Chúng tôi ly hôn cách đây 2 năm.
Lý do? Anh chê tôi “xập xệ”, “già”, “thiếu lửa” sau sinh con thứ hai.Rồi sau đó 3 tháng, ảnh công khai hẹn hò một cô hot girl, trẻ hơn tôi gần chục tuổi, da trắng, mũi cao, bụng phẳng.
Tôi không nói gì.Chỉ dắt con đi học, đi làm, sống một đời yên bình.Cho đến một ngày, nhận được tấm thiệp hồng đỏ chót, trên đó đề rõ tên anh và “vợ mới”.
Phía sau là dòng chữ:
“Đến dự nhé. Cho con mình thấy thế nào là một gia đình hoàn chỉnh.”Và một icon cười.
Tôi cười nhạt.Từ ngày ly hôn, anh chưa một lần gửi tiền nuôi con.Nhưng giờ lại muốn dùng “gia đình hoàn chỉnh” để dằn mặt tôi?Vậy thì… tôi cho anh biết thế nào là một buổi lễ ‘không thể quên’.
Ngày cưới.Tôi ăn mặc giản dị, dắt theo 4 đứa nhỏ – 2 con ruột, 2 con của người bạn thân nhờ giữ vài hôm.Chúng được tôi “huấn luyện” nhẹ nhàng suốt cả tuần trước đó.
Vừa thấy lễ cưới bắt đầu, tôi ra hiệu.Cả 4 đứa vụt chạy lên sân khấu, ôm chặt lấy chú rể đang cười rạng rỡ:
“Bố ơi!!”“Bố, hôm qua con thấy cô này đi cùng một chú khác vào khách sạn, mặc váy này luôn nè!”“Có chú đeo kính, đi ô tô to màu trắng! Con nhớ rõ mà!”
Không khí vỡ toang.Cô dâu đứng chết trân.Chú rể tái mặt, đám khách xì xầm, máy quay livestream còn đang chạy.Mẹ chú rể ngồi bàn dưới hét lớn:
“Cái gì? Khách sạn nào? Đứa nào?”Trong khi cha chú rể ném thẳng ly nước xuống đất.
Tôi tiến đến, từ tốn cúi đầu:
“Xin lỗi, bọn trẻ hơi nghịch, thấy gì là nói nấy. Mà con tôi cũng chưa bao giờ nói dối.À, nếu cần, tôi có camera trước nhà nghỉ cạnh trường nó.”
Tôi mỉm cười, rồi nắm tay 4 đứa nhỏ quay lưng đi trước hàng trăm ánh mắt.Bước chân không vội, nhưng tiếng vỡ phía sau – không biết là tiếng ly hay tiếng danh dự rạn nứt.
Vì có những lời mời… được gửi đi chỉ để sĩ diện.Nhưng có những người – khi đã bị tổn thương, họ sẽ biết cách trả lại – gấp 10 lần,… chỉ bằng một nụ cười, và vài câu nói của trẻ con.