Tin nhanh

giải trí, xã hội, làm đẹp
Menu
  • Trang chủ
  • Xã hội
  • Sao
  • Tâm sự
  • Tử vi
  • Chính sách bảo mật
Home
Tâm sự
Tôi 61 tuổi, lên thành phố chăm cháu nội 6 năm, mỗi tháng tôi yêu cầu con dâu đưa 11 triệu đồng. 6 năm trời tôi bị họ hàng làng xóm chê trách là “ham tiền” nhưng tôi vẫn mặc kệ đều đặn nhận tiền hàng tháng từ con dâu. Trước khi về quê, tôi đưa lại chúng 895 triệu đồng khiến các con sốc tới mức vội vàng báo công an tới, hóa ra…

Tôi 61 tuổi, lên thành phố chăm cháu nội 6 năm, mỗi tháng tôi yêu cầu con dâu đưa 11 triệu đồng. 6 năm trời tôi bị họ hàng làng xóm chê trách là “ham tiền” nhưng tôi vẫn mặc kệ đều đặn nhận tiền hàng tháng từ con dâu. Trước khi về quê, tôi đưa lại chúng 895 triệu đồng khiến các con sốc tới mức vội vàng báo công an tới, hóa ra…

Thanh Thanh 30 Tháng 6, 2025

Tôi năm nay 61 tuổi, là một người mẹ quê mùa, không học cao hiểu rộng, cũng chẳng biết nói lời hoa mỹ. 6 năm trước, tôi khăn gói lên thành phố trông cháu nội. Tôi yêu cầu con dâu mỗi tháng đưa cho mình 11 triệu đồng – cái giá khiến nhiều người họ hàng, làng xóm nói tôi “ham tiền”, “bòn rút con cái”. Họ cười sau lưng tôi, có người còn nói: “Nuôi cháu mà cũng đòi công như giúp việc.” Tôi chẳng đôi co, cũng không thanh minh. Mỗi tháng tôi vẫn đều đặn nhận tiền – và lặng lẽ ghi lại từng đồng. Cho đến một ngày, tôi trở về quê… và để lại cho con dâu 895 triệu đồng cùng một cuốn sổ nhỏ khiến cả nhà sốc nặng, thậm chí… gọi công an tới. Chỉ vì một bí mật mà suốt 6 năm tôi giấu kín.

Tôi tên là Hòa, năm nay 61 tuổi. Quê tôi ở một xã nghèo của tỉnh Hà Nam. Cả đời tôi chưa bao giờ nghĩ mình sẽ sống giữa lòng thành phố Hà Nội – càng không ngờ quãng thời gian đó lại kéo dài tới 6 năm.

Ngày con trai tôi cưới vợ, tôi đã có linh cảm mọi thứ không hề đơn giản. Con dâu tôi – Tuyết – là người Hà Nội, làm kế toán cho một công ty nước ngoài. Nó khéo léo, ăn nói có học, còn tôi thì quê mùa, chỉ biết làm ruộng. Tôi và Tuyết không ghét nhau, nhưng cũng chẳng thân.

Một năm sau ngày cưới, Tuyết sinh cháu trai. Khi nó chuẩn bị đi làm lại, hai vợ chồng gọi điện về quê, nhờ tôi lên trông cháu giúp.

Tôi suy nghĩ cả đêm.

Tôi biết, việc trông cháu không phải đơn giản. Tôi từng thấy hàng xóm lên thành phố trông cháu, vất vả từ sáng đến khuya, ăn uống tiết kiệm, tiền nong thì “làm giúp con” nên chẳng ai đưa đồng nào. Về quê, vừa bệnh vừa trắng tay.

Tôi quyết định khác.

Tôi nói với Tuyết rõ ràng:

“Mẹ lên trông cháu, lo cơm nước, nhà cửa, nhưng mỗi tháng mẹ muốn nhận 11 triệu đồng.”

Đầu dây bên kia im lặng một lúc.

Rồi Tuyết hỏi:

“Mẹ cần tiền tiêu riêng ạ?”

Tôi đáp:

“Không. Mẹ không tiêu. Mẹ cần cho mẹ là một chuyện. Còn lý do, để sau này các con hiểu.”

Tôi không giải thích thêm. Con tôi cũng không hỏi nữa. Một tuần sau, tôi khăn gói lên Hà Nội.

