Tin nhanh

giải trí, xã hội, làm đẹp
Menu
  • Trang chủ
  • Xã hội
  • Sao
  • Tâm sự
  • Tử vi
  • Chính sách bảo mật
Home
Tâm sự
Người cha Tỷ phú giả làm ông “bán trứng nghèo” đến lễ cưới thử lòng con dâu tương lai và cái kết ….

Người cha Tỷ phú giả làm ông “bán trứng nghèo” đến lễ cưới thử lòng con dâu tương lai và cái kết ….

Thanh Thanh 21 Tháng 5, 2025

Lễ cưới xa hoa được tổ chức tại khách sạn 5 sao giữa trung tâm thành phố. Cô dâu lộng lẫy như công chúa, chú rể là người thừa kế duy nhất của một tập đoàn tỷ đô. Nhưng ngay trước giờ cử hành hôn lễ, một ông lão lọm khọm, áo quần rách rưới, tay ôm rổ trứng gà, xuất hiện trước sảnh tiệc…

“Xin lỗi… tôi là cha của chú rể…”

Một phút im lặng, rồi cả khán phòng vỡ òa trong xôn xao.

Ai cũng tưởng ông điên.

Không ai biết, ông chính là người nắm giữ toàn bộ sản nghiệp của gia đình này — và điều ông làm hôm nay, sẽ quyết định ai xứng đáng bước vào cánh cửa giàu sang đó…

Ông Lâm – người sáng lập Tập đoàn bất động sản Lâm Phát – từng xuất thân từ nghèo khó, tay trắng lập nghiệp, từng ngủ ngoài công trường, ăn bánh mì khô qua ngày để có tiền dựng từng viên gạch đầu tiên cho công ty. Nhưng cũng chính vì trải qua khổ cực, ông không muốn con trai mình – Minh – lớn lên trong nhung lụa mà mất đi bản lĩnh và con mắt nhìn người.

Minh là người tốt, chăm chỉ, học thức cao, du học nước ngoài và luôn sống giản dị dù trong tay có thể tiêu tiền không cần đếm. Nhưng ông Lâm vẫn luôn canh cánh một điều: Liệu Minh có đủ tỉnh táo để chọn đúng người bạn đời?

Một ngày đầu tháng 3, Minh đưa người yêu về ra mắt.

Cô gái tên Lan – xinh đẹp, thông minh, có học thức. Tốt nghiệp thạc sĩ ngành quản trị kinh doanh, đang làm trưởng phòng tại một công ty truyền thông quốc tế. Cô lễ phép, dịu dàng, nói chuyện khéo léo khiến người nghe dễ chịu. Thậm chí còn chủ động rửa chén sau bữa ăn, điều mà nhiều cô gái không làm khi đến nhà người yêu.

Nhưng ông Lâm – với kinh nghiệm nhìn người gần 40 năm – cảm thấy có gì đó không thật.

Ông không thể bắt lỗi cô gái, nhưng trong lòng vẫn cứ lấn cấn.

Một tuần sau buổi gặp mặt, ông Lâm gọi riêng Minh vào phòng làm việc.

– “Ba muốn con suy nghĩ kỹ về chuyện kết hôn. Hôn nhân không chỉ là tình yêu mà còn là sự đồng hành dài lâu. Không phải ai cũng hiện nguyên hình ngay từ đầu.”

Minh ngạc nhiên:

– “Ba không thích Lan sao? Con tưởng cô ấy để lại ấn tượng tốt?”

– “Cô ấy thông minh và biết cư xử. Nhưng… thông minh quá đôi khi lại khiến người ta giấu đi bản chất. Mà người càng khéo, ba lại càng sợ.”

Minh im lặng. Anh biết ba mình là người nghiêm khắc và cực kỳ tinh tế.

– “Ba không cấm. Nhưng ba cần chắc chắn. Nếu con tin vào lựa chọn của mình, con không sợ thử đúng không?”

Minh gật đầu.

Ông Lâm nhìn con trai, nói khẽ:

– “Ba có một kế hoạch. Và con sẽ không được can thiệp. Cứ để mọi chuyện xảy ra, và quan sát.”

