Tin nhanh

giải trí, xã hội, làm đẹp
Menu
  • Trang chủ
  • Xã hội
  • Sao
  • Tâm sự
  • Tử vi
  • Chính sách bảo mật
Home
Tâm sự
Cha nhặt ve chai, mẹ không có, bị bạn bè xa lánh . Ngày nhận bằng khen, cô học sinh đã phát biểu một câu chí mạng khiến cả trường sửng sốt, vỡ òa cảm xúc…

Cha nhặt ve chai, mẹ không có, bị bạn bè xa lánh . Ngày nhận bằng khen, cô học sinh đã phát biểu một câu chí mạng khiến cả trường sửng sốt, vỡ òa cảm xúc…

Thanh Thanh 8 Tháng 7, 2025

Trong con hẻm nhỏ ngoằn ngoèo, ẩm thấp ở một khu lao động nghèo ngoại ô Quảng Ngãi, nơi mùi ẩm mốc của những ngôi nhà cũ kỹ và tiếng xe cộ ồn ào hòa lẫn vào nhau, An thường xuyên bắt gặp hình ảnh thân thuộc: dáng người gầy gò, còng lưng của bố mình, ông Ba, đang miệt mài với chiếc xe ba gác chất đầy ve chai. Chiếc xe cà tàng ấy, với những tiếng lạch cạch của vỏ lon, những mảnh giấy vụn, đã trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của cô bé. Tiếng động ấy, với nhiều người là sự ồn ào khó chịu, nhưng với An, đó là âm thanh của sự sống, của tình yêu thương mà bố dành cho cô.

An không có mẹ; mẹ cô đã qua đời khi cô còn rất nhỏ, để lại hai bố con nương tựa vào nhau. Ông Ba, một mình vừa làm cha, vừa làm mẹ, ngày ngày lặn lội khắp phố phường, cúi nhặt từng thứ bỏ đi, bất kể nắng mưa, bất kể dơ bẩn, chỉ để nuôi An ăn học. Đôi bàn tay ông chai sạn, thô ráp, nhưng lại là đôi bàn tay ấm áp nhất, che chở cho An khỏi mọi giông bão cuộc đời.

An là một cô bé thông minh, hiền lành, đôi mắt to tròn, long lanh ẩn chứa một tâm hồn nhạy cảm. Thế nhưng, cô bé lại mang trong mình một nỗi mặc cảm vô hình. Ở trường, cô thường xuyên là tâm điểm của những lời xì xào, bàn tán. Bạn bè, thậm chí cả một vài giáo viên thiếu tế nhị, khinh thường cô vì có người bố làm nghề nhặt ve chai. Những ánh mắt dò xét, những lời trêu chọc ác ý như “Con bé ve chai”, “Bố nó hôi hám” đã khiến An nhiều lần phải trốn vào một góc nào đó của sân trường mà khóc thầm. Nước mắt cô bé rơi xuống, hòa lẫn với nỗi tủi thân và sự bất lực.

Cô bé luôn cố gắng tránh xa bố khi ông đến gần trường, chỉ vì sợ những lời dị nghị, sợ bị bạn bè xa lánh, sợ phải đối mặt với những ánh mắt khinh thường. Nỗi đau ấy gặm nhấm tâm hồn non nớt của An mỗi ngày, như một vết thương không thể lành. Cô bé ao ước được như những người bạn khác, có bố mẹ đến đón bằng xe máy, được mặc quần áo đẹp, được sống trong một gia đình đủ đầy.

Nhưng cũng chính nỗi đau ấy đã hun đúc trong cô một ý chí kiên cường: phải học thật giỏi để chứng minh giá trị của bản thân, để bố cô được tự hào, để những lời dị nghị kia không còn ám ảnh cô nữa. An tin rằng, chỉ có tri thức mới có thể giúp cô thoát khỏi cảnh nghèo khó, thoát khỏi những ánh mắt khinh thường. Cô bé học ngày học đêm, không quản mệt mỏi, không quản khó khăn.