Ngày đầu về sống chung, tôi thấy rõ sự xa cách. Tuyết lịch sự, nhưng không thân thiện. Nó để tiền trong phong bì trên bàn, đúng ngày mùng 1 hàng tháng. Không thiếu một đồng.

Tôi bắt đầu công việc không tên: sáng dậy từ 5 giờ, cho cháu ăn, tắm rửa, giặt giũ, nấu ăn cho cả nhà. Con dâu tôi đi làm từ 7h30 sáng đến 6h tối, tối về thì chơi với con một lúc rồi ngủ. Ngày này qua ngày khác, tôi như một cái bóng – âm thầm, lặng lẽ.

Mỗi tháng, tôi nhận 11 triệu đồng, không tiêu đồng nào. Tôi ghi rõ ngày nhận, số tiền, ký tên vào một cuốn sổ nhỏ, rồi bỏ vào két sắt riêng – cái két mà chính tôi bỏ tiền ra mua và để ở đầu giường mình.

Ba năm trôi qua. Làng xóm ở quê bắt đầu bàn tán:

“Bà Hòa lên thành phố chăm cháu mà đòi tiền từng tháng.”“Mẹ chồng gì mà sống bạc vậy, bòn rút cả con dâu.”“Sướng nhé, ở nhà máy lạnh, trông cháu mà có lương.”

Tôi nghe, tôi đau.

Nhưng tôi không phản bác. Tôi nghĩ, miệng người thì có mấy khi ngừng nói.

Tôi chỉ âm thầm tích cóp.

Năm thứ tư, cháu tôi đi học mầm non. Tôi định xin về quê. Nhưng Tuyết níu lại:

“Mẹ ở thêm giúp con mấy năm nữa, con còn bận công việc quá.”

Tôi nhìn ánh mắt Tuyết. Không còn là ánh mắt xa lạ ngày nào – mà là sự biết ơn, tôn trọng.

Tôi gật đầu.

Và tiếp tục ở lại. Vẫn 11 triệu mỗi tháng. Vẫn ghi sổ. Vẫn không tiêu đồng nào.

Năm thứ sáu, tôi cảm thấy mệt hơn, sức khỏe kém dần. Tôi lặng lẽ thu xếp đồ, chuẩn bị về quê.

Trước ngày về, tôi đưa cho Tuyết một phong bì lớn. Trong đó có cuốn sổ ghi rõ từng khoản nhận – tổng cộng 895 triệu đồng – và một quyển sổ tiết kiệm mang tên Tuyết, đúng số tiền ấy.

Tôi viết trong một tờ giấy nhỏ:

“Mẹ không cần tiền, mẹ cần sự công bằng.Đây là số tiền các con đã trả mẹ – không phải vì công chăm cháu, mà là vì mẹ muốn các con học được cách chịu trách nhiệm cho lựa chọn của mình.Còn đây là sổ tiết kiệm – mẹ để lại cho cháu nội. Sau này, cháu lớn, hãy cho nó biết rằng bà nội không hề ‘ham tiền’ như người ta nói.”

Tôi đi về quê hôm sau.

Chưa đầy một tuần sau, có công an đến gõ cửa nhà tôi…

Tôi trở lại quê trong một buổi sáng mù sương.

Mảnh sân cũ rêu phong, luống rau tôi từng trồng nay mọc đầy cỏ dại. Tôi cởi đôi dép nhựa, bước lên hiên, tay run run mở cánh cửa gỗ đã bắt đầu mối mọt. Căn nhà im lặng, yên ắng như chính những năm tháng tôi đã âm thầm tích cóp.

Tôi ngồi xuống ghế, rót cho mình một cốc nước chè, lòng nhẹ tênh.

Tôi không chờ đợi điều gì.

Tôi cũng không nghĩ con cái sẽ nói lời cảm ơn.

Chỉ hy vọng sau này, khi tôi khuất núi, cháu nội lớn lên sẽ cầm được quyển sổ tiết kiệm ấy mà hiểu: bà nội từng có mặt trong đời nó – không chỉ là người thay bỉm, pha sữa, dỗ ngủ… mà là một người đã dạy bố mẹ nó sống có trách nhiệm.

Nhưng tôi không ngờ, chỉ sau 6 ngày, một chiếc xe ô tô màu đen đỗ xịch trước cổng. Ba người đàn ông mặc sắc phục bước xuống, hỏi:

“Bà là Nguyễn Thị Hòa?”

