Tin nhanh

giải trí, xã hội, làm đẹp
Menu
  • Trang chủ
  • Xã hội
  • Sao
  • Tâm sự
  • Tử vi
  • Chính sách bảo mật
Home
Tâm sự
Xin anh trai 100m2 đất, tôi định kiện ra tòa nhưng một câu nói của chị dâu đã khiến tôi thay đổi ý định…

Xin anh trai 100m2 đất, tôi định kiện ra tòa nhưng một câu nói của chị dâu đã khiến tôi thay đổi ý định…

Thanh Thanh 10 Tháng 7, 2025

Làng quê chìm trong màn sương mỏng của buổi sớm mai. Tiếng gà gáy le te, tiếng chim hót líu lo, và tiếng chổi tre quét sân của Thủy vang lên đều đặn. Thủy là một người phụ nữ gầy gò, đôi mắt trũng sâu vì những đêm không ngủ. Cô đã từ bỏ việc học, từ bỏ ước mơ trở thành giáo viên để sinh con. Rồi cô một mình nuôi con, sống cuộc đời đơn độc, không có chồng, không có gia đình.

Mười ba năm trước, cô trở về quê, chăm sóc cha mẹ già yếu. Khi ấy, cha mẹ cô đã bệnh nặng, không thể tự chăm sóc bản thân. Cô đã rời bỏ công việc ở thành phố, rời bỏ cuộc sống của mình, để về đây, làm một người con gái hiếu thảo.

Anh trai cô, Hải, và chị dâu, Mai, sống ở thành phố, có công việc ổn định. Họ không về thăm cha mẹ nhiều. Mỗi lần gọi điện, họ chỉ hỏi han qua loa, rồi nói: “Em cứ lo cho bố mẹ đi. Anh chị bận lắm.”

Thủy không trách anh chị. Cô hiểu, họ có cuộc sống riêng. Cô chỉ cần có cha mẹ ở bên cạnh.

Cuộc sống của Thủy cứ thế trôi qua, giản dị nhưng đầy hy sinh. Cô làm việc đồng áng, chăn nuôi, kiếm tiền nuôi con và chăm sóc cha mẹ. Cô không có một ngày nghỉ, không có một giấc ngủ trọn vẹn. Cô hy sinh tất cả cho gia đình.

“Con gái, con khổ quá.” Mẹ cô nói, giọng nghẹn lại. “Mẹ nợ con nhiều lắm.”

“Mẹ nói gì vậy? Con là con của mẹ, con phải chăm sóc mẹ chứ.”

Cha mẹ cô ra đi một cách thanh thản, trong vòng tay của Thủy. Sau đám tang, Thủy vẫn sống trong căn nhà cũ, sống một cuộc đời bình dị.

Rồi, Hải và Mai trở về.

“Thủy, chúng ta cần nói chuyện.” Hải nói, giọng lạnh lùng.

Thủy nhìn anh, lòng cô dấy lên một dự cảm không lành.

“Mẹ cha không để lại di chúc. Toàn bộ đất đai, nhà cửa, là của anh. Em phải dọn ra khỏi đây.”

Thủy sững sờ. Cô không tin vào tai mình. “Anh nói gì vậy? Em đã chăm sóc bố mẹ suốt mười ba năm qua mà.”

“Đó là bổn phận của em. Em là con gái mà.”

“Nhưng anh… anh có về thăm bố mẹ được mấy lần đâu?”

“Anh bận. Anh có công việc. Em là người ở nhà, em phải lo.”

Mâu thuẫn bùng lên. Hải đòi đuổi Thủy ra khỏi nhà. Thủy van xin, khóc lóc.

“Anh ơi, em xin anh. Em chỉ cần một phần nhỏ thôi. Cho em một góc để mẹ con em ở.”

“Không được. Anh cần bán đất để lấy tiền. Em phải ra khỏi đây.”

Hải không còn là người anh trai hiền lành ngày xưa. Anh trở nên độc đoán, lạnh lùng.

Thủy tuyệt vọng. Cô không biết phải làm gì. Cô không có tiền, không có nơi nào để đi.

Một hôm, Thủy gặp Mai. Mai đang đi chợ, gương mặt đầy vẻ mệt mỏi.

“Chị ơi, em xin chị. Chị nói với anh Hải đi. Cho em một góc để ở.” Thủy nói, giọng nghẹn lại.

Mai nhìn Thủy, ánh mắt đầy sự thương cảm. “Thủy… chị xin lỗi. Chị không giúp được em.”

“Tại sao chị lại làm vậy? Chị có biết, em đã hy sinh những gì không?”

Mai im lặng, rồi chị nói: “Chị biết. Chị biết em đã khổ lắm.”

