Tin nhanh

giải trí, xã hội, làm đẹp
Menu
  • Trang chủ
  • Xã hội
  • Sao
  • Tâm sự
  • Tử vi
  • Chính sách bảo mật
Home
Tâm sự
Đứa bé 5 tuổi thì thầm một câu với cô giáo – ngay lập tức, cô gọi cảnh sát vào trường….

Đứa bé 5 tuổi thì thầm một câu với cô giáo – ngay lập tức, cô gọi cảnh sát vào trường….

Thanh Thanh 7 Tháng 8, 2025

Đứa bé 5 tuổi thì thầm một câu với cô giáo – ngay lập tức, cô gọi c;ảnh s;át vào trường….Ngọc đã dạy mầm non hơn 10 năm, đã từng chứng kiến đủ mọi kiểu trẻ con, từ những đứa trẻ hiếu động không bao giờ chịu ngồi yên đến những bé nhút nhát cần sự kiên nhẫn để mở lòng. Tuy nhiên, hôm nay, khi nhìn Minh Anh ngồi ở góc lớp, cô cảm thấy có điều gì đó rất lạ. Không phải kiểu bướng bỉnh của một đứa trẻ giận rỗi, cũng không phải nét sợ hãi thường thấy khi có chuyện không vui, mà là một sự im lặng khác thường, như thể cô bé đang cố thu mình lại, muốn biến mất khỏi thế giới xung quanh.

Tiếng cười nói ồn ào của các bé khác chuẩn bị ra về khiến sự tĩnh lặng của Minh Anh càng trở nên rõ ràng hơn. Ngọc bước đến gần, cố gắng giữ giọng nhẹ nhàng: “Ba mẹ sắp đến đón con rồi, Minh Anh.” Cô bé không trả lời, chỉ nhìn chằm chằm vào bàn tay nhỏ nhắn của mình. Một cây bút chì màu xanh bị gãy nằm trên mặt bàn. Ngọc ngồi xuống bên cạnh, chờ đợi. Một lúc sau, Minh Anh mới nói rất khẽ, như thể sợ ai đó nghe thấy: “Con không muốn về nhà.”

Ngọc không ngạc nhiên, vì không phải lần đầu cô nghe một đứa trẻ nói như vậy. Trẻ con đôi khi mè nhèo, không muốn rời trường vì vẫn còn muốn chơi, hoặc đơn giản là đang giận rỗi ba mẹ vì chuyện gì đó nhỏ nhặt. Nhưng cách Minh Anh nói ra câu đó khiến cô cảm thấy có gì đó rất khác. Cửa lớp bật mở, một người đàn ông bước vào, gật đầu chào theo đúng phép lịch sự. Anh ta mặc áo sơ mi là phẳng, quần tây tối màu, đôi giày bóng loáng không có một vết xước. Mọi thứ trên người anh ta toát lên sự chỉn chu, thậm chí là có phần quá mức. Ngọc không nhận ra người này.

“Anh là ai ạ?” Ngọc hỏi. Người đàn ông mỉm cười, giọng nói trầm ấm nhưng không hề thân thiện: “Tôi đến đón Minh Anh”

Ngọc khẽ cau mày.

“Anh là phụ huynh của bé Minh Anh?” cô hỏi lại, ánh mắt không rời người đàn ông đang tiến gần đến góc lớp – nơi Minh Anh vẫn đang ngồi im lặng.

“Phải.” Người đàn ông gật đầu. “Tôi là cha dượng của bé. Mẹ bé bận, nhờ tôi đến đón.”

Minh Anh nghe thấy, ngẩng đầu lên. Đôi mắt cô bé lập tức mở to, bối rối và sợ hãi. Cô bé co người lại, miệng mím chặt.

Cảnh tượng ấy khiến Ngọc lập tức thấy dạ dày mình quặn thắt. Cô đã từng thấy những ánh mắt như vậy – ánh mắt của một đứa trẻ từng chịu đựng thứ gì đó không ai nên phải chịu.

“Xin lỗi, tôi chưa từng gặp anh trước đây,” Ngọc nói, giữ giọng bình tĩnh. “Theo quy định của trường, chúng tôi chỉ giao trẻ cho người có tên trong danh sách đón – hoặc có giấy ủy quyền từ phụ huynh.”

Người đàn ông dừng lại một chút. Cái mỉm cười của anh ta không thay đổi, nhưng ánh mắt bắt đầu lộ ra vẻ khó chịu.

“Cô nghi ngờ tôi?”

Ngọc không trả lời. Cô bước lại bàn, lấy điện thoại và nhanh chóng gọi cho mẹ của Minh Anh. Một hồi chuông, rồi hai, rồi ba… không ai bắt máy.