Tôi luống cuống:

“Tôi đây… có chuyện gì vậy các chú?”

Một người giơ ra giấy giới thiệu:

“Chúng tôi từ Công an Quận Thanh Xuân, Hà Nội. Có người báo cáo về việc bà đưa một khoản tiền lớn không rõ nguồn gốc. Mong bà phối hợp làm rõ.”

Tôi sững người.

Mãi sau mới hiểu: chính Tuyết – con dâu tôi – là người báo công an.

Sau này, ngồi trong trụ sở xã để làm việc với công an huyện, tôi mới hiểu đầu đuôi câu chuyện.

Tuyết nhận được phong bì hôm tôi về quê, mở ra thì choáng váng. Sổ ghi tay 72 tháng, đều đặn mỗi tháng 11 triệu, tổng 895 triệu. Có cả chữ ký, ngày tháng rõ ràng.

Nhưng điều khiến Tuyết run rẩy nhất chính là… cuốn sổ tiết kiệm đứng tên cô ấy, với chính xác số tiền đó.

Tuyết bảo chồng:

“Em không hiểu… mẹ lấy đâu ra số tiền ấy? Mình có chuyển cho mẹ nhưng bà bảo không tiêu, thế tại sao lại có đủ từng ấy để đứng tên sổ tiết kiệm cho con?”

Con trai tôi hoảng:

“Hay là mẹ… có dính tới việc vay nặng lãi? Hay ai đó nhờ mẹ đứng tên hộ?”

Không ai tin được một bà già 61 tuổi, chẳng biết xài điện thoại thông minh, chẳng biết Internet Banking, lại âm thầm giữ gìn tiền nong cẩn thận đến từng đồng, trong suốt 6 năm trời.

Vì lo sợ mẹ bị ai lừa đảo – hoặc dính vào chuyện gì mờ ám – Tuyết gọi điện báo công an nhờ kiểm tra.

Tôi mời công an vào nhà, mở tủ lấy ra bản photo cuốn sổ tay ghi nhận từng tháng. Kèm theo đó là hóa đơn mua két sắt, sao kê lương hưu của tôi, tiền hỗ trợ người cao tuổi mà tôi không hề tiêu đến, cũng cộng thêm vào.

Tôi nói:

“Tiền đó là con dâu tôi đưa, tôi chỉ giữ lại. Tôi không tiêu gì cả. Ghi rõ ràng đây. Mỗi tháng 11 triệu, tổng 72 tháng, đúng 895 triệu. Sổ tiết kiệm đứng tên con dâu tôi – tôi chỉ muốn trả lại cho chúng thôi.”

Một người công an trẻ nhìn tôi, hỏi:

“Bà không tiêu một đồng nào trong suốt 6 năm à?”

Tôi cười hiền:

“Tôi ăn cơm nhà nó, ngủ giường nhà nó, nước điện cũng của nó. Tôi lấy tiền để làm gì?”

Họ làm việc một buổi rồi rút lui. Trước khi đi, một người lặng lẽ nói:

“Nếu nhà nào cũng có mẹ chồng như bà thì chắc chẳng cần tới luật pháp đâu bà ạ.”

Hai ngày sau, Tuyết và chồng lên quê.

Họ bước vào nhà với vẻ mặt lạ lẫm, như nhìn tôi bằng một ánh mắt khác. Không còn là “mẹ chồng khó tính”, “người đàn bà ham tiền” – mà là một người họ chưa từng thật sự hiểu.

Tuyết nghẹn ngào:

“Mẹ… tại sao mẹ không nói với con từ đầu?”

Tôi rót nước, đặt xuống bàn:

“Nếu mẹ nói ngay từ đầu, các con sẽ không chịu trách nhiệm. Vì nghĩ ‘có mẹ trông miễn phí’, các con sẽ dựa dẫm. Mẹ muốn các con hiểu: mỗi quyết định đều có giá phải trả.”

Tuyết im lặng, nước mắt lăn dài.

Tôi nói tiếp:

“Mẹ lấy tiền không phải vì cần tiền. Mẹ lấy để dạy các con biết quý trọng thời gian và công sức của người khác. Ai cũng phải học cách trả giá cho sự tiện nghi mình có.”

