Tin nhanh

giải trí, xã hội, làm đẹp
Menu
  • Trang chủ
  • Xã hội
  • Sao
  • Tâm sự
  • Tử vi
  • Chính sách bảo mật
Home
Tâm sự
Cậu bé ra dấu tay kỳ lạ trên máy bay – khi tiếp viên hiểu ra, phi công phải hạ cánh khẩn cấp!

Cậu bé ra dấu tay kỳ lạ trên máy bay – khi tiếp viên hiểu ra, phi công phải hạ cánh khẩn cấp!

Thanh Thanh 7 Tháng 4, 2025

Tiếng loa phát thanh vang lên trong khoang máy bay Airbus A320:

“Chuyến bay VN-243 từ Hà Nội đi TP.HCM sẽ cất cánh trong ít phút nữa. Quý hành khách vui lòng thắt dây an toàn…”

Bầu trời chiều rực đỏ như một vệt máu loang phía chân trời. Dưới ánh đèn vàng nhạt, một cậu bé ngồi lặng lẽ ở ghế 18A, gần cửa sổ. Cậu không có vẻ gì là đang háo hức cho một chuyến đi. Tay cậu siết chặt mép áo hoodie xám tro, mắt dõi ra ngoài cánh máy bay như đang cân nhắc điều gì rất nghiêm trọng.

Cậu khoảng mười hai tuổi, gầy gò, tóc cắt ngắn. Bên cạnh cậu là một người đàn ông dáng vẻ lịch sự, đeo kính cận, mặc áo sơ mi trắng, tay ôm chiếc cặp da đen trông có vẻ đắt tiền. Người đàn ông ấy – ông Quân – được giới thiệu là cha của cậu.

Tiếp viên trưởng – chị An – bước dọc khoang máy bay kiểm tra lần cuối. Khi đi ngang qua, chị khẽ mỉm cười với hai cha con.

“Chào hai bố con mình đi đâu đấy ạ?” – chị hỏi với giọng tươi tắn thường lệ.

Ông Quân chỉ gật nhẹ, không đáp. Cậu bé cũng không nói gì, chỉ liếc nhìn chị với ánh mắt cảnh giác.

Chị An bước đi, nhưng linh cảm khiến chị ngoái lại. Cậu bé… đang đưa tay lên. Những ngón tay gập mở, di chuyển thành nhịp rất lạ.

Ban đầu, chị An nghĩ cậu bé đang nghịch tay cho đỡ buồn. Nhưng rồi chị bắt đầu cảm thấy có gì đó sai sai. Động tác của cậu không hề ngẫu nhiên – nó có quy luật, gần như một kiểu “ngôn ngữ”. Một dạng tín hiệu?

Chị bỗng nhớ lại thời gian từng tham gia khóa huấn luyện đặc biệt về nhận diện hành vi bất thường trong các chuyến bay. Có một nội dung chị học thoáng qua: Tín hiệu SOS bằng tay trong ngôn ngữ ký hiệu dành cho người khiếm thính – ngón trỏ gập, rồi xoay cổ tay, rồi vạch ba đường chéo ngược chiều…

Chị quay lại. Ánh mắt cậu bé vừa nhìn chị vừa làm động tác một lần nữa – chính xác là tín hiệu cầu cứu.

Chị lập tức gõ cửa khoang bếp, gọi một nam tiếp viên phụ trách phía sau.

“Bảo Phi công kiểm tra hệ thống giám sát hành lý ngay. Có thể có mối nguy. Một hành khách – cậu bé – vừa ra tín hiệu SOS bằng tay.”

Người tiếp viên chết lặng trong vài giây rồi lập tức làm theo.

Khoảng mười phút sau, khi máy bay vừa rời khỏi độ cao 12.000 feet, buồng lái nhận được cảnh báo từ hệ thống cảm biến áp suất khoang chứa hàng: có vật thể kim loại lạ có thể phát ra sóng điện từ. Chưa xác định được là gì, nhưng hành trình bắt đầu lệch khỏi dự kiến.

Phi công trưởng – anh Trí – quyết định liên lạc khẩn với mặt đất. Không ai biết, ở phía sau khoang hành khách, chiếc vali màu đen trong ngăn để hành lý hàng hóa chứa một thiết bị tự chế – một quả b/om hẹn giờ.

Trong lúc phi công xin quyền hạ cánh khẩn cấp tại sân bay Đà Nẵng, chị An cố gắng tiếp cận lại cậu bé. Chị mang cho cậu một ly nước cam, vờ mỉm cười:

“Em có thể cho chị biết em muốn nói gì không?”

