Tin nhanh

giải trí, xã hội, làm đẹp
Menu
  • Trang chủ
  • Xã hội
  • Sao
  • Tâm sự
  • Tử vi
  • Chính sách bảo mật
Home
Tâm sự
Bạn bè cứ bảo tôi và anh đồng nghiệp có tướng phu thê nên nhiệt tình gán ghép, một ngày về nhà anh chơi, nhìn bức ảnh trên bàn thờ, tôi chết sững…

Bạn bè cứ bảo tôi và anh đồng nghiệp có tướng phu thê nên nhiệt tình gán ghép, một ngày về nhà anh chơi, nhìn bức ảnh trên bàn thờ, tôi chết sững…

Thanh Thanh 19 Tháng 4, 2025

Tôi và Minh làm cùng phòng marketing được hơn hai năm. Anh là người trầm tính, ít nói, nhưng công việc thì luôn chỉn chu, tỉ mỉ. Tôi thì ngược lại, năng động, hay pha trò, nên cả phòng gọi chúng tôi là “cặp đôi âm dương”. Ban đầu, tôi chỉ thấy vui vui khi mọi người trêu, nhưng dần dà, những lời gán ghép bắt đầu khiến tôi để ý đến Minh nhiều hơn.

“Bọn mày nhìn mặt hai đứa kìa, đúng kiểu tướng phu thê luôn!” – Linh, cô bạn đồng nghiệp, thường nói thế mỗi khi thấy tôi và Minh đứng cạnh nhau. Tôi chỉ cười trừ, nhưng trong lòng không khỏi tò mò. Minh cao, gầy, đeo kính cận, còn tôi thì nhỏ nhắn, tóc ngắn, tính tình sôi nổi. Tướng phu thê gì nổi khi nhìn chúng tôi cứ như hai thế giới? Nhưng đồng nghiệp cứ nhiệt tình gán ghép, từ việc cố tình xếp tôi và Minh vào cùng dự án đến việc “vô tình” để hai đứa ngồi cạnh nhau trong các buổi liên hoan.

Minh thì chẳng bao giờ phản ứng gì với những lời trêu đùa. Anh chỉ cười nhẹ, rồi lại cắm cúi vào công việc. Có lần tôi hỏi đùa: “Ê, mọi người bảo tụi mình giống vợ chồng, anh thấy sao?” Minh ngẩng lên, đẩy gọng kính, đáp gọn: “Tùy họ thôi, nói nhiều rồi cũng chán.” Tôi hơi hụt hẫng, nhưng cũng chẳng nghĩ ngợi nhiều. Dù sao, tôi với Minh chỉ là đồng nghiệp, cùng lắm là bạn bè thân một chút.

Rồi một hôm, phòng marketing được nghỉ sớm vì hoàn thành dự án lớn. Linh rủ cả nhóm đi ăn, nhưng Minh từ chối, bảo phải về nhà có việc. Tôi tò mò, tiện đường nên xin đi ké xe Minh về. “Nhà anh gần đây hả? Cho tui ghé chơi chút được không?” – tôi hỏi nửa đùa nửa thật. Minh ngập ngừng, nhưng rồi gật đầu: “Ừ, cũng được. Nhưng nhà anh đơn sơ lắm, đừng chê.”

Nhà Minh nằm trong một con hẻm nhỏ ở ngoại ô thành phố. Căn nhà cấp bốn giản dị, tường sơn màu xanh nhạt, sân nhỏ trồng vài chậu cây cảnh. Bước vào nhà, tôi thấy không gian gọn gàng, nhưng có chút gì đó trầm buồn. Một chiếc bàn nhỏ đặt giữa phòng, bên trên là lọ hương và một bức ảnh được đóng khung cẩn thận. Tôi tò mò bước tới, định nhìn kỹ hơn, thì Minh từ bếp bước ra, cầm hai cốc nước. “Ngồi đi, tui lấy thêm ít bánh.” – anh nói, giọng bình thản.

Tôi gật đầu, nhưng mắt vẫn dán vào bức ảnh trên bàn thờ. Trong ảnh là một cô gái trẻ, tóc dài, nụ cười dịu dàng. Cô mặc áo dài trắng, khuôn mặt sáng bừng, nhưng đôi mắt lại phảng phất nỗi buồn khó tả. Điều khiến tôi chết sững là… cô ấy giống tôi. Không phải giống kiểu thoáng qua, mà là giống đến từng đường nét: từ chiếc mũi nhỏ, đôi môi mỏng, đến cái cách tóc lòa xòa trước trán. Nếu không biết, tôi sẽ nghĩ đó là ảnh của chính mình.