Ba tháng sau, tôi nhận được một bưu phẩm nhỏ từ cháu nội – lúc đó 6 tuổi, viết bằng nét chữ non nớt:

“Bà nội ơi, con cảm ơn bà đã trông con. Mẹ bảo, bà là người giàu nhất vì bà có một trái tim vàng.”

Tôi đọc, không cầm được nước mắt.

Tôi – người phụ nữ 61 tuổi, không biết dùng mạng xã hội, không có bằng cấp hay tài khoản ngân hàng – đã khiến cả nhà mình phải suy nghĩ lại.

Trong mắt người ngoài, tôi từng là “mẹ chồng tham tiền”. Nhưng trong sâu thẳm, tôi chỉ là một người mẹ muốn dạy con cái mình bài học cuối cùng:“Yêu thương là cho đi – nhưng phải để người khác hiểu được giá trị của sự cho đi ấy.”

Prev Article
Next Article

Related Articles

Mừng cưới em trai và em dâu 2 vợ chồng tôi điều kiện nên đi phong bì gần 200 triệu. Vậy mà không ngờ ngày đầy tháng con, 2 vợ chồng làm 1 buổi tiệc nhỏ mời họ hàng đến ăn, vợ chồng em trai tận trưa mới ló mặt đến, không cho cháu 1 đồng nào..

Mừng cưới em trai và em dâu 2 vợ chồng tôi điều kiện nên đi phong bì gần 200 triệu. Vậy mà không ngờ ngày đầy tháng con, 2 vợ chồng làm 1 buổi tiệc nhỏ mời họ hàng đến ăn, vợ chồng em trai tận trưa mới ló mặt đến, không cho cháu 1 đồng nào..

Tôi từng l:y h:ôn, có với chồng cũ 2 đứa con chung. Sau khi l:y h:ôn, tôi và chồng mỗi người nuôi một con. Chồng tôi nuôi con trai 6 tu:ổi, còn tôi nuôi con g.ái 9 tu:ổi. Kh.ông lâu sau thì tôi t.ái giá với chồng hiện tại. Tôi quen biết anh qua bạn bè. Anh kh.ông quá nổi bật, chỉ được cái tính hiền lành, chịu khó l.àm ăn. Tôi đã từng dở dang nên kh.ông kén chọn, chỉ cần chấp nhận và yêu thương con g.ái tôi là được. Đến một lần tôi phải đi công tác xa nhà vài ngày, tôi định gửi con g.ái riêng sang nhà n.goại nhưng lại ngại bà c.ực, vì l.úc đó chị dâu của tôi vừa mới si;nh. Chồng tôi thấy tôi đắn đo thì nói cứ để anh trông con cho, vì tôi đi cũng có 5 ngày mà thôi. Tôi thấy chồng nói thế, lại nhìn con g.ái quấn quýt anh nên yên tâm đồng ý. Đến ngày về hai bố con đều kh.ông có nhà, tôi bắt tay vào dọn dẹp, nhà cửa thiếu vắng phụ nữ thì khó tránh khỏi bừa bộn. Nhưng l.úc tôi vào phòng con g.ái dọn dẹp gi.ường cho con thì gi:ật mình khi thấy một v::ết m::á::u trên nệm. Con g.ái tôi mới 9 tu:ổi, kh.ông hề có dấu hiệu dậy thì sớm, vậy v:::ết m::áu này ở đâu ra? Đến đêm tôi gọi con g.ái vào phòng riêng hỏi chuyện thì con vẫn khẳng định bố dượng kh.ông l.àm gì nhưng cho đến khi chồng tôi trở về nhà thì sự thật được ph:ơi b:ày…..