Lúc đó, Minh Anh kéo nhẹ tay áo cô. Giọng cô bé nhỏ như tiếng gió:

“Cô ơi… đừng để con về với chú ấy.”

Ngọc cúi xuống, thì thầm: “Sao vậy con?”

Minh Anh nuốt nước bọt, rồi ghé tai cô thì thầm một câu. Chỉ một câu duy nhất, khiến máu trong người Ngọc như ngừng chảy:

“Chú ấy làm con đau… mỗi tối.”

Cơn choáng ập đến khiến cô phải bám tay vào thành bàn để giữ thăng bằng. Ngọc đứng bật dậy, tay cầm chắc điện thoại.

Cô quay sang người đàn ông, gương mặt lạnh băng: “Anh vui lòng ra ngoài đợi một chút. Tôi phải xác minh thông tin.”

“Cô không có quyền giữ trẻ!” giọng anh ta trầm xuống, không còn chút thân thiện.

“Và tôi có nghĩa vụ phải bảo vệ an toàn cho học sinh của mình,” Ngọc đáp, không lùi một bước.

Ngay lúc đó, cô bấm số… 113.

Vài phút sau, tiếng còi xe cảnh sát vang lên ngoài cổng trường. Người đàn ông quay phắt ra cửa, nhưng một bảo vệ trường học đã chặn anh ta lại. Minh Anh vẫn ngồi đó, đôi mắt rưng rưng, nhìn cô giáo với chút hy vọng le lói.

Ngọc đến bên cô bé, nhẹ nhàng ôm lấy thân hình nhỏ xíu đang run lên.

“Không sao đâu con. Cô ở đây rồi.”

Sau vụ việc, Minh Anh được đưa đến phòng y tế trong khi cảnh sát làm việc với ban giám hiệu nhà trường và người đàn ông tự nhận là cha dượng cô bé.

Cảnh sát yêu cầu anh ta xuất trình giấy tờ tùy thân, nhưng người này bắt đầu tỏ ra lúng túng, nói quanh co, thậm chí còn lớn tiếng đòi “quyền giám hộ”. Một nữ sĩ quan, với ánh mắt sắc sảo, vừa quan sát biểu hiện của anh ta vừa trao đổi với Ngọc.

“Cô bé nói gì với cô?”

Ngọc siết chặt bàn tay:

“Con bé nói… ‘Chú ấy làm con đau mỗi tối.’ Tôi không dám hỏi thêm. Nhưng ánh mắt con bé không nói dối.”

Viên sĩ quan gật đầu, ra hiệu cho đồng nghiệp tách người đàn ông kia sang khu vực khác. Một nhân viên xã hội đã được gọi đến ngay trong đêm.

Tối hôm đó, Ngọc không sao ngủ được. Trong đầu cô hiện lên hình ảnh Minh Anh thu mình trong góc lớp, ánh mắt tuyệt vọng của một đứa trẻ 5 tuổi chưa kịp lớn đã biết sợ hãi là gì.

Cô nhìn qua hồ sơ học sinh của Minh Anh mà nhà trường lưu trữ:

Mẹ đơn thân.

Chuyển trường từ một tỉnh khác chỉ mới vài tháng.

Thường xuyên vắng mặt không lý do rõ ràng.

Có dấu hiệu trầm lặng, ít giao tiếp với bạn bè.

Ngọc cảm thấy nghẹn nơi cổ họng. Cô thấy giận – giận vì mình đã không để ý sớm hơn.

Ngày hôm sau, cơ quan chức năng xác nhận người đàn ông kia không có quan hệ hợp pháp với bé Minh Anh. Anh ta từng có tiền án về bạo lực gia đình, và từng bị tố cáo lạm dụng – nhưng không có chứng cứ rõ ràng để truy tố.

Minh Anh và mẹ được đưa vào diện bảo vệ khẩn cấp. Người mẹ – khi được hỏi – đã bật khóc nức nở. Cô là một phụ nữ trẻ, bỏ quê lên thành phố, vì yêu mà mù quáng sống chung với người đàn ông kia. Cô không hề biết con gái mình bị hại.

Một tuần sau, Minh Anh trở lại lớp.

Lần đầu tiên sau nhiều tháng, cô bé tự nguyện cầm bút vẽ.

Bức tranh là một ngôi nhà nhỏ, có mặt trời phía sau, và một người phụ nữ tóc ngắn đang nắm tay cô bé mặc váy đỏ.

Minh Anh đưa tranh cho cô Ngọc, nói khẽ:

“Con vẽ cô. Cô là nhà của con.”

Ngọc ôm lấy cô bé, giấu đi giọt nước mắt đang rơi.

