Tin nhanh

giải trí, xã hội, làm đẹp
Menu
  • Trang chủ
  • Xã hội
  • Sao
  • Tâm sự
  • Tử vi
  • Chính sách bảo mật
Home
Tâm sự
Phận làm con út lại còn không được ưa nhìn như chị, mẹ đẻ ép tôi thay thế chị gái lấy chồng ở làng bên

Phận làm con út lại còn không được ưa nhìn như chị, mẹ đẻ ép tôi thay thế chị gái lấy chồng ở làng bên

Thanh Thanh 31 Tháng 12, 2025

Tôi mặc váy cưới của chị gái trong một buổi sáng mưa nặng hạt. Chiếc váy trắng tinh, được may đo vừa khít cho chị, giờ ôm lấy thân thể tôi một cách gượng gạo. Mẹ đứng phía sau, kéo khóa váy lên, bàn tay run nhưng giọng thì cứng rắn:“Con phải nhớ, từ giây phút bước ra khỏi nhà này, con là chị con. Đừng để sai một lời.”

Tôi không trả lời. Cổ họng nghẹn cứng. Người đàn ông tôi sắp lấy – chồng của chị – là một người mù. Tai nạn xe cách đây hai năm đã cướp đi ánh sáng của anh, và cũng khiến gia đình anh vội vàng thúc ép hôn sự. Chị tôi, người vốn xinh đẹp, kiêu hãnh, đã bỏ đi ngay trước ngày cưới. Không lời nhắn. Không quay đầu.

Và tôi, đứa con gái thứ hai, là phương án duy nhất còn lại để “giữ thể diện hai bên gia đình”.

Đám cưới diễn ra nhanh chóng. Tôi cúi đầu suốt buổi, không dám ngẩng lên. Người đàn ông đứng bên cạnh tôi cao lớn, dáng điềm tĩnh, bàn tay anh đặt lên tay tôi khi làm lễ – ấm, chắc, nhưng không hề run. Trái tim tôi thì ngược lại, đập dồn dập đến mức tưởng như ai cũng nghe thấy.

Đêm tân hôn, căn phòng rộng và yên tĩnh đến đáng sợ. Tôi ngồi trên mép giường, tay siết chặt tà váy. Khi anh bước vào, tôi nín thở.

Anh không hỏi. Không chạm ngay. Chỉ ngồi xuống đối diện tôi, giữ một khoảng cách đủ để tôi không bỏ chạy.

“Em… có thể không cần nói gì cả,” anh lên tiếng trước. Giọng trầm, chậm, như đã quen với việc lắng nghe hơn là nhìn.

Tôi gật đầu theo phản xạ, rồi chợt nhớ ra – anh không thấy.

Khi anh đưa tay ra, chỉ chạm nhẹ vào cổ tay tôi, tôi giật mình. Cái chạm rất khẽ, nhưng đủ lâu. Đủ để tôi cảm nhận được sự dừng lại bất thường.

Anh im lặng vài giây. Rồi nói, nhẹ đến mức gần như thì thầm:“Em không phải là người đã từng nắm tay tôi trước đây.”

Tim tôi rơi thẳng xuống vực. Tôi tưởng anh sẽ nổi giận. Hoặc gọi người vào. Hoặc đẩy tôi ra khỏi căn nhà này.

Nhưng anh chỉ khẽ buông tay tôi, giọng vẫn bình thản:“Nếu em đã đến đây… thì cứ ở lại.”

Tôi ngẩng đầu, nước mắt trào ra lúc nào không hay. Tôi không ngờ, chính quyết định đó… lại là khởi đầu cho một cuộc đời hoàn toàn khác.

Tôi sống trong nhà anh với một thân phận không tên. Trên giấy tờ, tôi là vợ anh – mang tên chị gái. Trong lòng tôi, mỗi ngày đều là một cuộc giằng xé.

Anh không hỏi thêm. Không truy cứu. Không nhắc đến chị tôi lần nào. Chỉ cư xử với tôi như thể đã chấp nhận sự thật ấy từ lâu. Chính sự bình thản đó mới khiến tôi sợ.

Buổi sáng đầu tiên sau đêm cưới, tôi dậy sớm nấu bữa sáng. Tay tôi lóng ngóng, làm rơi cả bát. Anh từ phòng trong bước ra, định hướng bằng cây gậy quen thuộc.“Đừng vội,” anh nói, “tôi quen với việc tự làm.”

Tôi đứng im nhìn anh. Một người đàn ông mù… nhưng không hề yếu đuối như tôi tưởng. Anh nhớ từng vị trí đồ đạc trong nhà, biết cả tiếng gió lọt qua cửa sổ lúc sáng sớm.