“Minh… đây là ai?” – giọng tôi run run, tay chỉ vào bức ảnh. Minh đặt cốc nước xuống, nhìn tôi, rồi nhìn bức ảnh. Anh im lặng một lúc, như đang cân nhắc điều gì. “Đó là… Hà, vợ cũ của anh.” – anh đáp, giọng trầm xuống.

Tôi sững sờ, cảm giác như có luồng khí lạnh chạy dọc sống lưng. “Vợ cũ? Anh… anh từng kết hôn?” Minh gật đầu, ngồi xuống ghế, ánh mắt xa xăm. “Ừ, bọn anh cưới nhau được hai năm thì Hà mất. Tai nạn giao thông. Hôm đó cô ấy đi công tác, trời mưa lớn, xe tải mất lái…”

Tôi không biết phải nói gì, chỉ lặng lẽ ngồi xuống, nghe Minh kể. Anh nói Hà là một người dịu dàng, chu đáo, luôn quan tâm đến từng chi tiết nhỏ. Cô ấy cũng làm marketing, giống tôi, và tính tình thì… “Hà giống em ở nhiều điểm. Có lẽ vì thế mà mọi người hay trêu em với anh.” – Minh cười nhạt, nhưng tôi thấy mắt anh đỏ hoe.

Tôi nhìn lại bức ảnh, tim đập thình thịch. Sự giống nhau giữa tôi và Hà không chỉ ở ngoại hình, mà còn ở những chi tiết nhỏ mà Minh kể: cách cô ấy hay cắn môi khi suy nghĩ, cách cô ấy thích uống trà sữa ít đường, hay thậm chí là thói quen gõ tay lên bàn khi căng thẳng. Tất cả đều giống tôi. Tôi bắt đầu cảm thấy sợ. Không phải sợ ma quỷ hay gì đó, mà là sợ cảm giác mình đang bước vào một câu chuyện không thuộc về mình.

“Minh, anh… anh có bao giờ nghĩ tui giống Hà không?” – tôi hỏi, giọng nhỏ xíu. Minh nhìn tôi, ánh mắt phức tạp. “Có. Lúc mới gặp em, anh đã giật mình. Nhưng em là em, Hà là Hà. Anh không muốn lẫn lộn.” Anh nói thế, nhưng tôi cảm nhận được sự đấu tranh trong giọng nói của anh.

Tôi rời nhà Minh ngay sau đó, đầu óc rối bời. Trên đường về, tôi không ngừng nghĩ về Hà, về Minh, về những lời “tướng phu thê” mà đồng nghiệp hay trêu. Tôi tự hỏi, liệu Minh có từng nhìn tôi như một cái bóng của Hà? Liệu tình cảm anh dành cho tôi, nếu có, là vì tôi hay vì ký ức về người vợ đã mất?

Những ngày sau, tôi cố giữ khoảng cách với Minh. Tôi vẫn cười nói, vẫn làm việc cùng anh, nhưng trong lòng luôn có một khoảng trống. Minh dường như cũng nhận ra sự thay đổi. Có lần anh nhắn tin, hỏi tôi có ổn không, nhưng tôi chỉ trả lời qua loa. Tôi sợ nếu gần anh hơn, tôi sẽ không thể phân biệt được đâu là tình cảm thật, đâu là sự thay thế.

Rồi một buổi chiều, Minh gọi tôi ra quán cà phê. Anh đặt trước mặt tôi một chiếc hộp nhỏ, bên trong là một cuốn sổ tay. “Hà từng viết nhật ký. Anh nghĩ em nên đọc.” – anh nói. Tôi mở cuốn sổ, những dòng chữ nắn nót hiện ra. Hà viết về Minh, về tình yêu của họ, và cả về việc cô ấy mong Minh sẽ tìm được hạnh phúc nếu một ngày cô không còn. Trang cuối, cô viết: “Nếu anh gặp ai đó khiến anh cười, hãy giữ họ lại. Đừng vì em mà khép lòng.”

Tôi ngẩng lên, thấy Minh nhìn tôi với ánh mắt chân thành. “Anh không muốn em nghĩ anh xem em là Hà. Em là chính em, và anh quý em vì điều đó.” Lời anh nói khiến tôi nghẹn ngào. Tôi nhận ra, có lẽ tôi đã sợ hãi vô lý. Tình cảm, dù bắt đầu từ đâu, chỉ cần là thật, thì đã đáng để trân trọng.

