Tin nhanh

giải trí, xã hội, làm đẹp
Menu
  • Trang chủ
  • Xã hội
  • Sao
  • Tâm sự
  • Tử vi
  • Chính sách bảo mật
Home
Tâm sự
“Nếu con không qua khỏi, xin mẹ đừng trách Minh. Con chỉ mong anh ấy tìm được người tốt, yêu anh như con từng yêu.”

“Nếu con không qua khỏi, xin mẹ đừng trách Minh. Con chỉ mong anh ấy tìm được người tốt, yêu anh như con từng yêu.”

Thanh Thanh 13 Tháng mười một, 2025

Khi Minh vừa kéo vali ra khỏi cổng, tiếng bánh xe lăn trên nền gạch để lại âm thanh khô khốc đến lạ. Hằng đứng ở bậc thềm, tay vẫy mà lòng ngổn ngang. Anh đi công tác miền Trung một tuần, chuyến đi đầu tiên kể từ ngày cưới. Căn nhà ba tầng của gia đình chồng bỗng dưng trở nên rộng quá, lạnh quá, như chứa trong đó một thứ im lặng nặng nề mà cô chưa bao giờ thấy rõ hình dạng.

Mẹ chồng cô, bà Hạnh, từ phòng trên đi xuống, dáng người nhỏ, khuôn mặt sạm nắng, đôi mắt vẫn ánh lên vẻ gì đó cứng cỏi.

– Con dọn đồ xuống ngủ tạm ở phòng khách nhé, – bà nói, giọng không cao nhưng lạnh. – Phòng con với Minh… nước trong nhà tắm bị rò, mẹ gọi thợ sửa rồi.

Hằng khựng lại.– Dạ, nhưng… con có thể lên phòng trống tầng ba mà mẹ?

– Phòng đó để đồ, không tiện. Ngủ phòng khách vài hôm thôi.

Nói rồi bà quay đi, như cắt ngang mọi phản ứng. Hằng chỉ biết gật đầu.

Tối ấy, khi cả nhà đã tắt đèn, cô lặng lẽ trải tấm chăn mỏng lên sofa ở phòng khách. Ngoài trời gió thổi qua hàng cau, lá xào xạc như lời thì thầm cũ kỹ. Cô nằm im, mắt hướng lên trần nhà trắng đục, cảm giác như có gì đó đang dõi theo trong bóng tối.

Phòng khách nhà bà Hạnh rộng, được trang trí kiểu cũ: tủ gỗ bóng loáng, trên nóc là bát hương nhỏ, mấy khung ảnh đã ngả màu thời gian. Hằng khẽ nhổm dậy, nhìn kỹ hơn tấm ảnh đặt ở góc trái bàn thờ: một người phụ nữ trẻ, gương mặt dịu dàng, nụ cười thanh thản, ánh mắt hiền nhưng buồn. Dưới khung ảnh ghi dòng chữ nhỏ: Nguyễn Thu – 1989–2019.

Cái tên khiến cô khẽ rùng mình. Cô chưa từng nghe Minh hay mẹ chồng nhắc tới người này.

Khoảng hai giờ sáng, tiếng gõ cửa khe khẽ khiến Hằng bật dậy.– Cô ơi… cô Hằng…

Giọng run run ấy là của cô giúp việc – chị Sen, người phụ nữ quê Phú Thọ, làm cho nhà này đã hơn mười năm.

– Có chuyện gì thế chị? – Hằng mở cửa, giọng còn ngái ngủ.

Chị Sen nhìn quanh, rồi ghé sát, nói rất nhỏ:– Cô… đừng ngủ ở đây nữa. Đêm này… không nên ở phòng khách đâu.

– Sao lại thế ạ?

Chị lắc đầu, mặt tái xanh:– Có những chuyện, nói ra sợ bị quở. Nhưng mà… phòng này không dành cho người trẻ.

Nói rồi chị vội quay đi, bước chân như chạy.

Hằng đứng chết lặng. Tim đập dồn, hơi lạnh chạy dọc sống lưng. Nhưng cô cố trấn tĩnh: “Chắc chị ấy mê tín thôi.”

Cô nằm xuống, kéo chăn lên quá đầu, nhắm mắt thật chặt. Thế nhưng trong mơ màng, cô cảm giác có người ngồi ở ghế đối diện. Một mùi hương thoang thoảng, dịu ngọt như mùi hoa sữa hòa với khói nhang cũ. Cô quay người, chỉ thấy khung ảnh người phụ nữ trẻ, nụ cười ấy dường như sáng hơn một chút trong bóng đêm.

