Tin nhanh

giải trí, xã hội, làm đẹp
Menu
  • Trang chủ
  • Xã hội
  • Sao
  • Tâm sự
  • Tử vi
  • Chính sách bảo mật
Home
Tâm sự
Giá đốc bí mật theo dõi nữ nhân viên làm hai ca, xin đồ ăn thừa mang về – khi tìm đến nhà cô, anh không tin vào mắt mình ….

Giá đốc bí mật theo dõi nữ nhân viên làm hai ca, xin đồ ăn thừa mang về – khi tìm đến nhà cô, anh không tin vào mắt mình ….

Thanh Thanh 5 Tháng 5, 2025

Nguyễn Minh Quân – CEO của một tập đoàn ẩm thực nổi tiếng – là mẫu người lạnh lùng, nguyên tắc và cực kỳ khắt khe trong công việc. Nhân viên dưới quyền thường gọi anh bằng biệt danh “CEO băng giá” bởi anh hiếm khi nở một nụ cười, luôn giữ vẻ mặt nghiêm nghị và rất ít giao tiếp thân mật với nhân viên. Nhưng không ai có thể phủ nhận tài năng và tầm nhìn chiến lược của anh – người đã biến một chuỗi nhà hàng nhỏ trở thành một đế chế ẩm thực phủ sóng toàn quốc.

Vào một buổi chiều đầu tháng Mười, khi đang trên đường rời khỏi trụ sở chính ở quận 1, ánh mắt của Quân tình cờ dừng lại nơi một góc khuất trong khu bếp của nhà hàng flagship. Ở đó, anh thấy một nữ nhân viên trẻ – gầy gò, dáng người nhỏ nhắn – đang tỉ mỉ gói lại những phần thức ăn thừa còn nguyên, được khách bỏ lại nhưng chưa đụng đến. Cô xin phép bếp trưởng mang về, mắt ánh lên vẻ biết ơn chân thành.

Anh cau mày.

Bình thường, đồ ăn thừa sẽ được vứt bỏ hoặc xử lý theo quy định an toàn vệ sinh thực phẩm nghiêm ngặt. Việc mang về là vi phạm. Nhưng cách cô xin, cách cô nhìn từng miếng thức ăn như thể đó là điều gì quý giá, khiến anh không nỡ ngăn lại.

Cô gái đó tên là Trâm – làm ở bộ phận phục vụ buổi sáng, rồi xin làm thêm cả ca tối để có thêm thu nhập. Cô chưa từng gây rắc rối, luôn hoàn thành công việc chu đáo, nhưng rất kín tiếng, hầu như không trò chuyện với ai.

Tò mò, Quân bắt đầu chú ý đến Trâm nhiều hơn.

Anh bảo trợ lý kiểm tra hồ sơ của cô. Hóa ra, cô chỉ mới 24 tuổi, tốt nghiệp ngành sư phạm mầm non nhưng không xin được việc, hiện đang sống cùng một đứa trẻ – không rõ là em hay con – trong một khu nhà trọ nghèo ở ngoại ô. Thu nhập không đủ sống, cô mới xin làm hai ca liên tiếp trong nhà hàng.

Ngày hôm đó, sau ca tối, cô lại xin mang vài miếng thịt còn thừa về. Cô gói gọn ghẽ vào túi nilon sạch, bỏ vào ba lô. Quân quyết định theo sau cô.

Trâm đạp chiếc xe đạp cũ kỹ hơn một giờ đồng hồ từ trung tâm thành phố ra tận vùng ven quận 12. Trên suốt chặng đường đó, Quân lặng lẽ đi sau bằng xe hơi, giữ khoảng cách.

Tới nơi, anh lặng người.

Căn phòng trọ chưa đến 15 mét vuông, lợp mái tôn, tường thấm nước, cửa sổ che bằng tấm vải mỏng. Bên trong là một bé gái khoảng năm tuổi, mặc bộ đồ ngủ đã sờn, đang ngồi học bằng ánh đèn vàng nhạt le lói.

