Ở một khu phố sang trọng giữa lòng thành phố, gia đình chị Minh sống trong một căn biệt thự rộng lớn, tiện nghi. Chị Minh, 32 tuổi, là một người phụ nữ xinh đẹp, dịu dàng, lấy chồng đã được 5 năm và có một cậu con trai 4 tuổi tên Bin. Chồng chị, anh Tuấn, là một doanh nhân thành đạt, hơn chị 10 tuổi, tính tình cởi mở nhưng đôi khi hơi gia trưởng. Nhà có điều kiện, lại đông người – sống cùng bố mẹ chồng và hai đứa em chồng – nên việc nhà lúc nào cũng bận rộn. Chị Minh dù đảm đang nhưng không thể quán xuyến hết, nhất là khi còn phải chăm sóc Bin và phụ giúp công việc kinh doanh của chồng.
Một ngày nọ, anh Tuấn đề xuất: “Nhà mình đông người, em lại bận, hay là anh thuê giúp việc đi. Thuê hẳn ba người cho thoải mái, vừa lo việc nhà, vừa dạy dỗ Bin cho nó hiện đại.” Chị Minh gật đầu đồng ý, nghĩ rằng có thêm người giúp việc sẽ giảm bớt gánh nặng. Nhưng anh Tuấn lại đưa ra một yêu cầu kỳ lạ: “Phải thuê người trẻ, xinh xắn một chút, để còn dạy Bin cho nó năng động, hiện đại. Người già quá thì chậm chạp, không hợp.” Chị Minh thấy hơi khó chịu, nhưng nghĩ chồng chỉ muốn tốt cho con, nên cũng không phản đối.
Ba cô giúp việc nhanh chóng được tuyển vào. Cô Hương, 22 tuổi, dáng người nhỏ nhắn, khuôn mặt tươi tắn; cô Lan, 24 tuổi, cao ráo, giọng nói nhẹ nhàng; và cô Thảo, 23 tuổi, có nụ cười duyên dáng. Cả ba đều trẻ trung, xinh xắn, đúng như yêu cầu của anh Tuấn. Họ nhanh chóng hòa nhập với gia đình, làm việc chăm chỉ, lại biết cách chơi đùa với Bin, khiến cậu bé rất quý. Chị Minh ban đầu cũng hài lòng, nhưng dần dà, chị bắt đầu cảm thấy bất an. Anh Tuấn thường xuyên trò chuyện với ba cô giúp việc, lúc thì hỏi han công việc, lúc lại đùa giỡn, ánh mắt anh nhìn họ có phần… khác lạ.
Bốn tháng trôi qua, một buổi sáng, chị Minh nhận được tin sốc: cả ba cô giúp việc đều có thai, và thai kỳ của họ gần như cùng thời điểm! Chị gọi ba cô vào hỏi chuyện, cả ba đều ấp úng, chỉ nói rằng họ “lỡ dại” với người yêu ở quê, nhưng không dám kể chi tiết. Chị Minh sững sờ, trong lòng dấy lên nghi ngờ. Chị lập tức nói với chồng: “Ba cô này có thai cùng lúc thế này, em không muốn giữ họ ở lại. Để họ về quê sinh nở, nhà mình thuê người khác.” Nhưng anh Tuấn phản đối dữ dội: “Em đuổi họ đi thế này là không có tình người! Họ làm tốt, Bin cũng quý, cứ để họ ở lại, sinh xong rồi tính.” Chị Minh dù không đồng ý, nhưng thấy chồng kiên quyết, đành miễn cưỡng chấp nhận.
Thời gian trôi qua, đến ngày cả ba cô giúp việc sinh nở. Vì nhà có điều kiện, anh Tuấn thuê hẳn một bệnh viện tư để họ sinh, còn chu cấp đầy đủ. Chị Minh, dù trong lòng vẫn nghi ngờ chồng, nhưng không có bằng chứng, đành im lặng theo dõi. Ngày ba đứa trẻ ra đời, chị Minh và mẹ chồng cùng đến bệnh viện thăm. Khi nhìn thấy ba đứa bé, cả chị Minh và mẹ chồng đều sốc ngất, suýt ngã quỵ. Ba đứa trẻ, dù sinh ra từ ba người mẹ khác nhau, lại giống nhau y hệt: từ đôi mắt, cái mũi, đến cái miệng nhỏ xinh – và điều kinh hoàng hơn, chúng giống hệt… bố chồng chị Minh, ông Tâm!
Chị Minh ban đầu cứ nghĩ anh Tuấn là “tác giả” của ba đứa trẻ, nhưng khi nhìn kỹ, chị nhận ra sự thật còn đáng sợ hơn. Những đứa bé không giống chồng chị, mà giống ông Tâm – bố chồng chị – như đúc. Ông Tâm, một người đàn ông 60 tuổi, dáng vẻ đạo mạo, lúc nào cũng tỏ ra nghiêm khắc, hóa ra lại là người đứng sau tất cả. Mẹ chồng chị, bà Lan, sau khi nghe chị Minh kể lại, cũng không thể tin vào mắt mình. Bà gặng hỏi ông Tâm, và sau một hồi chối cãi, ông đành thú nhận.
Hóa ra, trong thời gian ba cô giúp việc ở nhà, ông Tâm đã lợi dụng lúc mọi người không để ý, lén lút qua lại với họ. Ông hứa hẹn sẽ chu cấp tiền bạc, thậm chí còn dọa dẫm nếu họ không nghe lời. Ba cô giúp việc, vì hoàn cảnh khó khăn, lại sợ mất việc, đành nhắm mắt làm ngơ. Anh Tuấn, dù không biết sự thật, nhưng vì thương ba cô giúp việc và không muốn gia đình mang tiếng, nên đã phản đối việc đuổi họ đi.
Chị Minh và mẹ chồng, sau khi biết sự thật, đều rơi vào trạng thái sụp đổ. Mẹ chồng chị quyết định ly hôn ông Tâm, không thể chấp nhận được hành vi của chồng. Còn chị Minh, dù đau lòng, nhưng vì con trai và gia đình, chị chọn ở lại, nhưng yêu cầu ông Tâm phải rời khỏi nhà. Ba cô giúp việc, sau khi sinh con, được gia đình chu cấp một khoản tiền lớn để về quê, bắt đầu lại cuộc sống mới.
Câu chuyện về gia đình chị Minh trở thành đề tài bàn tán của cả khu phố. Người ta không còn nhìn gia đình chị với ánh mắt ngưỡng mộ về sự giàu có, mà thay vào đó là sự thương cảm và cảnh giác. Chị Minh, từ một người phụ nữ luôn tin tưởng vào gia đình, giờ đây trở nên cẩn trọng hơn, nhưng trong lòng vẫn không nguôi nỗi đau về những gì đã xảy ra.