Tôi có em trợ lý rất được việc nên thường đưa đi công tác cùng. Hôm đó tiếp đối tác, tôi mệt nên em đã đỡ r-ượ-u cho, lúc về em say mềm người nên tôi đã đưa về phòng. Không thể ki-ề-m ch-ế trước bo:dy n-u-ột n-à này tôi đã rủ em làm hiệp, em lập tức đồng ý ngay, ở bên nàng, lúc nào cũng ngọt ngào, nũng nịu khác hẳn cô vợ ‘h-ổ v-ồ’ ở nhà. 2 tháng sau em báo có b:ầ:u, định bụng mình và vợ chưa có gì nên tôi quyết ly hôn để cưới trợ lý. Hạnh phúc chưa tày gang thì nhận tin s-é-t đá-nh

Là giám đốc một công ty lớn, công việc của tôi dường như không bao giờ kết thúc, nhất là những chuyến công tác dài ngày, nơi mà việc duy trì các mối quan hệ và những bữa tiệc với đối tác là chuyện không thể thiếu. Đi công tác, tôi thường đưa theo em trợ lý – cô gái trẻ trung, năng động và vô cùng khéo léo, là cánh tay đắc lực của tôi trong mọi cuộc gặp gỡ và hợp đồng.

Đêm đó cũng vậy, em đã khéo léo đỡ rượu cho tôi, cố gắng giữ cho tôi tỉnh táo trước những ly rượu nặng. Khi buổi tiệc kết thúc, em đã say mềm. Tôi dìu em về phòng trong tình trạng nửa tỉnh nửa say. Trước vẻ đẹp mảnh mai, vóc dáng ngọt ngào của em, một cơn cám dỗ mãnh liệt trỗi dậy, dẫn tôi đến một quyết định sai lầm mà tôi sẽ không bao giờ quên.

Cả đêm ấy, chúng tôi đã ở bên nhau, như hai kẻ tìm thấy nhau giữa đời sống bộn bề. Em ngọt ngào, dịu dàng, hoàn toàn khác biệt so với người vợ “hổ vồ” của tôi, người mà dường như chỉ mang đến những áp lực và than vãn trong cuộc sống.

Vì sao người Pháp thường ít dẫn con dưới 3 tuổi đi ăn nhà hàng sang trọng?

Hai tháng sau, em báo tin mình mang thai. Tin ấy như ngọn lửa bùng lên trong trái tim tôi – một cảm giác vừa hồi hộp, vừa sợ hãi. Tôi đã có một gia đình, nhưng bên cạnh đó là cuộc sống hôn nhân đã nguội lạnh từ lâu. Quyết định ly hôn, tôi nhanh chóng rời bỏ mái ấm cũ để đến bên người tình trẻ với bao hy vọng về một khởi đầu mới mẻ.

Cuộc sống mới với em là chuỗi ngày hạnh phúc ngắn ngủi. Tôi nghĩ mình đã thực sự tìm thấy hạnh phúc, một cảm giác mà tôi đã không có từ lâu.

Nhưng hạnh phúc chóng vánh đó chỉ kéo dài một thời gian ngắn. Một buổi chiều, em báo rằng đã sảy thai. Như một gáo nước lạnh tạt vào mặt, tôi chợt nhận ra rằng mọi thứ tôi từ bỏ đều đã tan biến trong tích tắc. Em lặng lẽ khóc bên giường bệnh, còn tôi đứng đó, thấy trong lòng mình trống rỗng.

Giờ đây, trong ánh đèn mờ nhạt của bệnh viện, tôi chợt nhận ra những quyết định của mình đã dẫn mình đến đâu. Mất đi gia đình, hạnh phúc ngắn ngủi giờ đây cũng vụt tắt, tôi chỉ còn lại sự hối hận cùng với cái giá của những lựa chọn sai lầm trong đời.

Câu chuyện có thể phát triển thêm về hành trình của nhân vật chính sau sự mất mát này, cũng như những gì anh ta học được từ những lựa chọn trong quá khứ. Từ đó, người đọc cảm nhận được chiều sâu của sự hối hận và những bài học cuộc sống.