Rồi, Mai kéo Thủy vào một quán cà phê nhỏ. Mai kể cho Thủy nghe một bí mật.

“Thủy, em có biết, chị đã từng khuyên anh Hải chia đất cho em không?”

Thủy ngạc nhiên. “Thật ạ?”

“Thật. Chị đã nói với anh ấy rất nhiều lần. Chị nói rằng, em đã hy sinh tất cả cho bố mẹ. Nhưng anh ấy không nghe. Anh ấy nói, di chúc không có, đất là của anh ấy.”

Thủy cảm thấy một nỗi xót xa trong lòng. Cô đã hiểu lầm Mai.

“Tại sao chị không nói cho em biết?”

“Chị sợ em sẽ nghĩ rằng chị không thương em. Chị sợ em sẽ nghĩ rằng chị chỉ nói suông. Chị biết anh ấy không nghe, nên chị không dám nói.”

“Chị ơi… em xin lỗi.” Thủy nói, nước mắt chảy dài.

“Không, chị phải xin lỗi em. Chị đã không đủ mạnh mẽ để bảo vệ em.”

Mai kể tiếp. Cô kể về những lần cô về thăm cha mẹ, cô thấy Thủy gầy gò, ốm yếu. Cô thấy Thủy phải làm việc quần quật. Cô thấy Thủy hy sinh tất cả cho gia đình. Cô đã khóc rất nhiều.

“Chị đã nói với anh Hải, rằng em không phải là người giúp việc. Em là con gái của bố mẹ. Em có quyền được sống trong căn nhà này.”

Thủy ôm lấy Mai, khóc nức nở. Hai chị em, sau bao nhiêu năm xa cách, cuối cùng cũng hiểu nhau.

“Giờ em phải làm sao đây chị? Anh ấy vẫn đòi đuổi em.”

“Em đừng lo. Chị sẽ nói chuyện với anh ấy một lần nữa.”

Mai về nhà, nói chuyện với Hải. Hải vẫn độc đoán, vẫn không chịu nghe.

“Anh có biết, em đã mất tất cả vì bố mẹ không? Anh có biết, em đã từ bỏ ước mơ của mình không? Anh có biết, em đã một mình nuôi con không?”

Hải vẫn im lặng.

Mai nói tiếp: “Em hãy nghĩ lại đi. Nếu em đuổi em ấy ra khỏi nhà, em có nghĩ rằng bố mẹ sẽ vui không? Em có nghĩ rằng em sẽ sống yên ổn không?”

Hải vẫn im lặng.

Mai quyết định làm một việc khác. Cô đến gặp luật sư, và hỏi về quyền thừa kế. Cô được biết, dù không có di chúc, nhưng Thủy vẫn có quyền sở hữu căn nhà. Cô đã chăm sóc cha mẹ, và cô có quyền được ở lại.

Mai quay về, đưa cho Hải những giấy tờ.

“Anh xem đi. Em đã có quyền sở hữu. Anh không có quyền đuổi em ấy ra khỏi nhà.”

Hải nhìn những giấy tờ, gương mặt anh biến sắc. Anh không ngờ, Mai lại làm tất cả những điều đó.

“Tại sao em lại giúp nó?” Hải quát lên.

“Vì em ấy là em của anh. Vì em ấy đã hy sinh tất cả cho bố mẹ. Anh hãy nghĩ lại đi. Anh đã làm được gì cho bố mẹ?”

Hải im lặng. Anh không làm được gì cả. Anh chỉ gửi tiền. Anh đã nghĩ, tiền bạc là tất cả.

Thủy biết tất cả những gì Mai đã làm. Cô cảm thấy biết ơn Mai. Cô biết, cô đã có một người chị dâu hiểu chuyện, một người chị dâu yêu thương cô.

Cuối cùng, Hải cũng phải chấp nhận sự thật. Anh không còn đòi đuổi Thủy nữa. Nhưng anh vẫn lạnh lùng, vẫn xa cách.

Thủy vẫn sống trong căn nhà. Cô vẫn làm việc, vẫn nuôi con. Cô không hận anh trai. Cô chỉ cảm thấy buồn. Cô hy vọng, một ngày nào đó, anh trai cô sẽ hiểu.

Một hôm, Hải đi làm về, thấy con trai mình đang chơi ở sân. Con trai anh, một cậu bé thông minh, lanh lợi. Cậu bé chạy đến bên Thủy, ôm lấy cô.

“Mẹ ơi, con yêu mẹ.”

Hải nhìn cảnh đó, lòng anh quặn thắt. Anh thấy con trai mình yêu thương mẹ, còn anh thì lại lạnh lùng với em gái. Anh đã sai rồi. Anh đã đánh mất đi tình cảm gia đình.

Hải bước đến gần Thủy. “Thủy… anh xin lỗi.”