Những ngày sau đó, chúng tôi sống như hai người xa lạ cùng chung một mái nhà. Không chạm. Không hỏi. Không gọi tên nhau. Tôi gọi anh là “anh”, anh gọi tôi là “em”. Chừng đó là đủ.

Một buổi tối, khi tôi đang đọc sách cho anh nghe – việc duy nhất tôi cảm thấy mình có ích – anh bất ngờ hỏi:“Em bao nhiêu tuổi?”

Tôi khựng lại. Tuổi của tôi… khác tuổi của chị.“Em… hai mươi ba,” tôi nói khẽ.

Anh mỉm cười.“Tôi nhớ cô ấy lớn hơn.”

Tôi cắn môi, tay siết chặt cuốn sách.“Em xin lỗi.”

“Không cần,” anh đáp, “tôi chỉ muốn biết người đang ngồi trước mặt tôi là ai.”

Lần đầu tiên, tôi thấy mình được nhìn nhận như một con người riêng biệt, không phải cái bóng thay thế.

Dần dần, chúng tôi nói chuyện nhiều hơn. Tôi kể về tuổi thơ mình – luôn đứng sau chị, luôn được dạy phải nhường nhịn. Anh kể về tai nạn, về quãng thời gian dài học cách chấp nhận bóng tối.

Một đêm mưa, điện mất. Tôi sợ bóng tối, nhưng anh lại bình thản đến lạ. Anh đưa tay ra:“Nếu em sợ, cứ nắm.”

Tôi nắm lấy tay anh. Lần này, không phải vì nghĩa vụ.

Tôi nhận ra… anh mù, nhưng anh “thấy” tôi rõ hơn bất kỳ ai trước đó.

Rồi một ngày, chị tôi quay về.

Chị đứng trước cổng nhà, gầy đi, mắt đỏ hoe. Tôi đứng chết lặng. Mẹ gọi điện, giọng run rẩy:“Nó muốn trở lại. Con phải rời đi.”

Tôi nhìn về phía phòng trong. Anh đang ngồi đọc sách chữ nổi, dáng bình thản như mọi ngày.

Lần đầu tiên trong đời, tôi không muốn nhường nữa.

Chị tôi ở lại nhà hai ngày. Không ai nói rõ ràng, nhưng không khí nặng nề đến mức chỉ cần một tiếng động nhỏ cũng khiến tôi giật mình. Chị tránh mặt anh. Anh thì dường như biết rất rõ sự hiện diện của chị, dù không ai nói.

Buổi tối ngày thứ hai, anh gọi cả hai chị em vào phòng khách. Tôi run đến mức không đứng vững.

“Tôi không nhìn thấy,” anh nói, “nhưng tôi không mù với sự thật.”

Chị tôi bật khóc. Chị thú nhận đã bỏ chạy vì sợ gánh nặng, vì không chịu nổi viễn cảnh phải chăm sóc một người mù cả đời.

Anh lắng nghe, không cắt ngang. Khi chị nói xong, anh chỉ hỏi một câu:“Còn em?” – quay về phía tôi.

Tôi nghẹn ngào, nhưng lần này không trốn tránh. Tôi nói hết. Về việc bị ép. Về nỗi sợ. Và về việc… tôi đã không còn muốn rời đi.

Căn phòng im lặng rất lâu.

Cuối cùng, anh lên tiếng:“Tôi không cần một người vợ vì thương hại. Và tôi cũng không giữ ai ở lại vì nghĩa vụ.”

Anh quay sang chị tôi:“Em đã rời đi một lần. Tôi không trách. Nhưng tôi không thể bắt đầu lại.”

Rồi anh quay sang tôi:“Nếu em ở lại, là vì em chọn. Không phải vì ai ép.”

Tôi gật đầu, nước mắt rơi không ngừng.

Chị tôi rời đi sáng hôm sau. Không oán trách. Không níu kéo. Lần này, tôi tiễn chị, lòng nhẹ hơn tôi tưởng.

Chúng tôi làm lại giấy tờ. Tôi trở thành vợ anh – với tên thật của mình. Không váy cưới. Không tiệc tùng. Chỉ là một buổi chiều yên tĩnh, anh nắm tay tôi ký vào tờ giấy hôn thú.

Cuộc sống sau đó không hề dễ dàng. Có những ngày anh cáu gắt vì bất lực. Có những đêm tôi mệt mỏi vì trách nhiệm. Nhưng chúng tôi học cách nói ra, thay vì im lặng.