Cậu bé nhìn quanh. Người đàn ông ngồi cạnh đã nhắm mắt, tai đeo tai nghe. Cậu rút ra từ túi quần một mẩu giấy nhỏ đã nhăn, đặt vào tay chị.

Giấy viết bằng nét bút mực loang:

“Ba cháu không phải ba cháu. Cháu bị bắt đi từ sáng. Chú ấy bắt cháu đi cùng. Chú ấy mang b//om trong vali. Cứu cháu.”

Chị An chết điếng. Tay chị run lên. Cậu bé khẽ lắc đầu, như để ra hiệu: đừng để lộ.

Khi máy bay thông báo chuẩn bị hạ cánh khẩn cấp vì lý do kỹ thuật, nhiều hành khách bắt đầu xôn xao. Người đàn ông bên cạnh cậu bé mở mắt, hơi cau mày. Chị An bước tới:

“Thưa anh, có người nhầm vali ở khoang chứa. Anh vui lòng xuống kiểm tra lại giúp bên an ninh mặt đất nhé.”

Ông Quân sững lại. Chỉ trong tích tắc, đôi mắt ông ánh lên sự lo ngại. Nhưng rồi ông gật đầu.

Khi máy bay vừa tiếp đất, lực lượng an ninh đã bao vây, ập vào theo đúng chỉ dẫn của tiếp viên trưởng. Chiếc vali đen được kéo ra khỏi khoang chứa – bên trong là thiết bị hẹn giờ với bộ kích nổ tự động.

Cậu bé được đưa về an toàn trong vòng tay của mẹ, người đã trình báo mất tích con trai ngay buổi sáng. Hóa ra, ông Quân là một thành viên của tổ chức khủng bố xuyên quốc gia, từng bị truy nã tại nước ngoài, nay định lợi dụng cậu bé như “tấm bình phong” để đánh lạc hướng kiểm tra an ninh.

Không ai ngờ, chính sự dũng cảm của một đứa trẻ – cùng một vài bài học vỡ lòng từ người cha thật – đã cứu sống hơn 150 hành khách trên chuyến bay hôm đó.

Chị An – người tiếp viên trưởng – được vinh danh vì xử lý bình tĩnh và chính xác. Nhưng chị chỉ mỉm cười khi phóng viên hỏi:

“Chính cậu bé mới là người anh hùng. Em ấy đã nói lên điều cần nói – theo cách mà chỉ trái tim mới hiểu được.”

Trên sàn sân bay Đà Nẵng, mọi người vẫn chưa hết hoảng loạn sau khi bị yêu cầu rời máy bay khẩn cấp. Một số hành khách đeo ba lô trên lưng, mặt thất thần, nhiều người vẫn không hiểu chuyện gì vừa xảy ra. Tiếng còi hú của xe cứu hỏa, cảnh sát vang vọng quanh khu đỗ.

Giữa đám đông đó, cậu bé tên Khải – 12 tuổi – đang ngồi trong phòng riêng của an ninh sân bay, được quấn khăn ấm quanh vai. Mắt cậu vẫn chưa hết run rẩy, hai tay bấu chặt vào nhau, móng tay in hằn đỏ trên da thịt.

Người phụ nữ vừa lao vào phòng khóc òa lên, ôm chầm lấy cậu:

“Con ơi! Con của mẹ… Con không sao đúng không?” – chị Lan, mẹ Khải, bật khóc như vỡ òa.

Cậu bé không nói gì, chỉ dụi đầu vào lòng mẹ, vai run lên từng nhịp.

Ngồi cạnh, chị An – tiếp viên trưởng – lặng lẽ quay mặt đi, đôi mắt đỏ hoe. Cô biết mình chỉ đóng vai trò trung gian. Người thật sự cứu chuyến bay hôm nay là cậu bé – một đứa trẻ 12 tuổi – dám chống lại nỗi sợ hãi, dám lên tiếng theo cách của riêng mình

Một giờ sau, các lực lượng chức năng bắt đầu công bố kết quả điều tra ban đầu.

Người đàn ông tên Quân, thật ra là Trịnh Văn Cường – một kẻ đào tẩu khỏi tổ chức buôn chất nổ trái phép quốc tế. Hắn đã bị truy nã quốc tế từ 3 năm trước vì liên quan đến một âm mưu đánh b//om thương mại tại Thái Lan.