Ông Ba, dù biết con gái chịu nhiều tủi thân, biết con bé đã phải chịu đựng những lời dị nghị, nhưng ông chưa bao giờ than vãn. Ông hiểu rằng mình không thể cho con một cuộc sống đủ đầy vật chất, nên ông dồn hết tâm huyết vào việc giáo dục, động viên An học hành. Mỗi khi An nản lòng, ông lại kể cho cô nghe những câu chuyện về những tấm gương vượt khó, về giá trị của tri thức, và về sự cao quý của lao động chân chính. “Con ơi, mình nghèo nhưng mình không hèn. Sách vở là con đường sáng, con cứ đi đi, có ba lo,” ông thường nói. Những lời giản dị ấy đã trở thành kim chỉ nam, là ngọn hải đăng soi sáng con đường của An, tiếp thêm sức mạnh cho cô bé.

Ông Ba luôn dành cho An những lời động viên ấm áp nhất. Ông tin tưởng vào khả năng của con gái mình, tin rằng An sẽ làm được những điều phi thường. Ông dành dụm từng đồng tiền nhặt ve chai để mua sách vở, bút thước cho An, mua cho cô bé những bộ quần áo tươm tất nhất có thể. Ông muốn An được như những đứa trẻ khác, không phải chịu bất cứ thiệt thòi nào.

Ngày tháng cứ thế trôi đi, An lớn lên trong vòng tay yêu thương của bố và với ý chí kiên cường không ngừng nghỉ. Cô bé luôn là học sinh giỏi nhất lớp, được thầy cô tin tưởng, bạn bè nể phục. Tuy nhiên, những lời xì xào, bàn tán vẫn không ngừng đeo bám cô bé. Nỗi mặc cảm vẫn luôn là một vết sẹo trong tim An.

Ngày công bố điểm thi tốt nghiệp trung học phổ thông, cả trường xôn xao. Không khí căng thẳng bao trùm khắp sân trường. Hàng trăm học sinh, phụ huynh đổ dồn về bảng điểm, hồi hộp chờ đợi kết quả. Mọi ánh mắt đều đổ dồn về bảng điểm. Tiếng hò reo, tiếng thở dài, tiếng khóc nức nở hòa lẫn vào nhau.

Rồi một sự kinh ngạc tột độ bao trùm khắp sân trường. Tên An đứng đầu danh sách với số điểm cao ngất ngưởng, cao nhất trường. Cô bé “con nhà nhặt ve chai” mà họ vẫn thường khinh thường, giờ đây lại trở thành thủ khoa, vượt qua cả những học sinh xuất sắc nhất từ các gia đình khá giả, những người đã được đầu tư rất nhiều vào việc học hành. Tiếng vỡ òa, tiếng chúc mừng vang lên nhưng xen lẫn cả những ánh mắt đầy vẻ ngỡ ngàng, hối hận. Mọi người không thể tin vào mắt mình.

An đứng đó, tim cô bé đập loạn xạ. Nước mắt cô trào ra, nhưng đó là những giọt nước mắt của hạnh phúc, của niềm tự hào. Cô đã làm được rồi! Cô đã chứng minh được giá trị của bản thân, đã làm bố cô tự hào!

Ngày lễ bế giảng, cũng là ngày trao bằng khen cho các học sinh xuất sắc. Sân trường được trang hoàng lộng lẫy, cờ hoa rực rỡ. Hàng trăm học sinh, phụ huynh, thầy cô giáo tề tựu đông đủ. An bước lên bục vinh quang trong tiếng vỗ tay vang dội như sấm. Ánh đèn sân khấu chiếu rọi lên gương mặt thanh tú, đôi mắt sáng ngời và nụ cười rạng rỡ của cô. An đứng đó, như một nữ hoàng, rực rỡ và tự tin.

Phía dưới hàng ghế phụ huynh, ông Ba ngồi đó, với bộ quần áo sạch sẽ nhất, đôi mắt đỏ hoe nhưng tràn ngập niềm tự hào. Ông không còn là người đàn ông lấm lem mùi ve chai mà là một người cha vĩ đại trong mắt An, và trong mắt tất cả mọi người. Ông nhìn con gái, nước mắt ông lăn dài, nhưng đó là những giọt nước mắt của hạnh phúc, của sự mãn nguyện.