Sáng hôm sau, bầu không khí trong bếp nặng nề như sương sớm chưa tan. Bà Hạnh ngồi ăn cháo, không ngẩng lên khi Hằng bước vào.

– Mẹ ơi, – Hằng ngập ngừng, – tấm ảnh trên bàn thờ… là ai vậy mẹ?

Bà Hạnh khựng lại trong tích tắc, muỗng cháo dừng giữa không trung, rồi đặt xuống bàn:– Người đã khuất. Con hỏi làm gì?

– Dạ, con chỉ…

– Có những chuyện trong nhà này không cần biết. Ăn sáng đi.

Giọng bà không to, nhưng lạnh như lưỡi dao mỏng. Hằng im lặng, nhưng trong lòng dấy lên một nỗi tò mò pha lẫn sợ hãi.

Khi bà Hạnh ra vườn, chị Sen rón rén đến gần, thì thào:– Cô đừng nói gì với bà. Ảnh đó… là vợ cũ của anh Minh.

Câu nói ấy khiến Hằng sững sờ. Cô nhìn chị, không tin nổi.

– Chị nói sao cơ?

– Cô Thu mất năm 2019. Khi ấy mới cưới anh Minh được nửa năm. Đột quỵ, ngay tại phòng khách này.

– Trời đất…

– Từ đó, bà cấm ai ngủ ở đây. Cô biết không, cứ có người lạ nằm lại, đêm nào cũng nghe tiếng bước chân, tiếng khóc nho nhỏ, mà sáng ra khung ảnh kia hơi lệch đi. Tôi đã thấy rồi…

Hằng siết chặt tay, lòng rối bời. Cô không tin chuyện ma quỷ, nhưng bỗng nhiên mọi thứ đều logic đến rợn người: ánh mắt lạnh của mẹ chồng, sự cấm kỵ, tiếng gõ cửa lúc 2h sáng, và cả khung ảnh người phụ nữ trẻ như dõi theo cô.

Tối hôm đó, Hằng không sao ngủ được. Cô ngồi trên sofa, bật đèn vàng nhỏ, nhìn khung ảnh. Người trong ảnh vẫn cười, nụ cười hiền đến mức khiến cô thấy lòng mình chùng xuống.

“Chị Thu à…” – cô thì thầm – “Em không cố ý chiếm chỗ của chị. Em chỉ muốn sống yên ổn thôi…”

Không có tiếng đáp. Chỉ có tiếng gió khẽ luồn qua rèm cửa, và ngọn đèn lập lòe một cách kỳ lạ.

Cô chợt nhớ lời Minh từng nói khi cầu hôn: ‘Anh mong mẹ sẽ thương em như thương chị dâu cũ.’ Lúc đó cô cười, không hiểu hết ý. Giờ thì hiểu rồi — trong lòng mẹ chồng, cô chỉ là cái bóng mờ của người đã khuất.

Nước mắt lăn dài. Cô gục xuống bàn, ngủ thiếp đi trong tiếng đồng hồ tích tắc.

Rạng sáng, một luồng ánh sáng mờ len qua cửa sổ. Hằng choàng dậy vì cảm giác tay mình chạm vào vật gì cứng dưới gầm sofa. Cô cúi xuống, kéo ra một chiếc hộp gỗ sẫm màu, phủ đầy bụi.

Bên trong là vài món đồ nhỏ: một tấm thiệp sinh nhật, một chiếc nhẫn bạc, và một tờ giấy cũ đã ố vàng. Dòng chữ run run:

“Nếu con không qua khỏi, xin mẹ đừng trách Minh. Con chỉ mong anh ấy tìm được người tốt, yêu anh như con từng yêu.”

Hằng đọc đến đó, bàn tay run bần bật. Nước mắt rơi xuống tờ giấy. Cô thấy tim mình nhói lên – không phải vì sợ, mà vì thương.

Cô hiểu rồi. Phòng khách này không hề “có ma”. Nó chỉ giữ lại lời nhắn của một người phụ nữ ra đi quá sớm, chưa kịp nói hết yêu thương.

Buổi sáng, khi bà Hạnh bước ra phòng khách, bà dừng lại vì thấy Hằng đang ngồi chờ, trên bàn là chiếc hộp gỗ.

– Cái này… con tìm được dưới ghế. – Hằng nói, giọng nhẹ. – Con nghĩ, chị Thu muốn mẹ biết… chị ấy không trách ai.

Bà Hạnh sững người. Nhìn chiếc hộp, môi bà run rẩy. Một lúc lâu, bà mới khẽ nói:– Cái hộp này… mẹ cất nhiều năm rồi. Tưởng đã mất.