Trâm bước vào, nở nụ cười rạng rỡ với đứa bé, đặt túi đồ ăn lên bàn. Cô ngồi xuống, vừa xoa đầu bé vừa lấy ra từng phần thức ăn nhỏ chia vào chén nhựa.

“Chị mang về gà rán con thích nè. Cả miếng bánh bông lan nữa.”

Quân như bị một cú đấm vào ngực.

Anh từng nghĩ cô là người tham lam, vụng trộm. Nhưng giờ, đứng ngoài cánh cửa phòng trọ, anh cảm thấy mình nhỏ bé và ngu ngốc.

Trâm run rẩy, nghĩ mình đã bị phát hiện và sẽ bị đuổi việc.

“Em… xin lỗi… Em không có ý… Em chỉ… Em không ăn, em mang về cho em gái em thôi. Nhà em nghèo, ba mẹ mất sớm, em nuôi em gái ăn học… Em… Em hứa không làm nữa…”

Cô cúi đầu, mắt rưng rưng. Quân im lặng nhìn cô hồi lâu.

“Không ai đuổi em. Nhưng tôi có vài điều muốn hỏi.”

Cô ngơ ngác.

Anh mời cô ngồi xuống, và lần đầu tiên trong đời làm CEO, anh nghe một nhân viên chia sẻ về đời sống cá nhân – bằng cả trái tim.

Trâm sinh ra trong một gia đình nghèo ở miền Trung. Năm cô 18 tuổi, ba mẹ mất trong một vụ tai nạn giao thông. Em gái cô – bé Ngọc – khi ấy mới ba tuổi. Họ hàng từ chối nuôi, sợ gánh nặng. Cô đành gác lại việc học đại học một thời gian để đi làm thuê, sau đó mới tiếp tục học ngành sư phạm bằng hình thức vừa học vừa làm.

Ra trường không xin được việc vì không có “chạy chọt”, Trâm ôm em gái vào Sài Gòn, xin làm tại nhà hàng để kiếm tiền nuôi em ăn học. Mỗi ngày, cô làm từ 6 giờ sáng đến 10 giờ tối. Về tới nhà là gần nửa đêm, chưa ăn gì. Cô xin thức ăn thừa để tiết kiệm tiền mua sữa và tập vở cho Ngọc.

“Em không muốn em gái em phải bỏ học như em… Chỉ cần nó có tương lai, em khổ mấy cũng chịu được.”

Quân nhìn cô thật lâu. Trong lòng anh dấy lên một cảm xúc mà anh không thể gọi tên.

Một tuần sau đó, Trâm nghỉ làm đột ngột. Không có đơn xin phép. Số điện thoại không liên lạc được.

Quân lo lắng đến mức đích thân đến khu trọ cũ. Chủ trọ nói: “Nó chuyển đi rồi. Hôm trước con bé bị sốt cao, không có tiền đưa đi viện. Người ta thấy tội mới chở đi, mà từ đó không thấy về.”

Anh lần theo manh mối đến bệnh viện Nhân Dân Gia Định. Trong căn phòng bệnh nhân dành cho người không có bảo hiểm, anh thấy Trâm nằm thiêm thiếp bên cạnh đứa em gái đang truyền nước.

Cô tiều tụy, gầy đi thấy rõ. Nhưng khi nhìn thấy Quân, mắt cô ánh lên ngạc nhiên.

“Anh… sao anh biết…?”

Anh không đáp. Chỉ lặng lẽ đặt xuống chiếc túi đựng cháo nóng và một phong bì.

“Đây là tiền hỗ trợ từ quỹ nội bộ. Em cứ nhận.”

Cô lắc đầu.

“Em không muốn nợ anh gì cả.”

“Không phải nợ. Là sự trân trọng.”

Anh quay đi, không để cô kịp nói thêm gì.

Quân bí mật chỉ đạo phòng nhân sự điều chuyển Trâm sang bộ phận đào tạo nhân sự nội bộ – công việc nhẹ nhàng hơn, lương cao hơn. Đồng thời, anh xin tài trợ cho bé Ngọc một suất học bổng toàn phần tại một trường quốc tế.