Khi được mời phát biểu cảm nghĩ, An cầm micro, giọng cô bé ban đầu còn chút run run vì xúc động, nhưng rồi trở nên mạnh mẽ, dõng dạc, vang vọng khắp hội trường. Cô nhìn xuống khán phòng, ánh mắt dừng lại ở người cha già đang ngồi lặng lẽ. Nước mắt cô bắt đầu lăn dài, nhưng đó là những giọt nước mắt của hạnh phúc, của sự biết ơn sâu sắc.

An không nói lời hoa mỹ, mà chỉ nói ra những gì từ sâu thẳm trái tim mình, những lời chân thành nhất. Cô bé muốn tất cả mọi người, đặc biệt là những người đã từng khinh thường cô và bố cô, phải nghe thấy.

“Con xin gửi lời cảm ơn đến tất cả quý thầy cô, bạn bè đã đồng hành cùng con trong suốt chặng đường vừa qua,” An bắt đầu, giọng nói vang vọng khắp hội trường. “Và đặc biệt, con muốn gửi lời cảm ơn sâu sắc nhất, chân thành nhất đến bố, người cha yêu quý của con.” An dừng lại, lấy tay lau nước mắt, rồi nhìn thẳng vào mắt bố, giọng cô nghẹn ngào nhưng đầy kiên định, chứa đựng tất cả tình yêu thương và sự biết ơn: “Cha là động lực để con cố gắng hằng ngày, cha luôn là niềm tự hào của con. Cha đã dạy con rằng, ngành nghề nào cũng cao quý cả, miễn là cha không làm gì sai với phẩm chất đạo đức, không làm gì hổ thẹn với lương tâm mình. Cha đã nuôi con lớn khôn bằng mồ hôi, nước mắt và cả những lời dị nghị, nhưng cha chưa bao giờ từ bỏ. Con tự hào vì là con của cha!”

Câu nói cuối cùng của An như một tiếng sấm vang vọng, một lời tuyên ngôn đanh thép về lòng hiếu thảo, về giá trị của lao động và phẩm cách con người. Ngay lập tức, cả hội trường xúc động và chết lặng. Tiếng nức nở vang lên. Ai nấy đều rưng rưng nước mắt. Những giáo viên từng khinh thường An, những người bạn từng trêu chọc cô, giờ đây đều cúi đầu, lòng tràn ngập sự hối hận và ngưỡng mộ. Họ nhận ra rằng, vẻ ngoài hào nhoáng, sự giàu có không quyết định giá trị của một con người, mà chính là nhân cách và lòng hiếu thảo.

Khoảnh khắc đó, tôi cảm thấy một sự bình yên lạ kỳ trong lòng. Tất cả những nỗi đau, những mặc cảm bấy lâu nay bỗng chốc tan biến. Tôi biết, từ giờ phút này, tôi sẽ không còn phải chịu bất cứ lời dị nghị hay ánh mắt khinh thường nào nữa. Tôi và bố đã chứng minh được giá trị của mình bằng chính nỗ lực và sự kiên cường.

Sau buổi lễ, rất nhiều người đã đến ôm lấy ông Ba, bắt tay và nói lời xin lỗi. Ông Ba, với đôi mắt nhòa lệ, chỉ biết gật đầu và mỉm cười hiền hậu. An ôm chặt lấy bố, nụ cười rạng rỡ trên môi. Cô bé cảm thấy như mình đang sống trong một giấc mơ.

Trong khi tôi đang chìm đắm trong niềm hạnh phúc, một người đàn ông lạ mặt tiến đến chỗ bố tôi. Ông ta mặc một bộ vest lịch lãm, nhìn có vẻ rất giàu có. Ông ta nói nhỏ với bố tôi điều gì đó, rồi đưa cho bố tôi một tập tài liệu. Bố tôi nhìn tập tài liệu, ánh mắt ông ấy đầy sự ngạc nhiên và cả chút lo lắng.

Sau khi người đàn ông đó rời đi, tôi hỏi bố: “Bố ơi, ai vậy ạ? Ông ấy đưa bố cái gì vậy ạ?” Ông Ba nhìn tôi, ánh mắt ông ấy đầy sự phức tạp. Ông ấy im lặng một lúc lâu, rồi nói: “An à, có một chuyện bố muốn nói với con. Chuyện này bố đã giấu con bấy lâu nay.”