Thủy ngạc nhiên, nhìn anh.

“Anh đã sai rồi. Anh đã không hiểu em. Anh đã không hiểu bố mẹ.”

Thủy khóc. Cô ôm lấy anh. “Anh ơi… em không giận anh đâu.”

Hai anh em, sau bao nhiêu năm, cuối cùng cũng đoàn tụ.

Hải không bán đất nữa. Anh sống ở quê, cùng Thủy. Anh cùng Thủy chăm sóc nhà cửa, chăm sóc gia đình. Anh đã tìm lại được tình cảm mà anh đã đánh mất.

Thủy vẫn sống trong căn nhà. Cô không còn phải lo lắng nữa. Cô có một người anh trai, một gia đình. Cô đã tìm thấy hạnh phúc, ở nơi mà cô đã hy sinh tất cả.

Prev Article
Next Article

Related Articles

Thương em gái 1 nách 2 con, chị tôi tháng nào cũng hỗ trợ thêm 2 triệu, đến khi anh rể đem áo ng/ự/c của chị đặt lên bàn nhờ mua giúp, tôi ngh/ẹ/n đ/ắ/ng trả lại số tiền chị cho

Thương em gái 1 nách 2 con, chị tôi tháng nào cũng hỗ trợ thêm 2 triệu, đến khi anh rể đem áo ng/ự/c của chị đặt lên bàn nhờ mua giúp, tôi ngh/ẹ/n đ/ắ/ng trả lại số tiền chị cho

Bố vợ vào viện cần 100 triệu m/ổ gấp, vợ hỏi tôi có tiền không, tôi chối ngay dù tài khoản đang có 600 triệu: “Cho vay khác nào biếu luôn nhà vợ?”

Bố vợ vào viện cần 100 triệu m/ổ gấp, vợ hỏi tôi có tiền không, tôi chối ngay dù tài khoản đang có 600 triệu: “Cho vay khác nào biếu luôn nhà vợ?”

HOT NEWS

  • Con gái 10 tuổi cứ về từ nhà nội là khóc nấc, tôi giấu máy ghi âm và sốc nặng khi nghe sự thật
    Con gái 10 tuổi cứ về từ nhà nội là khóc nấc, tôi giấu máy ghi âm và sốc nặng khi nghe sự thật
  • “Nhà nó ở vùng sâu vùng xa, được con trai mình khác gì vớ cục vàng. Thế này là tốt lắm rồi!”
    “Nhà nó ở vùng sâu vùng xa, được con trai mình khác gì vớ cục vàng. Thế này là tốt lắm rồi!”
  • Đêm đó, tôi hả hê đưa bồ về, trong bụng nghĩ chắc chả ai dám nói gì. Nhưng chỉ vài tiếng sau, tôi chết đứng
    Đêm đó, tôi hả hê đưa bồ về, trong bụng nghĩ chắc chả ai dám nói gì. Nhưng chỉ vài tiếng sau, tôi chết đứng
  • Năm 2015, mẹ tôi qua đời, cha dượng nuôi tôi ăn học thành bác sĩ
    Năm 2015, mẹ tôi qua đời, cha dượng nuôi tôi ăn học thành bác sĩ
  • Chồng bỏ vợ bị UT gi;ai đ;oạn c;uối cặp bồ với bạn thân của vợ, ngày vợ m;ất chồng s;ững người khi luật sư đọc di chúc ..
    Chồng bỏ vợ bị UT gi;ai đ;oạn c;uối cặp bồ với bạn thân của vợ, ngày vợ m;ất chồng s;ững người khi luật sư đọc …
  • Không biết làm sao, nên anh chọn cách đóng hai vai? Vừa làm chồng tôi, vừa lén lút làm cha thằng bé?
    Không biết làm sao, nên anh chọn cách đóng hai vai? Vừa làm chồng tôi, vừa lén lút làm cha thằng bé?
  • Ngày tôi biết mình mang thai, mẹ anh mang 2 tỷ đến yêu cầu chia tay, tôi ôm cục tiền bỏ đi mà không nói lời nào
    Ngày tôi biết mình mang thai, mẹ anh mang 2 tỷ đến yêu cầu chia tay, tôi ôm cục tiền bỏ đi mà không nói …
  • Đêm tân hôn, nhìn thấy chỗ đó của chồng, tôi run rẩy biết lý do nhà chồng tặng biệt thự 20 tỷ để cưới cô osin nghèo như tôi…
    Đêm tân hôn, nhìn thấy chỗ đó của chồng, tôi run rẩy biết lý do nhà chồng tặng biệt thự 20 tỷ để cưới cô …
  • Bố ơi! Đêm đó con đã chứng kiến điều kinh khung xảy ra
    Bố ơi! Đêm đó con đã chứng kiến điều kinh khung xảy ra

