Sát bị đuổi ra khỏi nhà khi mới sinh con – 7 năm sau khiến cả nhà chồng phải quỳ gối xin lỗi
    Nữ Cảnh Sát bị đuổi ra khỏi nhà khi mới sinh con – 7 năm sau khiến cả nhà chồng phải quỳ gối xin lỗi
  • 61 tuổi, tôi tái giá với mối tình đầu: Đêm tân hôn, vừa cởi áo vợ, tôi bỗng giật mình, đau xót khi nhìn thấy…
    61 tuổi, tôi tái giá với mối tình đầu: Đêm tân hôn, vừa cởi áo vợ, tôi bỗng giật mình, đau xót khi nhìn thấy…
  • Phục vụ mẹ chồng 15 năm, bà để lại 3 căn nhà cho em dâu – tôi nhặt cái ca cũ bà vứt đi khiến cả nhà phát sốc…
    Phục vụ mẹ chồng 15 năm, bà để lại 3 căn nhà cho em dâu – tôi nhặt cái ca cũ bà vứt đi khiến …
  • Một người chồng kiếm được 100 triệu mỗi tháng… vậy mà anh ta chỉ đưa cho vợ 100 nghìn mỗi ngày. Suốt năm năm dài đằng đẵng, cô sống trong oán giận và nghi ngờ – nhục nhã, tổn thương, và tin chắc rằng anh ta đang che giấu một người phụ nữ khác. Rồi một buổi sáng định mệnh, bi kịch ập đến: anh ta qua đời trong một tai nạn xe hơi kinh hoàng. Và chỉ khi cô mở két sắt anh ta để lại… cả thế giới của cô mới sụp đổ. Mọi bí mật, mọi sự thật đều ùa về.
    Một người chồng kiếm được 100 triệu mỗi tháng… vậy mà anh ta chỉ đưa cho vợ 100 nghìn mỗi ngày. Suốt năm năm dài …

Bài viết mới

  • Khinh nhà gái nghèo, mẹ chồng không cho tổ chức đám cưới bên nhà gái
    Khinh nhà gái nghèo, mẹ chồng không cho tổ chức đám cưới bên nhà gái
    Ngày họp bàn cưới, bà Dung – mẹ chú rể …
  • Mẹ chồng trao vàng cưới nhưng chỉ trao cho con trai chứ không trao cho con dâu
    Mẹ chồng trao vàng cưới nhưng chỉ trao cho con trai chứ không trao cho con dâu
    Ngày cưới của Nam và Hương, sảnh tiệc đông nghịt …
  • Phố bị lụt bố vẫn lặn lội mang đồ đi từ quê rồi chèo thuyền mang vào tận cửa nhà con gái nhưng mẹ chồng không cho lấy
    Phố bị lụt bố vẫn lặn lội mang đồ đi từ quê rồi chèo thuyền mang vào tận cửa nhà con gái nhưng mẹ chồng …
    Mưa đổ trắng trời từ chiều, nước sông cuộn lên …
  • Vợ được bố mẹ đẻ cho 3 căn nhà mặt phố, tôi muốn cô ấy bán rẻ cho em trai đang thuê trọ 1 căn nhưng cô ấy chối từ
    Vợ được bố mẹ đẻ cho 3 căn nhà mặt phố, tôi muốn cô ấy bán rẻ cho em trai đang thuê trọ 1 căn …
    Tôi năm nay 42 tuổi, đã kết hôn hơn 14 …
  • Vợ trở dạ nhưng chồng vẫn bận hú hí với nhân tình tận Sài Gòn
    Vợ trở dạ nhưng chồng vẫn bận hú hí với nhân tình tận Sài Gòn
    Hương, mang thai tháng thứ chín, người nặng nề, bụng …
  • Mới chia tay được 2 tháng, tôi đã gặp người yêu cũ đi khám thai ở bệnh viện phụ sản
    Mới chia tay được 2 tháng, tôi đã gặp người yêu cũ đi khám thai ở bệnh viện phụ sản
    Tôi đưa My đi khám thai vào một buổi sáng …
  • “Người già thường hay làm quá, không cần tốn nhiều tiền thế làm gì, mà anh cũng không có nghĩa vụ phải trả cho mẹ em”
    “Người già thường hay làm quá, không cần tốn nhiều tiền thế làm gì, mà anh cũng không có nghĩa vụ phải trả cho mẹ …
    “Mẹ Đẻ Cần 20 Triệu Trả Viện Phí, Chồng Bảo …
  • Về nhà chồng ở Hà Giang, sau khi cho gia đình tôi đi bộ qua cả quả đồi, bố mẹ chồng đãi bằng bữa cơm với mèn mén
    Về nhà chồng ở Hà Giang, sau khi cho gia đình tôi đi bộ qua cả quả đồi, bố mẹ chồng đãi bằng bữa cơm …
    Đêm ấy, gió từ đá tai mèo thổi xuống như …
  • Cả làng Xuyên Hạ đồn rằng Nam, thằng phụ hồ nghèo rớt mồng tơi, trúng số tình duyên — vì quen được cô gái hát ở quán Đêm Thơm
    Cả làng Xuyên Hạ đồn rằng Nam, thằng phụ hồ nghèo rớt mồng tơi, trúng số tình duyên — vì quen được cô gái hát …
    Cả làng Xuyên Hạ đồn rằng Nam, thằng phụ hồ …
  • Thấy nhà người yêu quá giàu mà gia cảnh mình nghèo khó nên tôi đã thuê 2 người đóng giả bố mẹ, ngày lại mặt, một vị khách không mời lại tới
    Thấy nhà người yêu quá giàu mà gia cảnh mình nghèo khó nên tôi đã thuê 2 người đóng giả bố mẹ, ngày lại mặt, …
    Đến tận bây giờ, mỗi lần nhớ lại buổi “lại …

Tin nhanh

giải trí, xã hội, làm đẹp
Copyright © 2025 Tin nhanh
Liên hệ: [email protected]