Từ hôm đó, tôi và Minh bắt đầu nói chuyện nhiều hơn. Không còn những lời gán ghép từ đồng nghiệp, không còn nỗi sợ về “tướng phu thê”. Chỉ còn hai con người, từng bước tìm hiểu nhau, với những vết thương cũ và hy vọng mới. Có lẽ, Hà, ở đâu đó, cũng đang mỉm cười.

Prev Article
Next Article

Related Articles

Sau ly hôn, thấy vợ cũ đang trông xe, chồng mở ví cho 1 triệu. Ba năm sau, chồng há mồm kinh ngạc vì…

Sau ly hôn, thấy vợ cũ đang trông xe, chồng mở ví cho 1 triệu. Ba năm sau, chồng há mồm kinh ngạc vì…

Thương 2 mẹ con ướt mưa trên đường cao tốc, anh tài xế cho đi nhờ, 20 phút sau xảy ra điều kinh hoàng…

Thương 2 mẹ con ướt mưa trên đường cao tốc, anh tài xế cho đi nhờ, 20 phút sau xảy ra điều kinh hoàng…

HOT NEWS

  • Năm 1986, mẹ bảo tôi sang nhà bác cả vay ít gạo, không ngờ bác hào phóng cho hẳn 10kg gạo. Nhưng khi mẹ đổ gạo ra, bà bỗng ôm mặt khóc nức nở, lý do đằng sau khiến tôi bàng hoàng và cả đời không quên…
    Năm 1986, mẹ bảo tôi sang nhà bác cả vay ít gạo, không ngờ bác hào phóng cho hẳn 10kg gạo. Nhưng khi mẹ đổ …
  • Chồng bất ngờ kéo cả họ nội lên thành phố nghỉ lễ, ăn dầm nằm dề mà không có ý thức, tôi h;ủy sạch đồ ăn, đặt vé bay đi ăn chơi 2/9 một mình…
    Chồng bất ngờ kéo cả họ nội lên thành phố nghỉ lễ, ăn dầm nằm dề mà không có ý thức, tôi h;ủy sạch đồ …
  • Quý bà U50 qua 3 đời chồng vẫn không có con, lần thứ tư bà đánh liều lấy một anh chồng châu Phi thì…
    Quý bà U50 qua 3 đời chồng vẫn không có con, lần thứ tư bà đánh liều lấy một anh chồng châu Phi thì…
  • Đóng 1,5 tỷ bảo hiểm nhân thọ trong 7 năm, người phụ nữ gần 70 tuổi muốn rút tiền thì được thông báo: “Rút ngay chỉ còn 550 triệu, đóng tiếp 25 năm cũng trắng tay”
    Đóng 1,5 tỷ bảo hiểm nhân thọ trong 7 năm, người phụ nữ gần 70 tuổi muốn rút tiền thì được thông báo: “Rút ngay …
  • Danh tính cô gái Hà Nội phản đòn, khống chế nam thanh niên xăm trổ ở hầm giữ xe
    Danh tính cô gái Hà Nội phản đòn, khống chế nam thanh niên xăm trổ ở hầm giữ xe
  • Anh trai và chị dâu đều là Tiến sĩ, mỗi tháng họ gửi 17 triệu vào tài khoản như tiền công “thuê” tôi nghỉ việc ở nhà chăm mẹ. Khi bà qua đời, anh chị liền lên mặt, tị nạnh chuyện chia tài sản, tôi liền chỉ vào thứ trên ban thờ…
    Anh trai và chị dâu đều là Tiến sĩ, mỗi tháng họ gửi 17 triệu vào tài khoản như tiền công “thuê” tôi nghỉ việc …
  • Cập nhật giá vàng sáng 27.8: Đột ngột tăng mạnh
    Cập nhật giá vàng sáng 27.8: Đột ngột tăng mạnh
  • Sáng nào cũng 4h giờ đã đi lấy thịt lợn về đem ra chợ bán, chồng ở nhà ngủ đến 10h trưa mới dậy nấu cơm, một hôm chị hàng xóm đến tận nơi xưng xỉa đặt vào tay tôi một túi bóng đen…
    Sáng nào cũng 4h giờ đã đi lấy thịt lợn về đem ra chợ bán, chồng ở nhà ngủ đến 10h trưa mới dậy nấu …
  • Gần sinh, vợ một mình đi sắm đồ cho con, nào ngờ lại thấy chồng đưa bồ đi chợ, cô chỉ gửi một tin nhắn khiến anh chết đứng tại chỗ…
    Gần sinh, vợ một mình đi sắm đồ cho con, nào ngờ lại thấy chồng đưa bồ đi chợ, cô chỉ gửi một tin nhắn …