Bà ngồi xuống, mở nắp. Nhìn tờ giấy, nước mắt trào ra. Giọng bà nghẹn lại:– Nó hiền lắm, con biết không? Hôm đó, nó đang chuẩn bị quà sinh nhật cho mẹ… rồi ngã ngay đây. Mẹ gọi cấp cứu, mà không kịp.

Bà đưa tay lên lau nước mắt, bàn tay run rẩy đặt lên nắp hộp.– Mẹ sợ căn phòng này… sợ phải nhìn lại nơi nó đi. Nên cấm ai ngủ ở đây. Không phải vì ghét con. Chỉ vì… mẹ không muốn mất thêm ai nữa.

Hằng im lặng. Cô đứng dậy, đến bên, nhẹ đặt tay lên vai bà.– Con hiểu rồi mẹ à. Phòng này đâu có đáng sợ. Nó chỉ nhớ người từng yêu thương ở đây thôi.

Bà nhìn cô, ánh mắt lần đầu dịu lại. Trong thoáng chốc, khuôn mặt già nua ấy như trẻ ra, mềm hơn, thật hơn.

– Con thật giống nó, – bà nói nhỏ, – cũng hiền, cũng hay chịu đựng. Có lẽ… trời thương cho mẹ có thêm một đứa con gái nữa.

Hằng khẽ cúi đầu, nước mắt rơi trên mu bàn tay.

Đêm ấy, cô vẫn ngủ ở phòng khách. Không vì bị ép, mà vì cô muốn thế. Cô muốn “chị Thu” biết rằng lời chúc phúc ấy đã đến nơi cần đến.

Trước khi tắt đèn, cô đặt lại khung ảnh cho ngay ngắn, thắp một nén nhang nhỏ. Mùi khói nhang quẩn quanh, quyện với gió tạo thành làn sương nhẹ.

Cô ngồi bên cửa sổ, nhìn ra khoảng sân trước, nơi cây hoa sữa nở trắng. Cô khẽ nói:– Cảm ơn chị, vì đã để lại tình yêu này. Em sẽ giữ gìn nó, cho mẹ, cho anh, cho cả chị nữa.

Trong khoảnh khắc ấy, ngọn đèn chớp nhẹ, rồi sáng hơn một chút. Cô mỉm cười. Có thể chỉ là gió, nhưng trong lòng Hằng biết, ai đó đã nghe thấy.

Khi Minh trở về, anh thấy vợ và mẹ cùng ngồi ăn sáng trong bếp. Không khí ấm lạ thường.– Hôm nay mẹ làm món canh khổ qua nhồi thịt à? – Anh cười. – Lâu rồi mới thấy mẹ nấu món này.

Bà Hạnh đáp, giọng trầm mà hiền:– Mẹ nhớ người cũ. Nhưng hôm nay nấu cho người mới.

Minh nhìn vợ, Hằng mỉm cười, nụ cười dịu như nắng sớm. Anh không hiểu hết, nhưng cảm giác trong lòng bỗng yên bình đến lạ.

Tối, khi hai vợ chồng dọn lại phòng riêng, Minh hỏi:– Sao em không dọn về ngủ lại sớm hơn?

– Em muốn ở lại phòng khách vài đêm, – cô đáp khẽ. – Để hiểu thêm một người.

– Người nào?

Hằng chỉ về phía khung ảnh trên bàn thờ:– Người phụ nữ đã từng yêu anh như em bây giờ.

Minh im lặng. Một lúc sau, anh nắm lấy tay vợ, xiết nhẹ. Không cần thêm lời nào.

Ngoài kia, trăng tròn treo trên mái ngói, ánh sáng len qua khung cửa hắt vào phòng, dịu dàng như tấm chăn mỏng phủ lên mọi ký ức.

Từ đó, bà Hạnh không còn khắt khe với Hằng nữa. Những buổi chiều, hai mẹ con cùng tưới cây, cùng nhặt rau, nói chuyện nhẹ nhàng. Thỉnh thoảng, khi đi ngang phòng khách, bà vẫn khẽ thắp nhang, mùi hương bay lên, tan trong nắng.

Hằng đôi khi ngồi bên cửa sổ, nhớ lại đêm đầu tiên bị đuổi khỏi phòng ngủ, nhớ cảm giác sợ hãi, tủi thân… rồi mỉm cười. Cô biết, đôi khi, những điều khiến ta tổn thương lại chính là cánh cửa mở ra sự thấu hiểu.