Ông kể rằng, mẹ tôi, trước khi qua đời, đã biết được bí mật này. Bà đã động viên ông, nói rằng ông đừng từ bỏ, hãy cố gắng sống, cố gắng nuôi tôi khôn lớn. Bà còn nói rằng, bà tin rằng ông sẽ vượt qua mọi khó khăn.

Và điều khiến tôi chết lặng là, người đàn ông vừa đến gặp bố tôi chính là đối tác cũ của ông, người đã gây ra sự cố khiến công ty ông phá sản. Ông ta đã tìm bố tôi bấy lâu nay, muốn bù đắp cho những gì đã gây ra. Ông ta đã đưa cho bố tôi toàn bộ số tiền mà ông ấy đã mất, kèm theo một lời xin lỗi chân thành.

Tôi nhìn bố, nước mắt tôi lăn dài. Tôi không thể tin vào những gì mình vừa nghe. Bố tôi đã chịu đựng tất cả những khó khăn, những lời dị nghị, chỉ để tôi có một cuộc sống bình yên, không phải lo lắng về những gánh nặng của gia đình. Ông ấy đã hy sinh tất cả vì tôi.

Tôi ôm chầm lấy bố, khóc nức nở. “Bố ơi, con xin lỗi bố! Con đã không biết bố đã phải chịu đựng nhiều đến vậy. Con xin lỗi bố vì đã từng mặc cảm về bố. Con tự hào vì là con của bố!”

Ông Ba vỗ về tôi, giọng ông ấy run run: “Con bé ngốc này. Bố không sao cả. Chỉ cần con được hạnh phúc, được thành công, đó là tất cả những gì bố mong muốn.”

Từ ngày hôm đó, cuộc sống của chúng tôi đã thay đổi hoàn toàn. Bố tôi không còn phải đi nhặt ve chai nữa. Ông ấy đã dùng số tiền mà đối tác cũ của ông ấy trả lại để mở một cửa hàng vật liệu xây dựng nhỏ. Ông ấy vẫn làm việc chăm chỉ, nhưng giờ đây, ông làm với một niềm vui và sự tự hào lớn lao hơn bao giờ hết. Mỗi viên gạch, mỗi bao xi măng không chỉ là kế sinh nhai mà còn là minh chứng cho tình yêu thương vô bờ bến và sự hy sinh vĩ đại của một người cha.

Tôi sau đó đã thi đỗ vào ngành Y Dược, thực hiện ước mơ trở thành bác sĩ để chăm sóc sức khỏe cho những người nghèo như bố tôi, cho những người dân lao động trong con hẻm nhỏ này. Tôi vẫn thường xuyên về thăm bố, dành thời gian chăm sóc ông. Tôi muốn bù đắp cho những tháng ngày vất vả, cơ cực của ông.

Câu chuyện của An và ông Ba trở thành nguồn cảm hứng lan tỏa trong cộng đồng, nhắc nhở mọi người về giá trị đích thực của cuộc sống và ý nghĩa của lòng hiếu thảo. Nó cho thấy rằng, vẻ ngoài hào nhoáng, sự giàu có không quyết định giá trị của một con người, mà chính là nhân cách, sự kiên cường, và tình yêu thương vô điều kiện.

Tôi và bố tôi, từ những người từng phải sống trong sự mặc cảm và tủi thân, giờ đây đã trở thành những người được yêu mến, được ngưỡng mộ. Chúng tôi đã chứng minh được rằng, chỉ cần có ý chí, có nghị lực, và có tình yêu thương, chúng ta có thể vượt qua mọi khó khăn, mọi định kiến, và đạt được những thành công rực rỡ.

Cuộc sống của chúng tôi giờ đây tràn ngập tiếng cười và niềm hạnh phúc. Tôi biết, tôi là một cô gái may mắn. Tôi có một người cha vĩ đại, một người cha đã hy sinh tất cả vì tôi. Và tôi sẽ luôn cố gắng sống thật tốt, để xứng đáng với tình yêu thương mà ông đã dành cho tôi.