Một lần, tôi hỏi anh:“Nếu ngày đó anh vạch trần em, mọi chuyện đã khác?”

Anh mỉm cười, chạm nhẹ lên tay tôi – cái chạm quen thuộc từ đêm tân hôn ấy.“Có thể. Nhưng tôi đã nhận ra, có những người bước vào đời ta không đúng cách… nhưng lại ở đúng thời điểm.”

Tôi tựa đầu vào vai anh.

Cuộc hôn nhân bắt đầu bằng một lời nói dối. Nhưng chính sự lựa chọn ở lại – của cả hai – đã khiến nó trở thành thật.

Prev Article
Next Article

Related Articles

Chồng nằm hấp hối vì UT giai đoạn cuối, tôi cắn răng mang thai hộ cho một đại gia để đổi lấy tiền cứu anh

Chồng nằm hấp hối vì UT giai đoạn cuối, tôi cắn răng mang thai hộ cho một đại gia để đổi lấy tiền cứu anh

Ả bồ hí hửng nhắn tin cho vợ người tình: “Chồng chị và em đang vui vẻ trong nhà nghỉ đấy”

Ả bồ hí hửng nhắn tin cho vợ người tình: “Chồng chị và em đang vui vẻ trong nhà nghỉ đấy”

HOT NEWS

  • Hùng – một người thợ xây gần 35 tuổi, nổi tiếng là người hiền lành, chịu khó
    Hùng – một người thợ xây gần 35 tuổi, nổi tiếng là người hiền lành, chịu khó
  • Nhà chồng cho đất, nhà đẻ cho 2 tỷ xây nhà, xây xong bố mẹ chồng gọi luôn người đến bán, không ngờ lại dính cái bẫy hoàn hảo của bố vợ…
    Nhà chồng cho đất, nhà đẻ cho 2 tỷ xây nhà, xây xong bố mẹ chồng gọi luôn người đến bán, không ngờ lại dính …
  • Con trai đưa tôi đến rìa thị trấn rồi nói tôi xuống xe: Chúng con không nuôi nổi mẹ nữa
    Con trai đưa tôi đến rìa thị trấn rồi nói tôi xuống xe: Chúng con không nuôi nổi mẹ nữa
  • Và đôi khi, phải chờ đến lúc mở tủ sổ đỏ… chúng ta mới biết ai là người thực sự đáng tin trong một gia đình.
    Và đôi khi, phải chờ đến lúc mở tủ sổ đỏ… chúng ta mới biết ai là người thực sự đáng tin trong một gia …
  • 35 tuổi chưa có chồng, một lần cho ông cụ ăn mày vào lán mình trú mưa thì bất ngờ nhận được…
    35 tuổi chưa có chồng, một lần cho ông cụ ăn mày vào lán mình trú mưa thì bất ngờ nhận được…
  • Khi tôi nói sẽ cưới, mẹ tôi vui lắm, dồn hết tâm huyết chuẩn bị sính lễ, chỉ sợ nhà gái nghĩ nhà trai sơ sài
    Khi tôi nói sẽ cưới, mẹ tôi vui lắm, dồn hết tâm huyết chuẩn bị sính lễ, chỉ sợ nhà gái nghĩ nhà trai sơ …
  • Cho bạn cũ vay 800 triệu suốt 15 năm mà không trả, hôm tới ngân hàng hủy thẻ, nhân viên chỉ nói một câu khiến tôi sững người..
    Cho bạn cũ vay 800 triệu suốt 15 năm mà không trả, hôm tới ngân hàng hủy thẻ, nhân viên chỉ nói một câu khiến …
  • Giám đốc giàu có đùa cợt cô lao công dọn dẹp trong sảnh khách sạn 5 sao nếu mặc vừa cái váy này ông ta sẽ cưới bà về làm vợ 2
    Giám đốc giàu có đùa cợt cô lao công dọn dẹp trong sảnh khách sạn 5 sao nếu mặc vừa cái váy này ông ta …
  • Bỏ việc lương 50 triệu bao ăn ở để đi làm tạp vụ, ai cũng bảo tôi điên cho đến khi biết sự thật kinh hoàng
    Bỏ việc lương 50 triệu bao ăn ở để đi làm tạp vụ, ai cũng bảo tôi điên cho đến khi biết sự thật kinh …