Hai tuần trước đám cưới, ông Lâm nói với vợ con rằng mình muốn đi nghỉ dưỡng ở Đà Lạt để thư giãn. Thực tế, ông về vùng quê ngoại thành, sống ẩn danh trong căn nhà nhỏ và lên kế hoạch cho vai diễn “người cha nghèo”.

Ông thuê một người bạn thân – chuyên hóa trang sân khấu – giúp ông tạo hình: râu bạc, da đen nhẻm, móng tay cáu bẩn, lưng còng, lưng đeo sọt trứng.

Tên mới của ông là “Ông Bảy” – người bán trứng rong.

Đám cưới của Minh và Lan được tổ chức hoành tráng tại khách sạn sang trọng bậc nhất thành phố. Dự kiến có hơn 300 khách, trong đó phần lớn là doanh nhân, lãnh đạo, giới thượng lưu.

Trước ngày cưới, ông Lâm hẹn Minh ở một quán café nhỏ, chỉ nói:

– “Ngày cưới của con, ba sẽ đến. Nhưng đừng trông đợi thấy ba trong hình ảnh quen thuộc.”

Minh gật. Anh không được biết chi tiết. Nhưng trong lòng anh có linh cảm – ba anh sắp thử thách người con dâu tương lai.

Sáng hôm đó, khi lễ cưới chưa bắt đầu, cô dâu chú rể đang ở phòng chờ chuẩn bị, thì bên ngoài sảnh tiếp tân xuất hiện một ông lão rách rưới, đẩy chiếc xe kéo nhỏ, trên đó có sọt trứng gà lấm lem bùn đất.

– “Tôi tìm cháu tôi, nó cưới hôm nay… tên là Minh… tôi là cha nó…”

Mọi người xôn xao, quản lý khách sạn nhíu mày vì sợ ảnh hưởng hình ảnh. Một số người nhà cô dâu lập tức can thiệp:

– “Xin lỗi, chú tìm nhầm chỗ rồi. Đây là tiệc cưới của gia đình doanh nhân. Không thể nào con trai chú lại là chú rể ở đây!”

Ông Bảy (ông Lâm cải trang) nói nhỏ, mắt đỏ hoe:

– “Tôi nuôi nó lớn, nó đi học xa, nó thành đạt rồi bỏ quê… Hôm nay tôi chỉ muốn chúc phúc cho nó một câu…”

– “Thôi ông ơi, đi đi. Ở đây không phải chỗ ăn xin đâu.”

Lúc này, Lan từ phòng trang điểm bước ra. Nhìn thấy cảnh tượng, cô cau mày:

– “Chuyện gì vậy? Sao để ông già này đứng đây?”

Người nhà nói: “Ông này tự nhận là cha chú rể.”

Lan quay sang, nhìn ông lão, rồi lập tức nghiêm giọng:

– “Chuyện này không thể chấp nhận được! Hôn lễ hôm nay rất quan trọng. Nếu ông ấy thực sự là cha chú rể, sao không ai trong nhà biết? Đây rõ ràng là người muốn gây rối để xin tiền!”

Cô gọi bảo vệ:

– “Làm ơn đưa ông ta ra khỏi đây. Ảnh hưởng hình ảnh và khách mời!”

Ông Bảy lặng người. Ánh mắt ông đượm buồn.

Không ai biết, ở phía xa xa, một chiếc xe có kính đen đang dừng lại. Minh – chú rể – đang ngồi trong xe, chứng kiến tất cả.

Bảo vệ mời ông lão ra ngoài. Lan hậm hực:

– “Làm sao mà bố chồng tương lai lại là người bán trứng rách rưới như vậy chứ? Chẳng lẽ gia đình này còn những người thân như vậy mà không ai nói gì?”

Một người bạn của cô nói nhỏ:

– “Có khi là thật đấy, nhưng người già ở quê mà… Nghèo khổ, quê mùa thì cũng nên tránh ngày trọng đại…”

Lan gật đầu:

– “Nếu thực sự là bố của anh Minh, thì việc giấu diếm như vậy cũng đủ thấy có vấn đề.”

Lúc này, Minh bước vào.

Lan vui mừng chạy lại, nhưng gương mặt Minh không còn niềm vui.