Vài tháng sau, vụ việc của Minh Anh được đưa lên báo chí như một lời cảnh tỉnh về những đứa trẻ “im lặng”. Cô Ngọc nhận được thư cảm ơn từ Sở Giáo dục, nhưng với cô, phần thưởng lớn nhất là thấy Minh Anh đã bắt đầu cười trở lại – và lần đầu tiên, cô bé nói câu:

“Con yêu cô giáo.”

Prev Article
Next Article

Related Articles

Ế quá lại quá thì tôi lấy đại chồng câm điếc, ai ngờ đêm tân hôn lại thấy tiếng chồng thầm thì…

Ế quá lại quá thì tôi lấy đại chồng câm điếc, ai ngờ đêm tân hôn lại thấy tiếng chồng thầm thì…

Mᴇ̣ ᴠᴏ̛̣ tôi chia hết nhà đất cho 4 nɡười con trai, 2 nɡười con ɡάi thì đưᴏ̛̣c cuṓn sổ tiết kiệm 2 tỷ cᴏ̀n toàn bộ ᴠànɡ chia đều cho cάc chάu

Mᴇ̣ ᴠᴏ̛̣ tôi chia hết nhà đất cho 4 nɡười con trai, 2 nɡười con ɡάi thì đưᴏ̛̣c cuṓn sổ tiết kiệm 2 tỷ cᴏ̀n toàn bộ ᴠànɡ chia đều cho cάc chάu

HOT NEWS

  • Lấy anh thợ xây để hợp thức hóa cái thai, khi con 3 tuổi, tôi bủn rủn thấy thứ này trong ví chồng, không ngờ anh lại là người như thế…
    Lấy anh thợ xây để hợp thức hóa cái thai, khi con 3 tuổi, tôi bủn rủn thấy thứ này trong ví chồng, không ngờ …
  • Mẹ chồng già bị con dâu bắt kê khai từng đồng tiền lẻ tiêu trong ngày trong nhà rồi ghi sổ, chỉ vì ghi sai 10 nghìn mà bà bị đuổi khỏi nhà
    Mẹ chồng già bị con dâu bắt kê khai từng đồng tiền lẻ tiêu trong ngày trong nhà rồi ghi sổ, chỉ vì ghi sai …
  • Vợ soạn vali cho chồng đi công tác bất ngờ phát hiện chiếc quần ren đỏ
    Vợ soạn vali cho chồng đi công tác bất ngờ phát hiện chiếc quần ren đỏ
  • Giám đốc công nghệ gặp lại người xe ôm từng chở mình đi thi không lấy tiền nhưng 5 phút sau anh lại có hành động không ngờ với chính ân nhân của mình
    Giám đốc công nghệ gặp lại người xe ôm từng chở mình đi thi không lấy tiền nhưng 5 phút sau anh lại có hành …
  • Vợ gọi điện cho mẹ của tiểu tam để rồi đúng 3 ngày sau chồng trở về thông báo
    Vợ gọi điện cho mẹ của tiểu tam để rồi đúng 3 ngày sau chồng trở về thông báo
  • Bố chồng tôi rất kỹ tính, lầm lì nên tôi cũng không biết lúc nào ông vui hay buồn mà cư xử.
    Bố chồng tôi rất kỹ tính, lầm lì nên tôi cũng không biết lúc nào ông vui hay buồn mà cư xử.
  • Ngày dạm ngõ mẹ chồng mang 200 triệu lễ đen đến xin dâu nhưng đi kèm với 1 điều kiện không ngờ, ngay lập tức nhà thông gia tuyên bố “chẳng có đám cưới nào hết”
    Ngày dạm ngõ mẹ chồng mang 200 triệu lễ đen đến xin dâu nhưng đi kèm với 1 điều kiện không ngờ, ngay lập tức …
  • Bị con dâu đay nghiến vì giặt đồ tốn nước, bà cụ lặng lẽ mặc đồ 10 ngày không giặt và rồi đến ngày thứ 10 thì trong nhà bất ngờ xuất hiện…
    Bị con dâu đay nghiến vì giặt đồ tốn nước, bà cụ lặng lẽ mặc đồ 10 ngày không giặt và rồi đến ngày thứ …
  • Cô gái 22 tuổi cắn răng lấy chồng 54 tuổi thay chị gái, nào ngờ đêm tân hôn vừa khép cửa, cô ngỡ ngàng khi nhìn thấy…
    Cô gái 22 tuổi cắn răng lấy chồng 54 tuổi thay chị gái, nào ngờ đêm tân hôn vừa khép cửa, cô ngỡ ngàng khi …