Cô từ chối lúc đầu, nhưng rồi nhận lời khi thấy bé Ngọc lần đầu trong đời được mặc đồng phục mới, đi xe đưa đón, học tiếng Anh, vẽ tranh, múa hát.

Thỉnh thoảng, Quân lại ghé khu nhà trọ mới – tuy vẫn nhỏ nhưng sạch sẽ hơn nhiều – mang chút bánh ngọt, sách vở hoặc chỉ đơn giản là để ngồi ăn cơm với hai chị em.

Anh không biết từ bao giờ, bản thân lại mong chờ được nghe giọng cười của Trâm, nhìn thấy ánh mắt ấm áp của cô. Tình cảm giữa họ nhẹ nhàng, không phô trương, không vội vã – như cách cô chậm rãi ăn từng miếng cơm, hay cách anh lặng lẽ ngồi đọc sách cạnh bé Ngọc.

Một hôm, bé Ngọc thủ thỉ:

“Chị ơi, anh Quân là ba của em hả?”

Trâm đỏ bừng mặt.

Quân phì cười. Lần đầu tiên, anh nắm tay cô.

“Nếu được làm ba nuôi của con bé, tôi hạnh phúc lắm.”

Từ một CEO băng giá, Quân đã thay đổi – bởi lòng kiên cường của một cô gái nhỏ, bởi tình yêu thương vô bờ mà cô dành cho em gái. Câu chuyện của Trâm đã dạy anh rằng: đôi khi, điều vĩ đại nhất không phải là điều hành một tập đoàn hàng ngàn nhân viên, mà là nhìn thấy và trân trọng những con người nhỏ bé, lặng lẽ chiến đấu với cuộc đời bằng tất cả tình yêu và nghị lực.

Và có lẽ, phần đẹp nhất của tình người… là khi ta đủ bao dung để nhìn thấy nỗi khổ đau phía sau những điều tưởng như sai trái.

Prev Article
Next Article

Related Articles

Nhà ông bà T. nghèo nhất xã, vất vả lắm ông bà mới nuôi được 3 đứa con lớn thành người. Trong số 3 đứa con, ông T. thương cô con gái út nhất vì từ nhỏ, V. th;;iếu ăn, người bị s;;uy d;;inh d;;ưỡng rất t;;ội ngh;;iệp. Ông h;;ận vì đời mình quá nghèo, bắt vợ con phải chịu chung cảnh khổ cực với mình.

Nhà ông bà T. nghèo nhất xã, vất vả lắm ông bà mới nuôi được 3 đứa con lớn thành người. Trong số 3 đứa con, ông T. thương cô con gái út nhất vì từ nhỏ, V. th;;iếu ăn, người bị s;;uy d;;inh d;;ưỡng rất t;;ội ngh;;iệp. Ông h;;ận vì đời mình quá nghèo, bắt vợ con phải chịu chung cảnh khổ cực với mình.

Tháng nào cũng biếu mẹ chồng 5 tr.iệu t.iền s.inh hoạt nhưng lần nào về quê cũng chỉ thấy mẹ ăn cá rô rán giòn. Thấy thế tôi giấu chồng cắt luôn khoản t.iền từ 5 tr.iệu còn 500k nghĩ bụng ăn gì nhiều đâu… 1 tháng sau tôi nhận tin dữ…

Tháng nào cũng biếu mẹ chồng 5 tr.iệu t.iền s.inh hoạt nhưng lần nào về quê cũng chỉ thấy mẹ ăn cá rô rán giòn. Thấy thế tôi giấu chồng cắt luôn khoản t.iền từ 5 tr.iệu còn 500k nghĩ bụng ăn gì nhiều đâu… 1 tháng sau tôi nhận tin dữ…

