Con dâu đi nước ngoài 7 năm gửi về nhà cho mẹ chồng hơn 1,7 tỷ nhưng ngày về mẹ khẳng định ‘không nhận được tiền’, kiểm tra ca:me:ra nhà hàng xóm thì bà/ng ho/àng phát hiện…
Hương, một cô gái quê miền Trung, lấy Tuấn, con trai bà Lan, một người mẹ chồng nổi tiếng khó tính ở làng. Sau đám cưới, Hương theo chồng sang Nhật Bản làm việc. Cuộc sống xứ người vất vả, nhưng Hương luôn nhớ trách nhiệm với gia đình chồng. Trong 7 năm, cô chăm chỉ làm việc, tiết kiệm từng đồng, gửi về cho mẹ chồng tổng cộng hơn 1,7 tỷ đồng qua tài khoản ngân hàng. Mỗi lần gửi, cô đều nhắn tin báo bà Lan, nhưng chỉ nhận được những câu trả lời lạnh nhạt: “Ừ, mẹ biết rồi.”
arrow_forward_ios
Đọc thêm
Năm 2025, Hương bất ngờ trở về quê sau thời gian dài xa cách. Cô háo hức gặp mẹ chồng, hy vọng số tiền gửi về đã giúp bà có cuộc sống thoải mái hơn. Nhưng vừa bước vào nhà, Hương sững sờ khi thấy căn nhà vẫn cũ kỹ, tường loang lổ, đồ đạc chẳng có gì mới. Bà Lan, trông vẫn khắc khổ, nhìn Hương với ánh mắt dò xét rồi nói: “Mấy năm nay cô đi đâu mà không gửi đồng nào về? Tôi nuôi thằng Tuấn ở nhà khổ sở lắm!”
Hương bàng hoàng, khẳng định cô đã gửi hơn 1,7 tỷ đồng. Cô lấy điện thoại ra, mở lịch sử giao dịch ngân hàng, chỉ rõ từng khoản tiền gửi về tài khoản mang tên bà Lan. Nhưng bà Lan một mực phủ nhận: “Tôi chẳng nhận được gì cả! Cô đừng bịa chuyện!” Cuộc tranh cãi nổ ra, Hương đau lòng, không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Tuấn, chồng cô, chỉ im lặng, tránh ánh mắt vợ.
Quá uất ức, Hương quyết tìm sự thật. Cô nhớ rằng nhà hàng xóm có lắp camera an ninh hướng ra cổng nhà bà Lan. Hương đến xin xem lại đoạn ghi hình từ vài năm trước, hy vọng tìm manh mối. Chú hàng xóm tốt bụng đồng ý, dù cảnh báo rằng dữ liệu cũ có thể không còn đầy đủ. Sau nhiều giờ xem xét, Hương phát hiện một chi tiết khiến cô chết lặng.
Trong đoạn camera cách đây vài năm, bà Lan thường xuyên nhận những phong bì dày từ một người đàn ông lạ mặt. Sau mỗi lần nhận, bà lén lút giấu vào tủ. Hương nhận ra người đàn ông đó là anh họ của Tuấn, một người từng bị đuổi khỏi làng vì nợ nần cờ bạc. Cô tiếp tục kiểm tra và phát hiện anh ta thường xuyên đến nhà bà Lan vào những ngày ngay sau khi Hương gửi tiền về. Nghi ngờ dâng lên, Hương tìm gặp anh họ Tuấn. Dưới sức ép, anh ta thú nhận: bà Lan đã đưa toàn bộ số tiền Hương gửi về cho anh ta để trả nợ và “đầu tư” vào sòng bạc, với hy vọng “nhân đôi” số tiền. Kết quả, tất cả đều mất trắng.
Hương trở về đối chất với mẹ chồng. Bà Lan, không thể chối cãi, bật khóc thừa nhận. Bà nói làm vậy vì thương anh họ Tuấn, nghĩ rằng “gia đình phải giúp nhau”, và tin rằng Hương ở nước ngoài sẽ kiếm được nhiều tiền hơn nữa. Bà không ngờ mọi thứ lại đổ bể. Hương đau đớn, không chỉ vì số tiền mồ hôi nước mắt của mình, mà còn vì niềm tin dành cho mẹ chồng hoàn toàn sụp đổ.
Cô đứng trước căn nhà, lòng nặng trĩu. Tuấn nắm tay vợ, thì thầm xin lỗi, nhưng Hương chỉ lặng lẽ nhìn xa xăm. Cô tự hỏi, liệu mình có thể tha thứ và tiếp tục sống dưới mái nhà này nữa không?