Tôi từng l:y h:ôn, có với chồng cũ 2 đứa con chung. Sau khi l:y h:ôn, tôi và chồng mỗi người nuôi một con. Chồng tôi nuôi con trai 6 tu:ổi, còn tôi nuôi con g.ái 9 tu:ổi. Kh.ông lâu sau thì tôi t.ái giá với chồng hiện tại. Tôi quen biết anh qua bạn bè. Anh kh.ông quá nổi bật, chỉ được cái tính hiền lành, chịu khó l.àm ăn. Tôi đã từng dở dang nên kh.ông kén chọn, chỉ cần chấp nhận và yêu thương con g.ái tôi là được. Đến một lần tôi phải đi công tác xa nhà vài ngày, tôi định gửi con g.ái riêng sang nhà n.goại nhưng lại ngại bà c.ực, vì l.úc đó chị dâu của tôi vừa mới si;nh. Chồng tôi thấy tôi đắn đo thì nói cứ để anh trông con cho, vì tôi đi cũng có 5 ngày mà thôi. Tôi thấy chồng nói thế, lại nhìn con g.ái quấn quýt anh nên yên tâm đồng ý. Đến ngày về hai bố con đều kh.ông có nhà, tôi bắt tay vào dọn dẹp, nhà cửa thiếu vắng phụ nữ thì khó tránh khỏi bừa bộn. Nhưng l.úc tôi vào phòng con g.ái dọn dẹp gi.ường cho con thì gi:ật mình khi thấy một v::ết m::á::u trên nệm. Con g.ái tôi mới 9 tu:ổi, kh.ông hề có dấu hiệu dậy thì sớm, vậy v:::ết m::áu này ở đâu ra? Đến đêm tôi gọi con g.ái vào phòng riêng hỏi chuyện thì con vẫn khẳng định bố dượng kh.ông l.àm gì nhưng cho đến khi chồng tôi trở về nhà thì sự thật được ph:ơi b:ày…..

HOT NEWS

  • Lỡ có bầu với tổng giám đốc, tôi vác bụng bầu chạy trốn sang Nhật Bản, ai ngờ ngày trở về…
    Lỡ có bầu với tổng giám đốc, tôi vác bụng bầu chạy trốn sang Nhật Bản, ai ngờ ngày trở về…
  • Ông bố tỷ phú cải trang thành bảo vệ gác cổng để thử thách vị hôn thê của con trai. Nhưng phản ứng của cô khiến ông mới biết bản chất thật…
    Ông bố tỷ phú cải trang thành bảo vệ gác cổng để thử thách vị hôn thê của con trai. Nhưng phản ứng của cô …
  • Chăm cháu cho vợ chồng con trai suốt 8 năm trời, tôi rời quê, bỏ lại nhà cửa, vườn tược, chỉ mong được san sẻ một phần gánh nặng gia đình. Ngày nào cũng vậy, sáng lo cơm nước, trưa đón cháu đi học, tối lại trông nom, dạy dỗ từng li từng tí, chưa một lời than phiền.
    Chăm cháu cho vợ chồng con trai suốt 8 năm trời, tôi rời quê, bỏ lại nhà cửa, vườn tược, chỉ mong được san sẻ …
  • Vợ tôi có sở thích kì lạ thích bắt cá trê ngoài đầm. Cứ cuối tuần được nghỉ làm ở công ty, vợ lại xách giỏ đi bắt cá
    Vợ tôi có sở thích kì lạ thích bắt cá trê ngoài đầm. Cứ cuối tuần được nghỉ làm ở công ty, vợ lại xách …
  • Một người đàn ông xăm trổ phát hiện một bé gái trốn trong phòng tắm của nhà hàng lúc nửa đêm, người bầm tím và sợ hãi, van xin ông đừng nói với cha dượng cô bé đang ở đâu…và cái kết cho cha dượng
    Một người đàn ông xăm trổ phát hiện một bé gái trốn trong phòng tắm của nhà hàng lúc nửa đêm, người bầm tím và …
  • Cô bé khóc nức nở và van xin mẹ kế “Đừng làm hại chúng con”. Đột nhiên, người cha giám đốc của cô bé đến nhà và hét lên…
    Cô bé khóc nức nở và van xin mẹ kế “Đừng làm hại chúng con”. Đột nhiên, người cha giám đốc của cô bé đến …
  • Người đàn ông mặc đồ thợ xây đến trước cổng biệt thự thì bị vệ sĩ canh gác không cho vào, 30 phút sau tất cả người ở trong nhà chết lặng khi biết được ông lại là…
    Người đàn ông mặc đồ thợ xây đến trước cổng biệt thự thì bị vệ sĩ canh gác không cho vào, 30 phút sau tất …
  • Ông cụ chạy chiếc xe máy cũ tới thăm con trai tại chung cư cao cấp ở Sài Gòn, bảo vệ không cho vào và cái kết…
    Ông cụ chạy chiếc xe máy cũ tới thăm con trai tại chung cư cao cấp ở Sài Gòn, bảo vệ không cho vào và …
  • Ông lão 70 tuổi cưới cô gái 18 tuổi về làm vợ 2 để sinh con nối dõi, giữa lúc cao trào nhất của đêm động phòng thì sự cố xảy ra…
    Ông lão 70 tuổi cưới cô gái 18 tuổi về làm vợ 2 để sinh con nối dõi, giữa lúc cao trào nhất của đêm …