Sáng hôm đó, hắn bắt cóc Khải tại công viên – nơi cậu đi cùng bà ngoại. Hắn giả vờ là người quen của cha cậu, rồi nhanh chóng đưa lên xe hơi, xưng là “bố”, dẫn thẳng đến sân bay. Vì có giấy tờ giả hoàn chỉnh, lại đi cùng trẻ em, hắn vượt qua vòng kiểm tra an ninh dễ dàng.

Hành lý hắn mang – chiếc vali đen – bên trong chứa một thiết bị nổ hẹn giờ với sóng kích hoạt từ xa. Dự kiến, thiết bị này sẽ phát nổ khi máy bay đến gần vùng biển phía Nam.

“Nếu không nhờ bé Khải và sự nhận thức nhanh chóng của tiếp viên, toàn bộ chuyến bay có thể đã trở thành thảm họa,” – đại diện an ninh hàng không tuyên bố.

Trong một căn phòng yên tĩnh, khi cơn hoảng loạn qua đi, Khải được một bác sĩ tâm lý tiếp xúc nhẹ nhàng. Sau hơn một giờ, cậu mới bắt đầu nói nhiều hơn. Giọng cậu nhỏ, ngập ngừng.

“Cháu… nhớ ba cháu từng chỉ tay làm trò đùa… mấy dấu lạ lạ… bảo là trong quân đội, nếu bị bắt cóc, phải nhớ mà dùng… Đó là ám hiệu để cầu cứu.”

Bác sĩ hỏi:

“Làm sao cháu biết lúc đó phải ra dấu?”

Khải nhìn lên trần nhà. Một giọt nước mắt rơi xuống má cậu.

“Cháu… nghe chú đó nói điện thoại lạ lắm. Chú bảo gì đó về giờ đếm ngược… Và… cháu thấy chú không giống người bình thường. Mắt chú không chớp, tay lúc nào cũng đặt lên túi da. Cháu sợ quá… nhưng cũng nhớ lời ba: Đừng bao giờ im lặng nếu thấy sai.”

Ba của Khải – ông Hải – là một cựu quân nhân từng công tác trong đơn vị rà phá bom mìn. Ông đã mất trong một tai nạn nghề nghiệp khi Khải mới lên bảy. Nhưng trong những năm ngắn ngủi sống cùng ba, Khải học được vài bài học quý báu: cách nhận biết nguy hiểm, cách xử lý trong tình huống khẩn cấp, và quan trọng nhất – can đảm nói ra điều đúng đắn, ngay cả khi sợ hãi nhất.

“Cháu nhớ ba. Cháu nghĩ nếu im lặng, sẽ không bao giờ được gặp mẹ nữa. Cháu… không muốn chết như ba.” – Khải nghẹn ngào.

Một tuần sau, Khải được mời đến buổi lễ tưởng thưởng đặc biệt của Hãng hàng không Việt Nam. Trong hội trường lớn, cậu bé đứng giữa ánh đèn flash, phía sau là mẹ – chị Lan – và tiếp viên An.

Tổng giám đốc hãng hàng không trao huy hiệu “Người hùng nhỏ tuổi nhất” cho Khải. Bên cạnh, Bộ trưởng Giao thông và đại diện Cảnh sát quốc gia đều có mặt.

“Không phải ai cũng đủ bản lĩnh để cứu một chuyến bay,” – vị giám đốc nói – “Nhưng em đã làm được. Và em còn dạy cho chúng tôi một điều: những tín hiệu tưởng chừng im lặng, nếu được lắng nghe, có thể cứu sống cả trăm sinh mạng.”

Tiếng vỗ tay kéo dài, nhưng Khải chỉ siết tay mẹ.

“Con chỉ muốn về nhà. Con không muốn ai phải sợ như con nữa.”

Tối hôm đó, trong căn nhà nhỏ ở ngoại thành, Khải ngồi bên cửa sổ, tay cầm chiếc máy bay giấy mà cậu xếp bằng tờ giấy khen được trao.

Gió thổi nhẹ, trời trong, không còn rì rào tiếng phản lực hay còi hú. Mẹ đang nấu ăn trong bếp. Một buổi tối bình yên như bao buổi tối khác, nhưng với Khải, đó là một thế giới hoàn toàn mới – nơi mà cậu biết mình đã vượt qua nỗi sợ, không còn chỉ là một đứa trẻ rụt rè trong góc nữa.

Bên khung cửa, chiếc máy bay giấy bay vút lên không trung, nhẹ bẫng và tự do. Giống như tín hiệu của Khải hôm ấy, tưởng chừng mong manh, nhưng đã cứu rỗi cả một bầu trời.