Anh nói khẽ:

– “Em đuổi bố anh đi rồi.”

Lan cười gượng:

– “Bố anh? Không phải anh nói ông Lâm đang đi nghỉ dưỡng sao?”

Minh đáp, mắt lạnh như băng:

– “Bố anh không đi đâu cả. Ông ấy đến, nhưng không phải để chúc phúc, mà để thử lòng em. Và em… đã trượt rồi.”

Cả căn phòng như chết lặng sau câu nói của Minh.

Lan đứng bất động, miệng khẽ mở ra nhưng không nói được gì. Những người xung quanh bắt đầu nhìn cô với ánh mắt khác lạ – tò mò có, nghi ngại có, thậm chí có cả chút khinh miệt.

Minh không hét, không giận dữ, nhưng sự thất vọng hiện rõ trong mắt anh:

– “Ba anh đã từng nghèo, từng làm thợ hồ, từng lăn lộn đủ nghề để nuôi anh khôn lớn. Cái rổ trứng mà em vừa khinh thường… chính là hình ảnh của cả tuổi thơ anh. Là thứ đã nuôi sống anh qua những năm tháng khốn khó nhất.”

Lan cố gắng lấy lại bình tĩnh:

– “Nhưng anh… anh không nói gì trước cả. Làm sao em biết được ông ấy là ai? Ông ấy không hề giới thiệu rõ ràng… Và… em chỉ lo cho hình ảnh buổi lễ.”

Minh cười nhạt:

– “Em không cần biết ông là ai, nhưng cách em đối xử với một người lớn tuổi nghèo khổ – chỉ vì vẻ ngoài của họ – đã nói lên con người em.”

Ánh mắt Lan bắt đầu dao động. Cô chưa từng thấy Minh như vậy. Người đàn ông luôn dịu dàng, điềm đạm – giờ lại lạnh lùng như thể trước mặt anh không còn là vị hôn thê của mình nữa.

– “Em có biết tại sao ba anh không mặc vest đến? Không đi xe sang, không có thư ký, không có danh thiếp?”

Lan im lặng.

– “Vì ông muốn biết: nếu ngày hôm nay, không có tiền bạc, không có quyền lực, không có danh vọng… liệu em có tôn trọng ba anh – như một người cha – hay không.”

Minh nhìn sâu vào mắt cô:

– “Và em đã trả lời.”

Một tiếng “cạch” vang lên. Cửa ra vào mở. Ông Bảy – người bán trứng lúc nãy – giờ bước vào, nhưng không còn chiếc áo rách, không còn giỏ trứng lem luốc.

Ông Lâm – với bộ vest sang trọng, dáng vẻ đạo mạo – đứng trước hàng trăm con mắt ngỡ ngàng.

Không ai nhận ra ông chỉ cách đây 30 phút là một ông lão bị bảo vệ mời ra khỏi sảnh cưới.

Bà Mai – mẹ của Minh – đứng bên cạnh chồng, gương mặt nghiêm nghị. Bà cũng biết kế hoạch này từ đầu.

Ông Lâm cất giọng trầm:

– “Cảm ơn mọi người đã đến chung vui. Nhưng trước khi hôn lễ bắt đầu, tôi xin phép nói vài lời.”

Cả hội trường im phăng phắc.

– “Tôi là Lâm Quang Huy – cha của chú rể Minh. Tôi từng rất nghèo. Tôi từng bán trứng ngoài chợ để có tiền đóng học cho con trai mình. Và hôm nay… tôi đóng lại vai trò ấy – không phải để làm trò – mà để biết liệu người phụ nữ bước vào nhà tôi… có đủ bao dung, có đủ nhân cách, có đủ lòng tôn trọng dành cho người già yếu, nghèo khó hay không.”

Ông quay sang Lan, không nặng lời, chỉ nhẹ nhàng:

– “Và con đã trả lời bằng ánh mắt và lời nói của con. Con không cần biết tôi là ai. Nhưng chính vì vậy, tôi biết con là ai.”

Lan run rẩy. Cô chưa bao giờ nghĩ đến một tình huống như thế này. Mọi ánh mắt đổ dồn vào cô, từ bất ngờ chuyển sang ái ngại.