Phòng khách – nơi từng là ký ức đau buồn của gia đình – giờ trở thành nơi ấm nhất trong căn nhà. Những buổi tối, khi ánh đèn hắt lên tường, bóng của ba người – mẹ, con trai, con dâu – đổ dài bên nhau.

Và đâu đó, trong làn khói nhang mờ, có thể vẫn có một nụ cười hiền lành, lặng lẽ dõi theo.

Thông điệp cuối cùng

Có những căn phòng không hề chứa bóng ma – chỉ chứa nỗi nhớ và tình thương chưa kịp nói.Và đôi khi, cách để người ở lại được thanh thản nhất… là biết thương cả những người đã đi.

Prev Article
Next Article

Related Articles

Mua chung cư vay nhà ngoại 1 tỷ, vay nhà nội 20 triệu mà mẹ chồng không cho vì sợ con dâu không trả cả vốn lẫn lãi

Mua chung cư vay nhà ngoại 1 tỷ, vay nhà nội 20 triệu mà mẹ chồng không cho vì sợ con dâu không trả cả vốn lẫn lãi

Lo xong tang lễ cho chồng, con riêng của anh đòi tôi ký giấy từ chối tài sản, nhưng 100 ngày sau… chính chúng nhận quả báo

Lo xong tang lễ cho chồng, con riêng của anh đòi tôi ký giấy từ chối tài sản, nhưng 100 ngày sau… chính chúng nhận quả báo

HOT NEWS

  • Nhưng Nam bỗng nhớ ra điều gì đó. Nó rùng mình: “Má… ba còn… ai khác biết mã két không?”
    Nhưng Nam bỗng nhớ ra điều gì đó. Nó rùng mình: “Má… ba còn… ai khác biết mã két không?”
  • Tôi dành dụm suốt 8 năm xây căn biệt thự cho bố mẹ, nhưng nhà vừa xây xong thì gia đình anh chị họ chiếm hết
    Tôi dành dụm suốt 8 năm xây căn biệt thự cho bố mẹ, nhưng nhà vừa xây xong thì gia đình anh chị họ chiếm …
  • Người chồng lén lút về nhà để kiểm tra vợ, nhưng lại phải đối mặt với sự thật bất ngờ: bát gạo chưa nấu trên bàn và một cảnh tượng ám ảnh bên trong phòng ngủ khiến anh ta bàng hoàng.
    Người chồng lén lút về nhà để kiểm tra vợ, nhưng lại phải đối mặt với sự thật bất ngờ: bát gạo chưa nấu trên …
  • Vợ sốt 40°C không nấu được cơm, chồng cho ngay cái tát trời giáng, vợ ký luôn đơn ly hôn
    Vợ sốt 40°C không nấu được cơm, chồng cho ngay cái tát trời giáng, vợ ký luôn đơn ly hôn
  • Đi công tác 1 tuần trở về, con gái 5t ra đón bảo: ‘Mẹ ơi, bố giấu cô nào ở trong tủ ấy, cả tiếng rồi chưa chịu ra’
    Đi công tác 1 tuần trở về, con gái 5t ra đón bảo: ‘Mẹ ơi, bố giấu cô nào ở trong tủ ấy, cả tiếng …
  • Vợ 3 năm nhịn đói gom 400 triệu tìm con, chồng ép đưa xây nhà cho bố mẹ “nở mày nở mặt với hàng xóm”
    Vợ 3 năm nhịn đói gom 400 triệu tìm con, chồng ép đưa xây nhà cho bố mẹ “nở mày nở mặt với hàng xóm”
  • 10 năm hôn nhân, chỉ có duy nhất 2 lần vợ chồng gần gũi mà tôi có tới 7 người con
    10 năm hôn nhân, chỉ có duy nhất 2 lần vợ chồng gần gũi mà tôi có tới 7 người con
  • Bạn vay 8 chỉ vàng từ 14 năm trước để lo chữa bệnh cho con, giờ con tôi cưới bạn mang 29 triệu 600 ngàn đồng đến trả
    Bạn vay 8 chỉ vàng từ 14 năm trước để lo chữa bệnh cho con, giờ con tôi cưới bạn mang 29 triệu 600 ngàn …
  • Con ốm sốt cả ngày không kịp nấu cơm cho bố mẹ chồng đi du lịch về, vợ vào xin lỗi thì bị cả nhà chồng chửi
    Con ốm sốt cả ngày không kịp nấu cơm cho bố mẹ chồng đi du lịch về, vợ vào xin lỗi thì bị cả nhà chồng …