Prev Article
Next Article

Related Articles

Điều gì ở nhân tình khiến đàn ông mê mệt, bỏ vợ lơ con để d.a.n d.í.u? Vợ đọc mà tỉnh

Điều gì ở nhân tình khiến đàn ông mê mệt, bỏ vợ lơ con để d.a.n d.í.u? Vợ đọc mà tỉnh

Chăm vợ bị liệt suốt 5 năm, một lần quên đồ về lấy, vừa mở cửa tôi liền nhìn thấy… cảnh tượng đó khiến tôi ngã ngửa

Chăm vợ bị liệt suốt 5 năm, một lần quên đồ về lấy, vừa mở cửa tôi liền nhìn thấy… cảnh tượng đó khiến tôi ngã ngửa

HOT NEWS

  • Tôi phải cảm ơn cả họ nhà anh… Yêu nhau 2 năm thì quyết định làm đám cưới, tôi và bạn trai quyết định góp tiền để mua nhà tân hôn, tránh cảnh khó xử ‘mẹ chồng nàng dâu’. Tôi ‘có chút đỉnh’ nên góp 1 tỷ 7 còn anh chỉ có 700 triệu. Thương anh vất vả từ quê nghèo lên thành phố lập nghiệp nên tôi cũng rất hoan hỉ và thông cảm cho anh, không 1 lời so đo tính toán. Thế nhưng bố mẹ anh thì không. Ngày đi làm thủ tục nhận nhà, bố mẹ chồng tương lai nằng nặc đòi cho con trai đứng tên bìa đỏ 1 mình rồi nói đó là ‘tập tục quê hương’, thuyền theo lái, gái phải theo chồng. Nhưng 1 tháng sau tôi phải cảm ơn cả họ nhà anh…
    Tôi phải cảm ơn cả họ nhà anh… Yêu nhau 2 năm thì quyết định làm đám cưới, tôi và bạn trai quyết định góp …
  • Cả họ vỡ òa đón cháu đích tôn sau 10 năm hiếm muộn, nhưng ông nội vừa nhìn mặt đứa bé liền hoảng sợ
    Cả họ vỡ òa đón cháu đích tôn sau 10 năm hiếm muộn, nhưng ông nội vừa nhìn mặt đứa bé liền hoảng sợ
  • Dũng ơi… Trí ơi… về với mẹ cha đi con…
    Dũng ơi… Trí ơi… về với mẹ cha đi con…
  • Mẹ ruột dứt tình bán tôi từ lúc 5 tuổi cho nhà hiếm muộn để lấy 3 chỉ vàng đi theo chồng mới, không ngờ 10 năm sau tôi gặp lại mẹ ruột khi tôi là bác sĩ phẫu thuật tim
    Mẹ ruột dứt tình bán tôi từ lúc 5 tuổi cho nhà hiếm muộn để lấy 3 chỉ vàng đi theo chồng mới, không ngờ …
  • Thấy tôi nằm đó, bà cau mày hỏi: “Sao không đi làm? Lại nghỉ nữa à?”
    Thấy tôi nằm đó, bà cau mày hỏi: “Sao không đi làm? Lại nghỉ nữa à?”
  • Vụ án trog trường trung học- Kẻ thủ ác chính là người mọi người tin tưởng nhất
    Vụ án trog trường trung học- Kẻ thủ ác chính là người mọi người tin tưởng nhất
  • Vợ bỏ đi khi con mới 3 tháng tuổi vì chê nghèo, 29 năm sau ông Hùng khiến cả làng tự hào khi 2 con gái cùng đỗ Tiến sĩ…
    Vợ bỏ đi khi con mới 3 tháng tuổi vì chê nghèo, 29 năm sau ông Hùng khiến cả làng tự hào khi 2 con …
  • Chỉ vì chửa trước với 1 kẻ không ra gì mà tôi phải nhắm mắt cưới người đàn ông cụt 2 chân để có người đổ vỏ nhưng nào ngờ đêm tân hôn
    Chỉ vì chửa trước với 1 kẻ không ra gì mà tôi phải nhắm mắt cưới người đàn ông cụt 2 chân để có người …
  • Cô gái trẻ lỡ qua đêm không về nhà bị cả làng bêu rếu không còn nguyên vẹn, bố mẹ nhắm mắt gả cô cho người đàn ông sứt môi cuối xóm
    Cô gái trẻ lỡ qua đêm không về nhà bị cả làng bêu rếu không còn nguyên vẹn, bố mẹ nhắm mắt gả cô cho …