Bài viết mới

  • Có hai gia đình sinh đôi nổi tiếng cả vùng vì có 2 đứa con gái sinh đôi và 2 cậu con trai sinh đôi
    Có hai gia đình sinh đôi nổi tiếng cả vùng vì có 2 đứa con gái sinh đôi và 2 cậu con trai sinh đôi
    Ở một ngôi làng nhỏ nằm giữa thung lũng xanh …
  • Con gái út mất tích từ năm 1995, cả nhà lập bàn thờ cúng giỗ hàng năm, vậy mà 28 năm sau nó trở về, mang theo vali toàn là tiền
    Con gái út mất tích từ năm 1995, cả nhà lập bàn thờ cúng giỗ hàng năm, vậy mà 28 năm sau nó trở về, …
    Năm 1995, con gái út mới 16 tuổi, một buổi …
  • Tiền không nhiều, nhưng mẹ muốn các con sống tử tế, hòa thuận. Đừng để mẹ dưới suối vàng buồn lòng.”
    Tiền không nhiều, nhưng mẹ muốn các con sống tử tế, hòa thuận. Đừng để mẹ dưới suối vàng buồn lòng.”
    Mẹ tôi mất vào một buổi sáng cuối thu, nhẹ …
  • 40 tuổi chưa lấy chồng, vì mẹ giục quá nên tôi chấp nhận lên xe hoa với một ông chú 65 tuổi có 4 đời vợ. Cả làng cả xóm dị nghị, không ai thèm đến đám cưới của tôi
    40 tuổi chưa lấy chồng, vì mẹ giục quá nên tôi chấp nhận lên xe hoa với một ông chú 65 tuổi có 4 đời …
    Bốn mươi năm trôi qua, tôi vẫn sống độc thân …
  • Tôi nằm viện có anh bác sĩ chăm sóc rất tận tình, chúng tôi gắn bó với nhau 5 tháng thì có bầu, ngày tôi xuất viện anh biến mất, có 1 người phụ nữ đem đến cho tôi 1 lá thư và 5 triệu…
    Tôi nằm viện có anh bác sĩ chăm sóc rất tận tình, chúng tôi gắn bó với nhau 5 tháng thì có bầu, ngày tôi …
    Tôi nằm trên giường bệnh, thân thể yếu ớt nhưng …
  • “Nếu anh thực sự thương vợ con, hãy lựa chọn. Còn không, coi như chúng ta dừng lại.”
    “Nếu anh thực sự thương vợ con, hãy lựa chọn. Còn không, coi như chúng ta dừng lại.”
    Tôi tên Hạnh, ba mươi ba tuổi, đã có chồng …
  • Tôi tái hôn sau 3 tháng chồng cũ mất, giữa đám cưới, một vị khách không mời mà đến xuất hiện khiến cả hội trường sững người còn tôi thì chỉ biết quỳ lạy
    Tôi tái hôn sau 3 tháng chồng cũ mất, giữa đám cưới, một vị khách không mời mà đến xuất hiện khiến cả hội trường …
    Trong những đêm dài cô quạnh, tôi thường ngồi bên …
  • “Em lo xa quá, có bao nhiêu, anh xoay bấy nhiêu, không để ai nói nhà mình keo kiệt được.”
    “Em lo xa quá, có bao nhiêu, anh xoay bấy nhiêu, không để ai nói nhà mình keo kiệt được.”
    Tôi tên là Mai, lấy chồng được bốn năm. Cuộc …
  • Một y tá gọi cho một giám đốc báo tin khẩn: “Vợ anh vừa sinh con và đang nằm trong phòng chăm sóc đặc biệt.” Bối rối – vì không có vợ – anh vẫn vội vã đến bệnh viện. Khi đến nơi, anh nói với bác sĩ: “Từ giờ phút này, tôi là chồng cô ấy. Hãy ghi tất cả hóa đơn dưới tên tôi…
    Một y tá gọi cho một giám đốc báo tin khẩn: “Vợ anh vừa sinh con và đang nằm trong phòng chăm sóc đặc biệt.” …
    Điện thoại reo dồn dập trong căn phòng làm việc …
  • Em ấy vừa hôm qua còn hứa nộp bài dự thi. Sao số phận lại tàn nhẫn thế này?
    Em ấy vừa hôm qua còn hứa nộp bài dự thi. Sao số phận lại tàn nhẫn thế này?
    7 rưỡi sáng 7 giờ rưỡi sáng, Kiên khoanh tay …

Tin nhanh

giải trí, xã hội, làm đẹp
Copyright © 2025 Tin nhanh
Liên hệ: [email protected]