HOT NEWS

  • Chàng trai nghèo giúp nữ tỷ phú sửa xe, cô ấy đòi trả ơn bằng việc này khiến anh sững sờ
    Chàng trai nghèo giúp nữ tỷ phú sửa xe, cô ấy đòi trả ơn bằng việc này khiến anh sững sờ
  • Tôi vừa mới ra khỏi phòng sinh, mẹ chồng đã nói với tôi rằng chồng tôi ngoại tình. Bà khuyên tôi đừng dễ dàng bỏ qua cho anh ta, nhất định phải bắt anh ta ra đi tay trắng, và không được để con theo anh ta….
    Tôi vừa mới ra khỏi phòng sinh, mẹ chồng đã nói với tôi rằng chồng tôi ngoại tình. Bà khuyên tôi đừng dễ dàng bỏ …
  • Trước khi mất, người cha chỉ dặn con trai đúng một câu: “Không bao giờ được đào gốc cây xoài sau vườn.”
    Trước khi mất, người cha chỉ dặn con trai đúng một câu: “Không bao giờ được đào gốc cây xoài sau vườn.”
  • Về nhà sau khi an táng cho chồng trẻ, vợ thấy ảnh thờ trên bàn vong liên tục bị nghiêng lệch sang 1 bên dù dù đã kê rất chắc
    Về nhà sau khi an táng cho chồng trẻ, vợ thấy ảnh thờ trên bàn vong liên tục bị nghiêng lệch sang 1 bên dù …
  • Suốt 10 năm sống lặng lẽ bên lề, mẹ ruột bị con gái chối bỏ trong lễ cưới – ai ngờ màn ‘lật mặt’ khiến cả họ im bặt…
    Suốt 10 năm sống lặng lẽ bên lề, mẹ ruột bị con gái chối bỏ trong lễ cưới – ai ngờ màn ‘lật mặt’ khiến …
  • Anh Cương 26 tuổi cưới cô Thu 65 tuổi ai cũng nói anh “tham tiền” nên mới vậy. Trong ngày tổ chức đám cưới sự thật được vỡ lẽ…
    Anh Cương 26 tuổi cưới cô Thu 65 tuổi ai cũng nói anh “tham tiền” nên mới vậy. Trong ngày tổ chức đám cưới sự …
  • Đến giờ đẹp, quan tài của cậu thanh niên mất trẻ đóng nắp mãi không khớp, cả nhà xúm vào gỡ ra đem đi đổi lại
    Đến giờ đẹp, quan tài của cậu thanh niên mất trẻ đóng nắp mãi không khớp, cả nhà xúm vào gỡ ra đem đi đổi …
  • Mẹ mất sớm, sống với mẹ kế từ năm 9t tôi nhận nhiều đắng cay, lên 15t tôi quyết rời đi tìm cuộc sống mới, thay đổi hoàn toàn gương mặt rồi kết hôn với con riêng của mẹ kế, ngay khi về làm dâu, chỉ 1 câu nói của tôi trong bữa cơm bà đã tức nghẹn mà ngã ra đất…
    Mẹ mất sớm, sống với mẹ kế từ năm 9t tôi nhận nhiều đắng cay, lên 15t tôi quyết rời đi tìm cuộc sống mới, …
  • Con Gái Luôn Khoá Chặt Tủ Lạnh Khi Bố Đi Công Tác, Khi Công An Kiểm Tra Mới Biết Sự Thật…
    Con Gái Luôn Khoá Chặt Tủ Lạnh Khi Bố Đi Công Tác, Khi Công An Kiểm Tra Mới Biết Sự Thật…

