Lấy chồng được 3 năm, vợ chồng chị Linh cùng nhau vay mượn, chị nai lưng làm thêm 2 việc để góp tiền mua chiếc ô tô đầu tiên.
Nhưng càng giàu lên, chồng chị – anh Dũng – càng lắm lý do đi đêm về hôm.Cho đến một ngày, chị tình cờ phát hiện hóa đơn khách sạn 5 sao, kèm biển số xe quen thuộc của gia đình…Chiếc xe đó – chị đứng tên, chị trả góp, nhưng anh ta lại dùng để đón đưa “người khác”.
Không khó để chị tìm ra danh tính tiểu tam.Nhưng chị không đánh ghen.Chị âm thầm lên kế hoạch.
Tối hôm đó, chị mời đủ bố mẹ hai bên đến nhà.
Mâm cơm đầy đủ, chị nhẹ nhàng mời mọi người ngồi, rót trà mời từng người.
Chồng chị lúc đó vẫn đang nhởn nhơ, không hề hay biết.Chị đứng dậy, giọng bình thản:
– “Con mời bố mẹ hai bên hôm nay đến là để làm chứng. Con muốn ly hôn.Con không giữ nổi một người chồng mang xe của vợ đi chở gái.”
Không khí sững lại.Bố mẹ chồng há hốc miệng.
Chị rút trong túi một xấp ảnh in rõ nét —hình chồng mình lái xe, đón một cô gái trước khách sạn.
Chồng chị cứng họng, chưa kịp phản ứng thì chuông cửa vang lên.
– “Mời ‘nhân vật chính’ vào luôn cho đầy đủ đi!”
Một người bước vào.
Và tất cả… chết lặng.
Tiểu tam không ai khác, chính là… em gái ruột của chị.
Con gái út của bố mẹ chị – mới 22 tuổi.
Cô ta bước vào, vẫn còn đeo dây chuyền mà chị tặng ngày sinh nhật, mặt cúi gằm.Chồng chị tái mét, đứng không vững.
Bố mẹ chị thì như hóa đá.
Chị Linh lặng lẽ tuyên bố:
– “Xe tôi mua, tôi lấy lại.Nhà tôi đứng tên, tôi sẽ bán.Còn ‘chồng’ và ‘em gái’… các người muốn dọn về ở với nhau thì tôi cũng chẳng cản.”
– “À, và từ hôm nay, tôi không còn em gái nữa.”