Bài viết mới

  • Ông cụ chạy chiếc xe máy cũ tới thăm con trai tại chung cư cao cấp ở Sài Gòn, bảo vệ không cho vào và cái kết…
    Ông cụ chạy chiếc xe máy cũ tới thăm con trai tại chung cư cao cấp ở Sài Gòn, bảo vệ không cho vào và …
    Giữa trưa nắng gắt, một ông cụ tóc bạc, dáng …
  • Phận làm con út lại còn không được ưa nhìn như chị, mẹ đẻ ép tôi thay thế chị gái lấy chồng ở làng bên
    Phận làm con út lại còn không được ưa nhìn như chị, mẹ đẻ ép tôi thay thế chị gái lấy chồng ở làng bên
    Tôi mặc váy cưới của chị gái trong một buổi …
  • Anh Xe Ôm Đi Ứng Tuyển Làm Bảo Vệ, Nữ Tỷ Phú Vừa Xem Hồ Sơ Liền Bật Khóc: Sao Bây Giờ Anh Mới Tới?
    Anh Xe Ôm Đi Ứng Tuyển Làm Bảo Vệ, Nữ Tỷ Phú Vừa Xem Hồ Sơ Liền Bật Khóc: Sao Bây Giờ Anh Mới Tới?
    Anh Xe Ôm Đi Ứng Tuyển Làm Bảo Vệ, Nữ …
  • Con trai tôi bán đất ở quê rồi mua nhà 3 tỷ nhưng lại đón bố mẹ vợ tới sống cùng, còn tôi thì chẳng có lấy 1 lời mời, bức xúc tôi lên chơi đúng giờ cơm tối không báo trước, con trai tôi liền to tiếng: Sao bố lên không nói trước với con? Nhưng thái độ của con dâu mới là sốc nhất
    Con trai tôi bán đất ở quê rồi mua nhà 3 tỷ nhưng lại đón bố mẹ vợ tới sống cùng, còn tôi thì chẳng …
    Tôi chỉ có một đứa con trai.Nó lớn lên ở …
  • Đưa mẹ con ăn xin về nhà, vị giám đốc phát hiện ra một bí mật kinh hoàng.
    Đưa mẹ con ăn xin về nhà, vị giám đốc phát hiện ra một bí mật kinh hoàng.
    Một buổi chiều cuối thu, khi dòng người vẫn hối …
  • Thu nhập mỗi năm không dưới 1 tỷ, nhưng ngày Tết không dám biếu bố mẹ đồng nào mà để lo hết cho vợ con. Nhưng năm nay bảo vợ về quê ăn Tết vì mẹ tôi ốm nặng, ai ngờ cô ấy nói 1 câu khiến tôi lập tức viết đơn LY HÔN rồi dắt con về quê luôn…
    Thu nhập mỗi năm không dưới 1 tỷ, nhưng ngày Tết không dám biếu bố mẹ đồng nào mà để lo hết cho vợ con. …
    Thu nhập mỗi năm không dưới 1 tỷ, nhưng ngày …
  • 33 t, 1m52, lương 70 triệu nhưng vẫn ế, Tết đến bố lại ốm nặng sợ không qua khỏi nên tôi thuê bừa cô e:m ‘đồng nát’ cao 1m70 với giá 10 triệu về ra mắt
    33 t, 1m52, lương 70 triệu nhưng vẫn ế, Tết đến bố lại ốm nặng sợ không qua khỏi nên tôi thuê bừa cô e:m …
    33 tuổi, Trưởng phòng Marketing một công ty công nghệ, …
  • Vợ được thưởng Tết 500 triệu, nhưng vừa về đến nhà chồng đã bảo: “Chuyển hết anh mua 4 cây vàng để làm hồi môn cho em nó đi lấy chồng”
    Vợ được thưởng Tết 500 triệu, nhưng vừa về đến nhà chồng đã bảo: “Chuyển hết anh mua 4 cây vàng để làm hồi môn …
    Gió bấc rít từng hồi qua khe cửa kính tòa …
  • 29 Tết bị quỵt lương chàng thợ xây 30t buồn bã lái xe cà tàng về quê ăn Tết thì gặp cô gái run rẩy đón xe khách dọc đường
    29 Tết bị quỵt lương chàng thợ xây 30t buồn bã lái xe cà tàng về quê ăn Tết thì gặp cô gái run rẩy …
    Gió bấc rít từng hồi qua khe cửa sổ phòng …
  • Cô gái gọi 113 nói “Bố nhốt cháu trong phòng tắm nhiều ngày và cháu rất đói”…
    Cô gái gọi 113 nói “Bố nhốt cháu trong phòng tắm nhiều ngày và cháu rất đói”…
    Đồng hồ điểm 2 giờ 18 phút sáng tại trung …

Tin nhanh

giải trí, xã hội, làm đẹp
Copyright © 2025 Tin nhanh
Liên hệ: [email protected]