Bài viết mới

  • Bác cả ra tò sau 20 năm liền trở về nhà
    Bác cả ra tò sau 20 năm liền trở về nhà
    Bác cả ra tò sau 20 năm liền trở về …
  • Chồng nằm hấp hối vì UT giai đoạn cuối, tôi cắn răng mang thai hộ cho một đại gia để đổi lấy tiền cứu anh
    Chồng nằm hấp hối vì UT giai đoạn cuối, tôi cắn răng mang thai hộ cho một đại gia để đổi lấy tiền cứu anh
    Tôi tên là Hân, 29 tuổi, là một người phụ …
  • 3 tháng sau, người dính bầu khiến tôi bàng hoàng…
    3 tháng sau, người dính bầu khiến tôi bàng hoàng…
    Dọп ᴠɑʟɪ ᴄһᴏ ᴄһồпɡ ᴆɪ ᴄôпɡ тáᴄ, тɪ̀/пһ ᴄ/ờ ρһáт …
  • Ông thay mẹ dạy tôi học, lo tôi có đôi giày mới đến trường, âm thầm chịu đựng những lời xì xào của họ hàng: “Đàn ông gì đi nuôi con người khác.”
    Ông thay mẹ dạy tôi học, lo tôi có đôi giày mới đến trường, âm thầm chịu đựng những lời xì xào của họ hàng: …
    Câu chuyện: Chiếc Chìa Khóa Của Bố Dượng Tôi vẫn …
  • Đưa mẹ con ăn xin về nhà, vị giám đốc phát hiện ra một bí mật kinh hoàng.
    Đưa mẹ con ăn xin về nhà, vị giám đốc phát hiện ra một bí mật kinh hoàng.
    Một buổi chiều cuối thu, khi dòng người vẫn hối …
  • Hoàng nhìn tôi, khóe môi nhếch lên khinh khỉnh: Bà già thì biết gì, chuyện vợ chồng, đừng xen vào.
    Hoàng nhìn tôi, khóe môi nhếch lên khinh khỉnh: Bà già thì biết gì, chuyện vợ chồng, đừng xen vào.
    Trời mưa tầm tã, tôi đang ngồi khâu lại chiếc …
  • Ông Đình như rơi xuống vực thẳm: Tại sao con gái mình lại gửi về thứ này?
    Ông Đình như rơi xuống vực thẳm: Tại sao con gái mình lại gửi về thứ này?
    Ông Đình, ngoài sáu mươi, sống lặng lẽ ở một …
  • Tôi có bầu 8 tháng nhưng mẹ chồng vẫn b-ắt ra ruộng gặt lúa vì không thuê được nhân công
    Tôi có bầu 8 tháng nhưng mẹ chồng vẫn b-ắt ra ruộng gặt lúa vì không thuê được nhân công
    Buổi đêm ấy, giữa căn phòng sáng trắng như vảy …
  • Mẹ chồng ngã liệt toàn thân, cả nhà chồng đùn đẩy cho tôi chăm sóc rồi đi nước ngoài, ngày trở về bà khiến tất cả phải quỳ gối..
    Mẹ chồng ngã liệt toàn thân, cả nhà chồng đùn đẩy cho tôi chăm sóc rồi đi nước ngoài, ngày trở về bà khiến tất …
    Tôi về làm dâu nhà chồng đã gần 10 năm. …
  • “Có ai nhặt được túi đồ của tôi không? Rơi ngoài đường mấy hôm trước. Ai mà giữ thì khổ đấy…”
    “Có ai nhặt được túi đồ của tôi không? Rơi ngoài đường mấy hôm trước. Ai mà giữ thì khổ đấy…”
    Chiều hôm đó, nắng hanh hao rải vàng trên vườn …

Tin nhanh

giải trí, xã hội, làm đẹp
Copyright © 2025 Tin nhanh
Liên hệ: [email protected]