Bài viết mới

  • Cô dâu góa chồng sắp cưới người mới, cả làng vui mừng nhưng đúng lúc xe dâu lăn bánh, bố chồng bỗng đuổi theo sau gọi dồn dập yêu cầu dừng xe
    Cô dâu góa chồng sắp cưới người mới, cả làng vui mừng nhưng đúng lúc xe dâu lăn bánh, bố chồng bỗng đuổi theo sau …
    Chồng mất vì tai nạn lao động khi hai người …
  • Cha nhặt ve chai, mẹ không có, bị bạn bè xa lánh . Ngày nhận bằng khen, cô học sinh đã phát biểu một câu chí mạng khiến cả trường sửng sốt, vỡ òa cảm xúc…
    Cha nhặt ve chai, mẹ không có, bị bạn bè xa lánh . Ngày nhận bằng khen, cô học sinh đã phát biểu một câu …
    Trong con hẻm nhỏ ngoằn ngoèo, ẩm thấp ở một …
  • Nữ bệnh nhân hôn mê suốt 4 năm bỗng có dấu hiệu mang thai, cả bệnh viện rúng động
    Nữ bệnh nhân hôn mê suốt 4 năm bỗng có dấu hiệu mang thai, cả bệnh viện rúng động
    Cô gái tên L., 27 tuổi, nhập viện từ năm …
  • Đưa vợ về nhà nhờ dạy lại, sáng ra thấy hình ảnh bố vợ đăng trên FB mặt tôi tái xanh
    Đưa vợ về nhà nhờ dạy lại, sáng ra thấy hình ảnh bố vợ đăng trên FB mặt tôi tái xanh
    Tôi và Lan quen nhau hai năm trước, khi cả …
  • Khi vừa bước vào lễ đường, nhìn thấy cô dâu mới của chồng cũ, tôi sững người rồi… bật cười
    Khi vừa bước vào lễ đường, nhìn thấy cô dâu mới của chồng cũ, tôi sững người rồi… bật cười
    Tôi và chồng cũ quen nhau từ thời cấp ba, …
  • Bà lão nhặt rác vào ngân hàng rút 200 ngàn, nhân viên khinh bắt bà chờ 3 tiếng và cái kết
    Bà lão nhặt rác vào ngân hàng rút 200 ngàn, nhân viên khinh bắt bà chờ 3 tiếng và cái kết
    Trời nắng gay gắt. Giữa trưa, bà Tư, người phụ …
  • Tỷ phú phát hiện vợ cũ có cặp song sinh giống hệt mình, điều tra xong anh sốc ngất
    Tỷ phú phát hiện vợ cũ có cặp song sinh giống hệt mình, điều tra xong anh sốc ngất
    Trần Hạo là một tỷ phú kín tiếng trong giới …
  • Bà cụ tay xách túi nylon, lò dò về xin ở nhờ nhà con trai: “Mẹ không còn gì cả…” con dâu sưng sỉa chẳng buồn mời cơm, nào ngờ 1 tháng sau bà cụ mang 3 tỷ về nhà thông báo
    Bà cụ tay xách túi nylon, lò dò về xin ở nhờ nhà con trai: “Mẹ không còn gì cả…” con dâu sưng sỉa chẳng …
    Bà cụ Sáu – 76 tuổi, quê tận miền Tây …
  • Con trai nhất quyết không cho mẹ về quê kêu là “mẹ ơi tối qua nằm mơ bà nói với con ko được cho mẹ về quê”…người mẹ nhất quyết không nghe sau đó sự cố khủng khiếp xảy ra …
    Con trai nhất quyết không cho mẹ về quê kêu là “mẹ ơi tối qua nằm mơ bà nói với con ko được cho mẹ …
    Con trai nhất quyết không cho mẹ về quê kêu …
  • Cô gái bị cả trường khinh thường vì có bố làm lao công, khi công bố điểm thi tốt nghiệp, ai nấy đều…
    Cô gái bị cả trường khinh thường vì có bố làm lao công, khi công bố điểm thi tốt nghiệp, ai nấy đều…
    Cô gái bị cả trường kh/inh thư/ờng vì có bố …

Tin nhanh

giải trí, xã hội, làm đẹp
Copyright © 2025 Tin nhanh
Liên hệ: [email protected]