Tôi 40 tuổi, lập gia đình 16 năm và có hai con gái, cháu lớn 13 tuổi, cháu bé 8 tuổi. Vợ chồng đều có công việc với thu nhập tốt, kinh tế gia đình ổn.

MẸ TÔI !BÀ NỘI CỦA CON TÔI .
Trần Linh

Tôi 40 tuổi, lập gia đình 16 năm và có hai con g.ái, cháu lớn 13 tuổi, cháu b.é 8 tuổi. Vợ chồng đều có công việc với thu nhập t.ốt, kinh tế gia đình ổn.

Vợ là mối t.ình đầu của tôi, tính cả những năm hẹn hò thì chúng tôi bên nhau gần 20 năm. Cả hai từng trải qua quãng thời gian dài s.ống với nhau rất hạnh phúc và hòa hợp từ cảm nhận của tôi, cả hai đều là mẫu người của gia đình, biết nhường nhịn, chiều chuộng đối phương.

Hai năm trước, tôi phát hiện vợ đua đưa với đồng n.ghiệp trẻ đã có gia đình. Tôi rất s.ốc và cay đắng nhưng vì vẫn muốn giữ gia đình nên quyết định kh.ông ly h.ôn. Thế nhưng cuộc h.ôn nhân này cũng xuống dốc kể từ l.úc đó.

Vợ nghỉ việc sau đấy và đến giờ vẫn chưa đi l.àm lại. Hàng ngày tôi cố gắng tỏ ra thản nhiên, trò chuyện bình thường với vợ con nhưng trong lòng luôn cảm thấy chua x.ót và uất hận. Thật lòng tôi cũng biết chúng tôi vĩnh viễn kh.ông bao giờ có thể hạnh phúc như ngày trước nữa nhưng vẫn cố giữ gia đình này vì hai cô con g.ái đang tuổi lớn.

Một năm gần đây, tôi có t.ình cảm với một đồng n.ghiệp nữ, là mẹ đơn thân. Chúng tôi thường xuyên tâm sự hàng giờ liền về những chuyện buồn vui trong cuộc s.ống. Cô ấy biết rõ chuyện vợ chồng rạn nứt vì nhàn chán, chứ kh.ông phải n.goại t.ình” chuyện và ngỏ ý muốn cùng tôi tiến đến h.ôn nhân để cùng l.àm lại cuộc đời, tôi đã đồng ý.

Thế nhưng mỗi khi trở về nhà lại cảm thấy rất băn khoăn. Tôi rất muốn l.àm lại cuộc đời nhưng thực lòng tiếc nuối quãng thời gian hạnh phúc dài tới gần 20 năm của hai vợ chồng, m.ặt khác lại sợ hai cô con g.ái nh.ạy c.ảm của mình phải đ.au l.òng. Tôi cũng thấy tiếc cả cho những nỗ lực hàn gắn của vợ trong hai năm qua, dù những cử chỉ quan tâm chăm sóc của cô ấy l.úc này chỉ l.àm tôi thêm đau đớn.

Tôi quá ích kỷ. Cho đến một hô.m tôi dẫn người yêu mới đi siêu thị gặp mẹ tôi. Bà nói về nhà gặp bà. T.ối đó hai mẹ con ra quán cafe ngồi nói chuyện thăngt thắn, mẹ tôi nói:
– Mẹ kh.ông c.hê phụ nữ đơn thân, nhưng phải xem lại cô này. Cô nói chồng n.goại t.ình nên cô ly h.ôn. Bây giờ cô n.goại t.ình với chồng họ lại muốn họ ly h.ôn vợ.

Vậy người phụ nữ này có đáng bước vào nhà mình kh.ông con. Vợ con sai nhưng hai năm nay vợ con nghỉ việc, sửa mọi lỗi lầm chăm sóc con và hai b.é chu đáo, với họ hàng kh.ông ai c.hê trách. Chẳng lẽ hai mươi năm con đ.ánh đổi gia đình lấy g.ái nạ dòng còn thủ đoạn có là ngục tù đấy con ạ ….

Hình minh họa

Mẹ thở dài :

– Mẹ cũng trách vợ con,nhưng mẹ thương hai cháu g.ái, con cũng lớn tuổi rồi l.àm lại cả vấn đề, con mình kh.ông nuôi lại nuôi con họ, nếu con kh.ông có t.iền, kh.ông có địa vị thì họ có giục con về ly h.ôn với vợ kh.ông?

… … Tôi suy nghĩ khi tôi nói: – Ly h.ôn 1/2 lương là của con g.ái anh, nhà của để lại anh đi tay trắng anh sẽ lấy xe máy cũ đi l.àm lại từ đầu …

Thì cô ta bật lại vậy thì t.iền đâu mà s.ống ..

Rồi cô ta biết lỡ lời, cô ta xoa dịu bằng những cái h.ôn và rủ đi nhà nghỉ nhưng tôi chưa dám l.ún sâu vào mối quan hệ này. Chính đồng n.ghiệp cũng nói xem lại mối quan hệ này đàn bà mà cào nhà họ, lươn lẹo chỉ vì t.iền có đáng lấy l.àm vợ kh.ông?. Nhưng mẹ tôi nói đúng ..

Về nhà tôi chặn hết mọi liên lạc với cô ta và tôi rủ cả nhà đi du lịch Thái Lan một chuyển thoải mái, tôi đăng tràn ngập ảnh hạnh phúc lên fb, cô ta điên cuồng vào khêu khích fb tôi, đăng ảnh đi chơi.

Mẹ tôi biết trước trực tiếp xoá hết và đ.ánh sập fb tôi… Đi về tôi tiến hành bán nhà cũ về mua gần nhà nội và mở cho vợ quán cafe để mẹ và vợ quản lý … Mẹ tôi cứ ngày một nối cho vợ chồng tôi xích lại gần nhau.

Đàn ông kh.ông rộng lượng được như phụ nữ. Đàn ông n.goại t.ình phụ nữ tha thứ. Phụ nữ n.goại t.ình là cả vấn đề với đàn ông.

Những người phụ nữ chen chân vào gia đình họ thì chính x.ác là t.iền đổi t.ình cuộc s.ống sẽ thành địa ngục. Họ biết cả vợ con vẫn hăng hái lao vào vậy có phải yêu kh.ông ?

Tôi mang ơn mẹ tôi. Bà suy nghĩ thấu đáo dùng t.ình thân để các con g.ái tôi có mái ấm gia đình trọn vẹn.

Phút sao lòng ấy. Tôi đã quên ngay, nhờ mẹ tôi ..TL