Cô lắp bắp:

– “Cháu… cháu xin lỗi. Cháu thực sự không biết…”

Ông Lâm gật đầu:

– “Biết hay không biết không quan trọng. Cái quý ở con người không phải là cách họ đối xử với người giàu, mà là cách họ đối xử với người không mang lại cho họ lợi ích.”

Lan gục mặt. Cô cảm thấy máu rút khỏi mặt mình, chân tay lạnh toát.

Minh quay sang ba mình, gật nhẹ.

Rồi anh đứng lên bục phát biểu. Giọng anh chắc nịch:

– “Tôi xin lỗi tất cả bạn bè, họ hàng, đối tác vì phải nói điều này vào đúng ngày cưới. Nhưng… lễ cưới hôm nay sẽ không diễn ra.”

Tiếng xì xào, ngạc nhiên tràn khắp khán phòng. Một số người không tin vào tai mình.

– “Tôi không thể kết hôn với một người mà chỉ nhìn bề ngoài để đánh giá con người. Một người sẵn sàng gọi bảo vệ đuổi người lớn ra khỏi lễ cưới – chỉ vì thấy họ ăn mặc nghèo khổ.”

Minh nhìn Lan. Trong ánh mắt anh vẫn có tình cảm, nhưng không còn đủ để tha thứ.

– “Anh từng yêu em. Nhưng… tình yêu không đủ để làm nền tảng cho một cuộc đời. Nhất là khi nhân cách không được đặt lên hàng đầu.”

Lan òa khóc, quỳ sụp xuống:

– “Em xin lỗi. Em thật sự xin lỗi…”

Nhưng không ai bước tới đỡ cô. Minh quay lưng, bước xuống sân khấu. Ông Lâm đặt tay lên vai con trai, cả hai cùng rời khỏi lễ đường.
Một năm sau…

Tại một vùng ngoại ô, ông Lâm cùng Minh đi dạo quanh một khu đất trống – nơi dự kiến xây dựng khu nhà ở cho người thu nhập thấp.

– “Con đã quyết định đầu tư vào đây chứ?” – ông Lâm hỏi.

– “Dạ. Con muốn thử làm một dự án không vì lợi nhuận. Chỉ cần đủ vận hành. Con nghĩ, người nghèo xứng đáng có một nơi ở tốt hơn.”

Ông Lâm gật đầu, mãn nguyện.

Ở phía xa, một cô gái nhỏ thó đang bán bánh mì, thấy hai cha con thì chạy lại:

– “Hai chú ăn bánh mì không ạ? Cháu có bánh nóng mới ra lò.”

Minh cười, mua hai ổ bánh rồi dúi thêm vài tờ tiền lẻ. Cô gái ngại ngùng:

– “Dạ chú ơi… nhiều quá…”

Minh xoa đầu cô bé, nói khẽ:

– “Người thật thà, lương thiện thì nên được nhận nhiều hơn.”

Ông Lâm nhìn con trai, ánh mắt đầy tự hào.

Không phải ai cũng có cơ hội để thử lòng người khác. Nhưng người từng trải luôn biết cách nhìn người không qua lời nói hoa mỹ, mà qua hành động nhỏ nhặt.

Giàu – chưa chắc đã đáng trọng. Nghèo – chưa chắc đã bị xem thường.

Bản chất con người chỉ lộ ra khi đối mặt với những điều họ không thể mượn danh lợi để che giấu.

Và người cha ấy – bằng cách giản dị nhất – đã bảo vệ con trai mình… khỏi một cuộc hôn nhân không xứng đáng.

Prev Article
Next Article

Related Articles

Lan chưa từng gần gũi ai kể từ khi chồng mất, vậy chuyện này là thế nào?

Lan chưa từng gần gũi ai kể từ khi chồng mất, vậy chuyện này là thế nào?