Bài viết mới

  • Bố tôi vội vàng mang hết tiền tích cóp bao năm để cưới vợ mới, để lại mẹ tôi trắng tay, nhưng ông không ngờ ngày cưới
    Bố tôi vội vàng mang hết tiền tích cóp bao năm để cưới vợ mới, để lại mẹ tôi trắng tay, nhưng ông không ngờ …
    “Bỏ mẹ tôi trắng tay để cưới vợ mới, bố …
  • Đêm lọ mọ dậy đi vệ sinh tôi nghe được cuộc trò chuyện kinh khung của 3 cô con dâu, sáng hôm sau tôi cầm theo 5 tỷ tiền mặt
    Đêm lọ mọ dậy đi vệ sinh tôi nghe được cuộc trò chuyện kinh khung của 3 cô con dâu, sáng hôm sau tôi cầm …
    “Nửa đêm đi vệ sinh nghe được cuộc nói chuyện …
  • – Nhà mình mà không có cháu nối dõi, sau này mẹ đi xuống dưới biết ăn nói sao với tổ tiên đây?
    – Nhà mình mà không có cháu nối dõi, sau này mẹ đi xuống dưới biết ăn nói sao với tổ tiên đây?
    Tôi và vợ cũ đã từng có một cuộc hôn …
  • Chỉ mười lăm phút sau khi giám thị phát đề, Nam đột ngột dừng bút, em gụ:c đầu xuống bàn, không hoảng loạn, không rơi nước mắt, chỉ im lặng, không viết thêm một chữ nào
    Chỉ mười lăm phút sau khi giám thị phát đề, Nam đột ngột dừng bút, em gụ:c đầu xuống bàn, không hoảng loạn, không rơi …
    Tiết trời đầu hè oi ả đến mức quạt trần …
  • Đám cưới bạc tỷ to nhất thành phố nhưng nhà gái lép vế chỉ ‘bán rau ngoài chợ’, bị cả xóm nói không xứng cho đến khi dàn xe nối đuôi nhau xuất hiện
    Đám cưới bạc tỷ to nhất thành phố nhưng nhà gái lép vế chỉ ‘bán rau ngoài chợ’, bị cả xóm nói không xứng cho …
    “Đám cưới bạc tỷ, nhà gái bán rau bị chê …
  • Cấp cứu chăm sóc bệnh nhân vô danh bị tai nạn, không nói được, người bác sĩ phát hiện sợi dây chuyền giống hệt trên cổ mình
    Cấp cứu chăm sóc bệnh nhân vô danh bị tai nạn, không nói được, người bác sĩ phát hiện sợi dây chuyền giống hệt trên …
    Ca trực đêm, Khoa Cấp cứu. 2h12 phút sáng. Bệnh …
  • Mọi việc tưởng chừng suôn sẻ cho đến khi Xám bất ngờ khựng lại, nó quay ngoắt, chồm tới chiếc vali màu bạc của một hành khách người Trung Quốc
    Mọi việc tưởng chừng suôn sẻ cho đến khi Xám bất ngờ khựng lại, nó quay ngoắt, chồm tới chiếc vali màu bạc của một …
    Mọi việc tưởng chừng suôn sẻ cho đến khi Xám …
  • Chủ nhà ở Đồng Nai không ngờ bộ xương người nằm trong bồn nước
    Chủ nhà ở Đồng Nai không ngờ bộ xương người nằm trong bồn nước
    “Sau khi thợ báo trong bồn nước có bộ xương …
  • Chưa cưới nhà tôi đã bị nhà trai ép ký cam kết ‘không đòi hỏi tiền bạc’, tưởng thế là xong xuôi, nào ai ngờ hôm rước dâu tài xế đoàn nhà gái lái toàn xe sang đến mang theo 10 cây vàng
    Chưa cưới nhà tôi đã bị nhà trai ép ký cam kết ‘không đòi hỏi tiền bạc’, tưởng thế là xong xuôi, nào ai ngờ …
    “Ép ký cam kết ‘không đòi tiền bạc’, ngày rước …
  • Con gái tôi đi du lịch trên Hà Giang rồi mất liên lạc, 7 ngày sau nó trở về với một người đàn ông lạ và bắt bố mẹ phải làm lễ cưới gấp trong đêm
    Con gái tôi đi du lịch trên Hà Giang rồi mất liên lạc, 7 ngày sau nó trở về với một người đàn ông lạ …
    Con gái tôi – đứa ngoan ngoãn, học giỏi, biết …

Tin nhanh

giải trí, xã hội, làm đẹp
Copyright © 2025 Tin nhanh
Liên hệ: [email protected]