Bài viết mới

  • Khoảnh khắc ấy, tôi thấy rõ bi kịch không chỉ của con trai, mà của cả hai gia đình.
    Khoảnh khắc ấy, tôi thấy rõ bi kịch không chỉ của con trai, mà của cả hai gia đình.
    1. Đêm hạnh phúc hóa ác mộng Đêm tân hôn, …
  • Lũ lụt khiến gia đình tôi ở Thanh Hóa mất trắng, bố vợ từ Hà Nội gọi điện mắng tôi té tát vì không lo được cho con gái ông, nhìn thấy thứ ở trong thùng xốp ông gửi vào tôi cùng vợ khóc ng-ất
    Lũ lụt khiến gia đình tôi ở Thanh Hóa mất trắng, bố vợ từ Hà Nội gọi điện mắng tôi té tát vì không lo …
    Buổi tối thứ ba sau lũ, mùi bùn non còn …
  • Tháng nào tôi cũng đưa cho vợ 150 triệu đồng nhưng cô ấy lại không mấy vui vẻ, hóa ra là bởi…
    Tháng nào tôi cũng đưa cho vợ 150 triệu đồng nhưng cô ấy lại không mấy vui vẻ, hóa ra là bởi…
    Mỗi đầu tháng, tôi lại đặt lên mặt bàn gỗ …
  • Ngày ký đơn ly hôn, chồng tôi cười đắc ý vì giành được 2/3 tài sản. Tôi không lấy được nhà, không lấy được xe, con cũng không có quyền nuôi
    Ngày ký đơn ly hôn, chồng tôi cười đắc ý vì giành được 2/3 tài sản. Tôi không lấy được nhà, không lấy được xe, …
    Hôm ký đơn ly hôn, trời Hà Nội mưa tầm …
  • Từ ngày về nhà chồng, tôi luôn cảm thấy một điều gì đó… không bình thường.
    Từ ngày về nhà chồng, tôi luôn cảm thấy một điều gì đó… không bình thường.
    “Trên Người Mẹ Chồng Luôn Có Mùi Lạ, Tôi Đưa …
  • Tôi bối rối, chưa kịp trả lời thì Mai đã lên tiếng, giọng yếu ớt: “Anh… anh đụng xe tụi tôi… chân tôi đau lắm… chắc gãy rồi…
    Tôi bối rối, chưa kịp trả lời thì Mai đã lên tiếng, giọng yếu ớt: “Anh… anh đụng xe tụi tôi… chân tôi đau lắm… …
    Đêm Sài Gòn mưa lất phất, không khí lành lạnh …
  • Bố tôi 70 tuổi, vẫn chăm đi karaoke, một lần đi theo, tôi suýt ngất khi thấy những gì đang diễn ra sau cánh cửa
    Bố tôi 70 tuổi, vẫn chăm đi karaoke, một lần đi theo, tôi suýt ngất khi thấy những gì đang diễn ra sau cánh cửa
    Bố tôi 70 tuổi, vẫn chăm đi kara–oke, một lần …
  • Bỏ 100 triệu cưới vợ, nhưng đêm tân hôn, bố chồng tôi đã làm một hành động khó tin: ông ấy ôm gối ra sofa ngủ. Sáng hôm sau, ông còn trả vợ mới về nhà ngoại.
    Bỏ 100 triệu cưới vợ, nhưng đêm tân hôn, bố chồng tôi đã làm một hành động khó tin: ông ấy ôm gối ra sofa …
    Giỗ đầu của mẹ tôi, không khí trong nhà không …
  • Cả họ nhà trai bỏ về giữa lễ cưới vì phát hiện bố mẹ cô dâu “nhà làm nghề nhặt rác” – ngay lúc ấy…
    Cả họ nhà trai bỏ về giữa lễ cưới vì phát hiện bố mẹ cô dâu “nhà làm nghề nhặt rác” – ngay lúc ấy…
    Dưới ánh nắng vàng rực của một buổi sáng mùa …
  • Cô giáo Hạnh, một người phụ nữ ngoài ba mươi, vốn có trực giác khá nhạy bén. Hạnh để ý đến một người đàn ông dáng vẻ lúng túng bước vào lớp, nói là đến đón con gái. Thoáng qua, cô thấy có gì đó không đúng nên đi theo
    Cô giáo Hạnh, một người phụ nữ ngoài ba mươi, vốn có trực giác khá nhạy bén. Hạnh để ý đến một người đàn ông …
    Người cha đón con gái từ nhà trẻ, trực giác …

Tin nhanh

giải trí, xã hội, làm đẹp
Copyright © 2025 Tin nhanh
Liên hệ: [email protected]