Chồng làm ăn thất bại không may vướng lao lý, tôi ly hôn ngay vì sợ liên lụy. Mỗi tháng tôi đưa con gái sang chơi với ông bà nội 1 lần. Hôm nay, tôi chờ ở cổng đón con, ông bà không thèm nhìn mặt mà đi vào thẳng, đến khi mở balo của con, tôi bủn rủn thấy 1 thứ bên trong – News

Chồng làm ăn thất bại không may vướng lao lý, tôi ly hôn ngay vì sợ liên lụy. Mỗi tháng tôi đưa con gái sang chơi với ông bà nội 1 lần. Hôm nay, tôi chờ ở cổng đón con, ông bà không thèm nhìn mặt mà đi vào thẳng, đến khi mở balo của con, tôi bủn rủn thấy 1 thứ bên trong – News

HOT NEWS

  • Bé gái 6 tuổi gặp một bạn giống hệt mình ở trường, mẹ tái mặt khi nhìn thấy kết quả xét nghiệm ADN ….
    Bé gái 6 tuổi gặp một bạn giống hệt mình ở trường, mẹ tái mặt khi nhìn thấy kết quả xét nghiệm ADN ….
  • Nữ đại gia khóc như mưa khi gặp lại chồng cũ bán vé số, sự thật sau 16 năm khiến cô chết lặng
    Nữ đại gia khóc như mưa khi gặp lại chồng cũ bán vé số, sự thật sau 16 năm khiến cô chết lặng
  • Đưa linh cữu của thanh niên vừa chết đuối đi qua bến nước đầu làng, ông lão chèo đò bỗng hoảng hốt khi thấy thuyền chìm dần rồi chèo thế nào cũng không được
    Đưa linh cữu của thanh niên vừa chết đuối đi qua bến nước đầu làng, ông lão chèo đò bỗng hoảng hốt khi thấy thuyền …
  • Người lính thương binh nhận nuôi 4 bé gái mồ côi bị bỏ rơi, câu chuyện cảm động về ơn dưỡng dục trong cuộc sống
    Người lính thương binh nhận nuôi 4 bé gái mồ côi bị bỏ rơi, câu chuyện cảm động về ơn dưỡng dục trong cuộc sống
  • Bỗng hôm đó, 1 đám người xăm trổ đến sân nhà bà, tuyên bố 1 câu khiến bà ngất ngay tại chỗ
    Bỗng hôm đó, 1 đám người xăm trổ đến sân nhà bà, tuyên bố 1 câu khiến bà ngất ngay tại chỗ
  • Nhà hàng xóm xây chuồng gà sát phòng khách nhà tôi, mùi nồng nặc cả ngày, 3h sáng nhà tôi quyết định ném qua bờ rào 1 thứ
    Nhà hàng xóm xây chuồng gà sát phòng khách nhà tôi, mùi nồng nặc cả ngày, 3h sáng nhà tôi quyết định ném qua bờ …
  • Hôm ấy, cả làng kéo đến đưa tiễn, tiếng kèn trống não nề hòa cùng tiếng khóc của cô chú
    Hôm ấy, cả làng kéo đến đưa tiễn, tiếng kèn trống não nề hòa cùng tiếng khóc của cô chú
  • Lấy chồng già để trả nợ cho bố, đêm tân hôn, choáng váng thấy người bước ra từ nhà tắm
    Lấy chồng già để trả nợ cho bố, đêm tân hôn, choáng váng thấy người bước ra từ nhà tắm
  • Người cha già sống đơn độc trong ngôi nhà lá siêu vẹo, 5 người con trai trưởng thành giàu có nhưng không đoái hoài, tới khi sắp nhắm mắt tất cả mới ngỡ ngàng phát hiện đống gia tài nhưng ông lại tuyên bố giao hết cho người này…
    Người cha già sống đơn độc trong ngôi nhà lá siêu vẹo, 5 người con trai trưởng thành giàu có nhưng không đoái hoài, tới …