Bài viết mới

  • 50 Triệu Và Sự Cứu Rỗi Kỳ Quái
    50 Triệu Và Sự Cứu Rỗi Kỳ Quái
    1 Ông chủ gọi tôi lên. Tôi rất căng thẳng, …
  • “Người Con Trai Có Linh Cảm Xấu, Quyết Tâm Đào Mộ Bố Mình Lên Và Phát Hiện Sự Thật Kinh Hoàng…”
    “Người Con Trai Có Linh Cảm Xấu, Quyết Tâm Đào Mộ Bố Mình Lên Và Phát Hiện Sự Thật Kinh Hoàng…”
    “Người Con Trai Có Linh Cảm Xấu, Quyết Tâm Đào …
  • Nghiệp đến cũng nhanh đến lạ…
    Nghiệp đến cũng nhanh đến lạ…
    Hai năm trước, ông Bà Hữu – một cặp vợ …
  • Con dâu vừa sinh 2 tháng mẹ chồng đã dúi 500 triệu bảo trốn đi, đúng 20 ngày nữa hẵng quay về và cái kết…
    Con dâu vừa sinh 2 tháng mẹ chồng đã dúi 500 triệu bảo trốn đi, đúng 20 ngày nữa hẵng quay về và cái kết…
    Con dâu vừa sinh 2 tháng mẹ chồng đã dúi …
  • Khi mẹ chồng tôi biết tôi kiếm được 50 triệu 1 tháng, bà nhất quyết đưa ba người em chú tôi từ ngoài trang trại về để sống cùng chúng tôi và bắt tôi phải phục vụ họ. Tôi âm thầm lên kế hoạch và chỉ sau một ngày, chuyện không thể ngờ cũng đến
    Khi mẹ chồng tôi biết tôi kiếm được 50 triệu 1 tháng, bà nhất quyết đưa ba người em chú tôi từ ngoài trang trại …
    Từ ngày mẹ chồng biết tôi kiếm được 50 triệu …
  • Nam ngồi cạnh, vuốt ve mái tóc cô ta, ánh mắt nhìn tôi không chút gợn sóng, chỉ có sự ra lệnh lạnh lùng
    Nam ngồi cạnh, vuốt ve mái tóc cô ta, ánh mắt nhìn tôi không chút gợn sóng, chỉ có sự ra lệnh lạnh lùng
    Tiếng dao băm trên thớt đá đều đặn, khô khốc …
  • Ông đưa tờ giấy ghi sẵn số tài khoản. Không phải một mà là ba tài khoản khác nhau. Cô nhân viên gõ máy, rồi khựng lại.
    Ông đưa tờ giấy ghi sẵn số tài khoản. Không phải một mà là ba tài khoản khác nhau. Cô nhân viên gõ máy, rồi …
    Người đàn ông đó đến ngân hàng vào một sáng …
  • Tôi trúng vé số được 20 triệu nên vội vàng bế con đến công ty chồng để chia sẻ niềm vui nào ngờ khi đến nơi, tôi nghe thấy tiếng rên của phụ nữ từ ngoài cửa phòng giám đốc chồng, đúng 5 phút sau tôi khiến cả công ty chồng phải chết lặng vì bất ngờ
    Tôi trúng vé số được 20 triệu nên vội vàng bế con đến công ty chồng để chia sẻ niềm vui nào ngờ khi đến …
    Tôi trúng vé số được đúng 20 triệu.Không nhiều, nhưng …
  • Ngày ăn tân gia, tôi tình cờ nghe được bố mẹ âm mưu đưa cho gia đình chị gái tôi vào căn hộ 3 tỷ mới xây của tôi để chiếm đoạt
    Ngày ăn tân gia, tôi tình cờ nghe được bố mẹ âm mưu đưa cho gia đình chị gái tôi vào căn hộ 3 tỷ …
    Ngày làm tân gia, căn hộ hơn ba tỷ của …
  • Bố đơn thân giàu có vợ mất đã 10 năm đưa con gái đến phòng thí nghiệm để làm một xét nghiệm gen đặc biệt đắt đỏ , nhưng ngay khi nhìn thấy người dọn dẹp trước phòng, đứa trẻ liền hét lên: “Mẹ đến rồi!” và ngay sau đó thái độ của người phụ nữ khiến tất cả chết lặng…
    Bố đơn thân giàu có vợ mất đã 10 năm đưa con gái đến phòng thí nghiệm để làm một xét nghiệm gen đặc biệt …
    Vợ tôi mất đã mười năm. Tai nạn giao thông, …

Tin nhanh

giải trí, xã hội, làm đẹp
Copyright © 2025 Tin nhanh
Liên hệ: [email protected]