Prev Article
Next Article

Related Articles

Làng Đông nổi tiếng với nghề nuôi rắn lấy trứng cả mấy chục năm nay, trong làng không có lấy bóng 1 đứa bé gái

Làng Đông nổi tiếng với nghề nuôi rắn lấy trứng cả mấy chục năm nay, trong làng không có lấy bóng 1 đứa bé gái

Bà Thủy là vợ đại gia có tiếng tại Quận 1, TP.HCM, cuộc sống ngập trong tiền, chỉ có tình cảm là thiếu thốn. Bà được 1 số zalo kết bạn rồi nói chuyện mỗi ngày, dần dần yêu chàng trai kém 20t lúc nào không hay

Bà Thủy là vợ đại gia có tiếng tại Quận 1, TP.HCM, cuộc sống ngập trong tiền, chỉ có tình cảm là thiếu thốn. Bà được 1 số zalo kết bạn rồi nói chuyện mỗi ngày, dần dần yêu chàng trai kém 20t lúc nào không hay

HOT NEWS

  • Tôi có 2 con trai mà chẳng nhờ được gì vì chúng s:ợ vợ, ngoài 60 tuổi tôi vẫn phải sống một mình, ốm đau gọi khản cổ chẳng đứa nói đến, tôi đành nói dối trúng số 1 tỷ
    Tôi có 2 con trai mà chẳng nhờ được gì vì chúng s:ợ vợ, ngoài 60 tuổi tôi vẫn phải sống một mình, ốm đau …
  • Mẹ chồng khen nức nở con dâu cả, tuần nào cũng thấy mang đồ qua biếu, còn dâu út chẳng có gì, đúng lúc này bà hàng xóm “tạt cho gáo nước” bừng tỉnh
    Mẹ chồng khen nức nở con dâu cả, tuần nào cũng thấy mang đồ qua biếu, còn dâu út chẳng có gì, đúng lúc này …
  • Thấy chồng lén đưa tiền cho chị giúp việc đang mang th:ai, tôi lén tráo ngay ví của chồng, bỏ vào đó là một thứ mềm nhũn, 2 ngày sau cười như bắt được vàng khi nhìn thấy 2 người họ tái mét ú ớ thừa nhận…
    Thấy chồng lén đưa tiền cho chị giúp việc đang mang th:ai, tôi lén tráo ngay ví của chồng, bỏ vào đó là một thứ …
  • Chị dâu câm điếc 7 năm nay, đến lúc chồng mất cả nhà nói chuyện chia tài sản, chị bỗng khóc nấc nói ra câu này khiến cả nhà tôi ngã ngửa
    Chị dâu câm điếc 7 năm nay, đến lúc chồng mất cả nhà nói chuyện chia tài sản, chị bỗng khóc nấc nói ra câu …
  • Tôi sống một mình, khó khăn nhưng vẫn cố vay nợ để nuôi đứa trẻ mồ côi không quen biết, hơn 10 năm sau, cho đi học đại học rồi biệt tích không về
    Tôi sống một mình, khó khăn nhưng vẫn cố vay nợ để nuôi đứa trẻ mồ côi không quen biết, hơn 10 năm sau, cho …
  • Mẹ chồng “giả bệnh” quanh năm để loè con trai con dâu, chồng đi cả tháng mới về 1 lần chỉ nghe mẹ nói mà đánh vợ
    Mẹ chồng “giả bệnh” quanh năm để loè con trai con dâu, chồng đi cả tháng mới về 1 lần chỉ nghe mẹ nói mà …
  • Mới thuê được cô giúp việc rất xinh đẹp ưng ý, nào ngờ đi chợ hàng xóm thì thầm nói cho tôi sự thật bẽ bàng, hôm sau tôi l:én trá:;o luôn cái chổi trong nhà thì ngỡ ngà:;ng biết được…
    Mới thuê được cô giúp việc rất xinh đẹp ưng ý, nào ngờ đi chợ hàng xóm thì thầm nói cho tôi sự thật bẽ …
  • Anh trai tôi vừa mất vài tháng chị dâu đã vội vàng báo sắp đi lấy chồng, tôi sốc nặng kéo cả họ đến để phản đối
    Anh trai tôi vừa mất vài tháng chị dâu đã vội vàng báo sắp đi lấy chồng, tôi sốc nặng kéo cả họ đến để …
  • Chuyển nhầm 1 tỷ sang tài khoản của chị chồng, tôi tới tận nhà xin nhờ chị chuyển lại nhưng chị chồng chối bay chối biến là không thấy nhận được đồng nào
    Chuyển nhầm 1 tỷ sang tài khoản của chị chồng, tôi tới tận nhà xin nhờ chị chuyển lại nhưng chị chồng chối bay chối …