Bài viết mới

  • 40 tuổi chưa vợ, mẹ ép lấy một người phụ nữ đơn thân đã có 2 con, đêm tân hôn tá hỏa khi phát hiện sự thật
    40 tuổi chưa vợ, mẹ ép lấy một người phụ nữ đơn thân đã có 2 con, đêm tân hôn tá hỏa khi phát hiện …
    Tôi tên Nam, năm nay đã 40 tu/ổi. Ở cái …
  • Tôi ở rể được 5 năm, bố mẹ vợ giàu có, suốt ngày giục tôi bỏ tiền xây nhà trên đất của ông bà, tôi đòi sang tên đất thì mới xây nhưng nhà vợ nhất định không chịu
    Tôi ở rể được 5 năm, bố mẹ vợ giàu có, suốt ngày giục tôi bỏ tiền xây nhà trên đất của ông bà, tôi …
    Tin tôi xây nhà mới và cưới vợ khác lan …
  • Đi trông trẻ cho mẹ đơn thân nhà giàu được ăn sung mặc sướng, nào ngờ một ngày mẹ đứa bé bất ngờ bỏ con gái hơn 1 tuổi để đi biền biệt
    Đi trông trẻ cho mẹ đơn thân nhà giàu được ăn sung mặc sướng, nào ngờ một ngày mẹ đứa bé bất ngờ bỏ con …
    Tôi vốn chỉ là cô gái tỉnh lẻ lên thành …
  • Chồng luôn miệng chê bai chị hàng xóm cho đến 1 hôm tôi tan làm sớm không báo trước thì  bất ngờ bắt gặp hai người đang miệt mài…
    Chồng luôn miệng chê bai chị hàng xóm cho đến 1 hôm tôi tan làm sớm không báo trước thì bất ngờ bắt gặp hai …
    Chồng luôn miệng chê bai chị hàng xóm, nào là …
  • Khi xây nhà, chồng vội nghe lời gạ gẫm của hàng xóm xây lấn đất, 4 năm sau anh hoảng sợ đến ốm liệt giường cả tuần, tôi âm thầm để một thứ cạnh bờ rào
    Khi xây nhà, chồng vội nghe lời gạ gẫm của hàng xóm xây lấn đất, 4 năm sau anh hoảng sợ đến ốm liệt giường …
    Chúng tôi về quê xây nhà cách đây 4 năm. …
  • Mẹ chồng bán hết cả đất lẫn nhà cửa để trả nợ cho anh cả cờ bạc, được đúng 1 tháng sau bà phải ngậm ngùi đi thuê nhà ở với lương hưu ít ỏi
    Mẹ chồng bán hết cả đất lẫn nhà cửa để trả nợ cho anh cả cờ bạc, được đúng 1 tháng sau bà phải ngậm …
    Mẹ chồng tôi từng là người phụ nữ quyền lực …
  • Chồng đã mất và chị để tang suốt 5 năm. Hôm ấy, khi đưa con đi chơi, chị bỗng run rẩy đứng khựng lại bên kia đường, trong chiếc xe hơi sang trọng, người đàn ông ngồi bên trong… chính là chồng chị. Bên cạnh anh còn có một người phụ nữ lạ mặt
    Chồng đã mất và chị để tang suốt 5 năm. Hôm ấy, khi đưa con đi chơi, chị bỗng run rẩy đứng khựng lại bên …
    Đã năm năm kể từ ngày anh ra đi trong …
  • Sáng nào cũng 4h giờ đã đi lấy thịt lợn về đem ra chợ bán, chồng ở nhà ngủ đến 10h trưa mới dậy nấu cơm, một hôm chị hàng xóm đến tận nơi xưng xỉa đặt vào tay tôi một túi bóng đen
    Sáng nào cũng 4h giờ đã đi lấy thịt lợn về đem ra chợ bán, chồng ở nhà ngủ đến 10h trưa mới dậy nấu …
    Sáng nào cũng vậy, đúng 4 giờ, khi phố xá …
  • Cưới xong hai vợ chồng ngồi bóc phong bì thì thấy phong bì của người yêu cũ chồng, bên trong có 500k và que thử thai
    Cưới xong hai vợ chồng ngồi bóc phong bì thì thấy phong bì của người yêu cũ chồng, bên trong có 500k và que thử …
    Đêm tân hôn chưa kịp chạm vào hạnh phúc, Linh …
  • Mỗi tháng đưa vợ tận 3 triệu tiền ăn nhưng vợ vẫn trề môi bĩu mỏ chê ít, cuối tháng đi làm về nhìn mâm cơm toàn rau với nước canh lọc
    Mỗi tháng đưa vợ tận 3 triệu tiền ăn nhưng vợ vẫn trề môi bĩu mỏ chê ít, cuối tháng đi làm về nhìn mâm …
    Mỗi tháng tôi đưa vợ tận 3 triệu tiền ăn …

Tin nhanh

giải trí, xã hội, làm đẹp
Copyright © 2025 Tin nhanh
Liên hệ: [email protected]