Bài viết mới

  • Vào giữa lúc hạ huyệt, đứa cháu đích tôn từ xa chạy tới khóc thét “Nhầm người rồi”, ai cũng bỏ ngoài tai cho đến khi nhà tang lễ gọi điện đến dồn dập…
    Vào giữa lúc hạ huyệt, đứa cháu đích tôn từ xa chạy tới khóc thét “Nhầm người rồi”, ai cũng bỏ ngoài tai cho đến …
    Bà Lý – 83 tuổi, trưởng tộc dòng họ Trần …
  • Thương 2 mẹ con ướt mưa trên đường cao tốc, anh tài xế cho đi nhờ, 20 phút sau xảy ra điều kinh hoàng…
    Thương 2 mẹ con ướt mưa trên đường cao tốc, anh tài xế cho đi nhờ, 20 phút sau xảy ra điều kinh hoàng…
    Thương hai mẹ con ướt mưa trên đường cao tốc, …
  • Biết chồng có người khác, vợ đặt 20 mâm cỗ mời cả làng đến chỉ để nói một câu khiến ai cũng lặng người
    Biết chồng có người khác, vợ đặt 20 mâm cỗ mời cả làng đến chỉ để nói một câu khiến ai cũng lặng người
    Biết chồng có người khác, vợ đặt 20 mâm cỗ …
  • Xe tang vừa chở người mất rời khỏi cổng nhà đi hỏa thiêu thì chiếc xe cứu thương lao theo sau, bác sĩ hét lớn
    Xe tang vừa chở người mất rời khỏi cổng nhà đi hỏa thiêu thì chiếc xe cứu thương lao theo sau, bác sĩ hét lớn
    Buổi sáng hôm đó, cả dòng họ nhà bà Tư …
  • Cô gái 19 tuổi bị liệt nằm ở bệnh viện suốt 5 năm được chăm sóc bởi các điều dưỡng nam bỗng dưng có bầu
    Cô gái 19 tuổi bị liệt nằm ở bệnh viện suốt 5 năm được chăm sóc bởi các điều dưỡng nam bỗng dưng có bầu
    Linh – cô gái 19 tuổi – từng là sinh …
  • “Gả con mà không có nổi cái nhẫn 2 chỉ” mẹ chú rể cười mỉa trước mặt thông gia… Không ai ngờ vài phút sau, cô dâu rút trong váy cưới ra…
    “Gả con mà không có nổi cái nhẫn 2 chỉ” mẹ chú rể cười mỉa trước mặt thông gia… Không ai ngờ vài phút sau, …
    Bàn tiệc chính giữa, đông đủ hai họ.Cô dâu chú …
  • 3 anh em trong nhà kiện cáo nhau um tỏi ra tòa vì căn nhà mặt phố của bố để lại, nào ngờ ngày giỗ 100 ngày thằng cả đang bưng mâm cúng đặt lên bàn thờ
    3 anh em trong nhà kiện cáo nhau um tỏi ra tòa vì căn nhà mặt phố của bố để lại, nào ngờ ngày giỗ …
    Ông Tư – chủ một căn nhà mặt tiền đắt …
  • Xe tang vừa rẽ khỏi cổng làng thì chú rể ở đám cưới kế bên bỗng lao ra gõ liên tục vào quan tài, miệng hét không ngừng
    Xe tang vừa rẽ khỏi cổng làng thì chú rể ở đám cưới kế bên bỗng lao ra gõ liên tục vào quan tài, miệng …
    Hôm ấy, làng Phúc Sơn có hai sự kiện trùng …
  • Mẹ chồng chỉ xin ở lại vài tháng nhưng con dâu cứ ăn cơm là lườm nguýt nói “mẹ già rồi ăn nguyên rau cho dễ tiêu”, Không ngờ hôm sau, cả xóm chạy đến đứng kín sân khi chứng kiến…
    Mẹ chồng chỉ xin ở lại vài tháng nhưng con dâu cứ ăn cơm là lườm nguýt nói “mẹ già rồi ăn nguyên rau cho …
    Sau khi xuất viện vì té nhẹ, bà Lệ – …
  • Đám cưới vừa rước dâu về tới cổng, thì ông cụ liệt giường suốt 10 năm của nhà trai đột ngột bật dậy, lảo đảo chỉ về phía cô dâu nói ú ớ
    Đám cưới vừa rước dâu về tới cổng, thì ông cụ liệt giường suốt 10 năm của nhà trai đột ngột bật dậy, lảo đảo …
    Ông Lâm – 84 tuổi – liệt giường suốt 10 …

Tin nhanh

giải trí, xã hội, làm đẹp
Copyright © 2025 Tin nhanh
Liên hệ: [email protected]