Bài viết mới

  • Đỡ đẻ cho người yêu cũ, vị bác sĩ tái mặt khi nhìn thấy đứa bé vừa chào đời
    Đỡ đẻ cho người yêu cũ, vị bác sĩ tái mặt khi nhìn thấy đứa bé vừa chào đời
    “Chúng ta chia tay rồi, đừng liên lạc nữa.”Đó là …
  • Tỷ phú bất ngờ về nhà sớm… và sốc nặng khi thấy cô giúp việc đang làm điều này với con mình
    Tỷ phú bất ngờ về nhà sớm… và sốc nặng khi thấy cô giúp việc đang làm điều này với con mình
    Hôm đó, vị tỷ phú trẻ tuổi – ông Minh …
  • Con dâu quỵ ngã ra giữa nhà “Mẹ ơi, sao lại vì cái sổ đỏ mà đối xử với con thế này”
    Con dâu quỵ ngã ra giữa nhà “Mẹ ơi, sao lại vì cái sổ đỏ mà đối xử với con thế này”
    Hai vợ chồng tôi lấy nhau muộn, hiếm muộn 10 …
  • “Ai xuống thì xuống, ai lên thì lên. Lên là lên lẹ, xuống là xuống nhanh. Tháng cô h;;ồn mà còn rề rề coi chừng mang theo…”
    “Ai xuống thì xuống, ai lên thì lên. Lên là lên lẹ, xuống là xuống nhanh. Tháng cô h;;ồn mà còn rề rề coi chừng …
    Chiếc xe khách chật như khúc thịt bị nhồi chặt …
  • Anh có thể đóng giả chồng tôi… chỉ hôm nay thôi được không?” cô đồng nghiệp thì thầm với anh bảo vệ tòa nhà, ánh mắt đầy lo lắng khi người thân bất ngờ ghé thăm…. và cái kết
    Anh có thể đóng giả chồng tôi… chỉ hôm nay thôi được không?” cô đồng nghiệp thì thầm với anh bảo vệ tòa nhà, ánh …
    “Anh có thể đóng giả chồng tôi… chỉ hôm nay …
  • Tôi chỉ nghĩ vào viện thăm chồng cũ cho tròn nghĩa, nào ngờ anh trao cho tôi một thứ khiến cả quá khứ ùa về và nước mắt rơi không ngừng….
    Tôi chỉ nghĩ vào viện thăm chồng cũ cho tròn nghĩa, nào ngờ anh trao cho tôi một thứ khiến cả quá khứ ùa về …
    “Tôi chỉ nghĩ vào viện thăm chồng cũ cho tròn …
  • Cô lao công bị cả công ty coi thường – 7 ngày sau, cô sa thải toàn bộ ban lãnh đạo …
    Cô lao công bị cả công ty coi thường – 7 ngày sau, cô sa thải toàn bộ ban lãnh đạo …
    “Trong mắt họ, tôi chỉ là người quét dọn. Nhưng …
  • Từ ngày về làm dâu nhà họ Hà ở làng Đông Trúc, Biên luôn cảm thấy một nỗi bất an khó tả. Mỗi lần bước chân vào ngôi nhà cổ của dòng họ, Biên lại thấy gai người.
    Từ ngày về làm dâu nhà họ Hà ở làng Đông Trúc, Biên luôn cảm thấy một nỗi bất an khó tả. Mỗi lần bước …
    Từ ngày về làm dâu nhà họ Hà ở làng …
  • Đuổi cổ con gái ra khỏi nhà từ năm 18 tuổi, đến khi về già, bố lại muốn tôi về báo hiếu cho cả dì ghẻ lẫn đứa con “vô; d;ụng” của bà ta
    Đuổi cổ con gái ra khỏi nhà từ năm 18 tuổi, đến khi về già, bố lại muốn tôi về báo hiếu cho cả dì …
    Ngày tôi vừa tròn 18 tuổi, ba thẳng tay ném …
  • Đến nhà sếp chơi thì đụng mặt vợ cũ, tôi liền hỏi đểu: “Tới mức phải làm osin rồi à?”, ai ngờ cô ấy chính là…
    Đến nhà sếp chơi thì đụng mặt vợ cũ, tôi liền hỏi đểu: “Tới mức phải làm osin rồi à?”, ai ngờ cô ấy chính …
    Tôi tên Nam, ba mươi lăm tuổi, nhân viên kinh …

Tin nhanh

giải trí, xã hội, làm đẹp
Copyright © 2025 Tin nhanh
Liên hệ: [email protected]